Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục [Reconvert]

Chương 96 : Người xa lạ kỳ quái


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 96: Người xa lạ kỳ quái Nếu Hác Nhân nhớ không lầm, đây là lần thứ ba tính từ khi vào đến cái nhà này Lily và Vi Vi An làm hỏng gia cụ, Lang nương thành thật giao tiền thuê nhà thì tốt rồi, em gái quỷ hút máu làm nữ đầu bếp cũng khá tốt, nhưng cái lực phá hoại này của hai nàng chẳng lẽ không thể khống chế được à! Lily nhặt móng vuốt của mình lên, một mặt lúng túng một lần nữa co lại thành một cục trên ghế salông, Vi Vi An thì lại thở dài: "Chính ngươi bồi đi, ta không có tiền." Đầu óc Lily hiếm thấy thông minh một lần, lập tức kháng nghị: "Ngươi là Huyết tộc đấy, cảm giác vinh dự đâu?" Vi Vi An khoanh tay: "Có cảm giác vinh dự a, nhưng vẫn không có tiền." Hác Nhân đau lòng mà nhìn cái bàn mới đổi hai ngày trước, nghe câu nói đầy chất “vò mẻ đã sứt” của cô quỷ hút máu nghèo túng kia, cuối cùng chỉ có thể sống dở chết dở thở dài: "Quên đi, ta lại đi viết báo cáo cho Độ Nha, may ra còn được đánh vào kinh phí công tác." Thế là hai cái nữ siêu nhân đều hoan hỉ, Vi Vi An cũng từ bỏ nghiên cứu chuyện cái móng vuốt của Lily, nàng chạy đi tiếp tục làm việc nhà, Lily thì lại tràn đầy phấn khởi nghiên cứu cái vuốt mới của mình. Thời gian liền như thế loáng một cái đã qua hai, ba ngày. Lily tâm thái điều chỉnh quả nhiên rất nhanh, cái chân tướng "Xuất thân Husky" này đủ khiến người ta tan vỡ dĩ nhiên chỉ làm cho nàng hơi hơi quấy nhiễu không tới một ngày. Vừa rạng sáng ngày thứ hai, nhìn thấy Lang nương tinh tinh thần thần từ gian phòng đi ra bắt đầu khắp nơi kiếm ăn, Hác Nhân liền biết bình thường cái thiếu nữ hai hàng thiếu thông minh lại yên vui xinh đẹp kia đã trở về. Bởi vậy cả đám Hác Nhân tổng kết ra kinh nghiệm sau này: Lily là cái gia hỏa hoàn toàn không cần người khác bận tâm giúp nàng, ngươi nhìn xem loại chuyện lật đổ cuộc đời như thế này gặp phải nàng cũng không sinh ra bao nhiêu ảnh hưởng, sau này còn có cái gì có thể lo lắng? Người không có răng thì sẽ không đau răng, mấy gia hỏa thiếu thông minh đại để cũng sẽ không bị bệnh tâm lý. . . Bận tâm thay một cái Husky, vậy thì thật là ăn no tửng mỡ à. Sau khi xác nhận Lily khôi phục tinh thần, mọi người trong phòng trọ lại trở về cuộc sống thường nhật của từng người, Hác Nhân theo thường lệ sống không lý tưởng, đồng thời phụ trách đi ra ngoài mua thức ăn mỗi ngày, Yitzhak tiếp tục nghiên cứu phong thổ văn hóa trên tinh cầu này, tranh thủ sớm ngày hòa nhập vào hoàn cảnh địa phương (cân nhắc đến gương mặt đó của hắn, việc này e sợ có chút khó khăn), Lily thì lại trở về sinh hoạt đầy quy luật của mình: Mỗi tuần chủ nhật, thứ ba, năm ở nhà viết tiểu thuyết, hai, bốn, sáu đi ra ngoài xem bệnh cho chó hoang, Vi Vi An thì lại ngoại trừ xử lý việc nhà lại thêm ra một hạng công tác mới: Nàng lấy thân phận "Người từng trải" bắt đầu chỉ điểm Lily, để Lang nương chậm rãi khai quật sức mạnh mới, chủ yếu là xem có thể giải quyết vấn đề khi nàng biến thân làm hỏng quần áo hay không. . . Cái nhìn của Hác Nhân đối với vụ này là: Tùy tiện các nàng dằn vặt ra làm sao, chỉ cần không dỡ nhà là được. Ngày hôm nay là Lily vui vẻ nghênh đón ngày thứ ba biến thân, Hác Nhân muốn ra ngoài mua ít đồ, bây giờ khí trời càng ngày càng lạnh, gần nhất tin tức khí tượng còn nói có mấy ngày liền mưa dầm, toàn thành phố sẽ nghênh đón hạ nhiệt độ phạm vi lớn mức độ lớn, Hác Nhân muốn đi mua một ít đồ dùng hàng ngày để dự bị. Lần này hắn không dám mang theo Yitzhak, đại ác ma tuy rằng rất nhiệt tình muốn giúp đỡ, nhưng nói như thế nào đây. . . Vẫn là chờ qua mấy ngày người trên đường phụ cận thích ứng gương mặt đó của Yitzhak rồi hãy nói, nếu không hai người bọn họ một chỗ ra ngoài luôn có quần chúng nhiệt tình cho rằng Hác Nhân là bị đào phạm bắt cóc. . . Khi đi ngang qua giao lộ, Hác Nhân gặp gỡ một cái người nước ngoài có vóc người cao to. Đó là một người đàn ông cường tráng thân cao gần như có một mét chín, ăn mặc một thân áo gió dài dầy bịch, tóc quăn màu đen, không nhìn ra là người nước nào (đời này Hác Nhân gặp qua người nước ngoài xác thực còn chưa đủ nhiều, hắn chỉ nhận thức được người nước Anh), nhưng một đôi con ngươi màu xanh lam khiến người ta ấn tượng rất sâu, nguyên bản Hác Nhân là gặp thoáng qua đối phương, nhưng bởi vì đối phương mặc kệ ở phương diện nào nhìn đều quá bắt mắt, hắn liền theo bản năng nhìn nhiều mấy lần. Ở cái địa phương nhỏ như Nam Giao này, người nước ngoài trên căn bản hi hữu giống như gấu mèo hoang dại ấy, trên thực tế Hác Nhân cũng hoài nghi chỗ này từ khi kiến quốc tới nay đến cùng có từng xuất hiện bạn bè ngoại tịch hay chưa—— mấy cái tên trong gia đình hắn liền "Nhân tịch" cũng không được tính vào. Nhưng mà Hác Nhân nói thế nào cũng là kẻ mà ngay cả người ngoài hành tinh cũng từng gặp, cho nên nhìn thấy người nước ngoài cao to uy mãnh trước mắt cái cũng không quá mức lưu ý, chỉ là nhìn nhiều mấy lần liền dự định đi, nhưng ngay trong nháy mắt khi hắn cất bước, đối phương lại chủ động mở miệng: "Chờ một chút." Khẩu âm hơi có chút kỳ quái, nhưng mà có thể nghe rõ ràng là Hán ngữ. "Cái gì kia, ngươi muốn hỏi đường?" Hác Nhân tò mò nhìn cái người nước ngoài biết nói tiếng Trung này một chút. "Ta tên Casa • Aben, " người xa lạ trước mắt tựa hồ có tình cách khá là nhiệt tình chủ động, hắn vươn tay ra muốn cùng Hác Nhân nắm tay, "Một tiểu thương nhân, đi tới nơi này làm ăn. Ta muốn xin hỏi một chút là địa phương đăng ký thủ tục cho người nước ngoài của nơi này nằm ở đâu?" Hác Nhân cầm lấy tay của đối phương quơ quơ, tâm nói vị "Tiểu thương nhân" này có lực tay lớn thật, sau đó suy nghĩ một chút: "Thế thì đại khái cần đến tìm đồn công an. . . Từ con đường này đi tới cuối đầu kia quẹo trái, lại đi đến hết đường là được. Nhưng mà bọn hắn không nhất định có khả năng làm thủ tục, có lẽ ngươi muốn đi vào nội thành." "Há, vậy cám ơn." Nam nhân cao to tự xưng Casa • Aben cười nói, nhưng tiếp tục cầm lấy tay Hác Nhân không tha, mà lúc nói chuyện cũng không biết hắn có cái tật xấu gì không mà thỉnh thoảng lại nhảy mũi dùng sức hấp khí, thật giống như đang ngửi mùi vị trên người Hác Nhân, Hác Nhân tại chỗ cảm giác phía sau lưng nổi lên một lớp da gà, dùng sức bỏ tay đối phương: "Ha ha. . . Không khách khí, không khách khí." Casa • Aben đối với việc này cười cười không để ý lắm, sát vai Hác Nhân đi về một hướng khác, trong nháy mắt thoáng qua nhau hắn lại hít một hơi thật sâu, cuối cùng nói một câu không hiểu ra sao: "Chúc ngươi nhiều may mắn." Chờ sau khi đối phương rời đi tầm mắt Hác Nhân mới thở dài một hơi, cảm giác phía sau lưng mình nổi da gà liên tiếp, sau khi ra khỏi cửa tâm tình tốt mấy đều bị phá hỏng thất thất bát bát, bằng trực giác phán đoán, hắn cho rằng đối phương là một tên gay. . . Lần gặp ngẫu nhiên buổi sáng này khiến Hác Nhân trong lòng rất khó chịu, hắn vội vã mua hết đồ vật liền trực tiếp trở về nhà, kết quả vừa đẩy cửa một cái liền nhìn thấy Vi Vi An cùng Lily đang vội vàng "Luyện tập binh khí mới" : Trên bàn thả rất nhiều thịt dê tươi, Lily dùng băng trảo làm thịt dê đông cứng sau đó gõ thành nhiều khối nhỏ, rồi lại đặt ở trên hỏa trảo để nướng, Vi Vi An ở bên cạnh phụ trách vẩy đồ gia vị. . . Điều này hiển nhiên không tốt nắm giữ, sản phẩm thất bại rất nhiều, nhưng Vi Vi An vẫn cứ tràn đầy phấn khởi mà lại tự tin trăm phần trăm: "Cố lên, chỉ cần quen thuộc cái quy trình này, ngươi khẳng định có tốc độ nhanh hơn so với những tên bán xiên thịt dê trên đường kia, đến lúc đó chúng ta bán xâu thịt dê trên đường phố đi, ngươi ở trong phòng nướng là được, ta chẳng mấy chốc sẽ có tiền. . . Nha, chủ nhà ngươi đã về rồi?" "Hai người các ngươi không thể làm việc gì xứng đáng với chủng tộc của mình à!" Hác Nhân tiến lên tiện tay vò vò đầu Lily, bổ sung nửa câu sau, "Há, Lily thì thật phù hợp với thân phận nàng, nhưng ngươi liền không thể suy nghĩ một chút tôn nghiêm của quỷ hút máu sao?" Lily bị người khác xoa đầu cũng không né tránh, trái lại còn rất hăng hái sượt sượt: "Ta cảm giác ý đồ này của dơi rất tốt a, tuy rằng nàng rất đáng ghét, nhưng nàng rất thông minh mà. . . Nhưng mà chủ nhà ngươi hai ngày nay tại sao cứ mò đầu của ta thế?" Hác Nhân vội vàng thu hồi tay lại, nghĩ bụng kể từ sau khi biết thân phận của Lily, có rất nhiều thói quen cũng thật là hoàn toàn không dừng được nữa rồi! "Ai, nói đến ngày hôm nay thật xúi quẩy, " Hác Nhân phát hiện ánh mắt Vi Vi An nhìn mình có chút kỳ quái, vì không làm cho đối phương tiếp tục liên tưởng đến những chỗ kỳ quái, hắn mau mau dời sang đề tài khác, "Vừa ra cửa đã đụng phải một tên gay ngoại quốc to như con gấu ấy. . ." Hắn không nói sang chuyện khác cũng còn tốt, giờ đây mới xoay một cái thì đến ánh mắt Lily đang ở bên cạnh đều trở nên tế nhị: "Chủ nhà ngươi quyết định đi sang trang mới cuộc đời?" Hác Nhân kinh sợ phát hiện bên trong ánh mắt vi diệu của Lily còn mang theo một loại hào quang nóng rực khả nghi nào đó, theo bản năng mà kéo dài một khoảng cách nhỏ với tên ngáo này: "Cái ánh mắt gì đấy . . . Ta nói cho ngươi biết xu hướng của ta rất bình thường. . ." Lily thất vọng thở dài: "Ô —— ta còn tưởng rằng bên người mình lại có thêm tư liệu thực tế mới đây. " Hác Nhân cảm giác mồ hôi lạnh của mình lại bắt đầu tràn ra: Vị nữ thanh niên văn nghệ này phạm vi sáng tác bình thường có vẻ như còn rộng quá rồi! May là Vi Vi An là một cô nương tốt rất có trinh tiết, không hùa theo Lily đem câu chuyện hướng về chỗ kỳ quái nào đó, nàng chỉ là có chút hiếu kỳ: "Nói nghe một chút, chỗ này ta chưa từng thấy người nước ngoài đến." "À, câu chuyện như là vậy. . ." Hác Nhân lập tức liền thuận tiện đem việc buổi sáng ra ngoài gặp gỡ kể lại, cuối cùng thì chính hắn cũng có chút kỳ quái, "Mà nói thật người kia nói tiếng Trung còn rất thông thạo, hẳn là từng ở trung quốc một khoảng thời gian rất dài, nhưng làm sao mà đến chỗ nào để đăng kí thủ tục cũng không biết nhỉ?" "Casa • Aben?" Vi Vi An thì lại hơi có điểm lưu ý đối với cái tên kỳ cục này, nàng hình như nhớ tới vài việc không tốt, lông mày hơi nhíu lại, nhưng mà rất nhanh lắc đầu một cái, "Đại khái là trùng hợp." Hác Nhân tò mò nhìn Vi Vi An một chút: "Ngươi biết danh tự này?" "Ta biết có một cái gia tộc Aben, " Vi Vi An nhún nhún vai, "Nhưng mà lần gần nhất nghe thấy tin tức của bọn họ vẫn là hơn 100 năm trước, là một đám lang nhân, cả ngày thần thần bí bí nghiên cứu kế hoạch phục hưng chủng tộc gì đó, rất phiền toái. Bất quá khu vực hoạt động chủ yếu của bọn hắn là Châu Âu và Latin America, người sói khu Châu Á thì số lượng ít ỏi, bọn họ sẽ không tới." Tuy rằng ngữ khí Vi Vi An vô tâm, nhưng Hác Nhân vẫn lập tức chăm chú lên: Căn cứ vào cái sinh hoạt phiền phức không ngừng từ sau khi nhận thức Độ Nha 12345 đến xem, hắn cảm giác mình khả năng lại sắp bị hãm hại. . .