[Dịch] Cầm Đế

Chương 119 : Gặp Hắc Phượng Hoàng ( Thượng)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Kết giới gặp phải trước mắt hẳn là do Pháp Lam thất tháp lập nên, mặc dù hiện giờ có thể tiến vào dễ dàng, nhưng nếu trong tình huống kết giới này ở trạng thái phòng ngự thì liệu có thể tiến vào dễ dàng như vậy được sao? Xem ra Pháp Lam Thánh thành không những là đệ nhất thành thị trên đại lục , mà còn là thành thị độc nhất vô nhị trên Long Khi Nỗ Tư đại lục, Pháo đài Lôi Thần Chi Chuy sao có thể so sánh với Pháp Lam thánh thành này được ? Chưa nói đến thất vị tháp chủ thánh ma đạo sư của Pháp Lam thất tháp mạnh cỡ nào, mà chỉ cần mười hai kỵ sĩ đoàn của Pháp Lam cũng đủ tung hoành Cực Bắc Hoang Nguyên. Bước vào trong thành, đập vào mắt đầu tiên chính là một nhai đạo ( con đường) rộng đến một trăm thước, sợ rằng không có bất kỳ thành thị nào có được, ở Pháp Lam các đại nhai này đều giống như thế, trên các đại nhai này sạch sẽ không có một hạt bụi, ma pháp nguyên tố trong thành so với bên ngoài lại càng đậm đặc hơn . Khí tức ma pháp nồng đậm như vậy khiến ma pháp sư như Diệp Âm Trúc cảm thấy rất thoải mái, Thần Nguyên ma pháp bào cũng có chút tham lam không ngừng chuyển hóa chúng. Một trăm phi mã kỵ sĩ đi theo hộ tống khi tiến vào thành cũng đã phân tán đi, chỉ còn có một mình Kiệt Lạp Đức cưỡi con Kim Tông Phi Mã Vương dẫn đầu, dẫn theo bốn người Diệp Âm Trúc cùng đi . Kiệt Lạp Đức cũng không có ý muốn xuống ngựa . Tốc độ chậm nhất của Phi Mã cũng còn nhanh hơn tốc độ nhanh nhất của con người, mà huống chi là với con phi mã to lớn như vậy. Bất đắc dĩ Diệp Âm Trúc mang theo Nguyệt Huy ma pháp sư, Ly Sát mang theo Hương Loan mới bắt kịp tốc độ của phi mã . Phi Mã Môn cũng không có gì khác biệt so với Thánh tháp, hoặc là nên nói trong Pháp Lam thánh thành , bất cứ một cửa thành nào cũng còn phải cách tháp một khoảng nhất định, kiến trúc trong thánh thành không có nhiều khác biệt, ngoại trừ thất tháp cao lớn hoành tráng kia, còn lại đều có chung một loại kiến trúc, hai bên đường không có cửa hàng buôn bán, nhưng có một vài cửa hàng đặc biệt, tên của chúng cái gì mà Thủy Hệ Ma Pháp Thạch Lĩnh Thủ Xư’ , Hỏa Hệ Ma Pháp Thạch Lĩnh Thủ Xử, Khôi Giáp Lĩnh Thủ Xử, Vũ Khí Lĩnh Thủ Xử ( Nơi nhận các loại ma pháp thạch thủy hệ , hỏa hệ , áo giáp, vũ khí ) vân vân. Nguyệt Huy thấy được nghi hoặc trong lòng Diệp Âm Trúc, nói:” Ở Pháp Lam, không cần mua bất cứ thứ gì, chỉ cần ngươi đạt cấp nào thì sử dụng vật phẩm tương ứng với cấp đó, ví dụ như ngươi là ma pháp sư lam cấp thì ngươi có thể nhận ma pháp bảo thạch bình thường để hỗ trợ cho quá trình tu luyện, cấp bậc càng cao thì ma pháp vật phẩm càng tốt, Pháp Lam hằng năm được tám quốc gia trên đại lục cống nạp rất nhiều tài vật , sử dụng không xuể, ở đây không cần lo đến chuyện cơm áo, chỉ cần chăm chú tu luyện,chính vì thế nơi này mới có danh xưng là thiên đường của ma pháp sư. Khi ngươi rời khỏi Pháp Lam thì cái gì ở đây phải để lại, không được phép mang theo, với lại cũng không ai dám đem theo bất cứ cái gì ra ngoài. Ngươi xem, những khối trúc ở hai bên,khối kiến trúc có dđỉnh bằng phẳng chính là nơi nghỉ ngơi của Pháp Lam kỵ sĩ đoàn, các khối kiến trúc có đỉnh nhọn là nơi nghỉ ngơi của các ma pháp sư, thành thị này tuy lớn nhưng tuyệt đối là toàn thành thị đơn giản nhất trên Long Khi Nỗ Tư đại lục.” Trong lòng Diệp Âm Trúc đột nhiên hiểu ra. Không sai, đơn giản là tòa thành này không cần lo chuyện sinh kế, mà tất cả do tám quốc gia trên đại lục cung cấp cho thánh địa. Sao kết cấu của nó lại không đơn giản chứ ? Chính là bởi vì nó là một tòa thành có thế lực tối cao trên đại lục. Trên đường thỉnh thoảng thấy vài tên ma pháp sư đi qua, nhưng đều cúi đầu như suy nghĩ điều gì đó, đối với việc bọn họ đang tới gần cũng không nhìn thấy. Kiệt Lạp Đức dẫn bốn người Diệp Âm Trúc đến một tòa nhà, đây giống như là một lữ điếm, tuy không quá hoa lệ nhưng cũng rất sạch sẽ. Kiệt Lạp Đức cho Phi Mã Vương dừng lại, nói với bốn người Diệp Âm Trúc :” Mời các vị nghỉ ngơi lại đây, từ đây đến lúc bắt đầu Thất Quốc Thất Long Bài Vị Chiến còn ba ngày nữa, đại khái ngày mai khi tất cả mọi người của thất quốc và thất Long thành đến đầy đủ sẽ cử hành nghi thức đón tiếp các đoàn. Các vị có thể tự do đi lại trong thành, thất vị tháp chủ có dặn qua, các vị trong thành cần bất cứ thứ gì thì căn cứ vào thực lực của mình mà nhận. Nhưng các vị không nên rời khỏi thánh thành và vượt qua hàng rào bảo vệ nội thành, nếu không có chuyện gì xảy ra Pháp Lam không chịu trách nhiệm.” Nói xong, Kiệt Lạp Đức đi về phía những người phục vụ của tòa nhà nói vài điều, rồi sau đó cưỡi Phi mã vương rời đi. Tòa dịch quán này rất lớn, ít ít nhất cũng tương đương một tòa phạn điếm cỡ trung bình trong Mễ Lan thành, nhưng ở bên trong dịch quán lại vắng tanh vắng ngắt , chỉ có bốn người bọn họ làm khách, dưới sự sắp xếp rất lạnh nhạt của tên phục vụ, bọn họ được bố trí ở lầu hai. Bốn người lưu lại trong phòng của Diệp Âm Trúc, Hương Loan đầy bất mãn nói:” Đây là sự tiếp đãi của Pháp Lam hay sao ? “ Nguyệt Huy thở dài nói:” Pháp Lam luôn luôn như vậy, Công chúa điện hạ, người nên nhẫn nại một chút. Đối với chúng ta thì quan trọng nhất là tham gia cuộc chiến Thất quốc thất Long Bài Vị Chiến, bây giờ đa số các đại biểu cũng đã tới rồi, chỉ là được an bài ở những chỗ khác nhau mà thôi, trong mấy ngày này chúng ta không nên đi ra ngoài thì tốt hơn. Tuy nói là trong nội thành Pháp Lam không cho phép tư đấu, nhưng nếu gặp phải sự khiêu khích từ các quốc gia thù địch thì thật là phiền phức.” Hương Loan không nói gì, chỉ hừ lạnh một tiếng. Ly Sát lại trông có vẻ rất điềm tĩnh, tính khí cao ngạo của Ngân long nhất tộc từ khi tiến vào Pháp Lam cơ hồ đã tiêu biến từ lúc nào rồi. Bốn người trở về phòng nghỉ ngơi, Diệp Âm Trúc vừa mới ngồi xuống thì nghe tiếng gõ cửa, mở ra thì thấy Ly Sát. Nhìn xung quanh, Ly sát nói:” Âm Trúc, ngươi có cảm thấy có gì lạ không ?” Diệp Âm Trúc ngạc nhiên hỏi :” Sao lại hỏi như vậy ?” Ly Sát cũng không khách khí đi vào phòng rồi ngồi lên chiếc trường kỷ duy nhất trong phòng:” Theo ta được biết, trong Pháp Lam thánh thành thì ma pháp sư trên một vạn người, lượng cao cấp ma pháp sư so với tất cả các quốc gia trên đại lục còn phải nhiều hơn, nhưng trên đường đi ta cảm thấy có chút kỳ quái, đừng nói là ma pháp sư mà ngay cả kỵ sĩ đoàn đi tuần tra cũng rất ít, ta lại phát hiện trong nội thành ma pháp dao động cực kỳ mãnh liệt.” Diệp Âm Trúc nói:” Điều này cũng bình thường thôi, nơi đây là thiên đường của ma pháp sư, bên ngoài thánh thành ma pháp nguyên tố đã đậm đặc rồi thì trong nội thành ma pháp nguyên tố dao động kịch liệt cũng là chuyện bình thường thôi .” Ly Sát lắc đầu nói:” Không, tuyệt đối không đơn giản như vậy, Pháp Lam thất tháp mặc dù phát ra sự dao động của nguyên tố rất mạnh , nhưng khi vào trong thành ta đã dò xét cẩn thận và cảm nhận được tầng tầng phong ấn do Pháp Lam thất tháp tạo ra không ổn định, lúc mạnh lúc yếu, điều này nói lên ma pháp nguyên tố được tạo ra từ Pháp Lam thất tháp không ổn định. Có hai tình huống xảy ra: một là Pháp Lam thất tháp phóng thích ma pháp nguyên tố quá mạnh mẽ, đạt mức bão hòa, hai là ma pháp nguyên tố do Pháp Lam thất tháp cấp ra không đủ. Ta cho rằng khả năng sau lớn hơn, thất vị Pháp Lam tháp chủ không đủ khả năng làm ma pháp nguyên tố tiến vào trạng thái bão hòa.” Diệp Âm Trúc trong lòng cả kinh nói:” Theo ý ngươi thì Pháp Lam thất tháp có chuyện bất ổn sao ?” Ly sát đáp:” Đúng như vậy, ngươi không nhớ thánh kỵ sĩ Kiệt Lạp Đức trước khi đi nói gì sao ? Ông ta nói chúng ta không được phép vượt qua phòng ngự nội thành. Mặc dù ta lần đầu tới đây, nhưng cũng nghe các vị tiền bối kể rằng Pháp Lam chia làm nội thành và ngoại thành, Pháp Lam thất tháp đều là ngoại thành nhưng nội thành của Pháp Lam chính là nơi thần bí nhất, rất ít người có thể vào đó, cũng không ai biết trong đó có gì, có người nói đó chính là nơi phong ấn tà ác, thánh kỵ sĩ Kiệt Lạp Đức đã nhắc nhở chúng ta, hơn nữa phong ấn của thánh thành bởi vì không đủ năng lượng nên xuất hiện sự dao động, điều này chứng minh bên trong Pháp Lam đã xảy ra chuyện.” Diệp Âm Trúc không phải ngốc, nghe Ly Sát nói xong hắn lập tức hiểu được, liền nói nhỏ : ” Chẳng lẽ phong ấn dưới đáy vực có vấn đề xảy ra, Pháp Lam đang khẩn cấp tu bổ hay sao ? Bằng vào pháp lực cường đại của Pháp Lam thì chỉ có khả năng này mới có thể dẫn đến việc pháp lực phong ấn của Pháp Lam thất tháp không đủ, xem ra Pháp Lam quyết định phong bế không phải vì muốn khiêu khích sự thù nghịch phân tranh của bảy nước.” Âm thanh của Diệp Âm Trúc rất nhỏ, Ly Sát cũng không nghe rõ được, cũng tự nói nhỏ:” Pháp Lam xảy ra chuyện thì đối với chúng ta cũng không ảnh hưởng gì. Ít nhất họ sẽ không có nhiều kinh nghiệm để giúp chúng ta đối phó với địch nhân, chỉ không biết phương thức của cuộc chiến Thất quốc thất Long Bài Vị Chiến như thế nào. Âm Trúc, lần trước gia gia ta có nói với ngươi phải chuẩn bị thật tốt ma thú đúng không ? Nhưng việc ngươi làm ngoại tịch Ngân long là ưu thế tốt nhất .” Diệp Âm Trúc sửng sốt một lát, nhớ là bởi vì hắn là ngoại tịch Ngân long nên có thể đem them một ma thú tham gia, bèn gật đầu nói:” Ta cũng đã chuẩn bị tốt rồi, khi cần thiết sẽ triệu hoán.” “ Như vậy thì tốt rồi, ngươi nên nghỉ ngơi cho khỏe, Nguyệt Huy nói không sai, Pháp Lam rất thần bí và cường đại, giữ mình một chút thì tốt nhất. Ngươi ráng bảo vệ bản thân mình, cố gắng đừng đi vào nội thành. Pháp Lam sẽ không vì ngươi là đại diện của Ngân Long thành mà nương tay đâu.” Ly Sát rời khỏi, Diệp Âm Trúc lại suy nghĩ, đầu tiên hắn nghĩ đến phải dùng ma thú nào để làm trợ thủ cho mình trong lúc chiến đấu. Khi Ngân Long vương Hoắc Hoa Đức ( Howard) có nói với hắn có thể lấy một linh hồn hiến tế ma thú để tham chiến cho thuận lợi . Trong Cầm thành có không ít Cửu cấp cự thú, mặc dù Bỉ Mông cự thú không nên xuất đầu lộ diện. Nhưng cũng còn vài con Băng Cực Ma Viên, có thể tùy tiện đem một con tới đây, dù sao thực lực của nó cũng là cửu cấp cự thú . Mặc dù bây giờ Tử đã ngủ say, nhưng linh hồn của Băng Cực Ma Viên đã hiến tế cho Địch Tư, mình tạm thời sử dụng một con của Địch Tư chắc hắn cũng sẽ không từ chối. Nghĩ tới đây, Diệp Âm Trúc trước mắt chuẩn bị cho mình đường thoát thân,thời gian sắp tới trong Pháp Lam Thánh thành thới có phát sinh chuyện gì thì hắn cũng chưa biết được, nhưng nơi này cường giả nhiều như mây, vạn nhất nếu gặp chuyện phiền toái thì ít ra mình cũng đã có chuẩn bị . Ngay lập tức hắn liền vẽ một truyền tống ma pháp trận ngay trong phòng. Do ma pháp nguyên tố sung túc, cho nên việc lập ma pháp trận nhanh hơn nhiều so với lúc bình thường, có ma pháp trận này Âm Trúc cũng không không cần khẩn trương nữa. Không nói đến việc hắn sẽ thu phục một con Băng Cực Ma Viên làm ma thú cho mình , chỉ cần có pháp trận này thì việc rời khỏi Pháp Lam đối với hắn cũng đã vô cùng dễ dàng.