[Dịch] Cầm Đế
Lan Như Tuyết xua tay. Không để Diệp Âm Trúc tiếp tục nói.
- Việc giữa ta cùng Diệp Ly là chuyện của người lớn chúng ta, ngươi không nên hỏi. Âm Trúc, ta tới là muốn nói cho ngươi. Tạm thời Đông Long bát tông sẽ không có hành động, Hết thảy đều chờ Cúc Tông và Mai Tông lưỡng tông cao thủ cùng tông chủ đến đây hội hợp, sau đó sẽ quyết định một lần nữa. Hài tử, ngươi không nên cố chấp. Chẳng lẽ ngươi muốn nhìn Cầm Thành sanh linh đồ thán sao?
Diệp Âm Trúc trong mắt quang mang chợt lóe. Hỏi lại:
- Cầm Thành này vốn là địa phương của ta. Tại sao Đông Long bát tông tộc nhân của ta lại mang đến cho nơi này sanh linh đồ thán đây?
Lan Như Tuyết sửng sốt một chút, nàng bị Diệp Âm Trúc hỏi đến á khẩu vô ngôn, nàng tự nhiên sẽ không giống Cúc tông lão nhị Vị Thính Phong như vậy giảo biện. Thở dài một tiếng. Nói:
- Mười lăm ngày, tối đa mười lăm ngày Mai tông cùng Cúc tông sẽ tới, ngươi phải có môt kế hoạch hoàn hảo nhất.Nếu thực sự bắt đầu động thủ, nãi nãi cũng chỉ có thể bảo trụ người một nhà chúng ta mà thôi.
“Mười lăm ngày sao? Xem ra, ta cũng phải là chút gì đó chuẩn bị”.
- Nãi nãi, ngài không cần lo lắng. Nếu Đông Long bát tông nhất định hạ thủ đối với Cầm Thành ,trong khi chúng ta đàm phán, ngày đó ta sẽ ước thúc thuộc hạ tận lực không cùng bát tông xung đột.
Diệp Âm Trúc cũng âm thầm thở phào nhẹ nhỏm. Có mười lăm ngày thời gian chuẩn bị,hắn cũng có thể có càng nhiều kế hoạch. Trong lòng Diệp Âm Trúc lúc này đã có tính toán, muốn để cho song phương bảo trì hòa bình trước tiên về mặt thực lực Cầm Thành nhất định phải chiếm thượng phong mới được. Lực lượng của Cầm Thành thì chính mình có thể khống chế được, chỉ cần thực lực chiếm cứ thượng phong, tộc nhân trong Đông Long bát tông sau hết cũng không phải kẻ ngu, tự nhiên sẽ không mạnh mẽ khai chiến rồi.
Thực lực, thực lực, hai chữ này không ngừng xoay quanh trong đầu Diệp Âm Trúc.
Đông long bát tông quả thật rất cường đại, tử cấp cao thủ gần 30 người, “Tự kỷ thị nhân。Bất thị thần” (chính mình là ngưòi chứ không phải thần), đối mặt với nhiều tử cấp cao thủ như vậy, tuyệt không hề dễ dàng đối phó. Tứ đại ngoại tộc trong Cầm Thành,ngoại trừ Địa Tinh bộ lạc còn tam đại ngoại tộc đều có lực chiến đấu rất mạnh. 100 Bỉ Mông cự thú tự nhiên không cần phải nói. Có lực lượng của bọn họ thêm vào tuyệt đối có thể cùng 20 tử cấp cao thủ so sánh, dù sao trong đó còn có ba vị hoàng kim Bỉ Mông cùng có chiến đấu lực của 2 đầu Băng Cực Ma Viên cửu cấp ma thú này. Hơn nữa Tử, An Nhã, Ải Nhân tộc trưởng Lỗ Đặc Tư cùng chính mình, phương diện so sánh về số lượng cường giả thì Cầm Thành tịnh không thua kém, mà phương diện chiến sĩ, Cầm Thành thua kém hơn nhiều. Tinh Linh tộc, Ải Nhân tộc hơn nữa Nhân loại chiến sĩ trong Cầm Thành tổng số hoàn toàn không được một vạn, chiến đấu lực mặc dù cũng tốt, nhưng cùng lực lượng đã tích súc mấy ngàn năm trong Đông Long bát tông đem ra so sánh thì chính là thua kém toàn diện. Tứ tông vũ kỹ trong Đông Long bát tông kỹ xảo thậm chí có thể khiến cho một gã vũ kỹ cao thủ có thể đối kháng cùng với một cao thủ mạnh hơn mình hai giai, 5000 tên lục cấp Đông Long bát tông cao thủ tuyệt không phải lực lượng có thể đối kháng .
Binh sĩ thực lực không đủ, dùng cái gì để bù vào? Đầu tiên. Diệp Âm Trúc nghĩ đến chính là thần khí, bằng vào thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm của chính mình. Có thể gây tác dụng chấn nhiếp nhất định, nga, được rồi, chính mình còn có một siêu cấp cường giả trợ giúp chính là Ải Nhân tộc thủ hộ giả- Sơn Lĩnh Cự Nhân Minh, Minh bản thân chính là thập cấp ma thú ! Hơn nữa trong tay còn có lôi thần chùy.
Đủ rồi, lực lượng cơ bản cũng đủ, như vậy xét cho cùng Cầm Thành thực lực hiện hữu thậm chí có thể cùng Đông Long bát tông ngang nhau, bây giờ việc mình cần làm chính là tận lực để cho Cầm Thành trở nên cường đại hơn.
Sau khi cần thận tính toán. Diệp Âm Trúc chánh thức thở phào nhẹ nhỏm. Lực lượng hiện tại cũng đủ để giằng co uy hiếp đối với Đông Long bát tông, khả năng chiến tranh xảy ra bên trong Cầm Thành là không có khả năng phát sinh, chỉ là, chính bản thân mình trong mắt của những người đứng đầu Đông Long bát tông sợ rằng sẽ bị coi thành phản đồ. An Nhã tỷ tỷ nói đúng, trừ phi có một ngày Đông Long bát tông có thể như Cầm Thành các tộc bây giờ có thể chấp nhận nghe lời khuyên của mình mới có thể chánh thức đem mâu thuẫn này hóa giải. Mười năm, Pháp Lam phong bế mười năm, hy vọng trong mười năm chính mình có thể đem chuyện này hoàn toàn giải quyết, nếu sau mười năm, Cầm Thành lực lượng còn không thể đối kháng cùng Pháp Lam, vậy thì chính mình cũng chỉ còn biện pháp đái lĩnh Cầm Thành tất cả triệt ly khỏi nơi này.
15 ngày. Còn có 15 ngày thời gian, trong 15 ngày thời gian này, chính mình phải làm một chút gì đó mới được.
Nghĩ vậy, Diệp Âm Trúc trở lại phủ đệ của mình. Trước tiên phải đem phụ mẫu cùng hai vị gia gia an bài ổn thoả đã, sau đó lập tức bắt đầu hành động.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Đảo mắt đã hơn mười ngày.
Màn đêm buông xuống. Tại trên đỉnh núi cao ngập trong mây, Diệp Âm Trúc khoanh chân ngồi ở đây. Chăm chú nghe Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn giảng dạy sự ảo diệu của vong linh ma pháp.
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn nói:
- Hãy đi đi. Ngươi có thể có một thập cấp ma thú làm đồng bọn, đây là điều ngay Pháp Lam thất tháp chủ đều không có, ngay cả ta cũng rất tò mò. Tử Tinh Bỉ Mông trong truyền thuyết chánh thức thực lực đến tột cùng cường đại đến mức nào đây.
Vừa nói, Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn hóa thành một làn hắc yên dung nhập vào trong Long Hồn giới của Diệp Âm Trúc.
Hít một hơi sâu. Điều chỉnh đều đặn đấu khí cùng ma pháp lực trong cơ thể. Thân hình Diệp Âm Trúc nhẹ nhàng đứng lên,thông qua Tử dùng linh hồn chỉ dẫn hướng đến ngọn núi của Ải Nhân tộc.
Mười ngày gần đây, mặc dù những người trong Đông Long bát tông đến khiến cho Ải Nhân tộc cùng Địa Tinh bộ lạc có chút tâm tình bất an. Nhưng trải qua sự trấn an của Diệp Âm Trúc Ải Nhân tộc đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại. Việc khác không nói, chỉ là Diệp Âm Trúc cho bọn hắn mấy cự long thi thể đã khiến những chú tạo cuồng nhân này hoàn toàn nghe lời. Nhất là bích ngọc ma long vô cùng trân quý, càng khiến cho Ải nhân tộc bốn vị trưởng lão cực kỳ vui sướng; đủ để so sánh với lần trước khi bọn họ nhìn thấy khắc kim.
Cũng như Ải nhân tộc Địa Tinh bộ lạc lúc này cũng đã bình tĩnh trở lại, dù sao bọn họ thiết kế cái gì cũng chỉ có Ải Nhân tộc mới có thể chế tạo đến thập toàn thập mỹ được. Mà Ải Nhân tộc hoan hỉ nhất cũng mỹ tửu được chế tạo khéo léo của Địa Tinh bộ lạc.
Tốc độ của tử cấp cường giả triển khai trong sơn lâm có thể sánh với phong trì điện xế, lôi lệ phong hành. Mấy ngày này Diệp Âm Trúc cẩn thận tự hỏi tại sao tốc độ của Hắc Phượng Hoàng dưới tình huống đồng cấp bậc so với chính mình lại nhanh hơn rất nhiều. Với phán đoán của chính mình cùng với sau khi được nghe chỉ dẫn của Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, Diệp Âm Trúc phát hiện Hắc Phượng Hoàng tốc độ sở dĩ nhanh như vậy cũng không phải bởi vì đấu khí của nàng mạnh hơn so với mình. Trọng yếu là Hắc Phượng Hoàng tại ứng dụng đấu khí thì tựa hồ là có một loại quy luật đặc thù, đem quy luật kết hợp cùng đại tự nhiên lợi dụng phong nguyên tố trong không khí cùng một ít nhân tố khác thúc đẩy tốc độ tại trong nháy mắt tăng lên. Còn có chính là nàng đối với phương pháp ứng dụng đấu khí rõ ràng có tính đặc thù. Vậy gần như tốc độ trong khoảng cách ngắn nháy mắt tăng mạnh tựa hồ như thuấn di đây chính là tính bạo phát trong đấu khí.
Sau khi phát hiện được điều này. Diệp Âm Trúc cũng cố gắng thử nghiệm, cố gắng nghiên cứu ra một phương pháp tương tự để dùng cho chính mình. Mười ngày thời gian không thể nghi ngờ là quá ngắn, ít nhất bây giờ hắn còn không có tìm được cái đầu mối gì.
Dưới ánh quang huy của Tinh Nguyệt chiếu rọi, Diệp Âm Trúc với tốc độ nhanh nhất đã đi tới trên sơn phong nơi Ải Nhân tộc cư trú.Với tốc độ của hắn thì Ải nhân bình thường căn bản ngay cả nhìn đều nhìn không thấy. Chờ hắn tới trước huyệt động ải nhân tộc cư trú bên trong thì Tử đã ở chỗ này chờ hắn rồi.
- “…….”. Vong linh ma pháp. Là thông qua linh hồn để khống chế thân thể của đối phương nhưng tuyệt không phải nô dịch. Tối cao đẳng trong vong linh ma pháp, kỳ thật hiệu quả chỉ có một đó chính là có tác dụng giống như cây phượng hoàng vĩ linh trong không gian giới chỉ của ngươi. Đó là sự phục hoạt, ta đã từng nói với ngươi Vong linh ma pháp sở dĩ được nghiên cứu đến kỳ thật là bởi vì những ma pháp sư đã mất đi thân nhân hy vọng thông qua loại đặc thù ma pháp này cùng thân nhân địa linh hồn một lần nữa liên lạc, thậm chí vì thành quả nỗ lực phục hoạt thân nhân mà cố gắng. Cho nên, chánh thức vong linh ma pháp tuyệt không phải một tồn tại tà ác. Tốt lắm, ngươi có thể dựa theo ta dạy ngươi mà tiến hành tu luyện. Tinh thần khống chế lực trong ngươi còn xa mới đủ, chỉ có tinh thần khống chế đạt tới trình độ nhất định mới có thể cùng vong linh câu thông.
Diệp Âm Trúc gật gật đầu, hỏi:
- Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn lão sư, nếu ta nói phải sử dụng vong linh ma pháp. Có thể không cần thiết tu luyện ám ma hệ ma pháp?
Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn do dự một chút, nói:
- Vốn là nên tu luyện. Dù sao cùng linh hồn câu thông thì phải trong bóng đêm tiến hành, nhưng tình huống của ngươi thực sự quá đặc thù. Ta không hy vọng ngươi đi vào con đường cũ. Ngược lại còn ước thúc ngươi phát triển, ảnh hưởng cầm ma pháp trong ngươi. Ta mấy ngày này đang cố gắng suy nghĩ xem có biện pháp gì có thể không ảnh hưởng đến sự phát triển cầm ma pháp của ngươi dưới tình huống sử dụng vong linh ma pháp, để cho cả hai cùng nhau dung hợp. Hiện tại ta đã có chút đầu mối nhưng còn chưa hoàn chỉnh, ngươi nhanh chóng tu luyện tinh thần khống chế đi, tinh thần khống chế lực càng mạnh đối với ngươi tương lai sử dụng vong linh ma pháp cũng là càng có lợi. Đối với cầm ma pháp của ngươi cũng có được tác dụng trợ giúp thật lớn.
Từ mười ngày nay. Ban ngày Diệp Âm Trúc đều bận rộn đi lại giữa Cầm Thành cùng Bố Luân Nạp sơn mạch, Đông Long bát tông tại Cầm Thành đã hoàn toàn an bài xong. Dưới sự phân phó của Diệp Âm Trúc, Cầm Thành đã nổi lên gánh nặng sanh hoạt tất nhu phẩm. Chuyện đem Đông Long bát tông một vạn người này an bài tại tân Cầm Thành đã xong nhưng vận chuyển cho bọn hắn thức ăn nước uống đều là dân bổn xứ của Cầm Thành. Cầm Thành tứ đại dị tộc dưới mệnh lệnh của Diệp Âm Trúc đều tập trung tại sơn mạch phụ cận của Cầm Thành âm thầm hành động.
Khi màn đêm buông xuống. Diệp Âm Trúc lại bắt đầu cùng Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn học tập ma pháp, Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn không hổ là tiền nhiệm ám tháp tháp chủ người đã tiếp cận với thần cấp lực lượng, hắn đối ma pháp có rất nhiều giải thích đều là Diệp Âm Trúc văn sở vị văn (chưa nghe bao giờ -ND). Năng lực tiếp thu của Diệp Âm Trúc cũng khiến cho Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn cực kỳ hài lòng.
Mười ngày thời gian, Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn ngay cả quán thâu tri thức cho Diệp Âm Trúc đều không đủ. Hắn chỉ có thể để cho Diệp Âm Trúc tại ma pháp kinh nghiệm gia tăng một ít mà thôi.
Dưới sự giảng giải của Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn Diệp Âm Trúc đã tiến vào một cái lĩnh vực ma pháp hoàn toàn mới mẻ, không hề hạn chế cầm ma pháp của chính mình mà là các hệ ma pháp trong cả đại lục đều có một cái hiểu biết rang. Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn chính là am hiểu ma pháp khống chế, siêu cường khống chế này không thể tưởng tượng nổi. Đây chính là phương hướng hiện tại Diệp Âm Trúc chủ yếu học tập.
- Âm Trúc, ngươi ở địa phương nào? Mau tới!
Đang trong khi Diệp Âm Trúc cố gắng tu luyện linh hồn khống chế. Trong linh hồn đột nhiên truyền đến lời của Tử.
- Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn lão sư. Tử gọi ta. Ta phải đi xem, hắn hình như có việc gấp tìm ta.
Diệp Âm Trúc hướng về phía lão sư phía trước nói.