[Dịch] Cầm Đế
Lúc này, trong phủ lĩnh chủ lãnh đạo đông long bát tông theo kế hoạch đi ra, nghe được Hương Loan nói, bọn họ đồng thời đều tập trung nên người Diệp Âm Trúc.Thái Thượng trưỡng lão tâm tư đã xuống tới tận đáy, lão rất rõ ràng rằng trong lúc này nếu Diệp Âm Trúc phản lại Đông Long đế quốc, vậy thì Đông long thừa nhận tai ương diệt tộc, đế quốc nữ hoàng hiện tại ở bên người hắn, hắn lại nắm giữ cầm thành, thực lực hoàn toàn có thể cùng Đông Long bát tông chiến sĩ trì hoãn ở chỗ này chờ đợi đại quân của Mễ Lan đế quốc đến, có chút không dám suy nghĩ. hắn bây giờ thật sự rất hối hận tại sao lại đi tới cầm thành cường ngạnh, nếu bây giờ Diệp Âm Trúc bây gờ có tạo phản hắn cũng không có gì kì quái, dù sao Đông Long bát tông sau khi đi tới nơi này, từ trước đến nay cầm thành thân mình bị vây một mặt đối lập.
“ xin lỗi, Hương Loan hảo ý của ngươi ta xin nhận. nhưng là từ khi ta sinh ra cho đến bây giờ, ta vẫn chính là một phần tử của Đông Long Bát Tông. Dù cho Đông Long Bát Tông quyết định như thể nào đều không thể thay đổi được Đông Long huyết mạch chảy trên người ta. Ta sẽ không bao giở bỏ rơi tộc nhân của chính mình, càng không thể phản lại họ. Các ngươi trở vể đi, hãy rời xa chiến trường, nơi này không phải là nơi mà ngươi nên tới.”
Hương Loang ngơ ngác nhìn Diệp Âm Trúc, nghe hắn cự tuyệt mà tâm nàng đau như dao cắt, khi đối diện với Diệp Âm Trúc cảm giác nàng phi thường đặc thù, làm công chúa của một đế quốc, Hương Loang từ nhỏ chỉ biết rằng hôn nhân của chính mình phải do đế quốc phụ trách, vì quyền lợi của đế quốc mà phải hi sinh. Sau này khi quen biết Diệp Âm Trúc, mặc dù có bị Diệp Âm Trúc hấp dẫn, nhưng nàng vẫn hi vọng Diệp Âm Trúc cùng Hải Dương có thể đi tới cùng nhau, đồng thời cũng vì nguyên nhân này, nhưng theo thời gian trôi đi, mỗi khi cùng Hải Dương đàm luận về Diệp Âm Trúc thì vẻ mặt luôn rạng ngời hạnh phúc, nhưng nàng đột nhiên phát hiện chính tâm tình của mình cũng nổi lên một tâm tình kì lạ đó là ghen ghét. Nàng là công chúa nhưng cũng đồng thời là một người đàn bà, ở trong lòng nàng cũng có khát khao tình ái cùng bi ái, mà theo nàng nhận thức trong giới nam nhân Diệp Âm Trúc không thể nghi ngờ là nam nhân xuất sắc nhất. Hơn nữa dưới tình huống thân thể mật thiết tiếp xúc, trong lòng nàng vô hình để lại cho Âm Trúc một khoảng địa phương, mà điều này đến khi Diệp Âm Trúc lặng lẽ rời đi, nàng lại vừa biết tin cầm thành sắp bị tiêu diệt thì nàng mới hoàn toàn phát giác ra tình cảm của chính mình. Đồng thời nàng cũng biết hết thẩy đều chậm. Cho dù là đế quốc công chúa nàng cũng không thể thay đổi nhiều lắm.
dựa theo mệnh lệnh của Tây Duy Áo, Mã Đế Ni nguyên soái suất lĩnh đại quân chỉ vừa đến cầm thành liền phát động công kích, đưa cầm thành cùng Đông Long đế quốc hoàn toàn phá hủy. Nhưng Huơng Loan lại mạo hiểm sau lưng cha mình. Cùng Áo Lợi Duy Lạp bảo vệ dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới nơi này, bằng chính Mễ Lan hoàng gia huy chương hồng thập tự ra lệnh cho Mã Đề Ni nguyên soái tạm thời hoãn công kích, lúc này mới cùng Áo Lợi Duy Lạp trước tiên chạy tới cầm thành, nàng mặc dù biết rõ không thể hi vọng nhiều, nhưng nàng vẫn khuyên bảo Diệp Âm Trúc hy vọng hắn một lẫn nữa trở lại Mễ Lan. Nàng không tin Diệp Âm Trúc đối với Mễ Lan đế quốc gây bất lợi. đương nhiên trong lòng nàng lại càng thêm hy vọng Diệp Âm Trúc có thể trở lại bên cạnh mình. Bỏ qua hết thẩy cái gì là chính trị hôn nhân, chỉ có thể cố gắng mới tìm được hạnh phúc của chính mình. Huống chi chính mình còn có cô cô ủng hộ.
“ Diệp Âm Trúc. Ngươi thật sự không chịu cùng ta trở vể Mễ Lan? Ta có thể cam đoan với ngươi, trong vòng mười năm ngươi sẽ trở thành một người ở dưới một người mà ở trên vạn người là Mễ Lan đệ nhất quyền uy đại thần, bất luận là ta hay là cha ta đều hy vọng ngươi có thể trở về, bất kể cầm thành hay bất kì lãnh địa nào đều có thể tùy ngươi chọn lựa.”
Diệp Âm Trúc lẳng lặng nhìn Hương Loan, nhìn vào mắt nàng thấy được trong mắt nàng dường như tăng thêm một phần bi thương cùng mệt mỏi nếu nói không có cảm động thì đó chỉ là nói dối, hắn cũng nghĩ tới một khả năng có thể’
“ Hương Loan ta có thể cùng ngươi trở về thậm trí ta còn có thể hướng Mễ Lan đế quốc vĩnh viễn thuần phục, nhưng là Mễ Lan phải đáp ứng một điều kiện.”
“điều kiện gì? Ngươi cứ nói, cho dù là ta không thể đáp ứng, nhưng chỉ cần điều kiện không quá hà khắc, ta đều có thể thay thế phụ hoàng đáp ứng ngươi.”
Diệp Âm Trúc chánh sắc nói: “ buông tha Đông Long đế quốc. cùng cầm thành cấp cho bọn hắn, hơn nữa Mễ Lan vĩnh viễn không được công kích Đông Long.”
Hương loan trong mắt vừa xuất hiện một tia hưng phấn trong phút chốc lát đã biến mất không còn dấu vết, “ không được, cái gì có thể thương lượng nhưng chỉ có chuyện này thì không được.”
“ tại sao? Đông Long đế quốc tổng cộng mới có hơn vạn cư dân, chẳng lẽ Mễ Lan còn sợ Đông Long một tiểu quốc như vậy?”
Diệp Âm Trúc nhíu mày hỏi.
Hương Loan cười khổ nói,
“ngươi không rõ. Mễ Lan cũng muốn sinh tồn. Bây giờ Mễ Lan gặp phải cục diện như thế nào ngươi phải rành mạch, ngươi nghĩ rằng chúng ta không có việc gì lại công kích một tiểu vương quốc vừa thành lập ư? Chúng ta không thể không làm. Nếu không hủy diệt Đông Long, vậy bị hủy diệt chính là Mễ Lan chúng ta. Ngươi xem cái này. “ nói xong nàng xuất ra một quyển trục đưa cho Diệp Âm Trúc.
Diệp Âm Trúc mở quyển truc, chỉ thấy trên mặt có ghi một đoạn chữ nhỏ,
“ Pháp Lam lệnh: tại Pháp Lam trong lúc phong bế, long khi nỗ tư đại lục do Đông Long đế quốc lãnh đạo dư nghiệt phản loạn xuất hiện, thì các ma pháp sư công hội các nước phải đôn xúc quốc vương nước đó suất lĩnh đại quân tiêu diệt quân phản loạn ở đây. Trong lúc đó các quốc gia khác không được hướng quốc gia này phát động hành động quân sự gì nếu không trong mười năm sau pháp lam phong bế chấm dứt, thì sẽ đón nhận sự phẫn nộ của Pháp Lam, nếu như phản loạn xuất hiện ở một quốc gia nào, mà quốc gia đó không có hành động gì thì tương lai sẽ bị Pháp Lam chế tài, hướng tới đại lục các quốc gia .
Diệp Âm Trúc thấy đoạn thoại này thì ở bên cạnh là Hải Dương, Tử cùng An Nhã cũng đều thấy được, sắc mặt mọi người không khỏi lạnh vài phần. Lại hướng đông long bát tông cao tầng lãnh đạo, trên mặt thần sắc trở nên càng khó coi.
Diệp Ly tiến lên vài bước, từ trong tay cháu lấy quyển trục nhìn thoáng qua, hắn trên mặt không khỏi nổi nên một tầng sương lạnh, không khách khí lấy quyển trục đưa cho thái thượng trưởng lão, “ ngươi xem đi, chuyện tốt này đều là do các ngươi làm, bây giờ không chỉ có chúng ta Đông Long do các ngươi lỗ mãng quyết định mang đến hậu quả này, ngay cả cầm thành cũng bị liên quan.”
Hương Loan nói:
“ phụ hoàng trong lúc nhất thời biết tin tức của Đông Long đế quốc, thì cũng thu được thủ trát này từ ma pháp sư công hội. Không phải đế quốc muốn cùng Đông Long đế quốc gây khó khăn, mà là sự việc vượt qua khả năng có thể giải quyết. Đừng nói là chúng ta Mễ Lan đế quốc mà trên đại lục này không có một quốc gia nào nào dám chống lại thủ trát này. Âm Trúc , Pháp Lam thực lực thế nào chắc ngươi cũng từng gặp qua, ngươi nói cho chúng ta biết, bây giờ chúng ta như thế nào buông tha cho Đông Long đế quốc?”
Diệp Âm Trúc không nói, chuẩn xác lúc này hắn căn bản cung không biết nói cái gì nói thế nào là tốt, hậu quả cũng đã đi tới trước mặt cho dù bây giờ có oán than cũng không có ý nghĩa gì.
Ba một tiếng, quyển trục rơi trên mặt đất, không rõ thái thượng Trưởng Lão trên nét mặt già nua dã không có chút huyết sắc, kể cả bên cạnh ủng hộ Đông Long lập quốc cao tầng lãnh đạo, lúc này sắc mặc đều trở lên cực kì khó coi. chỉ có Tần Thương Diệp Ly cung Mai tông tông chủ mặt lạnh lùng không phát một lời, trong bát tông, chỉ có ba người bọn họ ủng hộ trì hoãn việc lập quốc
Trên quyển trục nội dung không chỉ có nói cho Đông Long đế quốc cao tầng môn là Mễ Lan đế quốc đi tới đánh cầm thành, đồng thời cũng nói cho bọn họ từ nay về sau trên đại lục không có không gian sinh tồn, ai dám mạo hiểm sẽ bị Pháp Lam hủy diệt. Nếu như lưu giữ bọn họ,bất luận là quốc gia nào, một khi phát hiện ra Đông Long đế quốc tồn tại, đều như Mễ Lan đế quốc cố gắng tiêu diệt.
nhiều năm cố gắng hóa thành bọt nước, Đông Long đế quốc tiền đồ trở nên vô cùng đen tối.
“Nói đi,các ngươi nói gì đi chứ.Các ngươi thành người câm hết cả rồi hay sao?”
Thanh âm của Diệp Lai phẫn nộ vang lên, hướng tới Vị Minh trưởng lão và các tông chủ đang thất thần.
Yên tĩnh một cách đáng sợ, áp lực khiến kẻ khác hít thở có chút khó khăn, ngắn ngủi một đoạn thời gian , ba vị thái thượng trưởng lão phảng phất đã già đi rất nhiều. Vị M inh thái thượng trưởng lão cùng Mai Thanh thái thượng trưởng lão đều ngây ngốc, đều không biết nói cái gì. tại đây thì Lan Như Tuyết chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Âm Trúc cùng Hải Dương, không để ý đến sự giận dữ của Diệp Âm Trúc, lẳng lặng nhìn đứa cháu yêu của mình ôn nhu nói: “đứa nhỏ là chúng ta hại ngươi, nhưng ngươi cũng biết bây giờ chúng ta có hối hận thì hết thẩy đều không kịp nữa rồi, ngươi hãy đi đi mang theo Hải Dương cô nương trở lại Mễ Lan đế quốc hãy đi đi ở đó còn đồng bọn ngươi, dĩ nhiên Mễ Lan đế quốc đối với ngươi rất là trọng dụng, tiền đồ của ngươi ắt hẳn là rất tươi sáng, cầm thành này sẽ để cho chúng ta, nếu sai rồi chúng ta sẽ gánh chịu sai lầm cùng hậu quả mang đến Đông Long đế quốc mặc dù chỉ vừa mới thành lập trong thời gian ngắn nhưng chúng ta có Đông Long cốt khí,sẽ không thể suy sụp.
Nghe Lan Như tuyết nói, ở bên trong mắt Diệp Ly hiện nên vài phần kính nể, lão đương nhiên biết Lan Như Tuyết làm như vậy là vì Đông Long giữ lại một phần huyết mạch, từ thay đổi cách xưng hô với Hải Dương là có thể nhận ra điểm này
Mấy vị tông chủ của Đông Long bát tông liếc nhau, ngoại trừ Cúc tông tông chủ không lên tiếng, mấy người còn lại thì đều đồng thanh nói:
“ thề cùng Đông Long cùng tồn vong.”
bọn họ đều biết lựa chọn của Lan Như Tuyết là chính xác nhất, bọn họ cũng không còn có lựa chọn nào khác, ít nhất cũng bảo vệ tôn nghiêm cuối cùng của Đông Long bát tông.
Vị Linh Phong hướng thái thượng trưởng lão nói, “ thúc thúc chúng ta còn có cơ hội rời nơi này, không phải nữ nhân của hắn là công chúa của Mễ Lan đế quốc ư, chỉ cần lưu lại nàng, chúng ta cũng có cơ hội đàm phán, nói một vạn người chúng ta có thể đi khỏi cầm thành. Thiên hạ rộng lớn chẵng lẽ không có chỗ cho Đông Long bát tông chúng ta dung thân?”