[Dịch] Cầm Đế
Phất Cách Sâm nhìn Diệp Âm Trúc, trên mặt từ từ hiện 1 nụ cười.
- Ta thua, trước lúc giao đấu cùng ngươi ta đã nói, sư phụ mà bại bởi tay đệ tử của mình đó là điều hạnh phúc nhất của sư phụ. Âm trúc, hy vọng con có thể sống sót rời khỏi cuộc chiến này. Ta muốn thấy có 1 ngày con trở thành ma pháp sư cường đại nhất
Vừa lúc nói song ông ta đã ngã xuống, Phật cách sâm thân thể mềm nhũn, 2 mắt nhắm lại.
Tất nhiên, Diệp âm trúc không làm thương tổn chính sư phụ mình. Nhưng hắn thừa dịp đưa từng đạo thần âm quang hoàn, cũng chính là Vong Kị chi khúc một trong cửu đại danh khúc của Cầm Tông.
- Quên hết phiền não, sư phụ hãy ngủ 1 giấc an lành, ngày mai sư phụ tỉnh lại có lẽ mọi chuyện đều đã được giải quyết.
Vừa nói Diệp Âm Trúc vừa thu hồi cổ cầm, cung kính quỳ xuống trước Phất Cách Sâm dập đầu 3 cái.
Lục đạo chi quyết đệ nhị chiến - Diệp âm trúc thắng.
Diệp âm trúc chậm rãi trở về cấm thành, trên mặt mỉm cười, hướng mọi người nói:
- Đã hoàn thành một trong 3 phần, ta muốn tu luyện tiếp, an nhã tỷ tỷ cấm thành có sự vụ gì người cùng các vị trưởng lão thương nghị mà quyết định
“ Hảo!” An nhã gật đầu đáp
“Ta tiễn ngươi”. Tử đạm nhiên nói.
Diệp Âm Trúc liếc mắt nhìn Tử gật đầu. Hai người hướng Cầm Thành phóng đi rất nhanh, bọn họ xẹt qua Cầm Thành tiến vào. Vừa mới tiến vào trong Bố Luân Nạp sơn mạch, Diệp âm trúc bước chân hư phù, trên không trung thân thể mềm nhũn rơi xuống đất.
Tử phản ứng rất nhanh, giang tay đỡ lấy Diệp Âm Trúc, bằng vào bổn mạng khế ước hắn tự nhiên cảm thụ được thương thế trên thân thể Diệp Âm Trúc, nếu không hắn cũng sẽ không yêu cầu hộ tống Diệp Âm Trúc tu luyện.
Tinh thần hệ ma đạo đại sư quả thật không hề dễ dàng đối phó, với tinh thần hệ ma pháp vốn trong lúc giao chiến không hề có chút va chạm, vật chất công kích nào. Mặc dù Diệp âm trúc chiến đấu cùng Phất Cách Sâm thời gian không dài nhưng do Diệp Âm Trúc tinh thần chi hải phân tầng lại thêm Phất Cách Sâm nhiều lần dùng tinh thần công kích cùng với huyễn tượng đánh sâu vào tinh thần hải dương của Diệp Âm Trúc, khiến cho tinh thần chi hải của hắn bị tổn thương nghiêm trọng. Nếu không phải vì không để đối thủ cùng mọi người nhìn thấy hình dáng suy yếu của mình thì hắn đã tu luyện ngay tại chỗ, nhưng hắn không thể để đối thủ biết mình đã bị thương. Càng không thể để cho long tin tưởng của các chiến sỹ trong cấm thành vừa mới dậy lên lại bị dập tắt.
Đỡ Diệp Âm Trúc, Tử thở dài:
- Âm Trúc, tại sao ngươi lại phải khổ như vậy? ngươi dù sao cũng chỉ mười tám tuổi. Ngươi trên người cũng mang quá nhiều trọng trách rồi.
Không ai biết rằng, Phất Cách Sâm cũng đồng dạng mê man bởi tinh thần lực tiêu hao quá nhiều cùng với công kích của Vong ky chi khúc mà trầm vào ngủ say, không có 3 đến 5 ngày hắn không có khả năng tỉnh lại. Tự nhiên cũng không thể nói cho ai biết tình huống của Diệp Âm trúc lúc này. Nếu không, tại sao Diệp âm trúc phải che dấu?
Quân doanh Mễ Lan đế quốc.
- Kỵ chiến, ma pháp chiến, lục đạo chi quyết đã hoàn thành 1 phần 3 nhưng chúng ta đều thua, ngay cả Phất Cách Sâm cũng thua dưới tay Diệp Âm Trúc, điều này quả thật ta không nghĩ tới.Vốn dĩ ta muốn mượn Phất Cách Sâm đánh bại Diệp Âm Trúc. Như vậy, có lẽ còn có thể giữ mạng cho hắn, xem ra bây giờ không được nữa rồi.
Một thân ảnh ngồi phía trên, toàn thân bao phủ bởi 1 trường bào màu trắng, thanh âm có chút thương cảm cùng với khí tức có một chút hỗn loạn làm mọi người phía dưới có chút căng thẳng.
“Đại nhân, ngày mai dánh 1 trận, Diệp Âm Trúc không biết lựa chọn hình thức chiến gì”. Mã Nhĩ Đế Ni hỏi dò.
- Cụ thể là cái gì thì cũng chẳng tốt đẹp gì, nhưng có thể chắc chắn ngày mai Diệp âm trúc lựa chọn thế nào nhất định là phải đánh 1 trận mà hắn chắc thắng nhất.
Thần bí nhân này bình tĩnh nói.
“Tại sao” Mã Nhĩ Đế Ni có chút kinh ngạc
Thần bí nhân nói: “ bởi vì hôm nay hắn đã bị thương. Hơn nữa thương thế rất nghiêm trọng, nếu ngày mai không thắng lợi dễ dàng 1 chút hắn căn bản không có cách nào tiếp tục”
- Sao cơ, ngài nói hắn bị thương. Hắn chiến đấu với Phất Cách Sâm chỉ trong 1 thời gian ngắn thôi mà, hơn nữa chúng ta có thấy hắn thay đổi gì đâu, lúc trở lại Cầm Thành cũng rất bình thường mà.
-Lúc Phất Cách Sâm cùng Diệp Âm Trúc đối chiến, tử quang vờn quanh chỉ có Phất Cách Sâm mới nhìn thấy Diệp Âm Trúc lúc ấy đã bị thổ huyết, mà bây giờ Phất Cách Sâm lại đang bất tỉnh.
Thần bí nhân lạnh nhạt nói: “ Nói về ma pháp tại Mễ Lan chúng ta phất cách sâm tuyệt đối là 1 nhân vật đứng đầu. Có lẽ tại pháp lực chưa hẳn đã có thể so cùng Nguyệt Huy nhưng hắn là 1 tinh thần hệ ma pháp sư, có thể khắc chế đại bộ phận ma pháp. Tinh thần ma pháp từ năng lực, góc độ thật chiến năng lực mà nói, lại không lo lắng ma thú làm ảnh hưởng thì cho dù Nguyệt Huy đại sư cũng vị tất là đối thủ của Phất Cách Sâm viện trường.Ma pháp sư luôn luôn không muốn là đối thủ của tinh thần hệ đại ma đạo sư.Diệp âm trúc cũng là 1 gã thần âm sư, cũng thuộc loại tinh thần hệ ma pháp, hắn tại Mễ Lan ma vũ học viện học tập, chính là đệ tử của Phất Cách Sâm viện trưởng. Cho nên khi 2 người chiến đấu, ngay từ đầu phất cách sâm đã chiếm thượng phong, mặc dù tình huống ta cũng không rõ rang nhưng ta có thể dám chắc mặc dù diệp âm trúc chiến thắng nhưng tinh thần lực tất nhiên cũng phải chịu đả kích thật lớn, muốn khôi phục tuyệt không dễ dàng. Từ góc độ quan chiến thì việc mời Phất Cách Sâm tham gia lục đạo chi chiến chiến đấu với Diệp Âm Trúc không hề nghi ngờ là lựa chọn vô cùng chính xác.
Mã Nhĩ Đế Ni trầm ngâm nói: “Vậy ngài nói Diệp Âm Trúc định lựa chọn cái gì, ngoài trừ tổng hợp hắn bây giờ còn có 3 lựa chọn phân biệt là đoàn chiến, ma thú chiến và vũ kỹ chiến, tinh thần lực của hắn hôm nay tiêu hao như vậy hắn lựa chọn vũ kỹ chiến có thể đánh được hay không, đây là 2 môn bất đồng năng lực”
Thần bí nhân lắc đầu nói: Không, ta không cho là như vậy. Mặc dù vũ kỹ cùng ma pháp khác nhau rất lớn. Đấu khí cùng ma pháp không phải cùng 1 loại năng lực, nhưng đối với Diệp Âm Trúc là 1 tu luyện giả ma vũ song tu, ma vũ cùng ma pháp đã có tương thông. Dưới tình huống tinh thấn lực đại hao tổn vũ kỹ cũng rất khó phát huy hết uy lực chính thức mà hắn lại có ma thú cực kỳ cường đại Tử Tinh Bỉ Mông, cho nên ta cơ hồ có thể kết luận ngày mai hắn lựa chọn ma thú chiến.
Hắn sẽ dùng Tử Tinh Bỉ Mông cường đại để đạt được đệ tam tràng thắng lợi.
Mã Nhĩ Đế Ni trong mắt toát lên một tia lo lắng.
- Ngài nói rất đúng, ma thú chiến quả thật Diệp Âm Trúc nắm chắc thắng lợi, bên ta mặc dù có không ít cự long trợ chiến nhưng ma thú quả thật không thể so sánh cùng thần thú. Cự long của chúng ta thậm chí ngay cả dũng khí cùng Tử Tinh Bỉ Mông chiến đấu cũng không có, thì chúng ta có thể đánh một trận này sao, chẳng lẽ để cho bọn họ dễ dàng thu được tràng thắng lợi này sao?
- Không! Đương nhiên là không, bất luận đế quốc coi trọng Diệp Âm Trúc đến mức nào, nhưng lục đạo chi chiến này chính là quan hệ đến danh dự của cả đế quốc thì đến lúc này cũng phải bỏ qua kể cả tình cảm riêng tư.
Tử Tinh Bỉ Mông mặc dù cường đại, nhưng cũng không phải là không có cách đối phó. Từ lần giao chiến trước ta phát hiện hắn còn chưa phát triển đến trưởng thành kì, thực lực cũng chưa thể đạt đến thập cấp. Ma thú chiến chính là nếu cự long của chúng ta có đủ dũng khí đánh một trận thì ba đối một tuyệt đối có thể, nếu bọn chúng không có dũng khí thì ta sẽ cho chúng dũng khí đó.
Lam Địch Á Tư.
- Cái gì? Mễ Lan cùng Đông Long đế quốc cũng không có khai chiến đánh một trận sao?
Thân ảnh cao lớn đứng lên, tin tức kinh nhân này nhất thời làm hắn trong lòng có chút hỗn loạn.
- Đúng vậy! Căn cứ theo thám tử hồi báo thì Mễ Lan đế quốc phương bắc quân đoàn gồm 30 vạn đại quân do Mễ Lan chi thuẫn Mã Nhĩ Đế Ni thống suất tới Cầm Thành cùng với Đông Long giằng co.
Hắc sắc nhân ảnh ẩn tàng trong bóng tối đạm mạc trả lời.
- Tại sao có thể như vậy! chẳng lẽ Mễ Lan có đảm lược phản kháng Pháp Lam mệnh lệnh sao? Không, ta không tin Mễ Lan đế quốc to gan cỡ này.
- Mễ Lan đương nhiên không có lá gan to cỡ đó nhưng bọn họ đã gặp phải một tình huống đặc thù, Cầm Thành lĩnh chủ Diệp Âm Trúc nguyên là người trong Đông Long bát tông đã hướng tới Mễ Lan đề ra lục đạo chi chiến trong tình cảnh Đông Long cùng Mễ Lan đang chuẩn bị “giương cung, bạt kiếm”
- Ngươi nói sao?
Thân ảnh cao lớn trừng nhãn.
- Lục đạo chi chiến! Tên Diệp Âm Trúc này điên rồi. Chờ một chút! Cái tên này sao ta nghe có chút quen quen, dường như đã từng nghe ở đâu, hay chính là đại biểu lần trước của Mễ Lan tham dự Thất quốc thất long bài vị chiến, Diệp Âm Trúc.
Là Hắn, chính là người chiến thắng Hắc Phượng Hoàng giúp Mễ Lan giành giải quán quân trong thất quốc thất long bài vị chiến. Sao hắn bỗng nhiên trở thành người của Đông Long.
Nam tử cao lớn này trong đầu cũng đã có chút mông lung, trong phòng không ngừng đi lại dường như đang suy nghĩ việc gì.
Nửa ngày sau, nam tử cao lớn trầm giọng nói:
- Khuynh thành cuộc chiến, lục đạo chi quyết cơ hồ không có khả năng giành thắng lợi. Diệp Âm Trúc người này tuổi trẻ tài cao có thể đưa ra quyết định như vậy hắn nhất định có chỗ để đặt niềm tin. Truyền mệnh lệnh của ta, không tiếc hết thảy đem tình hình của tràng lục đạo chi quyết này truyền về. Ta phải biết rõ mỗi một tình huống họ giao chiến, ta có dự cảm thiên tài xuất sắc như Diệp Âm Trúc sẽ không hề thua kém Phượng Hoàng thâm chí hắn còn có thể là khắc tinh của nó. Nếu thật sự hắn có thể thông qua tràng lục đạo chi chiến này mà cấp cho Đông Long một cơ hội thì cũng chính là đối với Mễ Lan cũng chính là một chuyện tốt, không khai chiến cùng Đông Long thì quân đội bắc phương của Mã Nhĩ Đế Ni cũng không hề bị tiêu hao. Nếu mà như vậy thì đồng minh thú nhân tộc của chúng ta muốn chiếm được tiện nghi của Mã Nhĩ Đế Ni cơ hồ sẽ không dễ dàng.