[Dịch] Cầm Đế
Thông qua truyền tống, Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ rốt cục đã đi tới Thâm uyên vị diện. Thế nhưng, khi bọn họ vừa mới đến nơi đây, lập tức gặp công kích. Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, thế nhưng khi tới thế giới này vẫn làm cho bọn họ ngạc nhiên.
Hai người lơ lửng ở giữa không trung. Dưới chân bọn họ trong phạm vi mấy nghìn thước vuông, phân bố một loại sinh vật kỳ quái. Những sinh vật này thể tích nhìn qua dị thường khổng lồ. Thân thể chúng nó lộ ra màu đỏ sậm, chỉnh thể bề ngoài tương tự với con người. Thế nhưng so với nhân loại cường tráng hơn nhiều. Thân cao khoảng chừng ngoài thước tám lại vô cùng to béo. Toàn thân phân bố thịt mỡ màu đỏ sậm làm người khác chán ghét. Mùi vị khó ngửi kia, đúng là từ trên người chúng phát ra. Cũng chính là những mảng sương mù màu xanh biếc kia.
Trên những khối thịt mập mạp này có hai cái đầu, chúng nó mũi rất nhỏ, nhưng miệng lại đặc biệt lớn. Hai cái đầu một lớn một nhỏ, không có tóc, chỉ có vân hình vẩy cá màu đỏ sậm, trong khi hô hấp, vụ khí xanh biếc trên người phóng xuất ra.
Tại cửa thông đạo, loại sinh vật to béo hai đầu này chừng hai nghìn con, đồng thời ngẩng đầu lên. Bốn nghìn con mắt cao thấp không đồng nhất nhìn chăm chú vào Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ, toàn thân đều phóng thích khí tức kinh khủng.
- Gầm...
Hầu như đồng thời toàn bộ ánh mắt của lũ sinh vật mập hai đầu này đều ngưng kết trên người Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ. Ngay sau đó, chúng nó mở bốn cái miệng lớn như chậu máu ra, hỏa diễm (ngọn lửa) màu đỏ sậm nhất thời phóng lên cao, nhằm thẳng thân thể Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ phun đến.
Hỏa diễm chưa đến, không khí đã biến đổi. Kinh khủng hơn là, loại hỏa diễm này rõ ràng bao hàm ám nguyên tố có tính chất ăn mòn cực kỳ kịch liệt, ám hỏa song hỏa diễm công kích.
Hỏa diễm màu đỏ sậm ùn ùn kéo đến, hầu như bao phủ toàn bộ bầu trời.
Kim quang trong mắt Tiểu Long Nữ chợt lóe, nàng mới vừa muốn động thủ, lại bị Diệp Âm Trúc kéo lại, khẽ quát một tiếng
- Đi.
Nguyên lực hóa thành một tầng sóng gợn, đem thân thể hai người bao phủ ở bên trong. Sau một khắc, Diệp Âm Trúc đã mang theo thân thể Tiểu Long Nữ trong nháy mắt tăng tốc, cấp tốc tránh xa trước khi hỏa diễm màu đỏ sậm dày đặc đánh tới.
Có thể là bởi vì ám hỏa song thổ tức phạm vi che phủ quá lớn, những sinh vật này cũng thật không ngờ Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ có thể chạy trốn đơn giản như thế. Cho nên, khi bọn chúng kết thúc công kích, Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ trên bầu trời đã biến mất. Những sinh vật này lại lần nữa trở nên an tĩnh lại. Thái độ hung hãn vì không bắt được con mồi cũng dần dần an tĩnh lại.
Tốc độ Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ trên mặt đất cực nhanh. Lúc này, hai người cũng không rời xa, mà là lẩn vào nơi có địa hình đồi núi cả mấy nghìn thước này.
Lúc này, hai người mới có thời gian quan sát thế giới xa lạ này.
Chung quanh ánh sáng rất lờ mờ, mặc dù đã rời xa lũ sinh vật đó, nhưng không khí của thế giới này vẫn đục ngầu như cũ. Thông qua cảnh giới thiên nhân hợp nhất, có khả năng cảm giác được tại đây trong không khí ẩn chứa phần lớn là ám nguyên tố, hỏa nguyên tố cùng một ít khí tức hỗn loạn phức tạp.
Bầu trời âm u, không trung cũng không có mặt trời, chỉ có một mặt trăng hình lưỡi liềm màu xanh thẫm. Cũng là bởi vì nó âm u, mới khiến thế giới này ánh sáng rất kém. Cho dù Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ thị lực vượt xa người bình thường, ở chỗ này cũng vô pháp nhìn xa như ở Long Khi Nỗ Tư lục địa.
- Hoàn cảnh nơi này rất khó chịu. Vừa rồi ngươi vì sao không cho ta xuất thủ?
Tiểu Long Nữ cố nén sự khó chịu đối với hoàn cảnh, cau mày nói ra.
Diệp Âm Trúc cười khổ nói:
- Đại tỷ, nhiệm vụ chúng ta chủ yếu tới nơi này là để tra xét, chứ không phải là để gây thiệt hại. Hiện tại phá hoại để sau đi. Đối với chúng ta mà nói, tối trọng yếu hơn là nắm giữ thông tin tình báo. Dây dưa với lũ quái vật kia cũng không có chỗ tốt gì, nếu như chúng ta giết bọn chúng, tất nhiên sẽ khiến cho thế giới này chú ý tới.
Tiểu Long Nữ liếc mắt nhìn Diệp Âm Trúc nói:
- Vậy hiện tại ngươi tra xét được cái gì rồi chứ?
Diệp Âm Trúc trầm ngâm nói:
- Hoàn cảnh thế giới này quả nhiên giống chúng ta dự đoán, so với thế giới chúng ta ác liệt hơn nhiều. Từ hiện trạng trước mắt cho thấy, trước tiên ở chỗ này ánh sáng rất kém, bầu không khí cũng cực kỳ vẩn đục, trong thời gian ngắn vấn đề sinh tồn không có gì lớn, nhưng nếu như thời gian dài thì khó bảo toàn sẽ không gây ảnh hưởng xấu với thân thể người thường.
Thứ hai, Thâm uyên vị diện đối với thông đạo cũng coi trọng. Vừa rồi tỷ cũng thấy, những sinh vật kia có tính chất công kích rất mạnh, tuy rằng hiện tại chúng ta vẫn không cách nào khẳng định năng lực thực tế chiến đấu của bọn chúng. Nhưng dựa theo Thần long vương miêu tả, mẫu yêu càng tương tự con người, thực lực lại càng mạnh mẽ, ngoại trừ có hai cái đầu ra, những quái thú kia trên cơ bản được cho là hình người, có năng lực công kích cự ly xa. Hơn nữa trên người chúng nó phóng thích độc tố, tuy rằng số lượng chỉ có hai nghìn, nhưng năng lực thực tế chiến đấu khẳng định rất mạnh, mà những quái vật này lại phụ trách trấn thủ cửa ra vào thông đạo.
Nếu như chúng ta xuất hiện giết chết lũ quái vật này sẽ khiến cho Thâm uyên vị diện chú ý. Như vậy, khi đại quân chúng ta đến đây thế nào cũng phải đối mặt vói việc Thâm uyên vị diện tăng cường phòng ngự. Tổn thất cũng tự nhiên sẽ tăng rất lớn.
Nghe xong Nghe Diệp Âm Trúc phân tích xong, Tiểu Long Nữ chậm rãi gật đầu, nàng mặc dù đã sống rất nhiều năm, nhưng tiếp xúc với thế giới bên ngoài lại quá ít. Mà Diệp Âm Trúc có thể nói là thân kinh bách chiến, trong thời gian ngắn như vậy, đã đưa ra phán đoán chính xác nhất.
Đương nhiên, Tiểu Long Nữ cho dù trong lòng đối với hắn khâm phục nhiều ít bao nhiêu cũng tuyệt đối sẽ không thừa nhận.
- Chúng ta hiện tại phải làm cái gì?
Tiểu Long Nữ hỏi.
Diệp Âm Trúc nói:
- Chúng ta trước tiên ở chỗ này lưu lại ký hiệu, để thuận tiện khi trở về tìm được cổng vào thông đạo. Sau đó, chính là tỉ mỉ tra xét đối với thế giới này.
Vừa nói, Diệp Âm Trúc tận lực tìm kiếm chỗ tương đối bằng phẳng, quầng sáng sóng gợn lặng yên phóng ra, bắt đầu tiến hành bố trí không gian pháp trận. Tuy rằng hắn bây giờ không cách nào khẳng định không gian pháp trận tại Thâm uyên vị diện có khả năng truyền tống hay không. Nhưng không gian pháp trận này lại có khí tức tinh thần của hắn, chí ít khi trở về cũng có tác dụng như ngọn hải đăng.
Tiểu Long Nữ đứng ở một bên chậm rãi nhắm hai mắt lại, kim quang nhàn nhạt bắt đầu im lặng xoay tròn quay chung quanh thân thể nàng. Hoàn toàn tiến nhập vào cảnh giới thiên nhân hợp nhất, tỉ mỉ tìm kiếm tất cả mọi thứ chung quanh.
Rất nhanh. Diệp Âm Trúc đã hoàn thành bố trí pháp trận.
Nhưng chân mày hắn lại nhíu lại, trong mắt quang mang chợt hiện, trầm ngâm nói:
- Xem ra, phán đoán của chúng ta đối với thế giới này phải sửa chữa một ít, ở đây nồng độ ma pháp nguyên tố trong không khí tuy rằng rất cao, nhưng tạp chất cũng đặc biệt nhiều. Hơn nữa, lưu lại ma pháp trận trên mặt đất cũng làm ta tiêu hao gấp ba lần so với ở Long Khi Nỗ Tư đại lục.
Tiểu Long Nữ thản nhiên nói:
- Không chỉ bấy nhiêu đó, Ở chỗ này, sức chiến đấu của ta sẽ bị giảm đi một trình độ nhất định. Trong khoảng thời gian ngắn, có lẽ sức chiến đấu của ta còn trên ngươi. Nhưng nếu như duy trì liên tục chiến đấu, sẽ rất khó nói.
- Ồ? Tại sao?
Diệp Âm Trúc kinh ngạc nhìn nàng.
Tiểu Long Nữ nói:
- Ngươi hẳn là cảm giác được khí tức thế giới này rất khác với chúng ta. Nhưng bởi vì nguyên nhân năng lực của bản thân ngươi, cũng không có chú ý tới một điểm then chốt nhất. Ngươi có phát hiện hay không. Tại thế giới này thiếu khuyết một thứ tối trọng yếu nhất?
Diệp Âm Trúc trong mắt toát ra quang mang suy tư, bản thân tỉ mỉ suy nghĩ mọi thứ. Nhưng hắn tư tiền tưởng hậu, nghĩ không ra có cái gì so với phán đoán của hắn lại thiếu một thứ rất quan trọng.
Tiểu Long Nữ nói:
- Ngươi không cần suy nghĩ, để ta nói. Bởi vì nguyên nhân năng lực bản thân ngươi khẳng định sẽ không chú ý tới điểm ấy, điểm trọng yếu nhất, chính là khí tức sinh mệnh. Tại vị diện này, không có bất cứ khí tức sinh mệnh gì tồn tại. Chỉ có khí tức tử vong.
Diệp Âm Trúc cau mày nói:
- Ta không rõ. Cái gì gọi là khí tức sinh mệnh? Lẽ nào những sinh vật này không phải động vật sao?
Tiểu Long Nữ trầm giọng nói trầm giọng nói:
- Theo ý nghĩa nào đó mà nói. Chúng nó xác thực không coi là sinh vật. Chúng nó bề ngoài tuy rằng tựa như con người, nhưng bản thân không giống với bất cứ sinh vật gì trên thế giới kia của chúng ta. Bởi vì chống đỡ cơ thể chúng nó cũng không phải sinh mệnh lực mà là năng lượng tử vong. Chúng ta sinh tồn là phải dựa vào sinh mệnh lực duy trì, một ngày mất đi sinh mệnh lực, bất luận sinh vật gì tại Long Khi Nỗ Tư đại lục đều có thể lập tức chết đi. Nhưng ở chỗ này không giống. Chống đỡ cho sinh vật sinh tồn cũng không phải sinh mệnh lực, mà là tử vong lực. Có lẽ là năng lượng tử linh. Vừa rồi khi mới xuất hiện ta cũng đã cảm giác được. Cái này cũng là nguyên nhân vì sao ta phản cảm cùng căm thù đối với những quái vật kia như vậy. Theo ý nghĩa nào đó mà nói, hẳn là phải gọi chúng nó là tử linh sinh vật mới đúng.
Nói đến đây,Tiểu Long Nữ dừng lại một chút, tựa hồ lại nghĩ tới cái gì đó
- Đại chiến vạn năm trước là tiến hành trên thế giới chúng ta. Bởi vì thế giới chúng ta có khí tức sinh mệnh, cho nên cho dù là lão nhân gia cũng không có phát hiện điểm này. Chỉ là bởi vì khí tức tử vong cùng những tử linh sinh vật này địch ý giết chóc mạnh mẽ. Hiện tại ta mới hiểu được vì sao lại như thế. Vì vậy vị diện này tuyệt đối là tồn tại trái ngược nhau so với vị diện của chúng ta.
Diệp Âm Trúc giật mình nói:
- Khí tức tử vong cũng có thể hỗ trợ sinh vật sinh tồn sao?
Tiểu Long Nữ lạnh lùng nói:
- Đương nhiên có thể, giống bộ tộc thần long chúng ta chính là sinh vật sinh mệnh cao nhất tồn tại. Dựa vào lực lượng năng lượng sinh mệnh không ngừng bổ sung sinh mệnh lực là có thể khiến ta bảo trì sức chiến đấu cực mạnh. Thế nhưng, tại vị diện này, thực lực của ta sẽ bị không ngừng suy yếu. Bởi vì, khi sử dụng sinh mệnh lực bản thân mà lại không có khả năng bổ sung tại thế giới này. Thế giới này tuy rằng không thể nói không có sinh mệnh tồn tại, nhưng giống như tại thế giới chúng ta, khí tức tử vong rất thưa thớt thì khí tức sinh mệnh cũng cực kỳ thấp, bởi vậy tốc độ khôi phục của ta chí ít sẽ giảm xuống hơn gấp ba lần, có nhưng chỗ còn gấp mười lần.