[Dịch] Cầu Bại
“Xin kiểm tra quyền hạn hai sao!”
“Bíp! Người nắm giữ quyền hạn một sao 123 đã đủ 500 điểm tích lũy, có thể tham gia kiểm tra quyền hạn ba sao. Một khi hoàn thành kiểm tra quyền hạn vượt cấp, bạn sẽ được nhận thêm phần thưởng. Đồng ý hay bỏ qua?”
“Ồ… mình có thể tham gia kiểm tra quyền hạn ba sao à?”
Vân Hi khẽ ngạc nhiên.
Không phải ai cũng có thể nắm giữ được quyền hạn ba sao trong Nguyệt Thần giới, ngay cả những Võ giả cấp bảy đó cũng chưa chắc đã lấy được quyền hạn này. Tu vi hiện tại của Vân Hi ở trong thế giới này chỉ mới cấp bốn. Nếu muốn lấy được quyền hạn ba sao này thì e rằng hắn phải nổ lực hết mình.
“Ừm… Có thưởng thêm nữa à… Truyền kỳ điện hạ Lãnh Phong đã sử dụng thần khí Nguyệt Thần làm nền tảng tạo nên Nguyệt Thần giới, qua đó mở ra một thế giới đầy huyền bí cung cấp nhiều thứ cần thiết cho nhân loại. Mục đích ban đầu khi vị đại nhân này tạo ra nó hẳn là để bồi dưỡng nên nhiều Võ giả tinh nhuệ để họ ra mặt chống mặt lại cuộc sâm lấn của ma thú đến từ Nguyệt Ma giới… Nếu như mình có thể hoàn thành tốt lần kiểm tra quyền hạn ba sao này chỉ với tu vi cấp bốn, hẳn là…”
Cầu phú quý trong nguy hiểm.
Nghĩ đến đây, Vân Hi ngay lập tức ấn chọn đồng ý.
“Xác nhận bạn đã chọn đồng ý. Sau mười giây nữa, hệ thống sẽ truyền tống bạn đến địa điểm kiểm tra. Hiện tại bắt đầu đếm ngược. Mười, chín, tám,…”
Khi giọng nói này đếm ngược về ‘không’, khung cảnh chung quanh Vân Hi nhanh chóng thay đổi. Sân thi đấu mà hắn vừa đứng trước đó đã biến mất, bây giờ chung quanh hắn là những đống đổ nát không một bóng người, một thị trấn hoang tàn. Khuôn viên của thị trấn được sắp xếp theo lối chữ điền (田), diện tích chung quanh khoảng hai kilômét. Những công trình kiến trúc còn lại ở nơi này đều bị hư hại, nứt nát.
“Thông tin chi tiết về nhiệm vụ kiểm tra quyền hạn ba sao. Bản đồ nhiệm vụ, thị trấn bỏ hoang. Chế độ, săn bắn sinh tử. Yêu cầu, giết chết tám người bên đội đối phương. Nhắc nhở, bạn có bảy đồng đội. Bạn có thể lựa chọn hành động một mình hoặc tham gia tác chiến phối hợp đồng đội. Cứ mỗi một tiếng đồng hồ, hệ thống sẽ tự động thông báo vị trí của từng người trong hai đội. Thời gian hiển thị vị trí mỗi đội viên lần tiếp theo còn lại 57 giây, xin bạn hãy chuẩn bị.”
…
Lúc những tiếng nhắc nhở cùng tin tức về lần kiểm tra quyền hạn ba sao này phát ra từ trên chiếc lắc mà Vân Hi đeo trên tay thì cũng là lúc những chiếc lắc đeo trên tay bảy người đồng đội đang ở cách đó khoảng hai kilômét cũng hiện ra tin tức về hắn.
Sau khi thấy rõ những tin tức về Vân Hi, trên mặt bảy người này, cả nam lẫn nữ trẻ tuổi đều lộ vẻ thất vọng.
Trong đó có một tên thanh niên dường như là đội trưởng của nhóm người này không kìm được cơn giận, mở miệng chửi thầm.
“Má nó, có lầm không vậy?! Tên đội viên thứ tám sao chỉ là Võ giả cấp bốn nắm giữ quyền hạn một sao thế này? Hai tên khốn Vương Ly với Vương Đạo vì muốn hủy hoại đoàn săn ma Thánh Kiếm chúng ta triệt để nên cố ý mời đến sáu thợ săn ma trong đoàn săn ma Vương Giả đến từ thành La Sâm. Trong đó, thợ săn ma nữ có biệt danh là Ninh Tịnh kia có thực lực Võ giả cao cấp rồi. Ta cứ tưởng hệ thống sẽ truyền tống cho chúng ta tên đội viên cuối cùng là một Võ giả cao cấp để cục diện được ổn định, cân sức… vậy mà… không ngờ lại đưa đến một tên Võ giả cấp bốn.”
“Hai thằng chó má hèn hạ, khốn nạn. Chỉ đụng chạm xích mích một chút ở học viện thôi mà hai thằng khốn này lại chơi trò trả thù dai dẳng đến vậy. Đoàn săn ma tụi mình lập ra trong Nguyệt Thần giới bị chèn ép đủ đường, đã thế bây giờ chúng nó lại bỏ tiền ra thuê cao thủ đến quấy phá chúng ta làm nhiệm vụ nữa chứ. Tức đéo chịu được.”
Một tên đội viên trong đội có tâm trạng không được tốt lắm, nhếch miệng than thở: "Ài… xem ra đợt kiểm tra này dữ nhiều lành ít rồi. Có lẽ đoàn săn ma Thánh Kiếm tụi mình chẳng có cơ hội lấy được điểm để tham gia ‘chiến trường dị tộc’ ở vòng tiếp theo rồi.”
“Mình không tin! Nguyệt Thần giới không thể nào phạm phải sai lầm cơ bản như thế này được. Hệ thống sao lại truyền tống đến đây một tên Võ giả cấp bốn cơ chứ…”
“Sao lại không thể hả?! Rõ ràng hệ thống truyền tống đến đây một tên Võ giả cấp bốn kia kìa! Chẳng lẽ cậu nghĩ rằng tên đó có thể bộc phát ra sức mạnh nào đó mà chúng ta không biết, đánh bại mấy tên cao thủ cấp sáu cấp bảy ở đội bên kia chắc?”
“Ờ… thì…”
“Được rồi, mọi người im lặng cả đi! Hiện tại tên Võ giả cấp bốn đó đang ở sau lưng đội kia. Đoàn săn ma Vương Giả nếu như muốn loại bỏ những nhân tố không ổn định để tránh gặp phải rắc rối thì hẳn là sẽ đi giải quyết tên đó trước. Mà muốn xử lý tên đó, nhất định bọn họ phải cử ra người làm việc này. Tôi nghĩ hai tên Vương Ly và Vương Đạo kia sẽ không không làm chuyện này đâu, hẳn là một trong sáu tên còn lại sẽ thực hiện viện này. Mong là tên Võ giả cấp bốn đó khôn khéo một chút, tranh thủ được chút thời gian để chúng ta hành động chứ đừng có chết sớm quá. Thương Tùng, Tiểu Ngọc, Triệu Huyền, Cam Dũng, bốn người các cậu làm chủ công, ráng ngăn cản đám người bên kia lại. Diệp Tân, Triệu Thiến, hai cậu phụ trách đánh lén, phối hợp tác chiến với những người còn lại. Còn tôi… có lẽ tôi phải đi xem thử tên thợ săn ma cao cấp của đội bên kia có bản lĩnh gì.”
“Học trưởng Vu… tuy đã là Võ giả cấp sáu đỉnh phong nhưng dù sao anh cũng chưa phải là Võ giả cao cấp chân chính… chỉ sợ…”
“Ờ… cũng bởi vì lý do này nên các cậu phải cố gắng lên, tranh thủ đánh chết bọn Vương Ly, Vương Đạo rồi đến hỗ trợ cho tôi.”
“Vâng, học trưởng!”
“Học trưởng, cẩn thận nhé anh!”
Sau khi mọi người đã thảo luận xong chiến thuật thi đấu, trên chiếc lắc đeo tay của bọn họ cùng lúc hiện lên hình ảnh thu nhỏ của bản đồ thị trấn bỏ hoang. Trên bản đồ, vị trí của 16 người tham gia lần kiểm tra này dần hiện ra, phân biệt mỗi đội bằng những dấu chấm nhỏ màu đỏ hoặc màu xanh lá cây.
“Bắt đầu hành động!”
…
Cùng lúc đó, tại một địa điểm khác trong thị trấn bỏ hoang, một cô gái trẻ dáng vẻ thanh lịch cũng hạ lệnh bắt đầu trận chiến.
“Cuồng Phong, tên nhóc ở đằng sau đội giao cho cậu xử lí. Nhớ giải quyết nó nhanh nhanh rồi quay lại đây bảo vệ cố chủ nhé. Thiểm Điện, Ô Vân, Tinh Thiên, ba cậu theo tôi xông ra ngoài đánh thôi, tốc chiến tốc thắng!”
Cuồng Phong dùng tay ra hiệu OK rồi cười nói: “Đội trưởng yên tâm! Chỉ một phút thôi là tôi sẽ xử lý xong tên nhóc cấp bốn này.”
“Mày được đội trưởng phân đi xử lý tên kia còn được cử động gân cốt một chút, trong khi tao phải ở lại đây bảo vệ cố chủ, lãng phí tuổi xuân quá đi thôi! Ài… ông trời bất công quá!” Lôi Bạo lẩm nhẩm oán trách một tiếng, ném vũ khí sang một bên rồi ngồi ngay xuống.
“Lôi Bạo, tập trung đi!”
Tinh Thiên, một cô gái khác trong đội mỉm cười cất giọng khe khẽ: “Đội trưởng à, đối thủ của chúng ta chẳng qua chỉ là mấy đứa học viên làng nhàng trong học viện La Sâm thôi, chị cần gì phải nghiêm túc như thế. Cũng lâu rồi mọi người chưa nhận được một nhiệm vụ nào dễ dàng như thế này mà.”
“Em đó, cả mọi người nữa, chúng ta tuyệt đối không được xem thường bất kỳ một đối thủ nào.”
Thiểm Điện cười giả lả: “Chúng ta đã nắm rõ mọi thông tin về mấy đứa học viên ở đội bên kia rồi, chỉ còn xót mỗi tư liệu về tên Võ giả cấp bốn mới xuất hiện này thôi. Chẳng lẽ đội trưởng cho là tên này có thể thay đổi được cục diện trận đấu sao?!”
Nghe vậy, Ninh Tịnh khẽ chau mày, tỏ vẻ không hài lòng lắm về thái độ của đám thợ săn ma trong đội.
Nhưng rồi ngẫm lại, Ninh Tịnh cũng cảm thấy những lời Thiểm Điện nói không phải không đúng. Bọn họ đều là những thợ săn ma tinh nhuệ ở thành La Sâm. Nếu như lần này bọn họ không đối phó được đám học viên chưa từng thấy qua ma thú và một tên Võ giả cấp bốn, thậm chí phải dốc toàn lực thì thật đáng hổ thẹn.
Nghĩ đến đây, Ninh Tịnh khẽ gật đầu, nói: “Được rồi! Có thế nào đi nữa thì mấy người các cậu cũng phải chú ý đề phòng cho tôi! Bắt đầu thôi!”
Nói xong, Ninh Tịnh dẫn đầu đoàn đội xông ra ngoài trước tiên.
Tinh Thiên, Ô Vân và Thiểm Điện nhanh chóng chạy theo sát đằng sau cô. Xem ra bọn họ đúng là có ý định lấy bốn đánh bảy.
Bốn đánh bảy.
Trong bốn người bọn họ, ngoại trừ Ninh Tịnh là Võ giả cấp bảy ra thì ba người còn lại cũng có thực lực không kém bao nhiêu, đều là Võ giả cấp sáu. Dưới tình huống lấy bốn đánh ba như vậy, lẽ ra bọn họ phải di chuyển thận trọng chứ không nên xông ra ngoài một cách lộ liễu như vậy.
Nhưng thợ săn ma chính là thợ săn ma.
Bản thân là thợ săn ma cấp sáu trưởng thành trong những lần chiến đấu bên bờ sinh tử với ma thú, hiển nhiên phải có ngạo khí của riêng mình. Bốn người chẳng hề ẩn nấp hay trốn tránh gì cả mà cứ xông thẳng ra ngoài, xuất hiện trên một con đường lớn trong thị trấn bỏ hoang.
“Bắt đầu rồi.”
Lúc bốn người Ninh Tịnh hiện ra trên con đường lớn trong thị trấn bỏ hoang thì Cuồng Phong, tay thợ săn ma được bố trí đi giải quyết Võ giả cấp bốn bên đội đối phương cũng đứng lên, nắm bội kiếm trong tay đi thẳng đến chỗ của Vân Hi vừa xuất hiện.
Săn bắn sinh tử chính thức bắt đầu.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: