[Dịch] Cơ Động Phong Bạo

Chương 142 : Phi Đao Tái Hiện


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Lý Phong nghiến răng, mắt trừng lên vẻ tàn khốc chưa từng thấy. Môi trường không thuận lợi đã ảnh hưởng nặng nề đến BS001, căn bản không thể tạo ra động tác biên độ lớn. Thậm chí hắn còn nghi ngờ liệu BS001 có đâm sầm xuống vỡ vụn hay không. Trong khi đó thân hình Kỵ sĩ TM mở rộng ra, các bước chạy vẫn nhanh lẹ cân bằng. Rõ ràng ưu thế kỹ thuật có lúc không thể bỏ qua được, BS001 hình như đã trở thành một cục sắt vụn không hơn không kém. Lôi Hành hứng thú nhìn lên màn hình. Tích Lịch Hoả đang lộ cái dũng của kẻ thất phu, nhưng đó lại vừa đúng kế hoạch của gã. Đây là thời đại gì rồi chứ, chủ nghĩa anh hùng chỉ là thứ đồ vứt đi! Tuy không vừa ý lắm với Tích Lịch Hoả nhưng chỉ cần diệt được Đao Phong là gã đủ hài lòng. Cho dù người lái giỏi đến đâu, robot không hoạt động thì có tác dụng gì! Hoạt động diệu ban dữ dội khiến nhiệt độ tăng vọt, không chỉ làm người lái khó khăn mà còn ảnh hưởng trầm trọng đến trạng thái máy móc của robot. Trong tình thế đó, BS001 cổ lỗ không thể nào sánh bằng Kỵ sĩ TM đã được đặc biệt nâng cấp. Trên màn hình, Chiến Sĩ Đao Phong sau khi chạy vài bước lại chợt đứng yên không động đậy. Các khán giả bất giác lo lắng, một số người hiểu biết đã cảm thấy có vấn đề. Đúng là Chiến Sĩ Đao Phong rất rất mạnh, nhưng BS001 thì... hỏng mất rồi... Nhìn Kỵ sĩ TM hung hãn lao tới, mấy triệu người xem đều nhăn mặt nhức nhối. Bất công quá, đây hoàn toàn không phải là chiến đấu. Con sư tử bị trói chặt để con sói xông vào cắn xé, công bằng ở đâu chứ??? Đúng lúc đó, một luồng sáng loé lên. Luồng sáng trắng toát khác hẳn màu đỏ của lửa mặt trời... Phi đao! Roẹt… Tích Lịch Hoả đang toàn tốc xông tới bỗng khựng lại, tay cầm khiên đưa ra trong một động tác che chắn vô thức nhưng đã quá muộn... Lưỡi đao bay tới xuyên qua giữa ngực Kỵ sĩ TM. Đầu óc Tích Lịch Hoả tê đi, không còn nghĩ được gì nữa... Ầm…. Sau khi phóng ra đao Titan, cánh tay BS001 cũng cứng đờ. Chính thức lúc này cỗ robot mới hoàn toàn bất lực, tuy thế Lý Phong lại rất hài lòng... Trong những cuộc chiến tương lai, rất có thể hắn sẽ gặp tình huống vì điều kiện môi trường mà không thể phát huy hết thực lực, khi đó phải có một quyết định chính xác, thậm chí phải biết đánh đổi một cách khôn ngoan... Vừa rồi Lý Phong đã dốc toàn lực vào một đao, không những BS001 mà cả hắn cũng gần như không thể chịu đựng nổi. Thật may, lưỡi đao đi lệch một chút nhưng kết quả vẫn không thay đổi... Chiến Sĩ Đao Phong........... Thắng cuộc! Lại là một đại thắng, lại thêm một kỳ tích. Tiểu lý phi đao tái hiện thần uy... Thực ra không thể trách Tích Lịch Hoả, không chỉ y mà tất cả mọi người đều quên mất Chiến Sĩ Đao Phong còn có tuyệt chiêu này. Chiến Sĩ Đao Phong tiếp tục huyền thoại của mình, còn thần kỳ hơn trước. Tích Lịch Hỏa tuy thất bại cũng giành được sự tôn trọng không nhỏ. Nhiều người chỉ sau khi Thất liên xạ bị phá giải đã có thể suy sụp, nhưng Tích Lịch Hoả vẫn mạnh mẽ đứng dậy. Chiến đấu đến giây cuối cùng. Trận chiến kết thúc, Chiến Sĩ Đao Phong và Tích Lịch Hoả không log out mà ở lại trên mạng. Hai người đều không nhìn thấy cảnh hoan hô của người hâm một trên khắp thế giới... Các fan Đao Phong đang reo hò không tiếc cuống họng, chỉ cần mỗi tuần có một trận thế này để xem thì cuộc đời cũng không đáng phàn nàn gì... Tích Lịch Hoả ngồi im không nhúc nhích. Y đã bại trận, bại tâm phục khẩu phục, đối phương thật sự quá khôn ngoan, quá mạnh. Hít một hơi sâu, trong mắt có gì đó vướng vít nhưng Tích Lịch Hoả kịp nén xuống... Đàn ông nói được làm được, hôm nay sẽ là trận chiến cuối cùng của y. Bại trận trước một đối thủ như vậy, với một Tướng quân có lẽ cũng là một dịp tốt để rút lui. Cắn chặt răng, nén những cảm xúc phức tạp trong lòng, Tích Lịch Hoả tiếp lấy micro... “Thưa các quý vị, chúng tôi đã kết nối với cả hai đấu thủ, Tích Lịch Hoả và Chiến Sĩ Đao Phong...” Màn hình thay đổi, câu hỏi đầu tiên Tiểu Điệp hướng về Tích Lịch Hoả: “Xin hỏi cảm tưởng của anh sau trận đấu?” Khác giả có chút trầm cuống, dù sao Tích Lịch Hoả cũng là nhân vật lừng danh trong phái hiện thực, một chiến sĩ chân chính. Nếu phải ra đi trong tình trạng thế này, quả cũng có chút không đành lòng... “Tôi đã thua tâm phục khẩu phục, sẽ giữ lời rời khỏi Vũ chiến. Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!” Giọng nói của Tích Lịch Hoả tuy rất bình tĩnh, vẫn mang một âm sắc bi thảm. Đây là đoạn cuối của một anh hùng chăng? Nhưng ai bảo y gặp phải Chiến Sĩ Đao Phong chứ! Tiểu Điệp cũng không tránh khỏi có chút mủi lòng, nhưng… ai bảo trước khi đấu hắn ta lại đại ngôn như thế, tự dồn mình vào góc chết... Tuy câu nói đó là cách để đẩy cao tinh thần nhưng đối thủ là Chiến Sĩ Đao Phong cơ mà! Đang định nói vài câu an ủi, đột nhiên Tiểu Điệp phát hiện Chiến Sĩ Đao Phong vừa chủ động nối mạng... “Thưa các vị, Chiến Sĩ Đao Phong có lời muốn nói!” Tiếng Tiểu Điệp tràn đầy phấn khích. Không phấn khích sao được, đây là lần đầu tiên Chiến Sĩ Đao Phong lên tiếng bằng giọng thật của mình. “Tôi đã thất bại hàng ngàn lần nhưng chưa bao giờ có ý định từ bỏ, vì tôi biết mình muốn gì. Với tư cách đối thủ tôi hy vọng được giao đấu với anh lần nữa, thế nào?” Tích Lịch Hoả thoáng sững người... Phải rồi, y đang muốn gì chứ? Chiến tranh vũ trụ hầu như là cuộc sống của y, rời khỏi Vũ chiến y có thể làm gì? “Tôi đã hiểu, cảm ơn anh. Nhưng Thiếu tướng Tích Lịch Hoả không còn tồn tại nữa, sau này chỉ có một binh nhì. Lên được Thiếu tướng nhất định sẽ khiêu chiến trở lại!” Nói rồi Tích Lịch Hoả xoá sạch điểm của mình, từ Thiếu tướng biến thành binh tròn trĩnh. Điểm số tích lũy kèm theo rất nhiều ưu tiên và đặc quyền, những điều đó cũng tan thành mấy khói luôn. Thật là một nam nhi chân chính! Lý Phong không biết nói gì hơn, sở dĩ hắn chủ động can ngăn Tích Lịch Hỏa vì cảm thấy người này thực sự đã giúp hắn tiến bộ. Làm người cần một chút khí phách, nhưng không phải là cái dũng của kẻ thất phu. Quyết tâm cuối cùng của Tích Lịch Hỏa làm hắn có chút cảm động, thực ra lúc đó nếu Tích Lịch Hoả không tấn công thì hắn sẽ phải tấn công, mà nếu như thế thì khả năng thành công sẽ thấp hơn hẳn. Chuyển sang tiết mục phỏng vấn. Tiểu Điệp hỏi ngay câu hàng triệu người đang thắc mắc: “Xin hỏi phát súng hóa giải tia laser thứ sáu và thứ bảy của đối phương là ngẫu nhiên hay là anh đã chủ động bắn ra?” Tất cả khán giả đều nín thở chờ đợi... Chiêu phi đao cuối cùng là màn kết thúc trận đánh nhưng tuyệt vời nhất lại là phát súng đó... “Đơn giản chỉ là nguyến tăc chiết xạ, chương trình vật lý lớp 11 đã có đủ!” Nói rồi Chiến Sĩ Đao Phong ra khỏi mạng, để người dẫn chương trình và khán giả ngây ra nhìn nhau. Không ít kẻ vội lao ngay đến giá sách… Hình như môn vật lý lớp 11 có nói qua, nhưng… đơn giản vậy ư...? Thoạt tiên là một câu hỏi lớn, sau đố là lời cảm thán bội phục! Trong văn phòng lớn, Lôi Hành ngây người bên mành hình, chiếc cốc trong tay đã nát vụn từ lúc nào. Bên tai gã vẫn văng vẳng lời của Chiến Sĩ Đao Phong. Lớp 11... định giễu ta chắc?! Hừ, Chiến Sĩ Đao Phong, lần sau đừng hòng ngươi gặp may như vậy! Những kẻ phía sau in thin thít, không dám nói câu nào. Rất ít khi họ thấy “thiếu gia” phản ứng dữ dội như vậy. Tuy tuổi còn trẻ nhưng gã còn thâm sâu khó lường hơn cả lão gia, người dựng nên cơ nghiệp này. Có điều... họ không hiểu vì sao Lôi Hành lại tức giận. Thắng thua cũng chỉ là một trò chơi thôi mà, đâu phải chuyện gì ghê gớm. Đối với Lôi Hành, chuyện lại không đơn giản như vậy. Cục diện do gã dày công bố trí lại bị đối phương phá giải như không, cuối cùng còn thêm một câu “chỉ là vật lý lớp 11” nữa chứ! Chắc chắn là châm biếm, dám châm biếm gã! “Chuẩn bị, tìm hết người Hoàng Phong Châm về! Nhất định phải dọn dẹp thằng cha này đến nơi đến chốn!” “Cậu chủ, hình như Chiến Sĩ Đao Phong chưa từng xuất hiện trong khu vực sinh hoạt...?” “Hả, hình như...?” “Đúng vậy, ngoại trừ một lần...” “Vậy nghĩa là có! Chỉ cần một lần là có quan hệ, bất kể là đối thủ hay là bạn, bất luận thù hằn hay ơn huệ, chỉ cần có liên quan là tìm hết về đây! Hừ, cho dù hắn không muốn ta cũng có cách bắt hắn phải đến!” Lôi Hành nhìn đám người đang bận rộn như kiến dưới Tòa nhà Ma Thiên, khoé miệng nhếch một nụ cười lạnh lùng. Trên đời không có ai là gã không thắng nổi, tuyệt đối không có! ************** “Tuyệt vời, xem lại phát laser này đi!” “Kỳ tích bất tử!” “Phong độ đại tướng, trình độ Đao Phong!” Hai điểm sáng, một phát súng gần như không tưởng và cách cư xử với Tích Lịch Hoả đã biểu lộ rất nhiều về Chiến Sĩ Đao Phong. Trong mắt mọi người, ngoài sự thần bí còn có cả lòng khoan dung đáng khâm phục... Chiến Sĩ Đao Phong đã trở thành thần tượng, Bạch mã hoàng tử, người tình trong mộng của rất nhiều thiếu nữ. Đáng tiếc không một ai biết hắn rốt cuộc là miệng ngang mũi dọc thế nào...