[Dịch] Cơ Động Phong Bạo

Chương 152 : Suýt Hỏng Mặt Đẹp


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Cổ tay Cổ Mễ Sâm chấn động mạnh, cả người lăn trên sàn mấy vòng, may mà giây cuối cùng gã kịp nghiêng đầu qua nên tránh được cú đấm thẳng vào giữa mặt. Tuy nhiên hình như một bên sống mũi có cảm giác man mát... Salta đồ đáng chết, chút nữa làm hỏng mặt ta rồi, tên giảo hoạt...! Cổ Mễ Sâm không ngừng gầm lên trong lòng. Phía đằng kia Salta đã lấy lại bình tĩnh, tích tụ khí lực, lao tới toan tung ra một đòn bạo phát... Đáng tiếc, vừa rồi mất sức nhiều quá nên không thể ra tay như ý được! Gương mặt tuấn tú của Cổ Mễ Sâm hơi méo đi, tay trái không ngừng xoa xoa mặt: “Nguy hiểm lắm, có điều cơ hội của ngươi đã qua rồi!” Khí trường dày đặc tiếp tục áo tới Salta, Cổ Mễ Sâm xông thẳng đến. Salta gắng triển khai thế phòng ngự nhưng vẫn chậm một chút... Cổ Mễ Sâm vung chân đá, Salta bay vèo đi. Cả Salta cũng tức giận vì bỏ lỡ thời cơ, tức đến lộn ruột. Cả người Salta bay khỏi sàn đấu, vừa khéo rơi xuống trước mặt Lý Phong. Rơi khỏi sàn không phải là tiêu chuẩn phân định thắng thua, Cổ Mễ Sâm không hề có ý tha cho đối thủ. Cho dù không giết gã cũng phải để lại chút kỷ niệm cho Salta, trừng phạt tội dám đánh vào gương mặt tuyệt thế của gã! Nhưng Salta sau khi tiếp đất liền ngất đi, xung quanh tung toé bắp rang... Trọng tài nhảy xuống kiểm tra, thực sự hắn ta đã ngất. Cổ Mễ Sâm thắng cuộc nhưng gã không hề có ý ăn mừng mà vội vã chạy ngay đến phòng thẩm mỹ viện... Đời ta chỉ dựa vào khuôn mặt này làm ăn, nhỡ làm sao thì hỏng bét! Đợi trận đấu giải tán xong, Lý Phong ngăn các nhân viên cứu hộ lại rồi tiến đến vỗ mạnh một cái sau lưng Salta. Tiểu tử thở một hơi nặng nhọc, cựa mình tỉnh lại. Việc đầu tiên sau khi tỉnh là tung ngay một đấm... Xạch… Lý Phong điểm một đầu ngón tay lên nắm đấm đó, hừ nhạt: “Nhìn cho rõ đi, hồ đồ!” “A... Sếp, tên khốn đó, để tôi xé nát nó ra!” Salta nhảy khỏi cáng, hung hăng toan lao đi... Xạch… Lý Phong bắn một hạt bắp rang, giọng thờ ơ: “Tỉnh táo chút đi! Trình độ bây giờ của cậu, tìm đến chỉ tổ làm túi cát cho hắn tập. Vừa rồi cậu đánh đấm kiểu gì vậy? Loạn xạ không có chút chiến thuật nào!” Salta bị dội gáo nước lạnh, vùng vằng đôi chút nhưng cuối cùng cũng bình tĩnh lại. “Thực lực tên đó đúng là hơn cậu một bậc, có điều cũng không nên thất bại tệ hại như vậy. Tôi nói bao nhiêu lần rồi, phải luôn luôn bình tĩnh, bùng phát lực lượng không thể dựa vào nộ khí mà phải từ tâm mà ra, cho dù cú đấm đó cũng tạm được. Thôi đi, ăn cơm cái đã! Tôi bảo đảm, trước khi bước vào sàn bốn sao cậu sẽ thắng được hắn!” Salta vẫn còn chút tức giận, nhưng nghe xong câu cuối cùng liền tưởi lên ngay: “Sếp, có thật không? Thực ra chỉ cần chống lại được khí trường của hắn là tôi thắng chắc!” “Ăn cơm đã, đói rồi!” “Sếp, mau nói cho tôi đi! Không đá nát cái mặt công tử của nó, tôi thề không ra ngoài gặp ai nữa... Chuyện này không chỉ là của tôi, còn là thể diện của USE đối với NUF, lại càng là thể diện của Alan chúng ta... Tên Cổ Mễ Sâm này là Bắc đẩu thát tinh của NUF đó...!” “Cứ cho hắn là Ngọc Hoàng Thượn đế đi, lúc nữa hối lộ tôi món nào ra trò, đảm bảo cậu sẽ hạ gục hắn!” “Chuyện nhỏ, xin có ngay!” Nhìn Salta hào hứng chạy đi, Lý Phong tạm yên lòng. Xét về sức khỏe và độ lì đòn, rõ ràng Salta tốt hơn Cổ Mễ Sâm, có điều về khí thế thì chưa thể bì được. Có lẽ sự trau dồi về mặt này của Bắc đẩu thất tinh kỹ càng hơn nhiều so với những thanh niên ở USE... Cũng may tên Cổ Mễ Sâm này cũng không quá mạnh, vừa đủ là mục tiêu để Salta hướng tới. Về phần Cổ Mễ Sâm, gã đang lao như cơn lốc vào một phòng chăm sóc sắc đẹp tại tòa nhà, nở nụ cười tươi tắn: “Tiểu thư xinh đẹp, có thể sắp xếp cho tôi một lượt không?” Nói rồi ném một ánh mắt hết sức tình tứ cho nhân viên thường trực, cái nhìn đã được kiểm chứng là có sức sát thương trăm phần trăm với các mỹ nữ, trường hợp này ít ra cũng thành công ba phần... Nhưng mấy lời tiếp theo lại phá hỏng hết cả: “Cô nương, tôi biết tôi rất đẹp trai, nhưng cứ nhìn tôi say đắm như vậy tôi cũng rất ngượng đấy...” Ha ha ha ha... Các nữ nhân viên còn cố nhịn, nhưng khách trong phòng thì không cần tế nhị như vậy, theo nhau cười ầm lên… Có thứ gì trong khóe miệng vậy, tanh tanh... … Máu mũi ư...?! Aaaaaaaaaaa.... Đồ Salta chết giẫm, nhà Loki chết giẫm...! Ta chưa xong với ngươi đâu, không hồn thì từ nay về sau đừng có gặp lại ta...! Cổ Mễ Sâm tức giận gào lên... Cái gì là gia tộc Chiến Thần chứ, chỉ rặt một lũ lưu manh...! “Thưa quý khách, để chúng tôi cầm máu cho quý khách, máu chảy xuống áo rồi!” “Hả? Trời đất ơi! Cái áo kỷ niệm Angel của tôi... Salta đồ đáng chết! Hừ hừ, tức chết đi mất!” Thật khó tưởng tượng Cổ Mễ Sâm vừa oai phong như vậy mà bây giờ chẳng khác gì một bà già mất gà, có lẽ cao thủ phải khác người thường chăng...? Mũi nhét hai cục bông to tướng, Thiên Tuyền Tinh của Bắc đẩu thất tinh đang không ngừng chửi rủa... Giỏi lắm Salta, lần sau không đánh cho ngươi rụng hết răng ta thề không làm người, nhất định phải sỉ nhục hắn đến tận đất, quét sạch danh dự nhà Loki, quét sạch danh dự Alan… Hehe, khi ấy mỹ nhân Trương Lâm Tinh có thể nhìn gã bằng con mắt khác chăng...? Hừm, chắc chắn rồi! Đánh bại cao thủ cơ chiến mạnh nhất của USE cơ mà, như vậy mình là người mạnh nhất, như vậy nàng không có lý do từ chối mình... Hì hì, Tiểu Tinh Tinh đợi ta nhé… “Thưa quý khách, quý khách không nên kích động, kẻo máu mũi sẽ ra nhiều hơn!” Cô gái thường trực không thể không nhắc nhở anh chàng ngốc nghếch. “Á… cái quần của tôi…! Đồ Loki đáng chết! Trời ơi, cái mũi thẳng của tôi...!” ************* Thất bại là mẹ thành công, một cao thủ thật sự phải bò lên từ đúng nơi bị đánh ngã... Chỗ giống nhau của Salta và Lý Phong là tính kiên nhẫn. Tuy bị Cổ Mễ Sâm hành cho một trận thừa sống thiếu chết, nhưng quyết tâm của Salta vì thế càng lớn hơn. Cổ Mễ Sâm đến đây với mục đích không khác Salta, pháp luật của NUF quá nghiêm, tuyệt đối không cho phép một chế độ thi đấu như vậy tồn tại trên lãnh thổ của mình. Đây cũng là đặc điểm của người Inventer, mức độ nào đó khá gần với thế giới lý tưởng trong hình dung của các nhà triết học. Từ cách ra tay của Cổ Mễ Sâm có thể nhìn ra, thực lực người này tuy rất mạnh nhưng mức độ tàn bạo không đủ. Ra tay mạnh mẽ và ra tay lấy mạng là hai chuyện khác nhau hoàn toàn, đây chính là nguyên nhân khiến Lý Phong xem thường gã. Chính vì vậy mà hắn dám chắc, chỉ cần Salta tập luyện đúng phương phát thì trong thời gian ngắn có thể thắng lại đối phương. Nắm chắc kỹ năng vận dụng khí thế không phải là chuyện ngày một ngày hai, nhưng chống lại khí thế của đối thủ thì có thể luyện nhanh hơn. “… Sếp, tôi không thở nổi nữa rồi, có thể nghỉ một chút không?” “Không được!” Lý Phong nói dứt khoát. Salta mặt đỏ như tôm luộc, đang cố sức chống lại áp lực Lý Phong phát ra, chính Lý Phong thì đang xem tivi… chân đẹp quá! Cố lên! Salta cố sức chống đỡ, đúng lúc không chịu nổi nữa thì chợt nhớ đến gương mặt ngạo nghễ của Cổ Mễ Sâm, liền nghiến răng chịu đựng tiếp... “Thực ra tiểu tử đó không mạnh hơn cậu, chỉ vì hắn nắm được ưu thế của mình, chủ động tấn công nên khiến cậu khó khăn thôi. Nhưng hắn không biết cách biến hóa, chỉ cần cậu tập được cách chịu đựng khí trường là tuyệt đối có cơ hội, chà… chân phải nâng cao hơn chút nữa mới đẹp.” Lý Phong ung dung đổi hết kênh này đến kênh khác, đến khi Salta hoàn toàn kiệt sức mới thôi. Cho đệ tử nghỉ, sư phụ đến phòng tập vận động một chút. Trong vòng mười phút nữa, tiểu tử Salta đừng nghĩ đến chuyện bò dậy... Vừa ra khỏi cửa một quãng hắn gặp ngay “người quen”, Cổ Mễ Sâm ôm một đống sô cô la từ cửa hàng lao ra... “À... cậu, cậu cũng là sinh viên Alan hả?” Lý Phong cười cười: “Tôi hả? Có chuyện gì vậy?” Cổ Mễ Sâm lặng người, vốn cho rằng đối phương sẽ vì bằng hữu mà tức giận, ít ra cũng sẽ làm mặt lạnh, không ngờ nhóc con lại hòa nhã như vậy... “Salta chưa tàn phế chứ hả? Nói với hắn, tôi đợi hắn ở sàn Tam tinh... À, đương nhiên hắn phải lên được Tam tinh cái đã!” “Được, tôi sẽ chuyển lời cho cậu ta...” Tận khi Lý Phong đi khuất, Cổ Mễ Sâm vẫn có chút nghi ngờ... Lẽ nào tên này không phải người Alan? Hay không phải là bạn của Salta? Cóc cần quan tâm, đi loanh quanh xem chút, không chừng có thể tìm được một người đẹp nào đấy... Thực ra con gái USE rất không tồi. Hình dong người Inventer hoàn mỹ thật nhưng nhìn nhiều có chút giả tạo. Tỷ lệ mỹ nữ ở loài người tuy ít một chút, nhưng hàng cực phẩm của họ thật tuyệt vời... Cổ Mễ Sâm nói khích thế thôi chứ gã biết, thực lực của Salta vào sàn Tam tinh là không thành vấn đề... Quả thật chỉ trừ trận đánh đầu tiên đó, còn thì Salta thắng dễ như dạo chơi, có điều luyện tiếp thu áp lực của Lý Phong thì đúng là cực hình. Chỉ cần hơi hơi hồi phục là Lý Phong bắt hắn ta đi mua đồ ăn. Không biết vì sao gần đây bắp rang hết rất nhanh, Lý Phong thấy cần dự trữ một chút. Trong làn người bán còn hai hộp, hắn toan nhấc cả hai, nhưng bên cạnh chợt xuất hiện một bàn tay. Một bàn tay thật trắng, thật mịn màng...