[Dịch] Cơ Động Phong Bạo

Chương 290 : Bắt Được Nàng, Thưởng 10 vạn


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Đoàn người bị mang tới hang ổ của liên minh thổ phỉ, gần đây, bọn chúng rất không vui. Tổn thất đại lượng cơ giáp không không nói tới mà còn bị một tổ chức thần bí liên tục tiêu diệt. Nhiều thế lực bị phá hủy. Một số thế lực đã hợp nhất, mở rộng địa bàn. Coi như nhân họa đắc phúc, nhưng tâm tình lại đặc biệt không tốt. Có trời mới biết khi nào thế lực thần bí đó sờ tới mình. Vì sinh tồn, tiên hạ thủ vi cường. Nhưng cái thế lực thần bí này thì chẳng biết đâu mà lần. “Báo cáo tư lệnh, khi đi tuần tra chúng ta bắt được một đám người, hắc hắc, bên trong còn có cực phẩm mỹ nhân, rất nóng bỏng !!” “Oh, người nào?” “Hì hì. Tư lệnh, đều là người Inventer. Xem ánh mắt thì không phải người trong quân đội. Tám phần là người du lịch hoặc thám hiểm” Boehne khoát tay, mạo hiểm ? du lịch ? lúc này ? nếu là người Inventer khẳng định có thể bán được giá cao. Mỹ nữ ? ….. “Đem giam hết lại. Cấm không đứa nào được phép lộn xộn phá hoại quy củ. Thuận tiện thăm dò xem NUP có động tĩnh gì hay không.” “Vâng thưa tư lệnh…còn mỹ nữ ?” “Biến, nhanh kẻo lão tử vặn cổ ngươi” Tên lính chạy ra khỏi doanh trướng, từ lần trước sau khi toàn quân đánh lén tiểu đội 120 bị tiêu diệt. Tư lệnh tâm tình rất không tốt, gần đây lại thêm cái thế lực thần bí xuất hiện khiến trong lòng họ lúc nào cũng nơm nớp lo sợ, không biết lúc nào thiên binh đột nhiên rơi xuống mà hạ sát họ. “Khốn kiếp, các ngươi, cái lũ hỗn đản này hại lão tử bị tư lệnh mắng. Hừ, chờ tư lệnh đem các ngươi thưởng cho ta, lúc đó xem lão tử làm thế nào thu thập bọn ngươi” Minky bị đùa giỡn đến nghiến răng tức giận, nàng chỉ muốn một cước mà đá chết đối phương. Nhưng xung quanh đều là quân nổi loạn…..nàng lại không có chút công phu nào. Chỉ có thể nhẫn nại. Đối phương cũng kiêng kỵ Minky quá mạnh mẽ nên cũng không dám tới gần. Trước khi xác định giá trị món hàng tuyệt đối phải được bảo trì nguyên vẹn. Như vậy mới có thể bán được giá cao, mặt khác những người này là người Inventer. Chắc chắn giá cả rất khả quan. Mà Boehne cũng không muốn trước đắc tội USE sau lại đắc tội người Inventer. Như vậy sinh tồn sẽ rất khó khăn. Đám người Lý Phong trải qua hành quân liên tục với tốc độ cao đã tiến đến gần tọa độ mà Sô 1 thông báo, trên đường đi họ cũng đụng độ một tiểu đội của người Inventer, suýt chút nữa thì đánh nhau. Nhưng cuối cùng lại kìm chế, dù sao bây giờ cũng là thời kỳ ngưng chiến. “Ta là Charles, thiếu úy. Đội trưởng tiểu đội 38 thuộc quân khu NUP Takelama.” “Lý Phong, Thiếu úy, USE Takelama quân khu, tiểu đội 120” “Lý Phong thiếu úy, chúng ta đến đây điều tra. Nơi này là địa phận của liên minh Karla, hơn nữa lại rất gần địa điểm mà phi cơ rơi” “Ta cũng phụng mệnh đến đây, nơi này là trọng điểm nghi ngờ” Song phương lúc này không thể không hợp tác chiến đấu. Tổng cộng khoảng hai mươi mấy người, đối phương lại có ít nhất vài trăm Cơ Động Chiến Sĩ. Còn có mấy ngàn quân võ trang. Mà vị trí của Angel cũng chưa xác định được. “Ta đi dò xét một chút, các ngươi ẩn nấp cho tốt” Lý Phong nhìn doanh trướng phía trước, hắn mười phần tin tưởng vào khả năng của mình. Hiệu quả của việc đối kháng với bão cát rất rõ ràng, tinh thần lực của hắn đã trở nên phi thường tốt, khả năng vận chuyển cũng nhanh gấp năm lần bình thường. Nhưng do khoảng cách còn khá xa nên tinh thần lực của Lý Phong vẫn chưa có thể dò xét được vị trí của Angel. “Đội trưởng Lý Phong, hay là để ta ?” Charles không phải có hảo tâm mà hắn chỉ sợ thân thủ của Lý Phong quá kém có thể bại lộ hành tung (Thằng này chưa biết chết mà @@) “đội trưởng Charles, ngươi cứ an bài mọi người, nơi này ta rất quen thuộc” Lý Phong cũng không muốn dông dài với hắn, trực tiếp ra khỏi khoang điều khiển, hướng phía đối phương mà tiến tới. Thời gian rất gấp, mặc dù là ban ngày nhưng cũng phải cố. Trong sa mạc, hành động thường rất khó ẩn dấu. Lý Phong dù đã tận lực nhưng vẫn bị một tên phát hiện, đối phương lập tức giơ súng định bắn, nhưng trong nháy mắt hai tròng mắt Lý Phong bạo khởi cường quang chiếu thẳng vào đối phương. Tên thổ phỉ người mềm oặt ngã xuống, Lý Phong nhanh chóng bò tới gần. Lột quần áo đối phương. Khiêng lôi xạ súng, từng bước lắc lư hướng về doanh trướng “Này, ngươi, ám hiệu” Một tên thổ phỉ cầm lôi xạ súng nhắm Lý Phong hỏi, gần đây người mới không ít, mẹ nó, tên này ở đâu chui ra. Lý Phong mỉm cười. Tinh thần lực nháy mắt bao phủ đối phương, nhưng lại không giết chết. “Uh, quá khư” Tìm tòi trong trí nhớ của đối phương, quả nhiên Angel có ở đây. Lý Phong dễ dàng phát hiện bởi hình anh của Minky khắc sâu trong đầu óc tên này. Đương nhiên con mắt hắn chỉ nhìn chằm chằm vào bộ ngực trắng bóng và bắp đùi đầy đặn của nàng. Lý Phong tiến vào doanh trướng. Quả thật nhưng tên thổ phỉ này rất cảnh giác, chỉ một đoạn mà bị hỏi tới 3 lần. Trong doanh địa, một loạt Cơ Động Chiến Sĩ đứng ở sân rộng. Còn có xe bọc thép, số lượng cũng rất lớn. Ngoài ra còn có rất nhiều trẻ con, đây là phương pháp mở rộng lực lượng vũ trang của quân phản loạn. Bọn chúng bắt những đứa trẻ con có thành tích bất hảo, lũ trẻ này mặc dù không thể điều khiển Cơ Động Chiến Sĩ, nhưng tất cả chúng đều bị huấn luyện thành những cỗ máy giết người. Ngay cả trò chơi của chúng cũng là chơi đùa với đầu người, những đứa trẻ này hoàn toàn không có một chút gì thương xót cả. Chúng cũng không có cảm giác gì, tất cả những điều tồn tại trong đầu chúng là sinh tồn. Nơi giam giữ tù bình có hai người canh gác, với Lý Phong, giải quyết bọn họ không phải là vấn đề. Nhưng chung quanh rất nhiều người…. “Fantasy, Fantasy !!!” “Yes, Đội trưởng, tình hình thế nào ?” “Mục tiêu ở đây. Các ngươi chia làm hai phương hướng phát động công kích, ta sẽ thừa dịp loạn cứu các nàng ra !!” “Rõ” Trong chốc lát, bên ngoài doanh địa tiếng lôi xạ ầm vang. Trong doanh địa cũng bắt đầu hỗn loạn, Lý Phong lẳng lặng ẩn thân đợi thời cơ. “Con mẹ nó, bị đánh tới cửa thật rồi, có bao nhiêu người ?” “Hai hướng đều có người, căn cứ vào hỏa lực, nhiều lắm có khoảng ba mươi người !!” “Xuất động, xuất động, 20 người một tổ. Đem bọn hắn giết sạch !!!” “Rõ, tư lệnh” Boehne nổi giận đùng đùng nện xuống bàn, làm thế nào mà đối phương lại sờ đến hắn, mà đối phương cũng không có nhiều người, tại sao lại phát động công kích. Tại sao ? Đột nhiên một ý niệm hiện lên, hắn liếc mắt về phía nơi giam giữ con tin. Xem ra đây quả thật là con cá lớn… Mỹ nữ ?? Một thời gian trước hắn nghe tin Angel đến nơi này để diễn xuất vì hòa bình, Angel ? Boehne giật mình, hắn lập tức lao ra ngoài. Lúc này, Lý Phong đã hạ gục hai tên bảo vệ, mở tung kho hàng. Ngay khi kho hàng vừa mở ra, chào đón hắn là một ngọn cước hung bạo. Lý Phong không để ý thuận tay tóm lấy ngọn cước đồng thời nắm cổ đối phương “Minky tiểu thư, đừng có động thủ” “Ngươi là …” Thanh âm rất quen tai, nhưng …..nam tử này lại đen thui, khiến nàng nghĩ không ra. Lúc này tù binh bên trong vừa vui mừng vừa sợ hãi, một người lao vọt ra, “Lý Phong ca ca !!” Nàng nhào vào lòng Lý Phong, nhìn Angel vẫn hoàn hảo, không tổn hại gì, Lý Phong cũng yên tâm. Trừ….có đen đi một chút, tiểu nha đầu này tâm tình vẫn rất tốt. “Lý Phong, chuyện gì xảy ra?” Minky nhìn bên ngoài hỗn loạn hỏi. Nơi này không nên ở lâu, mau rời khỏi. “Takelama quân khu, Thiếu úy Lý Phong đến cứu mọi người, xin đi theo ta. Nhất định phải cẩn thận tránh bị thương.” Lý Phong đem hai khẩu lôi xạ ném xuống, lập tức có hai nam nhân nhặt cầm. “Angel, lại đây, chúng ta đi.” Angel gật đầu. Noi này toàn người xấu, nàng quả thực có chút kinh sợ. Có lẽ nàng vĩnh viên không bao giờ nghĩ tới mình sẽ lâm vào tình huống này. Nàng cũng không rõ tại sao những người này lại muốn bắt nàng. Minky mặc dù định nói gì đó nhưng rồi lại nhịn xuống. Lý Phong tay trái ôm Angel, tay phải cầm lôi xạ súng. Lặng lẽ dẫn mọi người đi ra…phải đoạt lấy một chiếc xe. Nếu không nhiều người như vậy, hoàn toàn không thể đi ra ngoài. Mọi người vừa tiến ra lập tức bị phát hiện. Lôi xạ nổ vang, Angel nhắm chặt hai mắt lại, nàng quả thực sợ hãi không dám nhìn. Angel vẫn ôm chặt Lý Phong. Nhưng vậy cũng tốt, Lý Phong cũng không muốn Angel thấy cảnh bắn giết, càng không muốn nàng chứng kiến sự tàn nhẫn của hắn. Bây giờ là lúc phải ra tay. Lý Phong thực sự chỉ muốn cứu Angel. Những người khác có thể đuổi theo hay không hắn mặc kệ, phải xem tạo hóa của chính họ. Ngay lập tức, Lý Phong hóa thành ác quỷ, sức nặng khi mang Angel căn bản không có ảnh hưởng tới hành động của hắn, mỗi lần bắn đều có địch nhân ngã gục. Cực kỳ nhanh chóng hắn đã cướp được một chiếc xe, trong số mọi người, thân thủ của Minky là khá nhất, dĩ nhiên nàng cũng vẫn bám sát Lý Phong. “Minky, ngươi lái xe” Lái xe…Minky tiểu thư đối với cái này cũng là một tay có hạng. Lý Phong vứt súng xuống, cầm lấy khẩu tản đạn lôi xạ trên xe ngắm bắn, ầm …. Ù … ù …. Mấy chiếc xe đuổi theo bị bắn tung lên. “Bắt được bọn chúng, thưởng 10 vạn, bắt lấy chúng” Phía sau, Boehne hét lớn. Mẹ nó chứ, thiên nga đến mép còn bay mất. Nếu có thể bắt được tiểu thiên sứ này, cũng không uổng làm nam nhân đời này. :0 (65)::0 (65)::0 (65)::0 (65): Bị bao vây tứ phía. Xung quanh hỏa lực bùng phát. Món tiền thưởng quá lớn khiến lũ thổ phỉ đều trở nên điên cuồng. :0 (106): Boehne đã biết một trong số họ là Angel, tiểu thiên thần của người Inventer :0 (171): Liệu hắn có thể bỏ qua ? Dưới mưa đạn Lý Phong làm thế nào cứu được mọi người ? :0 (82): 11 Chiến sĩ của Lý Phong có đi liệu có về hay không ? :0 (41): Anh em đón xem tập tiếp nhé :0 (45)::0 (45)::0 (45)::0 (45)::0 (45):