[Dịch] Cơ Động Phong Bạo

Chương 309 : Cưỡng Bức Tống Tiền Địa Khoái Cảm


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Thuyền trưởng mặt như khổ qua. Bất đắc dĩ khoát tay “Anh hùng, không phải ta không muốn khai thuyền mà đây là quy củ, chỉ có thể lưu lại 100 bàn cơ giáp. Cho dù ta có nhân nhượng cũng chỉ nhiều hơn mười mấy cái, hơn nữa ta không làm chủ được.” Soát,…. Toàn bộ vũ khí của Thiên Sứ Hàng Lâm chậm rãi thu hồi. Vừa khôi phục lại bộ dáng. Hắn cũng quay lại, động tác của hắn khiến người chơi rất hoảng sợ. Mọi người như vô thức lui lại mấy bước, đừng giỡn… Khôi phục nguyên dạng xong, Lý Phong cũng không để ý xung quanh mà chậm rãi tiến về hướng thuyền trưởng. Tự Sát Kiếm cũng rất tự nhiên lùi ra sau từng bước, lúc này hắn đã thấy rõ cơ động chiến sĩ trước mắt: Phong Linh. “Đa tạ” “Khách khí” Thấy Thiên Sứ Hàng Lâm tiến lại, Tam Đồ thuyền trưởng vội lui về phía sau, tiểu tinh linh cũng tỏ vẻ sợ hãi. Sát khí, sát khí ẩn sâu phía trong…. “Khai thuyền, hoặc ta dìm ngươi xuống nước” Lý Phong rất dứt khoát, những lời này từ miệng hắn nói ra rất có khí thế. Đối với Lý Phong, thuyền trưởng vốn dĩ không dám trái lời. Qua phân tích tư liệu trên hệ thống, người này thuộc loại không thể không chế bằng loại hình cực đoan. Còn là một trong những mục tiêu cực kỳ nguy hiểm, mặc dù là NPC nhưng cũng không thể cường bạo chống lại. “Anh hùng, đừng động thủ, ta có thể thương lượng” Bảo toàn tính mạng mói là vương đạo. Nòng súng đang dí vào thì không thể không cúi đầu. Trực tiếp khai mở lộ đạo là quyền lực của thuyền trưởng. Tam Đồ Hàng Mẫu thuyền trưởng như hắn có thể xuất động mấy vạn bàn cơ giáp, nhưng vấn đề là, đối phương chỉ có hai người, khiến hắn bị hạn chế, tối đa chỉ có thể xuất động một trăm bàn. Mà một trăm bàn thì không thể ngăn trở địch nhân. “Anh hùng, Tam Đồ Hàng Mẫu quy củ chỉ có thể vận chuyển một trăm cái cơ động chiến sĩ, hơn 1 cái cũng không được. Quyền lực của ta có giới hạn, nếu có giết ta cũng vô dụng mà thôi” Thuyền trưởng nói rất thành khẩn quả cũng có phần cảm động. Lý Phong cười gật đầu, điều này khiến thuyền trưởng có một tia vui mừng. Nhưng gần như ngay lập tức, có giáp của hắn dưới kiếm laser lập tức nổ tung. Thuyền trưởng va mạnh vào boong tàu. “Anh, Anh hùng, đừng, đừng, có việc , ta có thể thương lượng” Ma Quỷ Kim đã từng nói, đối với địch nhân không có….tàn nhẫn, chỉ có rất tàn nhẫn. Mà quan điểm của Lý Phong chính là, trừ chính mình còn lại đều phải nằm dưới chân. “Cho ta một cái lý do thả ngươi, ngươi có một lần cơ hội, không đến Cực Lạc Tịnh Thổ cũng không sao, nhưng ta không thể đi, ngươi nghĩ ngươi có thể quay về ?” Thuyền trưởng mặt trắng không còn chút máu. Trước mắt người này là nhân loại ….nhưng…hắn là một tên ác quỷ trá hình người mới đúng. “Khụ, khụ, anh hùng, chỉ dẫn tinh linh tặng ngươi. Ta dám nói cả vũ chiến này không ai có. Công năng của nàng hơn xa với tưởng tượng của ngươi” “Dừng lại. Thứ này vốn đã là của ta, không cần ngươi phải tặng, tiếp tục đi hay không ?” Lý Phong cười rất ôn nhu, nhưng kiếm laser lại ngày càng gần thuyền trưởng… “Đừng, đừng, nàng đương nhiên của ngài, cho ta một chút thời gian suy nghĩ. Oh, Được rồi, sau này nếu ngài cần đi sẽ không cần xếp hàng, trực tiếp lên, cũng không cần tham dự trận đấu nào. Nếu như bằng hữu của ngài không nhiều lắm cũng có thể đi cùng” Thuyền trưởng tận dụng toàn bộ quyền hạn của mình để hấp dẫn Lý Phong. “Ngươi cho rằng nếu ta muốn tới thì ngươi có thể ngăn được ?” Lý Phong nói khiến thuyền trưởng xém chút ngất xỉu vì tức giận. Nhưng hắn bị hạn chế, chỉ có thể xuất động tối đa một trăm cái cơ giáp để đối phó một ngoạn gia. Mà hiển nhiên, một trăm cái chỉ có thể làm trò tiêu khiển cho Lý Phong. Phải nghĩ biện pháp ngăn chặn suy nghĩ “bất lương” của tiểu tổ tông này. “ Ha ha, ta chỉ đùa một chút, đùa một chút thôi mà…..ở đây ta còn 16 bàn Tam Đồ cơ giáp, ta nghĩ liên minh ngài hẳn muốn có người trông cửa mà. Chúng nó lực chiến đấu rất khá, không thua tổ bảo vệ USE. Ngài xem, ta cũng chỉ là một tên nghèo mạt, tất cả ta chỉ có vậy, nếu ngài không đồng ý ta cũng chỉ có thể nhảy xuống sông mà thôi.” Lý Phong nhìn người, tuyệt đối không nghe, mà nhìn hai tròng mắt. Ma Quỷ Kim đã từng nói qua, con người xuất hiện, tiến hóa cả trăm vạn năm, hoàn mỹ là rất ít, nhưng có một thứ không bao giờ sai, kiểm tra con người phải nhìn vào hai tròng mắt. Đây chính là bước đầu tiên, sau đó dùng tinh thần cảm ứng. Nhưng….NPC thì làm gì có cảm giác. Tuy nhiên, bọn chúng lại được mô phỏng như người thật, trí năng độc lập, ánh mắt cũng có thể thấy được. Căn cứ quyền hạn phán đoán, có áp bức cũng chỉ có thể đến như vậy là tận cùng. Cho dù có Thiên Sứ Hàng Lâm, nhưng nếu tại đây mà muốn bay trở về cũng chỉ là đùa vui mà thôi. “Được, chấp nhận, người khác ta không quản.” “Anh hùng, ngài thật sự rất anh minh….” Lúc này thuyền trưởng đã hữu khí vô lực rồi, râu mép thiếu điều bị kiếm laser cắt trụi. Tinh linh chỉ dẫn hắn chỉ có một, vốn tưởng đem ra để chơi đùa cùng cao cấp ngoạn gia nhưng lại lật thuyền. Nhưng cái này cũng không phải đáng sợ nhất. Bởi hắn biết, đối phương đã hoàn toàn nắm địa bàn của hắn, sau này cuộc sống sẽ không được dễ chịu. Nhưng chết tử tế không bằng sống phụ thuộc a…. Kỳ thật hắn cũng không cần quá sợ hãi, nếu như theo cách của Ma Quỷ Kim một cách triệt để, có lẽ hắn sẽ bị nghiền ép đến cực hạn…. Lý Phong, Thiên Sứ Hàng Lâm chuyển hướng tới Tự Sát Kiếm, từ đầu đến đuôi hắn ở một bên nhìn, cũng không có động tác gì. Mà hai người trò chuyện hắn cũng không có ý kiến. “Tự Sát Kiếm huynh đài, hảo thân thủ, ta vừa đàm phán với tên râu mép này một chút, một tinh linh chỉ dẫn. Mười sáu bàn Tam Đồ cơ giáp. Chiến lợi phẩm, mỗi người một nửa” Lý Phong cười nói. Chiến đấu xong, hắn cũng không so đo gì. Tự Sát Kiếm trầm mặc trong chốc lát rồi nói “Đồ vật ta không muốn, chúng ta huề” “Tùy tiện” Lý Phong cũng không để tâm nhiều. Hắn cũng không miễn cưỡng đối phương. Mặc dù tiếp xúc không lâu nhưng từ cách nói chuyện, thanh âm cùng ngữ khí hiển nhiên thuộc về cái loại…..không thích dông dài. Chỉ dẫn tinh linh bay vào trong Thiên Sứ Hàng Lâm, Lý Phong không có nhìn qua, trực tiếp bỏ vào trữ vật không gian. Vật nhỏ này, Linh nhi hẳn sẽ rất thích, nhưng…mười sáu bàn Tam Đồ cơ giáp này quả sẽ có tác dụng không nhỏ với Phong Thần Hội. Mã Tạp bọn họ sẽ rất vui vẻ….lần này không thể nói hội trưởng không làm việc đàng hoàng :D Thuyền trưởng lúc này đã xuất ra một cái trạm canh, mười sáu bàn Tam Đồ cơ giáp thì phóng lên cao rồi biến mất trên Tam Đồ Chi Hà, nhưng lúc này xung quanh lại xuất hiện một trăm bàn Tam Đồ cơ giáp nữa, lần này tên thuyền trưởng đã thông minh hơn, trốn vào trong mười bàn cơ giáp trung ương, hơn nữa còn cách xa Thiên Sứ Hàng Lâm. “Các ngươi còn nửa giờ. Theo quy củ tiếp tục. Tương sát cũng được, công kích Tam Đồ cơ giáp cũng được. Nếu không đủ số lượng sẽ không khai thuyền.” Phong Linh cùng Tự Sát Kiếm đứng một bên. Hiển nhiên sự tình không liên quan bọn họ, bọn họ đã đủ tư cách. Mà mọi người nhìn thấy Lý Phong thu chỉ dẫn tinh linh, hiển nhiên song phương đã thảo luận xong, đỏ mắt hả ??? Đáng tiếc đã vô dụng. Bây giờ chính là ….trở về phải tra ra, cái tên Phong Linh này rốt cuộc từ đâu tới. Tự Sát Kiếm cũng rất mạnh mẽ. Có thể vượt qua Bát Thần Chúng, cụ thể là Vô Ngân Phách Xướng. Nhưng vừa kiến thức siêu cấp x8 cường khống, mọi người đều cảm thấy…..hứng thú. Tại đây chỉ có thể thấy một phần, nhưng đó không phải chỉ đơn giản là hỏa lực công kích loạn xạ. Trong nghiên cứu cơ giáp, đã có rất nhiều ngoạn gia trang bị đến mười mấy loại vũ khí công kích, nhưng khi sử dụng, chỉ liếc mắt đã thấy sơ hở, vũ khí tốt nhưng phải xem năng lực khống chế. Có một số người chỉ khiếp sợ hỏa lực và cơ năng của Thiên Sứ Hàng Lâm, đơn giản vì họ nghĩ, vô luận người nào cũng có thể điều khiển như vậy. Chỉ là khoa trương công kích…. Nhưng Bát Thần Chúng và một số cao thủ thì hiểu. Thiên Sứ Hàng Lâm cơ năng rất ưu tú. Nhưng phải biết rằng, hệ thống công bố, độ khó khi sử dụng là cấp 10, chính họ, những người có cơ giáp cao cấp đều hiểu sự khó khăn kinh khủng thế nào, mà vừa rồi Tự Sát Kiếm biểu diễn, trừ x2 cường khống thì đều là khả năng tính toán rất chuẩn xác, nhất kích tất sát, cơ giáp cước bộ rất quỷ dị nhưng động tác cũng rất khó khăn. Vậy mà Thiên Sứ Hàng Lâm tiện tay lại có thể làm ra công kích chuẩn xác, tinh tế như vậy, nhìn như đánh loạn, nhưng lại làm cho người ta không thể tin mà thốt lên….X8 Siêu cường khống… Coi như đã gặp, nhưng Apollon đến bây giờ vẫn bán tín bán nghi. Nội tâm của hắn vẫn nghi ngờ…có phải đối phương có cách sử dụng đặc thù hay không, vừa nãy có phải ngẫu nhiên không ? Dù sao địch nhân lúc đó số lượng rất nhiều… Đoán cứ đoán, Lý Phong biểu diễn thân thủ lần này cũng làm cho mọi người bừng tỉnh, nhận thức được hai chữ: “Phong Linh” “Chúng ta không cần giết lẫn nhau, mọi người cùng xông lên, bằng vào thực lực của chúng ta, giết chết một trăm bàn có thừa khả năng” “Đúng, mọi người cùng tiến lên” Tất cả nòng súng cùng tập trung Tam Đồ cơ giáp, nhưng bọn hắn quên một vấn đề, nơi này chỉ có một trăm, nhưng thời gian thì không nhiều như vậy, hơn nữa mỗi lần xuất hiện một trăm không hẳn là chỉ có một trăm. Thuyền trưởng cười to. Rốt cuộc hắn có thể ra oai được rồi. Nhân số bây giờ vượt xa khi nãy….. Ầm Ầm Ầm Boong tàu mở ra, hằng hà Tam Đồ cơ giáp bay ra. Họng súng đen ngòm nhắm ngay ngoạn giá phía dưới chuẩn bị công kích, nhìn thấy màn này, tất cả đều tá hỏa. Đây là ….tình trạng gì ? Lúc này, thuyền trưởng rốt cục cũng có cảm giác sảng khoái. Nhân cơ hội mà trút nỗi bực tức. Thong thả nhìn rồi vẫy tay, Khai hỏa !!! “Quên nói cho các vị, thành viên của ta rất nhiều. Sau nửa giờ, những người không đạt được tiêu chuẩn, toàn bộ ném xuống sông” “Mẹ nó, cọp không phát uy các ngươi tưởng ta là mèo què hả” Các người chơi nhìn nhau, bọn họ cũng biết quy củ để qua Tam Đồ Chi Hà, nhưng lần này mới được chứng kiến màn này. Không ai động thủ, trong khoảng thời gian rất ngắn, toàn bộ bị bao vây. Nhưng có một vài ngoạn gia đã lường trước tình huống này. Bọn họ không phải lần đầu tiên tới đây, nơi này trở thành tình thế như vậy khiến thuyền trưởng hết sức phấn khởi. Ầm Rốt cục cũng có người ra tay. Trong nháy mắt, trên Tam Đồ Hàng Mẫu diễn ra một cuộc hỗn chiến, trên bầu trời, hằng hà sa số Tam Đồ cơ giáp bay lượn. Nhìn số lượng mọi người cơ hồ tuyệt vọng. Hỗn chiến rốt cuộc bùng phát. Người đầu tiên phát động tấn công đã bị tiêu diệt, nhưng Tứ Thần chúng vẫn rất an tính, cũng không ai dám tới gần bọn họ. Thiên Hạ Vô Song bất động, ba người còn lại cũng im lặng chờ đợi, kỳ thật ý nghĩ của họ rất đơn giản, chưa cần phải ra tay, dù có ra tay giết chết năm bàn cơ giáp đạt được tư cách cũng không có nghĩa là đám Tam Đồ cơ giáp còn lại sẽ bỏ qua. Đương nhiên với địa vị Tứ Thần chúng, cũng phải tính toán, không đơn giản cứ thế là lao lên. Lý Phong cùng Tự Sát Kiếm đứng ở boong tàu xem náo nhiệt, hai người đứng chung một chỗ, hiển nhiên không ai dám đánh lén. Hễ nhìn qua Thiên Sứ Hàng Lâm công kích vừa rồi, sợ rằng không ai trong lòng không sợ hãi. Vì vậy, vô hình lại hình thành một phạm vi kì dị. Hơn một ngàn cơ động chiến sĩ chiến đấu điên cuồng, nhưng lại có hai người an tĩnh. Tam Đồ cơ giáp cũng không tiến lại gần họ. Thiên Hạ Vô Song cũng rất an nhàn, tất cả những kẻ định tấn công hắn đều rất nhanh bị giết chết.