[Dịch] Cơ Động Phong Bạo

Chương 317 : Xông Vào


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Tự Sát Kiếm lần này cũng không có nắm chắc trong hành động lần này. Lý Phong lực chiến đấu lại cực kỳ mạnh mẽ, nếu có thể lợi dụng một chút cũng có thêm một chút cơ hội. Chính mình dù hy sinh một chút….cũng đáng giá (ọe @@) “OK, cứ như vậy” Cửa thứ nhất: Tử Vong Chi Cảnh lúc này đã ở ngay trước mắt. Đại môn mở rộng. Thiên Sứ Hàng Lâm, Tự Sát Kiếm cùng các ngoạn gia khác vọt vào, Cực Lạc Tịnh Thổ hành trình bây giờ mới bắt đầu. Trước mặt quang mang chói mắt. Đại điện lúc này chỉ còn lại hai bàn cơ động chiến sĩ. Lý Phong nhìn Tự Sát Kiếm bên cạnh mà không nhịn được cười, xem ra đây cũng là duyên phận, haha quả là… Tự Sát Kiếm cũng không nói gì. Như vậy mà cũng có thể được phân đến phòng trùng nhau thì quả là… Ầm Ầm, hai tiếng nổ lớn vang lên, trước mặt xuất hiện một bàn chiến sĩ toàn thân đen nhánh, trung ương lại có một chữ Tử cực lớn. Hai trong mắt cơ động chiến sĩ lóe sáng, chánh chủ đã tới… “Cực Lạc Tịnh Thổ cửa thứ nhất, tử thần trắc nghiệm. Trắc ở đây chính là sự thiện lương của các ngươi” Lý Phong cùng Tự Sát Kiếm có chút hồ đồ, vốn tưởng chỉ cần oanh liệt mà chém giết, không nghĩ tới lại có sự tình này. Nhưng, thiện lương làm sao mà kiểm tra ? Hai bàn chiến sĩ có động lực sĩ ầm ầm đi ra. So với Thiên Sứ Hàng Lâm còn lớn gấp hai. Đây là lực sĩ cơ hình thần thoại. Lực lượng khá kinh khủng. Hai cái cơ giáp đang nâng một người. “Bây giờ kiểm tra bắt đầu. Các ngươi đứng ở bên phải, nếu có thể cùng vượt qua bên trái là có thể qua kiểm tra” Tử Linh Giám Khảo vừa dứt lời một lực sĩ mang theo một cây đao lớn tiến ra. Lý Phong không hề có chút xúc động, đừng nói cơ động chiến sĩ như vậy, dù là một người đẳng cấp hơn hẳn hắn cũng đừng hòng dọa hắn, Tự Sát Kiếm đột nhiên đứng lên trên. “Bắt Đầu” Đing !!! Lý Phong tự nhận sức phán đoán rất tốt nhưng lần này quả có đánh giá BS001 cải tiến hơi thấp, thật không ngờ với thân hình như vậy lại có thể cử động nhẹ nhàng như vậy. Thiện tâm ? Tự Sát Kiếm dựa vào cái gì mà tự tin đi trước như vậy ? Lý Phong càng ngày càng thấy hắn thú vị. Xem ra người bạn này cũng không phải là kẻ lòng dạ độc ác. Vận khí ? Nhân phẩm ? Tử Linh Giám Khảo nhẹ nhàng thông báo “Ngoạn gia Tự Sát Kiếm, thông qua” Loại….kiểm tra này đương nhiên không chuẩn xác, nhưng tại Cực Lạc Tịnh Thổ, mọi lý do đều vô nghĩa, cũng có thể NPC đã dò xét được nội tâm của Tự Sát Kiếm rất ôn nhu, hoặc do biểu hiện tâm tình. Lý Phong cũng muốn thử xem. Dù sao thủ cũng không sao, bất quá hắn dường như không tin tưởng. Bởi vì thiện tâm của hắn sớm đã bị Ma Quỷ Kim ăn …..hoặc là cùng hắn ăn mất. Thiên Sứ Hàng Lâm bước lên, cũng không biết có phải hay không, cái trò kiểm tra này có chút gì đó khá kích thích, trong đầu Lý Phong chỉ có ý nghĩ chiến đấu mà thôi. Ma Quỷ !!! Cực Lạc Tịnh Thổ không cho phép ma quỷ tiến vào. “Ngoạn gia Phong Linh, cực độ ma quỷ. Ta lấy danh nghĩa tử thần phán ngươi tội chết !” Lý Phong rất vui vẻ khi nghe thấy câu nói này. Xem ra hắn vẫn là ma quỷ, nhưng nơi này chẳng phải cực lạc tịnh thổ sao, mọc đâu ra cái tên tử thần vậy ? Mà cũng không sao, đưa hắn một đoạn đường vậy Hai cự đại lực sĩ cơ giáp hướng Thiên Sứ Hàng Lâm tiến tới. Tử Linh Giám Khảo cũng mở ra chiến đấu lĩnh vực. Tự Sát Kiếm biến sắc. Đây chính là năng lực của đẳng cấp lĩnh chủ. Phen này Phong Linh xong rồi. Tử Linh Giám Khảo phóng ra là Tử Thần Lĩnh Vực. Lĩnh vực không ngừng mở rộng, do Tự Sát Kiếm đã thông qua kiểm tra, hắn có thể rời đi. Nếu ở lại không khéo cả quyền đi cũng không còn, từ trước tới giờ chưa nghe thấy ai có thể chiến thắng cơ giáp cấp lĩnh chủ Lúc này ngoạn gia có thể có một lựa chọn, đó chính là đào tẩu, chỉ có điều nó không hợp với Lý Phong, hắn vốn đến đây để làm nhiệm vụ, hơn nữa chiến đấu chẳng phải là đam mê của hắn sao. Đến đây đi. Từ đáy lòng Lý Phong, ma quỷ kêu gào làm cho hắn không chút cố kỵ đối thủ. Càng mạnh càng tốt, tốt nhất là có thể đánh bại hắn. Tự Sát Kiếm do dự một chút rồi nhảy thẳng vào Tử Thần Lĩnh Vực của Tử Linh Giám Khảo, ngay khi tiến nhập, hắn cảm thấy hai mắt tối sầm. Tràng cảnh biến hóa, Cực Lạc Tịnh Thổ quang minh vô tận biến thành chiến trường vô hạn tử vong. Khắp nơi đều là khô lâu và cơ giáp bị tàn phá. Một chiến trường từ thời viễn cổ, máu thấm đỏ mặt đất khiến người ta cảm thấy lợm giọng, phảng phất ngửi thấy cả mùi máu tanh. Nhưng cái này chỉ là ảo giác. Đáng sợ nhất chính là Tự Sát Kiếm cảm nhận được, chính mình đang chịu áp lực như một tòa thành lớn. Số liệu trên cơ giáp đã báo động, nguy hiểm. Nơi này bị tử thần nguyền rủa. Mặc dù hắn thông qua khảo nghiệm thiện tâm nhưng đến nơi này lực lượng cũng bị đè nén. Mà người bị phán định “Ma Quỷ” Phong Linh chẳng phải sẽ gặp ít nhất gấp hai lần áp bức hay sao? Hai lực sĩ cơ giáp có thực lực ngang với Boss. Hơn nữa còn thêm một lĩnh chủ, lần này lành ít dữ nhiều. “Ta đối phó lĩnh chủ, ngươi đối phó hai tên này” Tự Sát Kiếm nói Có một số việc nhất định không hối hận, đây là của ra duy nhất. Huy vọng có thể đánh ngã Tử Linh Giám Khảo, chỉ cần Phong Linh có đủ thực lực ngăn chặn hai lực sĩ là được. Vấn đề là Lý Phong không hề có phản ứng. Tử Linh Giám Khảo bình tĩnh nói “Linh hồn tà ác, ở chỗ này ta sẽ đem ngươi tinh lọc, dùng tử vong để rửa tội ác của ngươi. Tại tử thần lĩnh vực…..chịu áp lực gấp ba” Lý Phong cười. Thiên Sứ Hàng Lâm huyết quang chiếu rọi vô cùng tà khí. Ở bên cạnh, Tự Sát Kiếm cảm giác có gì đó không đúng. Phong Linh như đã thay đổi thành một người khác. Lý Phong quả thực vui thú. Tử vong ư, thật thú vị. “Chỉ có gấp ba thôi sao ? Khó trách ta có chút cảm giác thích thú” Lý Phong liếm liếm môi. Căn bản hắn không nghe Tự Sát Kiếm nói. Vô luận Tử Linh Giám Khảo hay hai cái lực sĩ kia, đều chỉ là điểm tâm của hắn mà thôi. “Tinh lọc” Tử Vong Giám Khảo phát lệnh công kích. Hai lực sĩ lập tức bắt đầu chuẩn bị chiến đấu. Có thể bởi vì kiểm tra của Tự Sát Kiếm đã thông qua nên chỉ cần hắn không chủ động tấn công, Tử Linh Giám Khảo cũng không công kích hắn. Hai lực sĩ như hai tòa núi nhỏ lao về phía Thiên Sứ Hàng Lâm. Vũ khí của chúng cũng đã xuất ra, một cái chùy to lớn dài đến bốn thước, thuộc loại siêu trọng. Chỉ sợ cũng chỉ có….loại cơ động chiến sĩ này có thể sử dụng. Hai cái chùy lấy thế bài sơn đảo hai hướng Thiên Sứ Hàng Lâm giáng xuống. Mà Lý Phong không có chút nào ý định né tránh, Tự Sát Kiếm không nhịn được chuẩn bị rat ay. Nhưng ánh mắt của Tử Vong Giám Khảo vẫn nhìn hắn, hai mắt tỏa ra quang mang áp chế. Tự Sát Kiếm thậm chí cảm giác được, chỉ cần rat ay. Tử Linh Giám Khảo sẽ giết hắn trước. Lĩnh chủ phụ trách Cực Lạc Tịnh Thổ. Thực lực tuyệt đối không thể đùa. Ầm Xong hết rồi, Tự Sát Kiếm là người đầu tiên phản ứng, hắn đã quên một việc, ở chỗ này phải chịu áp lực rất lớn. Ưu thế tốc độc căn bản không thể phát huy. Tro bụi tan hết, Tự Sát Kiếm cùng Tử Linh Giám Khảo đều sợ đến ngây người. Hai cái chùy to lớn đều bị chặn lại. Thiên Sứ Hàng Lâm rất thoải mái mà ngăn chặn. Hắc hắc !! Lý Phong hừ lạnh. Ầm. Thiên Sứ Hàng Lâm biến mất, mất đi sự khống chế, công kích của lực sĩ giáng thẳng xuống mặt đất. Mà thân ảnh Thiên Sứ Hàng Lâm lúc này đã hoàn toàn biến mất, Lý Phong không hề dấu diếm ý định dùng võ lực, trong nháy mắt vẽ ra một đường cong hoàn mỹ đập thẳng vào lực sĩ trước mặt Không thể không nói, hoàn cảnh kích thích vừa rồi đã thôi động sát ý của Lý Phong, sát khí của hắn cách một đoạn thời gian sẽ phát tiết, mà ở địa phương này là tốt nhất. Hai tay Thiên Sứ Hàng Lâm nắm được đầu lực sĩ cơ giáp….oanh !!! Thiết đầu công !!! ( ha ha ha ) Tự Sát Kiếm thấy vậy mà kinh ngạc, người này đầu óc có phải có vấn đề không, lại dùng cơ giáp của chính mình ngạnh tiếp đối phương. Nhưng nhìn hắn hành động, chẳng lẽ nơi này không có áp lực trói buộc ? Áp súc cấp ba, có thể nói có thể giết chết người, nhưng Thiên Sứ Hàng Lâm vẫn không hề giảm tốc độ. Vẫn giữ tốc độ như khi hắn đối mặt với các ngoạn gia. Áp súc cấp 4 !!! Đã lâu không chịu áp lực này, nhưng ngược lại nó hoàn toàn kích thích Lý Phong. Tại quân đội, thường hắn có thể dùng bọn Tank để phát tiết một chút. Hơn nữa, có chiến đấu sát khí của Lý Phong bảo trì rất khá, nhưng trong khoảng thời gian trở về này, hắn không có được dạng chiến đấu như vậy. Rốt cục bây giờ cũng có cảm giác, Lý Phong tuyệt không buông tha cơ hội này. Thiết đầu công, nhưng không phải là thiết đầu công. Va chạm kịch liệt, kinh thiên động địa. Đầu lực sĩ cơ giáp sau va chạm đã bị đập nát, mà Thiên Sứ Hàng Lâm lúc này rất nhanh chóng theo sát lực sĩ còn lại. Một tiếng bạo hống !!!!! Ầm, bụi đất bay lên. Điên cuồng đập phá. Lực sĩ to lớn như vậy mà bị đập nát, cùng lúc này một lực sĩ cơ giáp khác vọt tới như muốn dùng thân xác to lớn để công kích. Thiên Sứ Hàng Lâm bất động, bình thản đón nhận một quyền của lực sĩ, đồng thời vung tay phát ra một quyền thọc sâu vào cơ giáp lực sĩ. Một quyền kinh thiên động địa, Tự Sát Kiếm cảm giác được, chính mình trong thời gian này chỉ như đang chơi đùa trong Vũ chiến. Trong vũ chiến, cao thủ hơn hắn không có mấy người, Đao Phong Chiến Sĩ, Kiều Gia, đó là cao thủ chân chính. Nhưng lúc này người trước mắt hắn, không phải cũng muốn sánh ngang với họ rồi sao ? Lực đánh khủng khiếp, lực sĩ cơ giáp bị một quyền xuyên qua, càng làm cho hắn không thể tin chính là, Thiên Sứ Hàng Lâm đối mặt với hắn một bước cũng chưa lùi. Sau cú đánh, phảng phất nghe được tiếng cười lạnh của Lý Phong, một lực sĩ cơ giáp khác bị giơ hổng lên cao rồi ném ra ngoài như một trái bóng. Ầm Một đống đổ nát Diệt sát hai bàn cơ động chiến sĩ vừa xuất hiện, Lý Phong vẫn xem như chỉ làm nóng, bây giờ đến phần nhân vật chính rồi, hi vọng lực chiến đấu của hắn không quá thấp. Tử Vong Giám Khảo bắt đầu cử động, kiếm laser đã ra khỏi vỏ, thân hình trong nháy mắt biến mất trong bóng tối. Tự Sát Kiếm chỉ có một phản ứng….Loại ẩn thân này, quá vô sỉ !! Tự Sát Kiếm ngay lập tức sử dụng hồng ngoại để truy tung nhưng vô hiệu quả, đối phương có khả năng hấp thu sóng, đồng thời tránh phản ứng nhiệt. Hoàn toàn không có cách nắm chắc vị trí. Quá chênh lệch, đây là thực lực của cơ giáp cấp lĩnh chủ? Tự Sát Kiếm căn bản không động, sợ khiến Phong Linh phân tâm, nhưng Phong Linh cũng không có vẻ gì chuẩn bị phòng thủ. Sát ! Một lưỡi hái đen sẫm từ trong bóng tối vươn ra, muốn trực tiếp chém đầu Thiên Sứ Hàng Lâm. Nhưng có phải quá xem thường Lý Phong rồi ? Ngay lập tức lưỡi hãi bị kiếm laser đỡ lại, Thomas toàn phong, kiếm laser thuận thế xoay tròn phản kích vào vị trí của Tử Linh Giám Khảo, nhưng hắn đã trực tiếp lùi về phía sau rồi lẩn vào bóng tối. Lý Phong cũng không đơn giản để nó biến mất dễ dàng như vậy. Tiểu tử này trong chiến đấu cũng khá đa dạng, có thú vị, nhưng là chưa đủ, trong chiến đấu phán đoán vị trí địch nhân cũng không phải chỉ dựa vào mắt. Kiếm laser âm thầm chém ngược, quang mang sáng chói, Tử Linh Giám Khảo một lần nữa hiện thân, nhưng ……ngay lập tức lại biến mất, Lý Phong cũng mặc kệ, không đuổi giết, hắn hy vọng một địch thủ có thực lực, không phải một kẻ chỉ dùng một ít tài mọn để rình đánh lén. Keng !!! Một kiếm chuẩn xác, lưỡi hái tử thần một lần nữa bị kiếm laser chặn đứng, bất chợt, năng lượng sạ tiết cuồng loạn. Sau khi xác định ẩn thân thuật mất đi hiệu lực, Tử Linh Giám Khảo cũng đưa ra lực lượng chính thức của hắn, cả cơ giáp cũng hiển hiện, lưỡi hái tử thần mạnh mẽ gạt văng kiếm laser của Lý Phong, nó tuyệt đối không cho phép một nhân loại, tại nơi nó quản lý diễu võ giương oai.