[Dịch] Cơ Động Phong Bạo
Khi đã vào trong căn cứ thì súng laser căn bản không có mấy tác dụng. Thứ nhất, kiến trúc chỗ này quá dày mà tia laser sức xuyên thấu rất kém, cái chính là động tác của Chiến Sĩ Đao Phong quá linh hoạt, đối phương không thể nào nắm bắt được. Còn nói về cận thân giáp đấu thì thực sự không ai xứng là đối thủ một chiêu của hắn!
Liên tiếp đánh tan ba chốt chặn, tiêu diệt hơn ba mươi Chiến sĩ cơ động cản đường, tháp năng lượng đã hiện ra trước mặt. Lý Phong thoáng khựng lại đôi chút... Nguyên lai, xung quanh chân tháp đã tập trung một đám đông vũ khí tuốt trần, hiển nhiên Hoàng Phong Châm cũng không phải toàn lũ ngốc!
“Chiến Sĩ Đao Phong, hãy lập tức bó tay chịu trói, bằng không...”
Đang chuẩn bị xông lên, Lý Phong lần thứ hai thoáng dừng lại. Hóa ra ngốc vẫn hoàn ngốc, lại còn định gọi hàng Chiến SĨ Đao Phong nữa chứ...!
Đạn chùm laser bên vai trái, pháo xuyên giáp bên vai phải, thêm khẩu súng laser trong tay, Lý Phong nửa lời cũng không thèm đáp, hoả lực xối xả tuôn hết cỡ...
Tức thì đến gần chục Chiến sĩ cơ động bị thổi bay tại trận... Nói thực, lũ người này đã có lúc nào đối mặt với một khí thế như vậy, huống hồ người tấn công lại là Chiến Sĩ Đao Phong... Rốt cuộc phản ứng của quân Hoàng Phong Châm không phải là phản công tập thể mà là né tránh tập thể, mạnh ai nấy chạy...
Tuy nhiên đó lại là điều tối kỵ của binh gia, càng chạy càng mau chết... Đạn laser hầu như bách phát bách trúng, thậm chí pháo chùm bên vai trái còn chính xác đến hơn 90%. Chỉ chưa đầy 10 giây, 50 Chiến sĩ cơ động đã bị quét sạch, trong khi ánh mắt Lý Phong vẫn không hề biểu lộ một mảy may cảm xúc. Lúc này hắn đã ở vào trạng thái chiến đấu cao độ, chỉ có trạng thái ấy mới đồng thời điều khiển được thành thục cả ba loại vũ khí, tấn công ồ ạt mà chẳng khác bắn tỉa bao nhiêu...
Không còn bất cứ trở ngại nào, Lý Phong xoay người phát hỏa. Viên đạn xuyên giáp bắn tan cửa tháp năng lượng, BS001 xông thẳng vào trong. Hòm bảo vệ bật mở, viên đạn hạt nhân bật lên...
Lý Phong nhanh tay gài “hàng khủng” lên tường, đặt thời gian đếm ngược 5 phút. Bom thường thì có thể tháo gỡ, nhưng bom hạt nhân thì không... Quả đạn này thừa sức biến mọi ngóc ngách trong căn cứ này thành mảnh vụn, và trong vòng năm phút trước đó hắn cần phải thoát ra.
Lúc này đã có một đám đông Chiến sĩ cơ động Hoàng Phong Châm khác vây lại. Không thể không nói rằng chỉ huy phân hội này trình độ tác chiến thực sự rất kém, chỉ biết đuổi theo phía sau Đao Phong mà dọn dẹp.
Làm gì có chuyện lúc vào cửa chính, lúc ra vẫn là cửa chính! Phải mở miễn phí cho lũ này một lối sau mới được...!
Đạn xuyên giáp bắn liên bồn phát, phá sập một mảng tường sau. BS001 cúi đầu chui ra, lập tức một đám Hoàng Phong Châm ùa theo. Nhưng vừa vào trong tháp, cả bọn lập tức khựng hết lại...
... trên tường, quả bom hạt nhân đang nhấp nháy...
“Thông báo từ hệ thống: Game thủ xyz, anh đã ở trong phạm vi hạt nhân nguy hiểm, còn 4 phút 45 giây...”
Nếu như đám đông Chiến sĩ cơ động này hăng máu một chút, liều mạng một chút thì Lý Phong quả thực cũng sẽ gặp ít nhiều rắc rối, nhưng vừa nghe thấy bom hạt nhân là không ai bảo ai, tất cả đều lục tục rút lui...
Nói đùa, nhỡ bị nổ tung thì toàn bộ robot coi như vứt đi, muốn lắp ráp một cỗ máy mới là phải tốn một đống tiền, tiền thật chứ không phải tiền 4vn đâu nhé!
Đã dự kiến trước điều đó, Lý Phong điềm tĩnh tiếp tục kế hoạch. Đạn xuyên giáp tới tấp bắn ra, mở đường đi qua những bức tường dày đặc. Lực phản tác khi bắn liên tục đúng là lớn kinh người, nếu là mấy loại robot tân tiến có lẽ sẽ không thể chịu nổi, nhưng BS001 lại có ưu thế ở mặt này, sức nặng sắt thép của nó đủ chi trì hàng chục viên đạn xuyên giáp một lúc.
Số game thủ Hoàng Phong Châm xông vào trong tháp và đám chạy ra ngoài xô nhau thành một mớ hỗn độn. Những kẻ bên ngoài đâu biết xảy ra chuyện gì, chỉ thấy đồng đội tự nhiên chạy tán loạn... Nhưng tin dữ tự có chân lan nhanh, lập tức đám bên ngoài cũng gia nhập vào đội quân tháo chạy, người trong kẻ ngoài nhốn nháo hỗn loạn... Bang đồ Hoàng Phong Châm tính cách vốn đã lưu manh vị kỷ, vào thời điểm sinh tử này còn bận tâm gì đến ta hay địch, súng laser ngang nhiên xả tứ tung... Ai chết mặc xác, chỉ cần ông đây thoát ra là được...
Lý Phong không khỏi cảm thấy chút thất vọng. Vốn cho rằng đối phương sẽ chống đỡ được một thời gian, không ngờ Hoàng Phong Châm lại là một lũ ô hợp như vậy... Từ quan đến lính, tất cả ai lo thân nấy thục mạng tháo chạy. Thậm chí có mấy tên còn ngoan ngoãn bám theo sau hắn, thái độ hiền lành như ông phỗng... Lý do rất đơn giản, bọn chúng biết cứ đi theo Chiến Sĩ Đao Phong là chắc chắn ra được bên ngoài...!
Đúng như truyền kỳ trên mạng đã mô tả, BS001 xuất nhập như thiên mã hành không, pháo hạng nặng trên vai mà cảm tưởng là hai khẩu súng lục, vừa đi vừa mở đường nhàn nhã xông ra ngoài. Dĩ nhiên, những kẻ đi theo không dại gì mà cản trở...
Theo như kế hoạch đã thống nhất với Đường Linh, sau khi xông ra thì Lý Phong phải tăng tốc rút lui, nhưng chiến dịch không ngờ lại quá nhanh, còn hai phút nữa đạn hạt nhân mới nổ...
BS001 chợt dừng lại, khiến hơn hai mươi Chiến sĩ cơ động Hoàng Phong Châm phía sau giật bắn mình, quên cả đạn hạt nhân phía sau, túm lại một chỗ sợ sệt nhìn...
Đánh ư? Làm gì còn ai có được ý nghĩ ấy! Lý Phong thừa sức tiêu diệt đám này cả chục lần, nhưng giết mấy đối thủ như vậy chẳng có gì lý thú. Mục tiêu đã hoàn thành, đúng hơn là đạt được một nửa... Tháp năng lượng chắc chắn sẽ nổ tung nhưng ý đồ huấn luyện vẫn chưa đạt được!
Hoàng Phong Châm không ngờ lại kém quá!
Lý Phong thảnh thơi trở lại thành, thoạt tiên còn có một số game thủ Hoàng Phong Châm ỷ thế đông người định vây công, lập tức bị hắn một tay bắn tan xác tám tên. Những kẻ còn lại sợ mất hồn mất vía, trong khi cảnh báo hạt nhân từ hệ thống càng khẩn cấp.
Cả bang đồ Hoàng Phong Châm lẫn các game thủ đứng xem đều tròn xoe mắt nhìn Chiến Sĩ Đao Phong mới vừa xông vào đã lại thoát ra ngoài. Thử nghĩ xem, cả một căn cứ rộng lớn, bất cứ lúc nào cũng có hàng trăm Chiến sĩ cơ động thường trực, vậy mà có kẻ một mình vào ra như giữa chốn không người. Tên quái vật này có còn là người không vậy...?
(hỏi thừa, quái vật thì sao còn là người???)
Bùm.........
Lúc này thì khắp cả mạng đều đã biết... Bom hạt nhân đã nổ...
Bom hạt nhân vốn của Tiêm Nhuệ Hải Tặc...!
Phân hội Lan Đoá của Hoàng Phong Châm, mấy trăm bang đồ nhanh chân đến chi viện cùng mấy trăm vốn ở trong từ trước, đã tan xác cùng quà tặng của Đao Phong!
Mười phút sau, Chiến Sĩ Đao Phong xuất hiện trong thành Lan Đóa...
Trong thành đang có một lượng kha khá game thủ Hoàng Phong Châm không về kịp căn cứ, đương nhiên cũng không thiếu game thủ của các liên minh khác, mọi ánh mắt hiện đều dồn cả vào một binh nhì...
Tin tức từ ban điều hành phát ra, phân hội Lan Đoá của Hoàng Phong Châm đã bị tiêu diệt. Toàn bộ quá trình mất cả thảy 13 phút 21 giây!
Những nơi Chiến Sĩ Đao Phong bước tới, người trong thành lập tức dạt ra thành một lối đi rộng. Từ cơ thể BS001 toát lên một sát khí nặng trịch, dù là kẻ ngu ngơ nhất cũng lạnh hết sống lưng, không một ai có một mảy may ý nghĩ ngăn cản...
Vốn là cũng không được phép. Các thành quách do hệ thống lập ra đều không cho phép đấu đá, nhiều người tấn công một người càng không được. Dĩ nhiên nếu không sợ bị giam thì liều lĩnh tấn công cũng được, dù sao thì quân chính quyền muốn phản ứng cũng cần có thời gian, nhưng vấn đề là họ đang phải đối mặt với Chiến Sĩ Đao Phong...!
Bên tai chỉ nghe những tiếng bước chân nặng nề giáng xuống đất. Một Chiến sĩ cơ động Hoàng Phong Châm đang chặn trước đường đi của Chiến Sĩ Đao Phong, nhưng không phải vì hắn ta muốn chặn mà là vì quá sợ đến mất hết tri giác, trong khi Lý Phong chỉ đi ngang qua chỗ hắn...
Không hề nhúc nhích, game thủ này cũng không biết khi đó mình đang nghĩ gì, làm gì...
Chiến Sĩ Đao Phong đã qua rồi... Mẹ ơi, chạy thôi...!
Bão tố lại một lần nữa gầm thét, thành Lan Đoá đã nổ tung, đám bang đồ Hoàng Phong Châm vốn huyênh hoang đến tận trời nay cúi gầm mặt xuống. Quả thực không còn gì để nói, có người lập tức quy ẩn vĩnh viễn...
Trên mạng không thiếu những liên minh quy mô lớn, những liên minh này cũng rất uy thế, một số cả Hoàng Phong Châm cũng không dám gây sự, nhưng không một ai có được bá khí và uy lực khiếp người như Chiến Sĩ Đao Phong.
Lại một truyền kỳ, nhưng đây mới chỉ là bắt đầu...