[Dịch] Dã Man Vương Tọa

Chương 66 : Vào nhầm chiến trường


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Trương Đức Bưu không khỏi tập trung tinh thần, chỉ sợ nghe sót một chữ, dù sao so với Bane Claren, Aier là một cao thủ còn lợi hại hơn nhiền, Bane Claren cũng không nói rõ ràng dụng của tinh thần lực ở mức độ cao, chỉ sợ là bởi vì chính hắn cũng ở vào giai đoạn tìm kiếm, mà Aier đã có thể sử dụng một cách hữu ích rồi. Tà Linh thần miếu nơi vực sâu Ma Vực, từ vạn năm nay không hề trải qua chiến tranh, không giống các nước trên đại lục, cứ qua mấy trăm năm lại trải qua một lần chiến tranh thay đổi Vương triều, rất nhiều nền văn minh đều đánh mất trong chiến tranh. Vực sâu Ma tộc không có chiến loạn quấy nhiễu, bọn họ tích lũy học thuật, chắc hẳn đã đạt tới trình độ kinh khủng! Aier là Thánh nữ Tà Linh thần miếu, nàng thừa kế truyền thừa Thần miếu, về phương diện tu luyện đấu khí hoàn toàn có thể nói là một đại hành gia! - Tinh thần lực quả thật có thể gia tăng tốc độ tu luyện, nhưng đó cũng không phải là chính yếu, điểm mấu chốt nhất của nó là từ cảnh giới ‘đấu khí như sơn’ trở về sau, không thể không cần đại lượng tinh thần lực chống đỡ. Aier cười nói: - Các ngươi có thể không rõ cái gì gọi là đấu khí hóa hình, điều kiện tiên quyết của đấu khí hóa hình chính là tinh thần lực hóa hình, tinh thần lực nhất định có thể ngưng tụ thành thực chất, đấu khí mới có thể hóa hình thành công. Ký kết kế ước cùng Vương cấp ma thú, tất nhiên có thể rút ngắn qua trình tu luyện tinh thần lực, nhưng sau khi ký kết khế ước tỷ lệ tiến hóa của ma sủng giảm đi rất nhiều, gần như không có khả năng tiến hóa, làm hạn chế sự phát triển sau này. Nguyên nhân xác suất ma sủng tiến hóa cực thấp, chủ yếu bởi vì nó cùng chủ nhân chia sẻ tinh thần lực, mà tinh thần lực tăng trưởng trên diện rộng mới là điểu kiện cần thiết để ma thú tiến hóa. Tất nhiên, cũng có tinh thần lực chủ nhân so với bản thân ma sủng cao hơn nhiều, vì thế nảy sinh tình huống ma sủng tiến hóa cấp tốc, chẳng qua loại tình cảnh như thế quả thật hiếm hoi, thỉnh thoảng xuất hiện trên người Ma pháp sư. Ví dụ như Thái ca, chủ nhân cũ của nó là một vị Thánh ma đạo sư, tuổi của Thái ca cũng không lớn, gần đến trăm mười tuổi, tính theo tuổi thọ Kim Quang tê nó còn chưa trưởng thành, sở dĩ bây giờ trở thành là thập lục cấp Vương cấp ma thú, nguyên nhân chính là do Thánh ma đạo sư đem tinh thần lực bản thân chia sẻ cho nó. Trương Đức Bưu nghe đến đó, không khỏi thầm nhủ may mắn, lúc trước không có ham muốn tiện nghi nhất thời, cùng Thái ca ký kết khế ước ma sủng, nếu không chẳng những làm hạn chế khả năng tiến hóa của Thái ca, hơn nữa tương lai cũng hạn chế sự phát triển của chính mình. “Lúc đầu Bane Claren khiến cho ta đi Tinh viện nghiên cứu học tập, rèn luyện tinh thần lực, mà không phải trực tiếp ký kết khế ước với một Vương cấp ma thú, chỉ sợ cũng chính vì nguyên nhân này. Nói vậy, lão nhân này đối với ta thật sự cũng không tệ...” Đám người Manla Gen thần sắc buồn bã, nếu như theo lời Aier nói là thật, như vậy cảnh giới đấu khí như sơn chính là cực hạn của bọn hắn rồi, trừ khi ma sủng bọn họ có thể liên tục tiến hóa, nhất cử trở thành thập lục cấp Vương cấp ma thú hoặc hơn nữa, chẳng qua khả năng này cực kỳ nhỏ bé. Mặc dù Ô Chuy thú của Manla Gen này là thập cấp, khả năng tiến hóa ba lần liên tục vô cùng nhỏ. Từ điểm này có thể nhìn thấy được, hướng dẫn của danh sư đối với người tu luyện đấu khí trọng yếu đến mức nào, một người thường xuyên tìm tòi lung tung sẽ đi theo đường vòng, thậm chí không có cách nào quay đầu lại nữa! Trên hành trình tu luyện, đi nhầm một bước, sẽ không có khả năng lần nữa làm lại từ đầu! Đồng thời cũng nói lên rõ ràng, vì sao Thánh Địa võ học cùng Thần miếu có thể bồi dưỡng được nhiều nhân tài như vậy, nguyên nhân chính vì bọn họ đã có kinh nghiệm tích lũy hơn ngàn năm, đệ tử của bọn họ được đi đường ít quanh co, tu vi tăng trưởng tự nhiên sẽ nhanh hơn, đương nhiên tiền đồ so với những người khác càng thêm rộng mở. Figure Monte nhìn thấy sắc mặt đồng đội ảm đạm, đột nhiên cười nói: - Đội trưởng, các ngươi nghĩ những việc này có ích lợi gì? Trên thảo nguyên nhiều người như vậy, chân chính đạt tới đấu khí hóa hình có được mấy người? Người đạt tới cảnh giới đấu khí như sơn cũng không nhiều! Các ngươi thật sự nghĩ rằng bản thân mình có thể trở thành cao thủ như vậy sao! Đám người Manla Gen tỉnh ngộ, cười to nói: - Figure giáo huấn rất đúng, chúng ta cũng không phải thiên tài tuyệt thế, tư chất chỉ là tốt hơn một chút so với người thường, đời này có thể đạt tới cảnh giới đấu khí như sơn, cũng đã là bá chủ hùng bá một phương rồi, nghĩ nhiều như vậy làm gì! Trương Đức Bưu cũng cười nói, Shaman nói cũng không sai, cho dù cả đại lục ai ai cũng biết những tri thức này của Aier, như vậy thì sao chứ? Có bao nhiêu người có thể đem tinh thần lực bản thân luyện đến cảnh giới Ma đạo sư thậm chí Thánh ma đạo sư? Cho dù có cấp người bình thường một quyển Đấu Chiến Thắng quyết thần kỳ nhất, gặp phải người tầm thường vô vi, cuộc đời này vẫn là tầm thường vô vi. Nếu như Ma đạo sư trong vạn người có một, như vậy Thánh ma đạo sư chính là một trong trăm vạn, một trong ngàn vạn! Hơn nữa Đấu thánh cùng Kiếm thánh có được tinh thần lực giống như Thánh ma đạo sư lại càng thêm hiếm hoi, bọn họ mỗi một người đều là truyền thuyết trong lịch sử, mà trong lịch sử mờ mịt, hàng vạn tỉ chúng sanh, chân chính có thể trở thành người trong truyền thuyết, có thể được mấy người? Trong những người Trương Đức Bưu quen biết, có khả năng trở thành truyền thuyết, e rằng chỉ có hai người Bane Claren cùng Aier mà thôi. Aier chính là nhờ vào Tà Linh thánh điển cùng trí tuệ vực sâu Ma tộc tích lũy ngàn năm, còn Bane Claren nhờ vào bản thân hắn tài hoa hơn người. Lão đầu đáng khinh kia, khởi đầu từ khu dân nghèo, trong quá trình lăn lộn giang hồ, dựa vào một mớ đấu khí tâm pháp nhị lưu, tam lưu lừa gạt trộm cắp được, sáng tạo ra công pháp thần kỳ không thua kém trên công pháp trên Kỳ Công Đấu Khí bảng, chỉ như vậy cũng đủ để lưu tên mình lại trong lịch sử! Lão Bane mới chân chính là tuyệt thế kỳ tài! “Đương nhiện, điều kiện tiên quyết để lão Bane trở thành truyền thuyết lịch sử, lão đầu hư hỏng này sinh thời sẽ không bị trời phạt. Bane Claren, bại hoại đến mức không còn thiên lý rồi...” Đám người Manla Gen đối với kiến thức đấu khí hóa hình trở nên không còn hứng thú, nhưng Trương Đức Bưu lại hăng hái bừng bừng, tiếp tục hướng tới Aier hỏi. Aier không hề giấu diếm, Thánh nữ này ngoại trừ tính tình có chút cổ quái, nhưng cũng không keo kiệt, làm cho Trương Đức Bưu thu lợi rất nhiều. Phương diện kiến thức đấu khí hóa hình, quả thật có thể viết thành một một quyển sách lớn trăm vạn chữ! Kiến thức đó mặc dù hiện tại hắn còn không dùng tới, nhưng chắc chắn trong tương lai sẽ giúp hắn ít đi đường vòng rất nhiều, đây cũng tài phú vô cùng trân quý! Trương Đức Bưu có chút khó xử, ban đầu hắn dự định đơn thuần và tà ác là đem Thánh nữ tới hang rồng, giao cho cự long làm bữa ăn ngon, bây giờ mới phát hiện thực ra Aier cũng là một người không tệ, nhưng nếu như nàng phát hiện ra mình chính là cái kẻ trộm sách kia, nhất định sẽ trở mặt truy sát. Bản tính người Nam Cương có ơn tất báo, mặc dù Trương Đức Bưu đôi khi cũng rất tà ác, nhưng trong lòng tự có một cái cân thiên bình để cân nhắc chuyện thị phi. “Cùng lắm thì đem nàng đưa đến Bái Chiêm vương đình ta lập tức rời đi, sau này lẩn trốn thật xa, cũng sẽ không thấy lại nàng nữa!” Nghĩ tới đây, thế nhưng trong lòng Trương Đức Bưu có một chút nhàn nhạt không đành lòng, không khỏi cả kinh: “Không phải ta có tình cảm với tiểu yêu nữ rồi sao? Lão tử là người Nam Cương, chỉ yêu thích phụ nữ cao to cường tráng mà thôi!” Phía trước trên thảo nguyên, thành trì Bái Chiếm vương đình hùng vĩ trong tầm mắt, Aier nghiêng đầu nhìn hắn, thản nhiên cười nói: - Chúng ta nên tách ra. A Man, tương lai ngươi sẽ đến vực sâu gặp ta chứ? Trương Đức Bưu nhảy xuống Ô Chuy thú, cười to nói: - Gặp, đương nhiên gặp rồi! Nhưng trong lòng yên lặng nói: “Lần chia tay này, chính là vĩnh biệt, đừng nghĩ lão tử đi Tà Linh thần miếu chịu chết...” Trương Đức Bưu đang định rời đi, đột nhiên nghe tiếng kèn truyền đến ngân nga một hồi, sau đó tiếng chuông lanh lảnh mênh mông. Đám người Manla Gen xốc dậy tinh thần, chỉ thấy trên thảo nguyên đột nhiên trào ra thiên quân vạn mã, chia ra làm hai toán phe cánh, đằng đằng sát khí. Bên trái là thuần sắc Lang Kỵ cấm quân, bên dưới Ngân Nguyệt cự lang đi tới đi lui không yên, mũi phun ra khói, kỵ sĩ trên lưng sói toàn thân mặc giáp lớn, mặt nạ gắn chặt vào mặt, vẻn vẹn lộ ra một đôi mắt hàn quang lóe sáng. Bên phải thú cưỡi lại quái lạ, hùng lang hổ báo, không gì không có, mặc dù là quân hỗn tạp, nhưng không có chỗ nào mà không phải là chức nghiệp giả cao cấp! Hai toán nhân mã cũng chia làm ba phương trận, ma pháp sư, kiếm sĩ cùng Shaman, nhịp trống nặng nề truyền đến, lay động tâm linh, đại chiến hết sức căng thẳng. Mà bảy người bọn Trương Đức Bưu đang sắp trở thành tiêu điểm ở giữa trung tâm chiến trường! Đám người Manla Gen nhìn nhau biến sắc, sắc mặt xám ngoét, lẩm bẩm nói: - Battle vương cuối cùng đã động thủ với Thần miếu rồi sao... - Chúng ta nên làm gì bây giờ? Figure ngỡ ngàng nhìn lại đồng đội mình, bất lực nói: - Ta là người mang thần chức Thần miếu, Abruzzo ca ca lại nhậm chức trong quân Battle vương, chúng ta nên giúp thần miếu hay là Battle vương... Trương Đức Bưu cấp tốc cởi bỏ bọc lụa trắng trên Bích Tỳ đao, trầm giọng nói: - Người nào cũng không giúp, trước tiên chúng ta phải giúp chính mình, có thể giữ được mạng sống trên chiến trường rồi nói sau! Mặc kệ là ai, chỉ cần đến gần chúng ta, giết không tha! Đám người Manla Gen nhất thời tỉnh ngộ, vội vàng bày ra trận hình phòng ngự, đem Shaman cùng Ma đạo sư bảo vệ ở bên trong, kêu lên: - A Man nói đúng! Chúng ta lại ở giữa trung tâm chiến trường, đối mặt hai phía giáp công, bảo toàn tính mạng mình trước đã!