[Dịch] Dã Man Vương Tọa
Cả buổi Trương Đức Bưu vẫn chưa lấy lại được tinh thần, tiểu nữ hài Nina kia phát ra tiếng rồng ngâm đã đủ khiến cho người ta giật mình rồi, càng làm cho người ta giật mình hơn nữa đó là Tiểu Hắc trong nháy mắt đã biến thành một con Song Đầu Địa Ngục Khuyển, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai đánh bay tiểu cô nương kia.
Khi hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một đầu của Tiểu Hắc nhìn chằm chằm vào nơi Tina rơi xuống, một cái đầu khác lại vô cùng hung ác, cái miệng khổng lồ mở ra gào thét một loại ngôn ngữ khó hiểu, giống như hàng trăm người cùng kêu lên, dùng thanh âm quỷ dị và cao vút ca ngợi một vị thần tà ác vĩ đại nào đó.
Ngôn ngữ này không phải là của bất kì chủng tộc nhân loại nào cả, mà là giống với long ngữ, một loại ngôn ngữ của cao giai ma thú đã có trí tuệ, so với ngôn ngữ của nhân loại càng thêm dễ dàng cộng hưởng với ma pháp nguyên tố nên uy lực của ma pháp tự nhiên cũng mạnh mẽ hơn!
Phần lớn mọi người chỉ biết tới long ngữ mà không biết có những chủng tộc còn mạnh mẽ hơn cả Thánh Long, chúng cũng có ngôn ngữ của chính mình, loại ngôn ngữ này đã ẩn giấu thật sâu bên trong huyết mạch của bọn chúng, đến một lúc nào đó sẽ thức tỉnh.
Cameron từ trong túp lều đi tới, nhìn Tiểu Hắc với ánh mắt không thể tin được: “Tiểu tử A Man này, chẳng những có được Long Mông Bảo Tượng quyết, cốt tủy của thần cùng Lục Dực Kim Quang Hống mà hôm nay còn mang theo một con Song Đầu Địa Ngục Khuyển… Không biết Nữ Thần may mắn có phải là đầu heo hay không? Tại sao toàn bộ vận khí tốt đều đến với hắn vậy?”
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên tại nơi tiểu cô nương Nina rơi xuống. Một cỗ long uy vô cùng trầm trọng phóng lên trời so sánh với uy áp long uy của Lục Long thì quả thực không đáng nhắc tới.
Cỗ uy áp khủng bố nhanh chóng đem tất cả bao phủ lại, mọi người chỉ thấy giống như bị chôn trong lòng đất, ngay cả khí lực động đậy cũng không có.
Hôm nay là ngày kinh thành cử hành thánh điển. Hoàng đế bệ hạ muốn triệu kiến các sứ thần quốc gia tại hoàng thành. Đại bộ phận có thân phận và địa vị trong Ma Pháp Công Hội đều đến hoàng thành xem lễ. Hội trưởng Bern cùng các nguyên lão công hội đều đi hết, chỉ còn lại một đám ma pháp sư cấp thấp mới khiến Nina hoành hành như vậy.
Nếu Bern và những vị cao tầng trong công hội ở đây thì con Hoàng Kim cự long này sao dám làm càn.
Gần trăm vị cao cấp Ma đạo sư đồng thời phóng thích cao đẳng ma pháp. Cho dù hoàng kim Thánh Long cũng phải nhượng bộ.
“Song Đầu Địa ngục Khuyển?”
Tiểu cô nương Nina điềm nhiên đứng lên từ đống gạch ngói. Đến cả y phục cũng không bị phá hoại, thanh âm thiếu nữ cùng long ngâm hòa vào nhau một cách hỗn tạp, cực kỳ quái dị: “Rất tốt, Địa Ngục Khuyển cũng là địch nhân của Long tộc ta, còn con Lục Dực Kim Quang Hống này? Bắt nó ra đây đi, hôm nay bản cô nương phải xử lí hai mầm mống tai họa này!”
Tiểu nha đầu này thoạt nhìn chỉ khoảng bảy tám tuổi mà mở miệng một tiếng là ra vẻ “bà cô” làm Trương Đức Bưu cười không ra tiếng, nàng thoạt nhìn tuy nhỏ nhưng tuổi thật sự chỉ sợ phải gấp Cameron vài lần. Xưng bà cô là hoàn toàn chính xác.
Tiểu Hắc ngâm xướng rốt cục đã hoàn thành lần này rõ ràng là thổ hệ ma pháp. Tường đá dựng lên bốn phía của Nina đem nàng gắt gao ngăn chặn. Sau đó một hòn núi nhỏ Vành Đai Thiên Thạch hừng hực khí thế như Liệt Hỏa từ trên trời giáng xuống, trùng trùng điệp điệp nện vào trung tâm của tường đá.
Oanh!
Thiên thạch rơi vào trung tâm của tường đá đột nhiên nổ tung, một tiếng long ngâm cao vút vang lên, chỉ thấy ở bên trong Liệt Hỏa có một thân ảnh khổng lồ chậm rãi đi ra, đông, đông!
Những bước chân trầm trọng như nhịp trống trên chiến trường khiến mọi người hít thở không nổi, mặt đất dưới chân Trương đức Bưu không ngừng run rẩy, Trương Đức Bưu không khỏi hít vào một hơi lãnh khí: “Hoàng Kim Thánh Long!”
Vừa rồi là một tiểu nữ hài đáng yêu, giờ phút này đã biến thành một con Hoàng Kim Thánh Long khổng lồ, Long Lân màu vàng kim óng ánh trải rộng toàn thân, đôi cánh mạnh mẽ mở rộng ra hai bên bị ngọn lửa thiêu đốt thế mà không bị thương tích chút nào.
Đầu rồng từ từ nhô lên, đem dáng vẻ ghê tởm cùng hoàn mỹ kết hợp cùng một chỗ. Chân sau vững chắc, thân thể tràn đầy lực lượng, ma lực chấn động một cách khủng bố. Đây là Hoàng Kim Thánh Long, biểu tượng của lực lượng cùng ma pháp có được thân thể, mạnh nhất, ma pháp khống chế hoàn mỹ nhất, cả hai đồng thời đạt tới đỉnh phong siêu cấp ma thú!
"Tiểu Hắc tuy nhiên tiến hóa thành Vương cấp ma thú, nhưng so với Thánh Long chênh lệch vẫn quá lớn!"
Đấu khí trong người Trương Đức Bưu nhanh chóng vận chuyển. Long Uy vẫn thua xa thần uy, căn bản không thể khiến cho đấu khí của hắn đình chỉ vận hành, đây là chênh lệch về bản chất. Từ khi hắn bắt đầu đem thần tủy dung hợp với huyết mạch, uy áp của Cự Long cũng không khiến hắn rung động, nghĩ thầm: "Tiểu Hắc liên tục tấn công Cự Long hai lần. Lần thứ nhất xuất kỳ bất ý, đem nó đánh bay ra xa, cũng không tạo thành bao nhiêu thương tổn. Lần thứ hai nó đã chuẩn bị sẵn, Tiểu hắc sử dụng ma pháp ngữ triệu hoán vẫn thạch thiên hàng cũng không cách nào làm Cự Long bị thương. Bất quá, Hắc Tử vẫn đáng tin hơn so với Thái Ca. Nếu như không phải nó nhìn thấu chân diện mục Thánh Long lại để cho Thánh Long tiếp cận chỉ sợ ngay cả đến lúc chết rồi cũng không biết vì sao mà chết!"
Tiểu Hắc không cách nào làm tổn thương đươc Hoàng Kim Thánh Long Nina không phải vì Địa Ngục Khuyển không bằng Thánh Long mà là Tiểu Hắc chỉ là Vương cấp ma thú, mà Nina đã đạt tới Thánh cấp, đẳng cấp chênh lệch quá lớn.
Trương Đức Bưu nhìn Cameron đi ra từ trong túp lều , thầm nghĩ: "Bất quá Cự Long này thừa dịp Ma Pháp Công Hội không có ai đến đây quậy phá chắc cũng không ngờ tại đây còn có một cao thủ nữa?"
"Tên khốn khiếp kia đâu rồi tại sao còn không chịu ra?Không phải ngươi muốn giết rồng sao? Chẳng lẽ ngươi đã quên là ta giết mẹ ngươi sao? Ngươi không dám đi ra, ta đây sẽ giết chủ nhân của ngươi trước!"
Hoàng Kim cự long Nina rít gào, há miệng một phun một đạo long tức. Cameron ở bên trong đạo tinh quang, trong mắt lóe lên. Tinh thần lực lập tức phún ra như biển, đem đạo long tức mạnh mẽ áp chế. Liệt Diễm trong lỗ mũi Nina phun ra khiến đầu cự long này nước mắt giàn giụa!
Ngang ——
Hoàng Kim Thánh Long giận dữ gầm lên. Hai cánh nặng nề vỗ gào thét bay lên không trung. Long ngữ lập tức vang lên!
Không ngờ thân thể của nó đột nhiên trầm xuống, phảng phất như bị một tòa núi lớn đè nặng, thân thể từ không trung rơi xuống. Trong nội tâm Nina sinh ra một tia sợ hãi, nó thậm chí không có nghe được tiếng địch nhân ngâm xướng ma pháp, thế mà đã bị té xuống.
Ma pháp bị khắc chế, hoàn toàn có thể nói nó bị đối phương đùa bỡn trong tay!
Có thể tự do khống chế ma pháp lực trong thiên nhiên, tinh thần lực khẽ động là có thể tùy tâm sở dục, hóa thành đủ loại ma pháp chỉ có thể là Thánh ma đạo sư!
"Chẳng lẽ cái kia lão già khọm khẹm kia là Thánh Ma Đạo sư?" Hung quang trong mắt Hoàng Kim cự long Nina lóe lên, nói đến ma pháp, Thánh long nhất tộc trời sinh là cường giả khống chế ma pháp so đấu ma pháp lực, nó không ngại lão già khọm khẹm này chút nào.
Mỗi người đều nói Thánh giả như long. Nhưng Thánh giả cùng Long có chênh lệch rất lớn!
Thân thể của Thánh ma đạo sư không mạnh mẽ như Cự Long!
" Muốn làm lão già bị thương chỉ có cách vận dụng cấm chú!"
Hoàng Kim Thánh Long rơi trên mặt đất lập tức ầm ầm phóng tới bên người Trương Đức Bưu. Trên đường đi phá hủy mọi thứ xung quanh, khiến loạn thạch bay tán loạn trên mặt đất. Ma pháp long ngữ cũng đồng thời ngâm lên, lần này nó ngâm xướng rất dài, rõ ràng là cấm chú ma pháp!
Nina sở dĩ muốn giết Thái Ca, bất quá là muốn tranh thủ trước lúc nó chưa trưởng thành, giết nó chẳng phải là dễ như trở bàn tay. Không nghĩ tới lại gặp phải Thánh Ma đạo sư. Thánh Ma đạo sư là tồn tại ngang cấp với nó. Ma pháp thông thường không thể khiến đối thủ bị thương, chỉ có cấm chú mới có thể khiến bọn hắn cảm thấy uy hiếp!
"Nina ! Dừng tay!"
Chính vào lúc này, một đạo nhân ảnh từ không trung cấp tốc bay tới, quát lên một tiếng lớn. Nina lập tức đình chỉ long ngữ ma pháp, đổi thành ngữ khí thiếu nữ, âm thanh giòn giã vang lên: " Áo Mẫu(Omh) Tư Đinh, sao ngươi lại đến đây?"
Người nọ đúng là Long Kỵ cấm quân Trụ quốc Đại tướng quân Áo Mã(Omh) Tư Đinh, cả giận nói: "Ta nếu không đến, ngươi đã gây ra đại họa rồi!" Quay đầu nhìn về phía Trương Đức Bưu cùng Cameron, đột nhiên cười nói: "Các hạ hẳn là Đức Bưu Man Chuy? Ta là Long Kỵ cấm quân Trụ quốc tướng quân, vừa rồi thật sự là có lỗi, ta quản giáo không nghiêm khiến cho mọi người sợ hãi. Đức Bưu Man Chuy các hạ, không biết ngươi có hứng thú gia nhập Long Kỵ cấm quân hay không? Ta có thể làm chủ, giới thiệu các hạ với bệ hạ!"
Trương Đức Bưu lắc đầu, thầm nghĩ: "Vừa đấm vừa xoa, chỉ có người ngu mới tin ngươi. Nói sau, Hoàng Kim Long vừa nói mới nói hắn giết mẫu thân Thái Ca, đây là đại thù. Tương lai Thái Ca khẳng định sẽ trả thù..."
Áo Mẫu(Omh) Tư Đinh thở dài một tiếng, hung hăng trừng mắt nhìn Nina cười nói: "Đã như vậy, ta cũng không miễn cưỡng các hạ. Không biết đạo sư các hạ ở nơi nào, có thể giúp ta diện kiến đạo sư? Ta cùng đạo sư của ngươi từng có gặp mặt một lần có thể xem như cố nhân."
Trương Đức Bưu nháy mắt mấy cái liếc nhìn Cameron ở bên trong, chỉ thấy lão đầu tử khiêng cây chổi trở lại túp lều nhỏ, trong nội tâm phi thường buồn bực: "Chẳng lẽ hắn nói không phải Cameron hay sao? Từng có gặp mặt một lần, hoàn toàn chính xác, hắn vừa mới liếc nhìn Cameron tiền bối..." Lúc này ho khan hai tiếng, cất cao giọng nói: "Trụ quốc đại nhân, ta đạo sư bây giờ không có ở đây kinh sư, có cơ hội lời mà nói..., ta nhất định sẽ chuyển cáo."
Áo Mẫu(Omh) Tư Đinh lại cười nói: "Làm phiền rồi."
Lúc này lại có không ít người bay tới hoàng thành. Cầm đầu là ma pháp hội trưởng Bern cùng sáu vị nguyên lão nguyên lão hội, chứng kiến Ma Pháp Công Hội một mảnh bừa bộn vẻ mặt âm trầm, nhìn về phía Áo Mã(Omh) Tư Đinh, ánh mắt bất thiện.
Hội trưởng Bern là cửu cấp Đại Ma Đạo sư, một chân đã bước vào cảnh giới Thánh Ma đạo sư, mà sáu vị nguyên lão cũng là cao thủ đứng đầu nguyên lão hội. Trên ma pháp bào vẽ tám đóa bạch vân, đại biểu cho thành tựu ma pháp đạt được của họ. Bát cấp Đại Ma Đạo sư!
Sáu vị bát cấp Đại Ma Đạo sư, cùng một vị sắp trở thành cao thủ Thánh Ma Đạo sư. Hơn nữa còn có đệ tử Ma Pháp Công Hội khắp cả nước!
Loại lực lượng này đủ để cho Long Kỵ cấm quân cũng phải kiêng kị vô cùng!
Áo Mẫu(Omh) Tư Đinh sắc mặt biến hóa, chứng kiến Bern hội trưởng sắp nổi giận, vội vàng cười làm lành nói: "Ta xin lỗi! Ta xin lỗi! Bern đại nhân, chuyện này là tại ta quản giáo không nghiêm, lại để cho Nina chạy loạn lung tung mới gây ra tai họa này, điều này không đáng để các vị động thủ. Các vị yên tâm hết thảy tổn thất của Ma Pháp Công Hội ta sẽ bồi thường. Hôm nào lên Tụ Hiền lâu, ta sẽ thiết yến bồi tội với các vị, kính xin hội trưởng đại nhân cùng mấy vị nguyên lão đại giá quang lâm!"
Sắc mặt Bern giãn ra. Dù sao đối phương là Long Kỵ cấm quân Trụ Quốc, Long Kiếm Thánh duy nhất của đế quốc, chung quy cũng phải nể mặt, cười nói: "Trụ Quốc Đại tướng quân nghiêm trọng rồi, chỉ là Đức Bưu có chút kinh hãi thôi."
"Ah?" Tinh quang trong mắt Áo Mẫu(Omh) Tư Đinh lóe lên, cười nói: " Hóa ra Đức Bưu Man Chuy các hạ đã là người của công hội rồi. Khó trách không chịu gia nhập long kỵ cấm quân."
Đôi bên khách sáo vài câu, phong khinh vân đạm (*gió nhẹ mây bay), phảng phất như chưa có việc gì phát sinh. Áo Mẫu(Omh) Tư Đinh lập tức mang theo Nina rời đi. Đột nhiên nhớ một chuyện, sắc mặt ngưng trọng nói: "Nina. Có phải ngươi đã giết mẫu thân của Lục Dực Kim Quang Hống hay không?"
Hoàng Kim cự long Nina bởi vì làm sai chuyện nên trong nội tâm một mực thấp thỏm lo âu, không chút suy nghĩ liền hồi đáp: "Không có!"
Áo Mẫu Tư Đinh nhẹ nhàng thở ra, cười nói: "Không có là tốt rồi, nếu không ta coi như là liều mạng đắc tội với Thánh Ma Đạo sư Brendan cũng phải giết chết Đức Bưu Man Chuy cùng Lục Dực Kim Quang Hống, miễn cho bọn chúng trưởng thành kiếm chúng ta trả thù!"
Hoàng Kim cự long nháy mắt mấy cái, há miệng muốn nói nhưng thủy chung không có đem chân tướng nói ra, thầm nghĩ: "Ta nếu như nói thật cho chủ nhân biết. Hắn nhất định sẽ nổi giận, tốt nhất tìm một cơ hội tiêu diệt Đức Bưu Man Chuy và Tiểu Cẩu là được! Bất quá lão đầu quét rác bên cạnh hắn là nhân vật vô cùng khó khăn. Tinh thần lực còn cao hơn cả ta"
Chuyện này qua đi một thời gian nhưng sinh hoạt của Trương Đức Bưu không cách nào trở lại bình thường. Vốn hội trưởng Bern tìm hắn tâm sự để phát triển cảm tình. Sau đó thái tử Nam Minh lần nữa phái người đến đây mời hắn. Trương Đức Bưu vừa mới từ chối, Chu hoàng thái tử lại phái người mời hắn dự tiệc, không khỏi đau đầu vô cùng, bèn đi thỉnh giáo Cameron.
Lão đầu đang cầm một cục xương trêu chọc Tiểu Hắc nghe hắn hỏi đột nhiên nở nụ cười, nói: "A Man, ngươi có biết hay không chó có một thói quen, chúng thích đi tiểu trên mặt đất để phân rõ địa bàn của mình. Những con chó khác ngửi thấy mùi khai thì sẽ không tìm kiếm thức ăn quanh đó nữa. Những con chó kiếm ăn trong đó là những con tham gia tranh đoạt địa bàn. Ngươi hoặc là đứng trong vũng nước tiểu của hoàng thái tử làm cục xương cho hoàng thái tử, hoặc là đứng trong vũng nước tiểu của tiểu tử Nam Minh làm cục xương của Nam Minh. Hoặc là cũng có thể lựa chọn Long Kỵ cấm quân, Long Kỵ cấm quân là xương cốt của hoàng đế . Ngươi phải lựa chọn một vị trí, nếu không ngươi sẽ trở thành một cục xương chịu vô số phiền toái."
"Lão gia hỏa này thật là thấp kém quá!" Trương Đức Bưu trợn mắt nhìn Cameron. Sự đấu tranh trong triều trong mắt hắn vô luận là hoàng thái tử Nam Minh hay Chu thái tử hoặc là Long Kỵ cấm quân đã thành một đám chó mà mình trở thành một cục xương chó cho mọi người tranh giành.
Bất quá điều này cũng phản ánh được sự thật bây giờ. Hai nước Bắc Chu cùng Nam Minh mâu thuẫn. Thái tử hai nước mâu thuẫn còn có sự mâu thuẫn giữa Chu thái tử và hoàng đế.
Trương Đức Bưu cẩn thận ngẫm nghĩ. Nhất định không thể theo hoàng đế. Thái Ca cùng Long Kỵ cấm quân Hoàng Kim Thánh Long có mâu thuẫn không thể điều hòa mà cũng không thể chọn thái tử Nam Minh. Bất luận kẻ nào cũng có thể giết hắn một cách danh chính ngôn thuận nay chỉ còn hoàng thái tử thôi.
"Ta phải làm sao đây, ta có thể theo Chu hoàng thái tử được không?" Trương Đức Bưu lại hỏi.
Cameron ở bên trong cười nói: "Hoàng thái tử không phải mời ngươi đi dự tiệc sao? Ngươi đi ăn bữa cơm. Điều này cho thấy ngươi là chỉ có thể là cục xương của hoàng thái tử rồi. Chính trị chính là như vậy, không cần cho ngươi khua chiêng gióng trống, có đôi khi chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi.
-o0o-