[Dịch] Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 1 : Hy Mệnh Tiểu Sửu


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
sau →

Dục vọng là động lực của sự tiến hóa, nhưng cũng là thai nghén của sự diệt vong. Công nguyên năm 2206, văn minh nhân loại gặp phải khủng hoảng năng lượng nghiêm trọng nhất trong lịch sử, đồng thời bởi vì khai thác quá mức, khí hậu địa cầu gặp biến đổi xấu, đất nguyệt cầu không thể chứa được hơn mười tỷ di dân, kế hoạch cứu thế giới khởi động, nhân loại quyết định tạo một “lỗ đen nhân tạo” nhỏ trên hệ nguyệt địa cầu để cung cấp nguồn năng lượng vĩnh hằng, đồng thời cải thiện môi trường trái đất, kế hoạch này rõ ràng có tính nguy hiểm cực lớn, nhưng đó là cách duy nhất vào lúc đó. Năm 2216, chế tạo thành công lỗ đen, nhưng hậu quả lại không lường trước được, lỗ đen làm cho một hành tinh ở vĩ độ cao trùng với địa cầu, sinh ra hiệu ứng trùng lặp năng lượng không gian, dẫn đến địa cầu thay đổi, không gian nứt ra, sinh vật dị năng biến đổi, địa cầu rơi vào cảnh hỗn loạn toàn diện, hơn nữa vũ khí truyền thống không có tác dụng với loại quái vật này, lúc vũ khí cuối cùng cũng không có tác dụng, chỉ trong thời gian ba năm ngắn ngủi, dân số địa cầu giảm sút nghiêm trọng còn hơn hai trăm triệu người, nền văn minh vốn có gần như bị phá hủy hoàn toàn, nhân loại bước vào tận thế. Thế nhưng càng vào lúc đối mặt với nguy cơ, lòng tham của nhân loại lại càng xuất hiện mạnh mẽ khác thường, trải qua nhiều năm đấu tranh, mọi người mới biết năng lượng nguy hiểm làm cho sinh vật biến đổi, mang sinh vật dị giới đến, kì thực cũng không làm thay đổi được một bộ phận không nhỏ nhân loại, bọn họ đang không ngừng tìm kiếm phương pháp lớn, trải qua nhiều lần cố gắng, cuối cùng cũng tạo ra được một hệ thống chiến đấu mới, do vô số anh hùng hy sinh tạo thành, hệ thống này được gọi là hệ thống anh hồn, ngụ ý linh hồn của những anh hùng không bao giờ biến mất. Đồng thời, nhà khoa học vĩ đại Grant Grasso phát hiện cách sử dụng của sức mạnh dị năng, người ta gọi năng lượng này là “lực Grasso”, cùng với kỹ thuật tương tự gọi là kỹ thuật phù văn, sau khi trả cái giá đắt, nhân loại nắm được loại năng lượng mới này, thoát khỏi nguy cơ diệt vong. Trải qua hàng trăm năm đấu tranh, nhân loại đã giành được chỗ đứng của mình trên trái đất, kết hợp công nghệ ban đầu với hệ thống chiến đấu mới, thành lập và liên tục mở rộng các thành phố mới, những ngọn lửa linh hồn của nhân loại mới trở thành lực lượng bảo vệ chủ yếu của thành phố, được xưng là chiến sĩ Anh Hồn, bộ phận quan trọng nhất của mỗi thành phố là học viện anh hồn, đây là cái nôi sinh ra các chiến sĩ, vốn dĩ trật tự cũ đã bị phá vỡ, trong quá trình tái sinh xã hội loài người, hình thành hai loại mô hình chủ đạo, một là đế quốc đồng minh, một là liên bang tự do. Liên bang tự do: Cơ bản duy trì trật tự thời đại cũ, cũng là chế độ quá độ của những tầng lớp thống trị thời đại cũ, nghị hội là cơ quan quyền lực cao nhất, các đại gia tộc tập đoàn tài chính là kẻ cầm quyền, kế thừa phần lớn tài nguyên và khoa học thời đại cũ, bài trừ người đột biến, nghiêm cấm kết hôn với người đột biến. Đế quốc đồng minh: Ít được kế thừa tài nguyên của thời đại cũ, liên minh quần thể nhân loại bị vứt bỏ, lớn dần lên trong lửa và máu trong thời đại bóng tối, phân cấp nghiêm ngặt, dung nạp nhân loại, nhân loại mới, theo đuổi đạo lý sinh tồn uy quyền tối cao. Khởi đầu, hai quần thể này bởi vì tranh giành tài nguyên mà thường xuyên ra tay đối đầu, nhưng vì kẻ địch mạnh, cuối cùng đạt được thỏa hiệp hòa bình, hình thành nên giai đoạn phát triển nhất trong thế kỷ nhân loại mới, nháy mắt đã qua một trăm năm, dân số loài người nhanh chóng khôi phục lại khoảng một tỷ dân, không thể không thừa nhận, một lần nữa, nhân loại, với sự khôn ngoan và sức mạnh của mình, đã quay lại trở thành đối thủ mạnh mẽ cho sự thống trị trái đất. Nhưng có những thứ đã mất đi rồi sẽ không quay lại, ngày nay trái đất ngoài loài người ra, thì do dị biến hình thành năm khu vực cấm, chứa đầy những sức mạnh con người không thể chinh phục, ngoài ra ảnh hưởng của vĩ độ cao cũng làm cho con người ý thức được rằng họ không phải là con ông trời. --- Năm 516, đế quốc Caesar một trong tam đại đế quốc đồng minh, một thằng nhỏ gầy như que củi nằm tại phòng bệnh giám hộ ở một bệnh viện tốt nhất đang hấp hối. “Shirley, đừng buồn nữa, anh tin rằng thằng bé sẽ tỉnh thôi!” Vương Chiến Phong an ủi vợ. Nhưng nước mắt Shirley vẫn rơi lã chã, chỉ là một đứa bé, mới sinh ra đã gặp nhiều tai nhiều nạn, may mắn gặp nạn lớn không chết, nhưng ai ngờ rằng thân thể vẫn bị ảnh hưởng: “Đây là sự trừng phạt của thần, chúng ta nên sớm chút...” Truyện được- dịch trự-c tiếp -tại iREAD-Vương Chiến Phong nhẹ lắc đầu, việc này đã bị liên bang tự do và đế quốc đồng minh giấu kín, đã trở thành điều cấm kỵ, dù sao cũng là một lần tai nạn lớn nhất của nhân loại kể từ ****** đến nay, nó nghiệm chứng một điều, Thượng Đế ép người diệt vong trước tiên tất phải làm cho người ta điên cuồng, nhưng rốt cuộc giữa đúng và sai, ai có thể biết được? Tiến sĩ Layton Gallio, một siêu thiên tài, là người đạt được thành tựu cao nhất về công nghệ cũ và công nghệ Phù Văn trong gần một trăm năm lại đây, bởi vì ngẫu nhiên có được cái gọi là “Đá Vận Mệnh”, một thần vật trấn tự vĩ độ cao, đề ra những khái niệm điên cuồng như là “ai cũng có thể thành thần”: “giành lại những gì thuộc về nhân loại”: “chinh phục vĩ độ cao”, đồng thời bí mật được sự ủng hộ của đế quốc đồng minh, loài người đã ngấp nghé chinh phục vĩ độ cao từ lâu, các thí nghiệm bắt đầu ở ba tiểu bang không ai quản lý khác nhau của Inca, đây không phải là lần đầu tiên con người rình mò lãnh vực của Chúa, cũng không phải là lần thất bại đầu tiên, nhưng thử nghiệm thất bại trong việc này gây ra trận động đất cấp mười ba ở toàn bộ thành Inca, trời long đất lở, trong một ngày ngắn ngủi, cả thành phố đã bị chìm trong nước biển, thương vong nặng nề, đồng thời hàng ngàn hàng vạn người mất đi gia đình, không chút nghi vấn, phía liên minh đế quốc vứt bỏ tiến sĩ Layton, vật thay thế luôn luôn cần thiết, người chết là tiến sĩ Layton, từ chỗ tiến sĩ thiên tài biến thành hồn ma của khoa học đen tối. Vương Trọng là cô nhi từ trận động đất đó. Vương Chiến Phong ôm vợ nói: “Đứa trẻ này rất kiên cường, lúc nãy còn cố ý làm chúng ta yên tâm nữa.” “Nhìn nụ cười gắng gượng nén đau của nó, tim anh cũng muốn nát tan.” Shirley không thể ngăn dòng nước mắt của mình, tuôn trào rơi xuống. “Có thể cái chết cũng là một cách giải thoát, nếu như nó có thể vượt qua được chúng ta sẽ rời khỏi đây, sống cuộc sống yên bình, không liên quan đến những phiền muộn kia nữa.” Vương Chiến Phong hạ quyết tâm nói, từng có thời khắc huy hoàng, cũng như rơi vào đáy sâu, sau cùng thì cũng chỉ còn sót lại những người thân yêu quý. Trong phòng bệnh, một đứa trẻ khoảng bốn năm tuổi nằm yên lặng, bên cạnh là thiết bị kêu tí tách, vừa mới dùng thuốc giảm đau xong, Vương Trọng coi như có thể dần dần đi vào giấc mộng. Thực ra, Vương Trọng không thích ngủ lắm, tuy tỉnh thì đau, nhưng mà không có cô độc, nó thích thế giới sống động này, mà hễ cứ ngủ thì nó chỉ có thể cảm nhận được sự cô đơn và bóng đêm vô biên. Nhưng tất cả mọi thứ không thể ngăn cản, theo nhịp hô hấp trở nên ổn định của Vương Trọng, mọi thứ xung quanh dần yên tĩnh, một lúc, dụng cụ bên cạnh sáng lên, mắt của Vương Trọng nhấp nháy. Từ lúc hiểu chuyện đến bây giờ, trong giấc mộng của Vương Trọng chỉ có bóng đêm, nó không thể làm gì, nhưng hôm nay có vẻ khác, bóng đêm vô tận đột nhiên biến thành màu đỏ... Điều này làm cho Vương Trọng rất vui mừng, sự giày vò của bệnh tật đã sớm làm cho nó không màng tới sống chết nữa, điều nó sợ là nỗi cô đơn vô tận, theo sát màu đỏ, là màu cam... màu vàng. Vương Trọng vô cùng vui mừng, thế giới đơn độc của nó cuối cùng cũng đã có màu sắc, chỉ là thứ mà mọi người thường thấy thế nhưng lại đem đến cho Vương Trọng niềm vui vô bờ bến. Khi màu sắc xung quanh ngả qua màu tím, những màu sắc đó tỏa ra như cầu vồng, ở giữa những dải màu sắc xuất hiện một hình bóng. Một... tên hề đầy màu sắc! Tên hề cũng tỏ ra rất vui vẻ: “Hi, hi, em bé, ta là sứ giả may mắn của em, Simba đẹp trai, Simba vô địch, Simba vĩ đại!” Gã hề lộn nhào ba vòng lơ lửng trên không trung, tạo kiểu hơi thái quá, gã còn không quên vuốt mái tóc hình củ tỏi, thuận tay móc ra một dải cầu vồng tuyệt đẹp. “Simba? Hình như là tên của chó con.” Vương Trọng không nhịn được cười, bất kỳ đứa trẻ nào nhìn thấy gã hề đều có phản ứng như vậy, đừng nói là Vương Trọng. Mặt tên hề xịu xuống: “Chó con gì chứ, ta là Hy Mệnh tiểu Sửu Simba, kẻ chơi đùa vận mệnh, không gì không thể, bé con, bé gây chuyện lớn rồi!”