[Dịch] Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 264 : Bò nuôi cao nguyên (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

“Mà nếu chúng ta ở trước khi tốt nghiệp đối với đội hình thường quy đã có lý giải rất khắc sâu, vậy vô luận là sau này tiến vào quân bộ tổ đội với người khác, thậm chí là trở thành huấn luyện viên chỉ huy, đều sẽ có lợi rất lớn!” Bảo La mỉm cười tổng kết: “Cho nên, vì càng thêm thực dụng, vì tương lai cá nhân, thậm chí có thể nói vì liên bang, đội hình thường quy mới là chúng ta ở giai đoạn học sinh nên đi bỏ tâm tư nắm giữ nhất. Thứ khác, mặc dù có thể mang đến vinh quang nhất thời, chung quy chỉ là bàng môn tả đạo mà thôi.” Bảo La nói thắng được một ít tiếng vỗ tay, đoạn giải thích này của hắn chưa chắc so với Lôi Âu lúc trước có nhiều tính kỹ xảo hơn, nhưng lại thật sự khiến người ta tỉnh ngộ. So với tương lai cá nhân, thậm chí liên bang, nhân loại, CHF thành bại nhất thời lại đã tính là cái gì? Đương nhiên, nói rất hay, vỗ tay có thể có, nhưng thật muốn bảo mọi người vì cái gì tương lai liên bang, đem lượng lớn thời gian tiêu tốn ở trên đội hình thường quy bình thường nhất, vậy đó là nói nhảm, tương lai liên bang cũng không sợ thiếu một mình ta, nhưng thành bại trên CHF lại khẳng định có quan hệ với tương lai cá nhân ta, loại lời này để nói chuyện thôi, thật muốn làm, không có ai muốn. Fiona lại cười cười, thật ra hai người này nói cũng không sai, nhưng đều chưa chỉ thẳng trung tâm, thậm chí một số nhận biết nào đó từ trên căn bản chính là sai lầm, nếu bọn họ đối với đội hình thường quy chỉ là lý giải như vậy, vậy những kẻ này, không một ai đủ tư cách trở thành uy hiếp cho Lola. Cô nhìn về hướng Lola ngồi ở hàng đầu, có ý nghe một chút ý kiến của Lola, cô nàng này lý giải đối với đội hình thường quy là mình dạy, bộ chiến thuật bạo hùng bị người ngoài xưng là sáu đánh năm kia, thật ra dứt bỏ bạo hùng dị số này không nói, nói từ trên căn bản chính là đội hình thường quy song khống song đột tiến chính tông nhất. Chỉ là năm trước Lola còn chưa đủ thành thục, toàn bộ đội viên bao gồm Lola ở trong, lý giải đối với đội hình thường quy đều còn rất nông cạn, chưa có loại linh tính chân chính kia của đội hình thường quy, dẫn tới bị người ta chụp mũ ý kiến khôi hài lấy cái gì chiến trận bạo hùng sáu đánh năm, nhưng hiện tại đã qua một năm, Lola rốt cuộc có bao nhiêu tiến bộ rồi? Thấy Fiona nhìn mình, Lola cười đứng dậy nói: “Lôi Âu học trưởng và Bảo La học trưởng đều nói rất đặc sắc, lý giải đối với đội hình thường quy, tôi là không có gì ý gì mới, nhưng tôi cảm thấy có lẽ Vương Trọng đội trưởng của học viện Thiên Kinh sẽ có chút ý kiến mới. Bọn họ trước đó không lâu mới dùng đội hình thường quy chiến trận 32, ở trong chiến trường chính diện đánh bại học viện Adolf, có lẽ chúng ta có thể nghe một chút cách nghĩ của hắn.” Fiona cảm giác buồn cười, nhưng càng có hứng thú hơn. Cô đã quá hiểu Lola, Vương Trọng của học viện Thiên Kinh, chính là kẻ bị hiểu lầm nhìn lén Lola tắm rửa thay quần áo? Cô cũng biết Lola tính cách “cương mãnh”, người này thế mà còn chưa thương tật tàn phế, quả thực là kỳ tích. Lola nhìn về phía Vương Trọng, trong ánh mắt mang theo một tia chờ mong, trải qua một phen nghiêm túc tự hỏi, cùng lặp đi lặp lại đối chiếu video, Lola càng thấy càng không thích hợp, dù sao cô là người quen thuộc người kia nhất, quả thực đến mức ngày nhớ đêm mong rồi, Vương Trọng hoàn toàn lơ đãng né tránh kia quá giống, dáng người cũng có chút giống... Chỉ là ánh mắt như vậy rơi xuống trong mắt người ngoài liền có chút nghiền ngẫm, một ít tiếng cười trầm thấp đã ở trên lớp học không đè nén được vang lên. Lola luôn ngoài dự đoán của mọi người như vậy, thời điểm toàn bộ mọi người đều cho rằng cô sẽ chỉnh chết tên kia, người ta lại như không có việc gì nhàn nhã hai ba ngày, mà khi toàn bộ mọi người đều cho rằng cô lòng dạ rộng rã lớn không tính toán, lại chơi một chiêu như vậy, xem ra Lola là chuẩn bị tra tấn tiểu tử này một phen cẩn thận. Dù sao đối với đội hình thường quy mà nói, có thể nói chỉ nhiều như vậy, nên nói đã bị Lôi Âu cùng Bảo La nói không sai biệt lắm, Vương Trọng còn có thể như thế nào? “Tôi cảm thấy hai vị đội trưởng nói rất hay, không có gì phải bổ sung nữa.” Vương Trọng rất nghiêm túc nói. Tất cả mọi người đều ném tới ánh mắt khinh bỉ, thế này tính là gì? Mọi người đều là đến biểu hiện, cho dù lập lại, cũng phải biểu đạt một chút quan điểm của mình chứ. Fiona ngẩn người gật gật đầu: “Lý luận vẫn là lý luận, hai ngày nữa lớp huấn luyện sẽ khai triển một ít chương trình học luyện tập đoàn chiến, tôi rất chờ mong đến lúc đó có thể nhìn thấy các người biểu hiện.” Lôi Âu và Bảo La không thể nghi ngờ là hai nhân vật lĩnh quân khác của lớp học tinh anh lần này trừ Lola, có lẽ là cảm thấy Vương Trọng không quá đủ cấp bậc, hai người này đều chưa lên tiếng, trái lại Salisbury phó đội trưởng của học viện Saxon cười ha ha nói: “Học viện Thiên Kinh lúc trước chiến thắng Adolf, quả thật xem như lấy yếu thắng mạnh rất kinh điển, tôi tin tưởng Vương Trọng đội trưởng là thiên tài chỉ huy có năng lực thật sự, nếu đội trưởng của chúng ta đồng ý mà nói, tôi thật ra rất chờ mong Vương Trọng đội trưởng dẫn dắt Thiên Kinh chiến đội, có thể chỉ điểm học viện Saxon chúng tôi một lần.” Không thể không nói Vương Trọng bởi vì Lola đặc biệt chiếu cố, đã thành cái đích cho mọi người chỉ trích, đây đại khái cũng là trừng phạt nho nhỏ nhỉ. Bảo La vốn không tính đáp ứng, lấy cảm nhận của hắn định vị đối với học viện Saxon, giao thủ với đối thủ như Thiên Kinh, đương nhiên không đến mức bại lộ cái gì, tùy tiện đánh chút là được, nhưng giảm thân phận quá, thắng bọn họ cũng không có gì vẻ vang, Salisbury gã kia gần đây càng ngày càng thích làm loại chuyện vượt quyền này. Nhưng bên kia Lola trước sau không để bụng thế nào đối với việc này lại rất có hứng thú nói: “Vậy nhất định sẽ là một trận quyết đấu rất đặc sắc!” Nữ thần lên tiếng, phân lượng tự nhiên khác. Bảo La mỉm cười, tâm ý thay đổi, nhìn về phía Vương Trọng: “Vương Trọng đội trưởng, có hứng thú không?” “Được, xin chỉ giáo nhiều hơn.” Vương Trọng cười đáp lại, hắn tới nơi này muốn va chạm một chút, nghiệm chứng một phen độ thuần thục chiến thuật, huống chi, bọn họ lại không sợ thua. Bảo La gật gật đầu, đối phương đáp ứng rất kiên quyết, thật ra so với trong tưởng tượng còn quyết đoán hơn vài phần, có lẽ bọn họ có thể chiến thắng Adolf quả thật không phải dựa vào vận khí, nhưng đối với mình mà nói, điều này không có gì khác biệt cả. Đối với phản ứng tự tin của thằng cha làm ra vẻ này, thật ra mọi người là có dự tính tâm lý, đại khái là cảm thấy cho dù thua Saxon cũng không có gì quá mất mặt nhỉ? Nhưng vấn đề là, tên đội trưởng ngu ngốc không biết trời cao đất rộng này tự tin còn chưa tính, vì cái lông gì đám người dưới trướng hắn đều vẻ mặt rất hưng phấn, bộ dáng rất chờ mong?