[Dịch] Đấu Chiến Cuồng Triều
Các học sinh đều là hung hăng siết chặt nắm tay, lúc trước buồn bực khi bị dạy dỗ cùng khẩn trương đối với huấn luyện chưa biết, lúc này tất cả đều không cánh mà bay, ngay cả trong mắt Vương Trọng cũng chớp động chiến ý. Đối với lời Grace nói, hắn trăm phần trăm tán thành, đây mới là tập huấn trong tưởng tượng của hắn.
“Ta mặc kệ các ngươi đến từ nơi nào, cũng không quản các ngươi đến từ gia tộc nào, lại càng mặc kệ chỗ chống lưng của các ngươi có thân phận địa vị lớn bao nhiêu! Chỉ cần là đứng ở chỗ này, thì là chiến sĩ của ta, là một phần tử học sinh anh hồn Thiên Kinh chúng ta! Nên vì bảo vệ vinh dự của học viện mà chiến!”
Ánh mắt Grace đạo sư từ trên mặt đám người Reeves, Scarlett, Emily thậm chí bao gồm Glory lần lượt đảo qua.
“Còn có hơn nửa năm thời gian, ta sẽ dốc hết khả năng áp bức mỗi một giọt tiềm lực của các ngươi, sẽ khiến các ngươi cảm nhận được cái gì gọi là thống khổ cùng sợ hãi đích thực, thậm chí khiến các ngươi đối mặt tử vong! Đừng chờ mong ta sẽ nương tay, loại phế vật kia sẽ làm học viện hổ thẹn, theo ý ta chết không đáng tiếc! Chỉ có huyết cùng lệ đích thực, mới có thể đúc được anh hồn!”
“Sợ đau, sợ khổ, sợ mệt, sợ chết, đường về thành ở ngay bên kia, sớm cút cho ta!” Cô đột nhiên cao giọng, quát lớn: “Đều nghe rõ rồi chứ!”
“Nghe rõ!” Chưa có ai lựa chọn rời khỏi, thậm chí chưa có ai do dự, mọi người đều lớn tiếng trả lời.
“Lớn tiếng chút, các ngươi đám phế vật này!”
“Nghe rõ!” Mỗi người đều ngoác cổ họng rít gào.
“Chưa ăn cơm sao? Lớn tiếng chút nữa cho ta!”
“Nghe! Rõ! Rồi!!”
Toàn bộ mọi người rống tới mức cổ cũng đỏ lên!
Chỉ cần nghĩ đến lời nói chói tai vừa rồi của Grace, toàn bộ mọi người đều tràn ngập phẫn nộ, chiến ý dâng cao, nhiệt huyết sôi trào!
Đi cmn tam lưu! Đi cmn cừu!
Học viện Thiên Kinh Anh Hồn là cool nhất!
Grace lạnh lùng nói: “Hiện tại, đều cút lên xe cho ta đi!”
Tuy Grace đại nhân tẩy não rất thành công, khiến cho các học sinh trong lòng đều có chút nặng trịch, nhưng chờ lúc bọn họ tiến vào trong ba quái vật sắt thép to lớn kia, tâm tình vẫn chậm rãi chuyển biến tốt lên.
Khoa học kỹ thuật phù văn tuy mang đến biến hóa rất lớn, ví dụ như đường sắt võ trang giữa thành thị, chính là đường ray phù văn nguồn năng lượng phù văn, vận chuyển phù văn cần, nhưng một số phương tiện giao thông trong thành thị cùng phụ cận, vẫn là lấy kỹ thuật thời đại cũ làm chủ, phù văn kỹ thuật ở trên tiến trình sinh hoạt hóa còn có con đường rất dài phải đi, bởi vì sử dụng là dầu mỏ, cái này thuộc loại tài nguyên quản chế, nếu không phải gần đây từ chỗ đế quốc khác tìm tòi không ít, bọn họ cũng không có tư cách sử dụng, Grace đạo sư ngoài miệng nói hung ác, thế mà còn cho bọn họ ngồi xe, quả thực chính là tiên nữ ngoài lạnh trong nóng, trước kia tập huấn đều trực tiếp dùng chân mà chạy.
Không thể không nói, loại xe việt dã thời đại cũ này tuy không có sức chiến đấu gì, nhưng ở quá cool, lốp xe thật lớn ma sát mặt đất thế mà có một loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào.
Khi xe thiết giáp Grace ngồi phát động, tiếng động cơ nổ vang mà khàn khàn đó vang lên, càng làm mỗi người đều cảm giác đã mới lạ lại hưng phấn.
Ba chiếc xe, Grace đạo sư ngồi là xe thiết giáp, các học sinh thì tập trung ở trên hai chiếc xe việt dã mui trần siêu hầm hố.
“Grace đạo sư quá ngầu rồi!” Có học sinh đè thấp giọng, vẻ mặt hưng phấn: “Nghe nói loại trọng trang việt dã nuốt dầu này, là đãi ngộ đặc thù quân đội tiền tuyến cùng một số bộ đội đặc chủng mới có, Grace đạo sư thế mà kiếm được ba chiếc. Chậc chậc chậc, ngồi trên xe này cảm giác quá đàn ông!”
“Vừa mới giáo huấn chúng ta không thể mê muội mất ý chí, ngươi xem ngươi đảo mắt đã mê chiếc xe thiết giáp này...”
Lúc tiếng động cơ nổ vang mà khàn khàn việt dã bọc thép vang lên, loại lực đẩy mạnh mẽ kia khi cất bước, quái thú sắt thép mang theo cảm giác kim loại nặng cùng cảm giác lực lượng mãnh liệt, làm mỗi người đều cảm giác đã mới lạ lại hưng phấn, nếu không phải lời Grace phát biểu vừa rồi còn văng vẳng bên tai, đám tiểu tử này chỉ sợ sướng ngất trời rồi, lúc này cũng nhịn không được hết nhìn đông tới nhìn tây.
Phúc lợi đãi ngộ của liên bang đối với quân đội tuyệt đối là không thể chê, xe quân sự ở bất cứ nơi nào cũng ý nghĩa đặc quyền, đặc biệt như hai vật to xác này, tiếng motor cổ xưa nhưng tràn ngập lực lượng vang lên, người khác cách tám trăm mét đã nhường đường cho ngươi trước rồi, một đường thông suốt, thẳng tới lúc tới gần tường thành to lớn vô cùng kia của Thiên Kinh thành.
Đó là một vòng tường vây siêu cấp dài đến mấy chục dặm, cao hơn hai mươi mét, ở giữa còn có lượng lớn lưới điện nối liền, hợp thành phòng ngự ngoại vi của Thiên Kinh, điện tử theo dõi, trạm gác cùng với đội tuần tra hợp thành khống chế ngoại vi của Thiên Kinh.
Đạo phòng tuyến này xây dựng đã hơn một trăm năm lịch sử, từng trải qua phá hủy xây dựng lại tu bổ, rất nhiều sự tích đều đã mất đi ở trong lịch sử, chỉ từ trên một số tàn đoạn cổ xưa còn giữ lại đủ loại dấu vết năm tháng.
Vết rỉ, vết máu thậm chí là các loại đâm chém lửa đốt, nhìn mà ghê người, còn có vài chỗ bộ phận thoạt nhìn mới tinh, nghe nói đó là bốn mươi năm trước, Thiên Kinh thành từng gặp một lần thú triều, tường thành cũng suýt nữa bị húc sập, dấu vết tu bổ phạm vi lớn này chính là khi đó lưu lại.
Ở trên cánh cửa sắt thép khổng lồ mọi người xuyên qua, còn có khắc tên không đếm xuể.
Vương Tuyết Mạn, Guber, Craig, Elro...
Đối mặt tên của những anh hùng này, mọi người đều là vẻ mặt sùng kính, bất cứ một người nào sống ở Thiên Kinh thành, đều không thể quên công tích của bọn họ.
Học viện Thiên Kinh Anh Hồn cũng là chủ lực trong lần bảo vệ chiến đó, ở trong lần bảo vệ chiến đó, tỷ lệ chết trận của học viện cao tới 60%, trong đó có một số cái tên nghe nhiều nên thuộc, cũng là thuyết minh tốt nhất học viện dùng để khích lệ từng thế hệ hậu bối. Thế giới này, anh hùng đích thực mới khiến người ta kính nể!
Chỉ là một bức tường đúc thành hai cái thế giới.
Ngoài thành cách đó không xa chính là một mảng lớn xóm nghèo, đoàn xe cũng chưa đi vòng ra khỏi khu bình dân, mà là đi theo xe thiết giáp từ xóm nghèo lướt qua.
Trên xe đều là học sinh, đến từ ngoại thành cũng là thông qua xe lửa võ trang đi là đường lớn, đối với xóm nghèo cũng chỉ nghe nói.
“Kháo, thế giới thứ hai trong truyền thuyết!” Terrence vẫn không dừng lại, là người đầu tiên lên tiếng, người khác phần lớn cũng đều nhịn không được nhìn quanh.
Tuy chỉ cách bức tường cao Thiên Kinh thành vài dặm đường, nhưng người sinh sống ở Thiên Kinh thành, tuyệt đại đa số đời này đều không có cơ hội thật sự tới đây một chuyến. Hiểu biết của các học sinh đối với xóm nghèo cơ bản đều là dừng lại trong sách giáo khoa giới thiệu.
So sánh với ca múa mừng cảnh thái bình trong tường thành, xóm nghèo quả thực đúng là một cái địa ngục trần gian.