[Dịch] Đấu La Đại Lục

Chương 53 : Sử Lai Khắc chiến đội cấp kim đấu hồn (toàn)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Tân Minh thầm nghĩ: tình hình của Sử Lai Khắc thất quái giống như mình đã phán đoán, nói cách khác, Sử lai khắc thất quái ở trước mắt đều trẻ hơn so với bảy thành viên của hoàng đấu chiến đội do học viện Thiên đấu hoàng gia bồi dưỡng. Cũng xuất sắc hơn. Đối với điều kiện của học viện Sử Lai Khắc hắn cũng hiểu rất rõ, dựa vào điều kiện như vậy, cũng có thể bồi dưỡng ra đám hồn sư thiên tài này. Điều này chứng minh vấn đề gì ? Lúc này ánh mắt của Sử Lai Khắc thất quái đều tập trung trên người của Tân Minh, trận chiến trước mắt đối với họ mà nói rất là khó khăn. Đồng thời vị sư phụ đi cùng bọn học chính là học trưởng của bọn họ. Cảm giác này đối với họ mà nói thật vô cùng kỳ dị, cũng có chút kỳ quái. Phất Lan Đức chuyển hướng sang Sử Lai Khắc thất quái nói : “Tốt rồi, các ngươi trước tiên hãy tính toán tích phân đi, sau đó nhanh quay về. Vô Cực, Tần Minh, chúng ta đi thôi. “ Ba người Phất Lan Đức đi rồi. Chỉ còn lại Sử Lai Khắc thất quái, lúc này, dưới sự trợ giúp của hương tràng hồi phục của Áo Tư Lạp, thể lực đều đã hồi phục rất nhiều. Hồn lực cũng hồi phục được một chút. Mã Hồng Tuân thì thào tự nhủ : “ Hoá ra ta lợi hại đến như vậy, ngay cả tinh anh của Thiên đấu Hoàng gia học viện cũng không đánh lại ta. Ha ha, ta quả nhiên là thiên tài. “ Đái Mộc Bạch không khách khí gõ vào đầu của tên mập một cái : Thiên tài cái đầu ngươi. Hoàng đấu chiến đội là do ngươi đánh bại sao ? Đó là sự lợi hại của Tiểu tam. Nếu mà dựa vào ngươi. Sợ rằng chúng ta đã bị họ đánh cho tè cả ra quần rồi. “ Tên mập cười hắc hắc nói : “ Đái lão đại. Không thể nói như vậy được. Đại sư không phải nói qua sao, chúng ta là một tập thể. Mỗi người đều có công lao ah. Tiểu tam lợi hại. Nhưng tên mập ta cũng có một vài chỗ được. Nhưng mà. Tam ca, huynh đệ cảm ơn người. “ Tiểu Vũ kỳ quái nhìn tên mập, nói “ Ngươi cảm ơn Tiểu tam về cái gì ? “ Tên mập a a cười. Ánh mắt nhìn ĐườngTam hiện rõ vẻ cảm kích, “ Tên mập ta tuy không tính là thông minh, nhưng tuyệt đối không phải là thằng ngốc. Lúc Tiểu tam đối diện sự công kích bằng thuẫn bài của đối thủ, thuỷ chung không dùng Ma cô tràng của Áo Tư Lạp để bay lên tránh né. Đó là bởi vì ta và Áo Tư Lạp vẫn còn Vinh Vinh ở phía sau, nếu không thì, huynh ấy chỉ cần dễ dàng nhảy lên, vậy hai cái Huyền vũ quy năng còn tác dụng gì nữa ? “ Đường Tam mỉm cười nói : “ Ngươi không phải đã nói qua. Chúng ta là một tập thể, ta cũng không thể bán rẻ bạn bè, đều là người một nhà, không cần phải nói cảm ơn đâu, nếu như ta lộ ra sơ hở. Ngươi không muốn cũng sẽ giúp ta thôi. Đái lão đại, chúng ta đi thôi, nhận điểm số đổi lấy cấp độ đầu hồn rồi sớm quay trở lại, đúng rồi. Vừa nãy học trưởng Tần Minh nói Thiên đấu Hoàng gia học viện là một toà học viện như thế nào ? “ Đái Mộc Bạch trầm ngâm một lát. “ Tiểu tam. Không phải chứ. Ngay cả Thiên đấu Hoàng gia học viện ngươi cũng không biết ? “ Đường Tam gãi gãi đầu, nói : “ Ta quả thật là không biết ah ! “ Tiểu Vũ đứng cạnh cũng gật gật đầu, “ Ta cũng không biết, lẽ nào bọn họ rất nổi tiếng ? “ Trữ Vinh Vinh nói : “ Chỉ cần hai từ đó là có thể giải thích được rồi. Thiên đấu Hoàng gia học viện là do Hoàng thất của Thiên đấu đế quốc sáng lập ra, các nhiệm kỳ viện trưởng của thiên đấu Hoàng gia học viện đều là do Thiên đấu đế quốc đế vương kiêm nhiệm. Ngươi nói có nổi tiếng hay không ? Ở Thiên đấu đế quốc. Thiên đấu Hoàng gia học viện là cao cấp hồn sư học viện lớn nhất, các trang thiết bị không thể tưởng tượng nổi. Ban đầu nếu như không được Sử Lai Khắc học viện của chúng ta thu nhận, nói không chừng ta cũng sẽ đến nơi đó. “ Đái Mộc Bạch nói : “ Chỉ đáng tiếc. Bản than Thiên đấu học viện tuy tốt. Nhưng bối cảnh hoàng gia của nó đem lại cho học viện quá nhiều ước chế, điều kiện đầu tiên khi thu nhận học viên mà Thiên đấu Hoàng gia học viện yêu cầu là học viên phải có hàm tước quý tộc, khiến cho rất nhiều học viên bình dân nhưng xuất sắc không cách nào gia nhập, cũng chính là bởi vì học viên đều là quý tộc. Mới khiến cho các trang thiết bị hoàn hảo, lực lượng giáo viên cường đại của Thiên đấu Hoàng gia học viện thuỷ chung chiếm vị trí hàng đầu trong giới học viện ở Thiên Đấu quốc. Nhưng từ bên trong đó xuất hiện ra hồn sư nổi tiếng thì không nhiều lắm. “ Hoàng thất bối cảnh. Đường Tam khẽ gật đầu, gã không hề hâm mộ học viện của đối phương có thiết bị, dụng cụ thế nào. Chỉ là có chút tò mò đối với học viện này mà thôi, khó trách thành viên của Hoàng đấu chiến đội đều có vũ hồn cường hãn đến vậy, hoá ra xuất xứ từ học viện nổi tiếng đến thế. Áo Tư Lạp đột nhiên nói : “ Đái lão đại, Đường Tam, các ngươi xem Tần Minh học trưởng hiện tại có bao nhiêu cấp rồi ? “ Đái Mộc Bạch sửng sốt một lát, “ Nhìn bộ dáng của Tần Minh học trưởng, hẳn là hơn ba mươi tuổi. Các bản ghi chép trước kia của học viện là mười bốn tuổi cấp ba mươi. So với ngươi hãy còn sớm hai tháng. Như vậy xem ra. Hiện tại Tần Minh học trưởng ít nhất cũng có năm mươi cấp rồi, mới ngoài ba mươi đã từ năm mươi cấp trở lên, quả nhiên cường hãn, khó trách có thể trở thành giáo viên của Thiên đấu Hoàng gia học viện. “ Đường Tam khẽ gật đầu. Biểu thị sự đồng ý đối với phán đoán của Đái Mộc Bạch. Áo Tư Lạp lắc đầu Nói : “ Ta nghĩ không phải thế. Năm mươi cấp thì trở thành một vị giáo viên của hồn sư cao cấp học viện cố nhiên không có vấn đề gì. Nhưng các ngươi có chú ý tới. Tần Minh học trưởng chính là người dẫn đội của Hoàng đấu chiến đội. Vậy thì, anh ta phải có địa vị cực cao ở Thiên đấu Hoàng gia học viện. Không có thực lực để bảo chứng. Điều đó có thể sao ? “ Ta nghĩ, anh ta cho dù không có sáu mươi cấp. Sợ rằng cũng chả kém là bao nhiêu. “ Tên mập tỏ rõ vẻ không chịu được khi dừng ở chỗ này, “ Tốt rồi, chúng ta đi thôi. Muốn biết Tần Minh học trưởng bao nhiêu cấp, quay về hỏi có phải là được rồi không, hà tất đứng ở đây đoán đi đoán lại. “ Một tháng của đấu hồn cuối cùng kết thúc rồi, đánh bại hoàng đấu chiến đội, Sử Lai Khắc thất quái đoạt được chiến tích hai mươi tám trận toàn thắng. Hơn nữa căn cứ vào Đại sư cùng Tác thác đại đấu hồn trường hiệp nghị. Bọn họ ngoại trừ Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh, mỗi người đều gia tăng một bản ghi chép về việc chiến thắng trong cuộc chiến một chọi một. Hơn nữa ngoài việc không có sự giúp đỡ hiệp lực của tên mập, còn lại sáu người mỗi người còn có ghi chép thắng lợi ở đấu trường hai chọi hai, sau bao nhiêu là trận đấu hồn như vậy. Mỗi người đều có sự tò mò đối với điểm số của mình. Bọn họ cũng không biết trải qua lien tiếp những thắng lợi, điểm số của bản thân đạt đến trình độ như thế nào. Điều này không chỉ là điểm số, đồng thời còn có tiền thưởng. Đều là ngày hôm nay, thống nhất phân phát vào ngày cuối cùng của tháng. Không cần bảy người phải đi tới nơi chuyên môn tính toán điểm số. Vị Ngao tổng quản kia đã chủ động tìm đến trước mặt bọn họ, mời bảy người đến nơi có cao cấp hồn sư chuyên dụng hoán đổi điểm số. Lúc này vẻ mặt Ngao tổng quản đầy vẻ xuân phong đắc ý, Sử Lai Khắc thất quái chiến thắng Hoàng đấu chiến đội, không những giúp cho Tác ta đấu hồn trường tránh được tổn thất, hơn nữa còn khiến cho đại đấu hồn trường một phen nổi tiếng. Đối với những tương lai hồn sư cực kỳ xuất sắc này, Tác ta đại đấu hồn trường đương nhiên sẽ không hề keo kiệt bủn xỉn. Ngao tổng quản đưa ra một tấm thẻ màu đen cho Sử Lai Khắc thất quái chiến đội đội trưởng Đái Mộc Bạch, “ Đây là một vạn kim hồn tệ mà đại đấu hồn trường đáp ứng cho vị tiên sinh dẫn đội của mọi người. Tấm thẻ màu đen này rất thông dụng ở các tiền trang tại đại lục, có thể trực tiếp hoán đổi ra số tiền tương ứng. “ Đái Mộc Bạch cũng không khách khí, trực tiếp nhận lấy tấm thẻ đen thu vào trong lòng, “ Ngao chủ quản. Hiện tại có thể cho chúng ta biết điểm số tính toán thế nào rồi, chúng ta cũng mệt rồi. Muốn đi về nghỉ ngơi sớm một chút. “ “ Đương nhiên, đương nhiên. “ Ngao chủ quản hết sức khách khí, lập tức bảo nhân viên công tác đứng cạnh tiến hành tính toán điểm số trong một tháng vừa qua của Sử Lai Khắc thất quái. Hôm đó, trận chiến đấu tập thể hắn đã xem một cách rõ ràng. Đường Tam cố nhiên xuất sắc, nhưng hắn càng coi trọng hơn đó là kỹ thuật dung hợp vũ hồn của Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh, nên biết, ở trong thế giới hồn sư, tình huống xuất hiện kỹ thuật dung hợp vũ hồn là cực kỳ hiếm thấy. Một khi thực lực của hai người đạt đến một trình độ nhất định. Vậy thì, kỹ thuật dung hợp vũ hồn chính là nghịch thiên tồn tại, đối với hồn sư thanh niên có thực lực như vậy. Đại đấu hồn trường tuyệt đối muốn lôi kéo, cho nên đối với Đái Mộc Bạch. Vị Ngao chủ quản này càng tăng thêm vài phần khách khí, hắn đã nghĩ kĩ rồi. Đợi đến tháng sau. Khi Sử Lai Khắc thất quái lại đến tham gia đấu hồn, nhất định phải chiếu cố đặc biệt đến bọn họ, biết đâu có thể lung lạc được những thanh niên có tiềm lực cường hãn này, nhưng hắn lại không biêt. Đây là lần thi đấu cuối cùng của Sử Lai Khắc thất quái ở Tác ta đại đấu hồn trường. Rất nhanh. Kết quả tính toán đã xuất hiện. Nhân viên công tác cầm tờ biểu tính toán nói : “ Tà mâu bạch hổ, vì trước tháng này một lần tham gia đấu hồn, thời gian đã trên ba tháng, hơn nữa trước đây không xuất hiện thành tích năm thắng lợi liên tiếp trở lên, cho nên, những gì đạt được của thắng lợi trước đây không được tính toán chung với thắng lợi của tháng này. Trong cuộc chiến một đấu một. Thành tích tháng này hai mươi sáu thắng hai thua, trong đó, hai trận thua phân biệt tại trận thứ mười lăm và trận thứ hai mươi bảy, cho nên. Thắng năm trận liên tiếp trở lên chia thành hai đợt tính toán. Thắng mười trận liên tiếp tham gia thi đấu năm trận. Thu được điếm số, sáu trăm linh chin điểm. “ Hai đấu hai, thành viên của tổ hợp “ song dực bạch hổ “. Mười bảy thắng mười một thua. Trong đó thắng liên tục năm trận có hai lần. Đạt được hai mươi tư điểm. Đội đấu đội. Đội trưởng của Sử Lai Khắc thất quái. Hai mươi tám thắng lợi liên tiếp, trong đó thắng năm trận liên tiếp trở lên tham gia năm lần. Mười trận thắng liên tiếp trở lên tham gia mười tám trận. Điểm số đạt được, một nghìn tám trăm năm mươi lăm điểm. Điểm số đầu tháng là ba. Điểm số đạt được tháng này. Tổng tính là hai nghìn bốn trăm tám mươi tám điểm. Trước mắt tổng điểm số là hai nghìn bốn trăm chin mươi mốt điểm. Đấu hồn đề thăng lên cấp bậc ngân đấu hồn. “ Tuyên bố hoàn tất. Nhân viên công tác trao vào tay hắn một bản vi chương ngân đấu hồn, trên đó đã dựa theo các thành tích của Đái Mộc Bạch mà ghi chép lại, hơn nữa còn đưa thêm cho hắn một tấm thẻ màu đen, bên trong là kim tệ được thưởng do các lần thắng lợi liên tiếp. “ Hương tràng chuyên mại : Trước tháng này chưa từng tham gia đấu hồn. Thành tích tháng này : Một đấu một, không. Hai đấu hai, thành viên của tổ hợp “ Song dực bạch hổ “, thắng mười bảy, thua mười một. Trong đó thắng năm trận liên tiếp chia ra hai lần, điểm số thu được, hai mươi tư điểm. Đội đấu đội, thành viên đội Sử Lai Khắc thất quái, hai mươi tám trận thắng liên tiếp. Trong đó năm thắng liên tiếp lên năm trận. Mười trận thắng liên tiếp lên mười tám trận. Đạt được điểm số, một nghìn tám trăm năm mươi lăm điểm. Điểm số đầu tháng là không. Điểm số đạt được tháng này, cộng lại một nghìn tám trăm bảy mươi chin điểm, trước mắt tổng điểm số là một nghìn tám trăm bảy mươi chin điểm. Vi chương đấu hồn đề thăng lên cấp bậc ngân đấu hồn. Đồng dạng, Áo Tư Lạp cũng đạt được vi chương ngân đấu hồn mà hắn chuyên dung, cùng với kim hồn tệ tương ứng. Người thứ ba tự nhiên đến phiên Đường Tam. Trong mắt của mọi người. Chiến tích của Đường Tam không nghi ngờ gì chính là tốt nhất, bất luận là một đấu một, hai đấu hai, là đội đấu đội. Gã đều giành được mọi thắng lợi. “ Thiên thủ tu la : Vì trước tháng này đã tham gia đấu hồn, thời gian đã quá ba tháng, hơn nữa trước đây cũng không thấy có ngũ liên thắng ( dùng ngũ liên thắng thay cho năm thắng liên tiếp ). Cho nên, những gì đạt được trước tháng này không được cộng vào với những trận thắng liên tiếp tháng này. Một đấu một, thành tích tháng này hai mươi tám trận thắng, trong đó ngũ liên thắng tham gia năm trận, thập liên thắng tham gia mười tám trận, điểm số đạt được. Một nghìn tám trăm năm mươi năm điểm. Hai đấu hai. Thành viên của tổ hợp Tam ngũ, hai mươi tám trận thắng liên tiếp, trong đó ngũ liên thắng tham gia năm trận, thập liên thắng tham gia mười tám trận, điểm số đạt được. Một nghìn tám trăm năm mươi năm điểm. Đội đấu đội, thành viên đội Sử Lai Khắc thất quái, hai mươi tám trận thắng liên tiếp, trong đó ngũ liên thắng tham gia năm trận, thập liên thắng tham gia mười tám trận. Điểm số đạt được, một nghìn tám trăm năm mươi lăm điểm. Điểm số đầu tháng là hai điểm. Điểm số tháng này đạt được, tổng là năm nghìn năm trăm sáu mươi lăm điểm. Trước mắt tổng được năm nghìn năm trăm sáu mươi bảy điểm, vi chương đấu hồn đề thăng lên cấp bậc kim đấu hồn. Đừng nói Đường Tam và Sử Lai Khắc thất quái, ngay cả Ngao tổng quản đang đứng bên cạnh, khi nghe tới điểm số năm nghìn năm trăm sáu mươi bảy. Cũng không khỏi ngây người. Trong trí nhớ của hắn, chưa từng có thiết đấu hồn hồn sư nào chỉ trong vòng một tháng đạt được nhiều điểm số như vậy. Hơn nữa trực tiếp nhảy từ thiết đấu hồn lên kim đấu hồn cần tới năm nghìn điểm, tình huống như vậy đừng nói là Tác ta đại đấu trường, sợ rằng toàn thể các đại đấu trường trên đại lục cũng chưa từng xuất hiện qua. Tiếp nhận vi chương kim đấu hồn nặng trình trịch, trên mặt Đường Tam hiện lên nụ cười nhạt. Cố gắng của một tháng cuối cùng cũng không có uổng phí. “ Không hay. “ Mã Hồng Tuân đột nhiên kêu lên một tiếng quái dị. Đái Mộc Bạch không khách khí trừng mắt nhìn hắn. “ Có gì không hay ? “ Mã Hồng Tuân trợn mắt nhìn Đường Tam nói : “ Tam ca nhận được vi chương kim đấu hồn. Vậy thì chúng ta sau này tham gia khi đội đấu đội sẽ đấu với đội có cấp bậc kim đấu hồn sao ? Chúng ta làm sao mà đánh lại được ? Một Hoàng đấu chiến đội cấp bậc ngân đấu hồn cũng đã phải mạo hiểm mà chiến thắng rồi. “ Nghe những gì tên mập nói. Mọi người nhất thời hiểu được. Đoàn chiến đấu hồn là dựa theo cấp bậc đấu hồn cao nhất và cấp bậc hồn lực cao nhất của thành viên trong đội để tính toán. Cũng có thể nói, có một vị kim đấu hồn thành viên tồn tại. Bọn họ phải tham gia đấu hồn của cấp bậc kim đấu hồn, nhất thời mọi người không khỏi ngẩn người. Nhìn một cách quái dị về phía Đường Tam. Đường Tam cười khổ nói : “ Xem ra trong chốc lát được nhiều điểm số. Tựa hồ cũng không phải là việc tốt. “ Bọn họ thì nghĩ như vậy, nhưng Ngao tổng quản đứng bên cạnh thì lại không thế. “ Vấn đề này. Ta nghĩ các ngươi không cần phải lo lắng. “ Ngao tổng quản nhìn bọn họ cười khổ : “ Các vị, đừng nói là cấp bậc kim đấu hồn. Chỉ sợ là đội thuộc cấp bậc ngân đấu hồn, các ngươi cũng khó mà gặp được. Trừ phi lại xuất hiện một hoàng đấu chiến đội nữa. “ “ Vì sao ? “ Đường Tam tò mò hỏi. Ngao tổng quản trả lời : “ Thông thường mà nói, các điểm số đạt được đều là tuần tự mà tích lũy. Liên tiếp chiến thắng là việc rất khó để đạt được, tình huống giống như các ngươi nhanh chóng đạt được điểm số. Nhiều năm nay đây là lần đầu tiên ta mới gặp, dựa theo bình thường, trong đám hồn sư cấp ba mươi. Chỉ có thiết đấu hồn và kim đấu hồn xuất hiện, căn bản là không có sự tồn tại của kim đấu hồn. Chỉ có từ cấp bốn mươi trở lên, tuỳ theo sự gia tăng của thực lực. Tự thân ưu thế của vũ hồn mới xuất hiện. Cùng một cấp bậc có ưu thế nhất định. Điểm số mới nhanh chóng gia tăng. Đề thăng lên kim đấu hồn. Thậm chí cấp bậc kim đấu hồn càng cao, giống như các ngươi. Cấp ba mươi đã đạt đến kim đấu hồn. Bản thân ta ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua, tình hình của Tinh La đế quốc như thế nào ta không biết, nhưng ngay toàn bộ đại đấu trường của Thiên Đấu đế quốc bọn ta, đều không có đội thứ hai mới cấp ba mươi đã là chiến đội kim đấu hồn. Sợ là chiến đội ngân đấu hồn cấp ba mươi, có lẽ cũng không vượt qua con số năm đội. Hơn nữa cũng khó có thể so với hoàng đấu chiến đội, cho nên, các ngươi hoàn toàn có thể cho rằng, tại cùng cấp bậc, các ngươi là mạnh nhất. “ Không có đối thủ ? Sử Lai Khắc thất quái đều cười. Ngoại trừ Đường Tam. Lớn nhất trong bọn họ, niên kỷ cũng không quá mười lăm tuổi. Làm hồn sư, ai không hi vọng thực lực của bản thân cường đại nào ? Thanh âm đồng thanh phát ra từ bọn họ : Sử Lai Khắc thất quái bọn ta là chiến đội kim đấu hồn rồi. Bốn người còn lại cũng tính toán ra điểm số của mình, dưới sự bảo trợ của hai mươi tám chiến thắng lien tiếp khi đội đấu đội, không một ngoại lệ. Đều trên một ngàn, thuận lợi đạt được vi chương ngân đấu hồn. Đến khi ra khỏi đại đấu hồn trường, mọi người vẫn cảm giác có chút bất khả tư nghị. Lúc này, bọn họ đều đã tìm một phòng vệ sinh trong đại đấu hồn trường để để thay đổi lại y phục của mình. Nhìn trời đêm lấp lánh đầy sao. Áo Tư Lạp lẩm bẩm : “ Một tháng, thực sự mới một tháng ta đã trở thành ngân đấu hồn rồi ? Sau này mỗi lần tham gia đấu hồn. đều có thể đạt được một đống kim hồn tệ ? Đúng là bất khả tư nghị ? “ Đột nhiên nhói một cái trên cánh tay, Áo Tư Lạp cơ trí, rùng mình một cái. Uỷ khuất nhìn sang cô gái xinh đẹp đứng bên cạnh : “ Vinh Vinh, sao lại cấu ta thế. “ Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trữ Vinh Vinh hiện lên vẻ mỉm cười như thể ta không hề gây hại đến ai : “ Ta xem có đau hay không, nếu mà đau thì không phải là nằm mơ. “ Trở thành hai phụ trợ hồn sư, có thể nhanh như vậy đạt được tư cách ngân đấu hồn, cảm xúc của bọn họ tự nhiên là thắm thiết nhất. Áo Tư Lạp tuyệt không vì Trữ Vinh Vinh cấu mình mà bản thân có gì bất mãn. Nắn nắn lại nơi bị cấu, nghiêm trang nói : “ Ta quyết định, tháng này không tắm nữa.” Đường Tam cười nói : “ Không thành vấn đề. Chỉ cần ngươi đừng ở cùng phòng với ta là được, không thì, ta không thể bảo chứng được không biết lúc ngươi ngủ say toả ra mùi hôi, ta có đem ngươi vất xuống sông không. “ Vừa nói. Vừa xuất ra một động tác ném. Nhất thời khiến cho mọi người đều cười ầm lên. Đội viên Hoàng đấu chiến đội giúp đỡ lẫn nhau đi về phía tửu điếm. Mặc dù thương thế bọn họ đều được Cửu tâm hải đường của Diệp Linh Linh trị khỏi, nhưng bởi vì trước đó Thạch gia huynh đệ và Độc Cô Nhạn đều trúng phải kịch độc Nhân diện ma chu của Đường Tam. Lúc này thân thể vẫn rất suy yếu. Càng nghiêm trọng hơn là. Lần này đấu hồn thất bại đối với tinh thần của bọn họ là một đả kích thập phần nghiêm trọng. Diệp Linh Linh giúp Độc Cô Nhạn, Áo Tư La giúp Ngọc Thiên Hằng. Trạng thái tốt nhất là Điểu hồn sư ngự phong Phong Linh giúp Thạch gia huynh đệ, xem ra thật giống đám tàn binh bại tướng. Bảy người khí thế trầm buồn đi qua. Đúng lúc bọn họ sắp quay về đến tửu điếm, một người đột nhiên chắn trước lối đi. “ Thiên Hằng. Ngươi có nhận ra ta không ? “ Thanh âm to lớn kỳ dị vang lên, khiến cho Ngọc Thiên Hằng tâm tình đang ức chế cũng phải kinh ngạc ngẩng đầu nhìn. Nương theo ánh trăng, miễn cưỡng nhìn được diện mạo của người đang chắn đường. Cô ta thoáng chần chờ nghi hoặc. “ Người. Người là. A . Thúc thúc, người sao lại ở đây. “ Người chắn đường Hoàng đấu chiến đội chính là đại sư. Đại sư đi tới trước mảt Ngọc Thiên Hằng, đứng lại, “ Chúng ta nói chuyện riêng. “ Ngọc Thiên Hằng lúc này thậm chí đã quên cả sự ức chế của việc thua trận. Vội vàng gật gật đầu. Hướng về phía đội viên ra hiệu, để cho bọn họ quay về tửu điếm trước. Mọi thành viên Hoàng đấu chiến đội nghe thấy người kia là thúc thúc của Ngọc Thiên Hằng. Tự nhiên cũng không nói thêm gì nhiều, trực tiếp đi về nơi trú ngụ cách đó không xa. “ Thúc thúc. Người đây là ……. “ Nhìn đại sư, cổ họng Ngọc Thiên Hằng có chút cảm giác nghẹn cứng. Cho dù đại sư rời nhà đi nhiều năm rồi. Nhưng hắn vẫn nhớ kỹ. Lúc bản thân còn bé, vị thúc thúc này thường ôm mình chơi đùa, thời gian đó, mặt của ông ấy cũng không cứng ngắc như hiện tại. Cha là con trưởng của vợ cả, hàng ngày đều phải cùng gia gia học tập quản lý sự vụ của gia tộc và tu luyện, lúc còn nhỏ. Làm bạn với mình nhiều nhất chính là vị thúc thúc trước mặt. Thậm chí có thể nói, trong một quãng thời gian rất dài, xem vị đại sư đang đứng trước mặt như người cha của mình. Trong mắt đại sư toát ra một tia ôn nhu, vỗ vỗ vào đầu vai của Ngọc Thiên Hằng, “ Nhìn bộ dáng, mấy năm nay con cũng không tệ. Cấp ba mươi chin rồi. Tiểu Hằng cuối cùng đã lớn rồi. “ Con ngươi Ngọc Thiên Hằng ửng đỏ. Vừa mới trải qua thất bại, đột nhiên gặp được người thân, đó là một loại cảm giác như tìm được nơi gửi gắm. Nghẹn ngào nói : “ Thúc thúc, người cùng ta về nhà, kỳ thực. Gia gia kỳ thực vẫn nhớ tới người, cha ta cũng thế. “ Tình cảm mãnh liệt ba động từ trong mắt đại sư xẹt qua. Nhẹ than một tiếng. Lạnh nhạt nói : “ Ông nội ngươi tuy là trưởng tộc, nhưng trong gia tộc, chưa hẳn chỉ do trưởng tộc nói là đủ, ta sớm đã bị đuổi khỏi gia tộc, không còn ở trong tộc phổ, ta còn có thể quay về sao ? Ông nội ngươi và cha ngươi, bọn họ vẫn khoẻ chứ ? “ Ngọc Thiên Hằng gật đầu, “ Bọn họ đều rất khoẻ. chỉ là ông nội lớn tuổi rồi. Đã nói. Không quản lý sự vụ nữa. Đại bộ phận sự vụ trong gia tộc đều đưa cho cha quản lý. Thúc thúc, người biết không, con đã không dưới một lần nhìn thấy ông nội nhìn hoạ tượng của người mà phát ngốc, ông nội nhất định rất mong người quay về.” “ Đừng nói nữa. “ Đại sư đột nhiên có chút nóng nảy hấp tấp ngắt lời của Ngọc Thiên Hằng, toàn thân thể hơn co rút lại vài phần, một lúc lâu không cách nào bình tĩnh được. Ngọc Thiên Hằng hiểu biết, không lên tiếng nữa. Nhưng nhìn đại sư, ánh mắt toát lên sự yêu thương vô cùng. Trải qua một lúc, đôi tay to lớn ấm áp của đại sư ôm lấy hắn. Chơi đùa cùng hắn, giảng cho hắn những việc thú vị của hồn sư, trong những năm tháng ấu thơ của Ngọc Thiên Hằng. Một số ký ức so với tất cả đều sâu đậm hơn nhiều, Làm trưởng tôn của gia tộc, ông nội và cha đối với hắn có những yêu cầu cực kì khắc nghiệt, chỉ quan tâm đến sự tiến bộ của hồn lực và sử dụng hồn kỹ của hắn. Chỉ có đại sư, chỉ có vị thúc thúc trước mắt, mới thực sự đem tới cho bản thân một chút vui vẻ thuộc về thế giới trẻ thơ. Một lúc lâu, đại sư hít sâu một hơi. Bình phục được tâm tình đang hết sức kích động. “ Thiên Hằng. Có lẽ không lâu sau này. Chúng ta sẽ lại gặp nhau, đừng vì thất bại của ngày hôm nay mà nhụt chí, thất bại tịnh không hề đáng sợ, đáng sợ là không thể từ trong thất bại rút ra được bài học. Thực lực bản thân các ngươi đều rất mạnh, nhưng từ trận đấu hồn ngày hôm nay mà nói. Các ngươi không thể phát huy được toàn bộ thực lực của bản thân. Nếu không thắng bại khó mà liệu được. “ Trong lòng Ngọc Thiên Hằng nhất động, “ Thúc thúc. Người cũng xem trận đấu đội của bọn con ngày hôm nay ? Con làm gia tộc thất vọng rồi. “ Đại sư lắc đầu, “ Ngươi biết ngươi sai ở chỗ nào chưa ? “ Ngọc Thiên Hằng có chút mờ mịt nhìn đại sư. Nếu như câu này là Tần Minh hỏi. Có lẽ hắn sẽ có rất nhiều câu trả lời, nhưng hỏi hắn lại chính là thúc thúc ruột. Vị thúc thúc không có địa vị nhất trong toàn thể gia tộc, thậm chí không kế thừa trực hệ Phách vương long vũ hồn. Không biết vì sao, hắn có chút không có gì để trả lời. Đại sư nhấc tay phải, nắm chặt bả vai Ngọc Thiên Hằng, “ Ngươi tịnh không phải thua trong tay đối thủ, mà là thua chính bản thân. Không sai, công phu cơ bản của ngươi, cho đến cách ứng dụng hồn kỹ, đều không có vấn đề gì. Rơi vào cạm bẫy của đối thủ. Là vì sự kiêu ngạo trong lòng ngươi. Sự kiêu ngạo thuộc về thân phận lam điện Phách vương vũ hồn gia tộc. “ “ Kiêu ngạo …… “ Ngọc Thiên Hằng nhìn đại sư. Trong mắt dần dần hiện lên điều gì đó, hắn vốn rất thông minh, có được đại sư và Tần Minh, hai người trước sau đề tỉnh. Nhất thời ý thức được những vần đề có tính mấu chốt. “ Thúc thúc, người yên tâm, lần sau lại có cơ hội. Ta tuyệt đối sẽ không thua bọn họ. “ Trên mặt đại sư toát ra một tia mỉm cười hiếm thấy, “ Ngươi sẽ có cơ hội, bởi vì, ta chính là lĩnh đội của Sử Lai Khắc thất quái chiến đội.” “ Cái gì ? “ Ngọc Thiên Hằng ngạc nhiên. Không dám tin, nhìn đại sư. ở trong gia tộc. Hắn nghe được các tin đồn về tất cả các đại sư, đều là đại sư này có phế vũ hồn gì đó. Còn có một vài đem đến những chuyện sỉ nhục cho gia tộc. Cho dù hắn không để ý những cái đó, nhưng hắn đối với thực lực của đại sư, hiểu rõ vô cùng, đó là vĩnh viễn không đột phá qua thực lực cấp ba mươi ah ! Đại sư cười nhạt. Nói : “ Rất kỳ quái, đúng không ? Không sai. Thực lực của bản thân ta tịnh không mạnh, nhưng tịnh không hề biểu thị ta không cách nào đào tạo ra những đệ tử xuất sắc, không thể nói toàn bộ Sử Lai Khắc thất quái đều là đệ tử của ta. Nhưng hiện tại ta là thầy giáo của bọn họ, đệ tử chính của ta chỉ có một người. Ngươi lúc nãy cũng gặp qua rồi, chính là hồn sư hệ khống chế trong Sử Lai Khắc thất quái. “ “ Là hắn ta? “ Ngọc Thiên Hằng nhìn mục quang đang biến đổi của đại sư. Tại cuộc chiến đội đấu đội trước đây. Để lại cho hắn ấn tượng sâu sắc nhất có hai người.Trừ Đái Mộc Bạch là người có thể chính diện cùng hắn đối kháng ra, chính là Đường Tam người khống chế toàn trường đấu hôm đó. Trong mắt đại sư loé lên một đạo tinh quang, “ Một ngày nào đó, ta muốn cho thế nhân biết, Ngọc Tiểu Cương ta tuy là phế vật, nhưng ta lại có thể đào tạo một người có thể so sánh với thiên tài, Thiên Hằng. Ta đi đây. Nhớ kỹ lời ta, nếu như ngươi hy vọng có thể phát huy được toàn bộ thực lực trong bất kỳ tình huống nào. Chỉ huy đội của mình dành được thắng lợi cuối cùng, vậy thì, cần vất bỏ sự kiêu ngạo đó đi. Nói xong, đại sư nhìn Ngọc Thiên Hằng một cái thật sâu, vừa vỗ vỗ vào bả vai hắn, chuyển thân bước vào trong bóng tối “ Thúc thúc, người có thể dạy con không ? “ Ngọc Thiên Hằng đuổi theo. Đại sư dừng cước bộ lại. Nhẹ nhàng lắc đầu, “ Thiên Hằng, nếu như để người của gia tộc biết ta dạy ngươi. Ngươi tưởng bọn họ sẽ làm gì ? Sợ là, ta sẽ ngay lập tức trở thành cừu địch của lam điện Phách vương long gia tộc, nếu như ngươi thật sự muốn trở thành một vị hồn sư vĩ đại. Vậy thì, lấy đồ đệ của ta là mục tiêu đi, nếu có một ngày ngươi vượt qua gã. Vậy thì. Ngươi chắc chắn đã đứng trên đỉnh hồn sư ở đại lục rồi. “ “ Thúc thúc, vì sao ? “ Ngọc Thiên Hằng khẩu khí có chút bất phục hỏi, tuy hắn đối với lực khống chế cho đến kịch độc Phụ đái vũ hồn của Đường Tam thập phần kinh ngạc, nhưng hắn dám chắc rằng. Bất luận là biến dị như thế nào, chẳng qua chỉ là Lam ngân thảo mà thôi, thuỷ chung cũng không thể so sánh cùng Lam điện Phách vương long vũ hồn của mình. Nếu như là quyết đấu một chọi một, bản thân mình nhất định sẽ chiến thắng đối thủ. Đại sư dừng cước bộ lại. Quay đầu nhìn Ngọc Thiên Hằng. “ Ngươi biết hồn lực của gã bao nhiêu cấp. “ Ngọc Thiên Hằng nghĩ một chút. Nói : “ Dựa vào tư liệu mà nói, hắn đã ba mươi hai cấp, gọi là Thiên thủ tu la, hồn lực của gã không cách xa ta nhiều lắm. “ Đối với tình huống Đường Tam khống chế toàn bộ cục diện của trận đấu, lúc này hắn vẫn như thấy ngay trước mắt. Hắn không cách nào tin tưởng được, đó là một hồn sư hệ khống chế có hồn lực kém bản thân bảy cấp có thể làm được, Độc Cô Nhạn bên phía mình cũng là hồn sư hệ khống chế, ba mươi tám cấp hồn lực. Lại bị hắn hoàn toàn áp chế. Đại sư lắc lắc đầu. Nói : “ Không, tư liệu là chính xác, Tiểu tam xác thực là có ba mươi hai cấp hồn lực. Vậy thì, ngươi biết năm nay gã bao nhiêu tuổi rồi không ? “ Ngọc Thiên Hằng lắc đầu, trong lòng lại đột nhiên giật một cái. Đại sư cười nhạt. “ Gã mới qua sinh nhật mười ba tuổi, lúc gã mười hai tuổi, liền đạt được hồn hoàn thứ ba. “ Nói xong câu đó, ông không dừng bước nữa, xoay người nhẹ nhàng mà đi. Cho dù là thế. Cũng không thể hoàn toàn biểu thị hết thiên phú của Đường Tam. Gã vẫn còn một bí mật cực lớn. Song sinh vũ hồn. Toàn thân Ngọc Thiên Hằng ngây ngốc đứng tại đó, cả nửa ngày không hề động đậy. Đến khi Độc Cô Nhạn dưới sự giúp sức của Diệp Linh Linh quay lại tìm kiếm, hắn mới từ trạng thái ngây ngốc tỉnh lại. Ba mươi hai cấp, mười ba tuổi. Hai cái số đó không người xoay quanh não hải của hắn, lúc này hắn cuối cùng mới rõ. Vì sao thúc thúc nói, muốn trở thành hồn sư vĩ đại chính là cần vượt qua người kia, thúc thúc, người đến tột cùng đào tạo ra một người như thế nào ? “ Hắt xì. “ Đường tam hắt xì hơi một cái. Xoa xoa mũi của mình. “ Tiểu tam. Ngươi sao rồi ? “ Không thể không nói. Sự trị liệu của Cửu tâm hải đường đó khiến người khác cực kỳ kinh ngạc, Tiểu vũ lúc này ngoại trừ da mặt còn chút tái nhợt ra, thân thể đã không còn đáng ngại gì, thậm chí ngay cả vết thương cũng không lưu lại sẹo. Đường Tam lắc lắc đầu. Cười nói : “ Không sao. Có lẽ là có người nhớ đên ta. “ Nói xong câu đó, gã bất giác nghĩ đến phụ thân của mình. Cha, đến tột cùng người đang ở đâu, bao nhiêu năm rồi. Ngươờ đã đi đâu rồi ? Vì sao một mực không quay lại thăm ta.Người không cần đứa con này nữa sao ? Trước khi đến thành Tác ta. Gã còn đặc biệt quay về nhà một chuyến. Lưu lại vài chữ ở nhà. Hơn nữa nói cho Lão Khắc Kiệt trưởng thôn, nếu như phụ thân quay lại, liền nói cho ông ấy biết nơi mình đến. Sáu năm rồi, đã qua sáu năm thời gian rồi. Nhưng cha vẫn bặt vô âm tín. Tại kiếp trước, bản thân chưa bao giờ có người thân. Khó khăn lắm mới có được một người cha. Nhưng, ông ấy lại rời bỏ mình. Tiểu Vũ đối với Đường Tam tự nhiên rất quen thuộc, nhìn biến hoá trong mắt gã liền biết được trong lòng đang nghĩ đến cái gì, “ Tiểu tam, đừng suy nghĩ nhiều nữa. Tin rằng không lâu sau. Thúc thúc nhất định sẽ quay về.” Đường Tam yên lặng gật đầu, lúc này. Đoàn người cuối cùng đã quay về tửu điếm của mình. Vừa vào tửu điếm. Bọn họ liền nhìn thấy ba người Phất Lan Đức đang ngồi ở một góc phòng ăn uống rượu nói chuyện. Rượu thịt trên bàn xem ra chưa động đến là mấy, đang nói cái gì đó. “ Hắc hắc, có rượu uống rồi. “ Tên mập là người đầu tiên đi đến, hắn cũng coi như là đệ tử đích truyền của Phất Lan Đức, trước mặt của Phất Lan Đức tịnh không có ai dễ dàng như thế. “ Sư phụ, chúng ta hôm nay thắng rồi, phải chăng nên khao thưởng bọn ta ah ? “ Mã Hồng Tuấn đi tới bên cạnh Phất Lan Đức, duỗi tay về phía bàn, cầm lấy chén rượu. Đôi đũa trong tay Phất Lan Đức khua một cái. Đập vào xương tay tên mập. Tay tên mập tê rần. Ai u một tiếng. Vội vàng thu tay lại. Tần Minh có chút nghi hoặc nhìn Mã Hồng Tuấn đang đứng bên cạnh Phất Lan Đức. “ Sư phụ, vị tiểu huynh đệ này cũng là học viên của học viện sao ? Học viện Sử Lai Khắc của chúng ta. Từ lúc nào có nhiều đệ tử đến vậy ? “ Mã Hồng Tuấn hài hước nói : “ Tần học trưởng. Mới phân khai không bao lâu đã không nhớ ta rồi ? “ Tần Minh trừng to hai mắt, tỉ mỉ nhìn tên mập. “ Ngươi, ngươi là người vừa nãy ở trong Sử Lai Khắc thất quái. Tên mập có thể phun ra lửa ? Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi ? “ Mặc dù trong lòng đã có mong muốn nhất định, nhưng chân chính nhìn thấy Mã Hồng Tuấn kia vẫn còn mang theo bộ dáng ngây thơ. Hắn không khỏi cảm giác được tâm tạng của mình đang co quắp lại. Tần Minh luôn biết mình trong thế giới hồn sư, có thể coi là thiên tài của thiên tài. Dù cho trước kia ở học viện Sử Lai Khắc, hắn cũng là một người nổi bật, nhưng thực lực của tên mập ở trước mẳt, hắn trước đây đã nhìn qua. Cho dù dưới sự giúp đỡ của thất bảo lưu ly tháp. Nhưng có thể cường ngạnh chống lại công kích đệ tam hồn kỹ của điểu hồn sư ngự phong Phong Linh cấp ba mươi lăm lâu đến như thế. Thực lực bản thân cũng không thể nào sai biệt nhiều. Sử Lai Khắc thất quái đeo mặt nạ làm cho người khác cảm thấy chỉ là tương đối thấp bé một chút, nhưng trong đó Đái Mộc Bạch, Tiểu Vũ mấy người đều đã có chiều cao như người lớn. Chỉ cần bản thân bọn họ không nói, ai cũng không thể đoán được niên kỷ chính xác. Mã Hồng Tuấn có chút đắc ý : “ Không sai. Ta chính là Tà hoả phượng hoàng lúc nãy, mười ba tuổi, lúc trước bọn ta đeo mặt nạ. Cho nên ngươi mới không nhận ra ta, đúng không. “ Lúc này, mấy người còn lại của Sử Lai Khắc thất quái cũng đi tới, Tần Minh có chút ngây ngốc, nhìn đám người đại bộ phận đều là hài tử từ mười lăm tuổi trở xuống. Trong lúc nhất thời không khỏi không nói ra lời. Phất Lan Đức theo thói quen phát ra âm thanh mang theo tiếng khàn khàn và cảm giác rất là âm hiểm, cười nói : “ Sao, Tần Minh. Quên mất truyền thống của học viện chúng ta rồi ư. Chúng ta chính là chỉ thu nhận học viên mười hai tuổi, Mã Hồng Tuấn mười một tuổi đến học viện, Đường Tam, Tiểu Vũ, còn có Trữ Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh đều là nhập học vào năm nay, vài năm nay cũng coi như năm nay thu nhận học sinh tương đối tốt. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: