[Dịch] Đấu La Đại Lục

Chương 67 : Thuỷ hoả bất xâm bách độc dễ trừ (Thượng)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Độc Cô Bác trên mặt thu liễm tâm tình, trở lại bộ dáng ngang ngạnh, nhìn Đường Tam cười nhạt, hỏi: “Ngươi ăn được loại thảo dược gì, đến cả độc của Bích lân hoàng xà của ta còn không sợ”. Đường Tam cũng không giấu diếm trả lời: “Ngày hôm qua, ngươi bắt ta quay lại chỗ này, ta suy nghĩ mãi, ăn luôn Bát giác huyền băng thảo cùng Liệt hoả hạnh kiều sơ” “Bát giác huyền băng thảo, Liệt hoả hạnh kiều sơ? Là cái gì vậy?”. Ngay cả tên hai thứ này Độc Cô Bác cũng chưa từng nghe nói qua. Đường Tam gật đầu: “Chính là phân biệt vị trí giữa Băng tuyền và Hoả tuyền, phân biệt sự hấp thu tinh hoa chí âm hay chí dương nuôi dưỡng mà sinh ra hai loại độc thảo này”. Nghe Đường Tam nói thế, trong lòng Độc Cô Bác nhất thời có chút ấn tượng, “Ngươi nói đó chính là hai thứ tối hàn và tối nhiệt? Hai loại dược thảo đó cũng có thể ăn?” Bởi vì Bát giác huyền băng thảo và Liệt hoả hạnh kiều sơ mang tính chất đặc thù, đối với hai loại dược thảo này hắn vẫn nhớ rẫt rõ, cả trong Băng hoả lưỡng nghi nhãn, hai loại dược thảo này cũng chỉ là được một cái mà thôi. Hắn đã từng thử qua, đối với hồn lực của hắn, cũng không cách nào chịu được một loại dược thảo trong thời gian dài, Độc Cô Bác biết, hai loại dược thảo này đều chứa tối âm độc và tối hoả độc. Cực kỳ bá đạo. Bởi vì không biết dược tính, hắn vẫn chưa dám cử động. Chỉnh bởi vì Bát giác huyền băng thảo và Liệt hoả hạnh kiều sơ đều chỉ có một, Đường Tam tự nhiên cũng không sợ Độc Cô Bác biết, “Đúng vậy, hai loại dược thảo này đều là tuyệt độc, người thường chỉ cần tới gần trong vòng mười thước, trong vòng ba canh giờ sẽ đóng băng hoặc hoá thành tro, chứ đừng nói đến ăn. Nhưng vì âm dương tương khắc, băng hoả áp chế nhau, đem hai loại dược thảo này ở cùng một nơi thì sẽ trung hoà lẫn nhau, độc tính giảm đi, mà cũng là cơ hội duy nhất để ăn chúng. Sau khi ăn xong, hai loại độc băng hoả vốn bài xích lấn nhau lại biến thành hỗ trợ lẫn nhau, có công hiệu tăng cường thân thể. Nếu lại dùng một vài phương pháp đặc thù có thể hấp thu, liền tạo thành hiệu quả thuỷ hoả bất xâm. “Tốt, hay cho một câu thuỷ hoả bất xâm”. Độc Cô Bác mục quang chớp động nhìn Đường Tam, trong lòng thoáng có chút do dự. Mặc dù hắn không biết rõ Bát giác huyền băng thảo vào Liệt hoả hạnh kiều sơ có thể sử dụng như vậy, nhưng hắn lại biết dược tính bá đạo của hai loại dược thảo này, tự nhiên hiểu được lúc này Đường Tam còn chưa thể hấp thụ dược tính của hai loại dược thảo này, nếu bản thân mình có thể uống máu của hắn, có lẽ…, chỉ là nghe hắn nói muốn hấp thụ hai loại dược thảo phải dùng phương pháp đặc thù, chẳng biết là phương pháp gì? Nghĩ vậy, Độc Cô Bác dò hỏi: “Ngươi chính là dựa vào chúng mà khắc chế ba loại kịch độc của ta?”. Đường Tam lạnh nhạt cười nói: “Có thể nói như vậy. Lão quái vật, sau khi ngươi dẫn ta đi tới nơi này, ta mới biết được tại sao ngươi không chết vì độc tính trong cơ thể phản ngược. Đúng ra là tác dụng của Lưỡng nghi băng hoả nhãn. Lạnh chí âm cùng nóng chí dương đối với độc vật gì cũng đều có tính khắc chế rất mạnh. Vạn độc càng không thể xâm nhập vào nước suối. Đối với người thường mà nói, trong hoàn cảnh này không cách nào nhẫn nại được, sợ rằng dù có là hồn thú cường đại cũng không được. Có phải ngươi nghe nói nơi này có ích, đúng là khí của Lưỡng nghi băng hoả nhãn khắc chế kịch độc trong cơ thể ngươi, nên ở chỗ này tu luyện. Mặc dù không đủ để giải trừ độc tố trong cơ thể ngươi, nhưng có thể cam đoan ngươi sống đến trăm tuổi cũng không phải là vấn đề, chỉ là…”. Độc Cô Bác nhịn không được hỏi luôn: “Chỉ là cái gì?”. Đường Tam than nhẹ một tiếng, trả lời: “Sở dĩ ta ăn Liệt hoả hạnh kiều sơ và Bát giác huyền băng thảo còn có dấu một dụng ý. Chính là muốn có thể sống sót được ở dưới đây. Hai loại dược thảo này ở cùng một chỗ, kỳ thật tương đương với một cái tiểu băng hoả lưỡng nghi nhãn, chỉ bất quá hiệu quả kháng độc không kinh khủng bằng băng hoả lưỡng nghi nhãn mà thôi. Ta nghĩ ra hai phương pháp giải trừ chất độc trên người ngươi, trong đó một cách chính là ngươi cùng lúc lăn người vào hai loại dược thảo này, sau đó dùng hồn lực mạnh mẽ của ngươi hấp thu dược tính. Như vậy ta có thể dám chắc đến tám phần có thể hoá giải chất độc trong cơ thể ngươi. Độc Cô Bác trong ánh mắt dần trần ngập hàn khí: “Chính là, ngươi đã xơi chúng mất rồi”. Đường Tam mỉm cười trả lời: “Trước hết ngươi hãy nghe ta nói đã”. Nếu hắn có thể nói cho Độc Cô Bác câu này, tự nhiên có lý của nó, “Bát giác huyền băng thảo và Liệt hoả hạnh kiều sơ đều là tiên phẩm trân thảo, mặc dù chúng là loại kịch độc, nhưng đánh giá tiên phẩm này cũng không phải nghi ngờ. Đúng vậy, chúng có thể hoá giải chất kịch độc trên cơ thể ngươi, nhưng, cùng lúc đó một thân độc công của ngươi cũng bị phế đi, ngươi có nguyện ý không?” “Cái này…” Độc Cô Bác ngẩn người, hắn vốn đã định ra tay, nghe Đường Tam nói vậy nhất thời do dự. Ánh mắt Đường Tam du di bất định trên người Độc Cô Bác nói: “Nếu ngươi không tin, tốt lắm, trong máu ta đúng là có chứa dược tính của hai loại dược thảo đó, ta có thể thử một chút cho ngươi xem. Bất quá, nếu tu vi của ngươi giảm xuống cũng chớ trách ta”. “ Không cần thử, ngươi đúng là tiểu quái vật”. Độc Cô Bác hậm hực nói. “Sao ngươi có thể biết nhiều như thế?” Đường Tam cũng không bức hắn, thong thả nói: “Lúc trước ta đã từng đọc một quyển sách, trong đó ghi lại rất nhiều việc kỳ lạ, thư trung tự hữu hoàng kim ốc, kiến thức này tự nhiên là từ quyển sách này mang lại rồi”. “Ngươi vừa rồi nói là có hai phương pháp giúp ra giải độc, vậy phương pháp kia là gì?” Độc Cô Bác hỏi. Đường Tam trả lời: “Phương pháp tứ hai, ta chỉ nắm chắc sáu phần là thành công, nhưng sẽ không tổn hại đến thực lực của ngươi. Đương nhiên, cháu gái ngươi trúng độc, ta có thể nắm chắc tới mười phần giúp nàng hồi phục. Nói về phương pháp này cũng không có gì phức tạp. Ngươi sở dĩ bị độc tố phản lại, chủ yếu bởi vì ngươi tu luyện độc công. Nếu ngươi là Khí vũ hồn, vậy dễ xử lý hơn. Chỉ cần ngươi tập trung độc tố trong cơ thể vào vũ hồn, tất cả mọi việc sẽ được giải quyết. Nhưng bây giờ vũ hồn của ngươi là Thú vũ hồn, cho nên độc tố mới có thể cùng thân thể dung hợp, mặc dù tác dụng hồn lực ngươi có thể điều động áp chế, nhứng chúng đã kết hợp với thân thể ngươi làm một, bởi thế, mới có thể sinh ra tổn thương lớn cho thân thể. Muốn vừa lưu lại được kịch độc trong cơ thể ngươi, vừa muốn chúng không gây tổn thương cho ngươi. Thì phải tìm một vật ký sinh, làm chỗ chứa chất độc. Ta nghĩ, với thực lực của ngươi, trên ngươi thể nào cũng có một khối hồn cốt sao.” Độc Cô Bác cũng là đại hành gia về dùng độc, vừa nghe Đường Tam nói vậy, nhất thời hiểu được, trong mắt bích quang sáng người, “Ngươi nói, để cho độc tố trong cơ thể ta đẩy vào trong hồn cốt, như vậy sẽ không làm thương tổn bản thân?” Đường Tam gật đầu trả lời: “Chính là đạo lý này, cháu gái ngươi cũng giống thế, chỉ cần ngươi tìm cho nàng một khối hồn cốt thích hợp, để cho nàng khi luyện độc công thì đem độc tố đẩy vào trong hồn cốt, vậy sẽ không có chuyện gì. Giống như ta bây giờ, mặc dù thân thể có độc tố, nhưng độc tố trong cơ thể đều ở trong Lam ngân thảo và ngoại phụ hồn cốt Bát chu mâu. Đương nhiên bản thân không có chuyện gì”. Độc Cô Bác nhíu mày: “Lão phu tu luyện vũ hồn Bích lân xà hơn bảy mươi năm, thân thể và độc tố đã hợp thành một thể, nếu bức độc không tốt, gặp chuyện xấu, sợ rằng bị phản lại còn lợi hại hơn, tiểu quái vật, như thế không phải ngươi dạy ta tự sát hay sao?” Đường Tam thản nhiên trả lời: “Đây là biện pháp duy nhất. Đương nhiên, không để cho ngươi trực tiếp dùng hồn lực bức độc, ngươi nói thế, làm như vậy chẳng những không có tác dụng tốt, ngược lại khiến cho phản lại càng mạnh. Nhất định phải phối hợp dược vật dẫn đạo, từ từ dẫn độc tố từ trong kinh mạch, xương cốt ngươi, từng chút, từng chút một tập trung vào bên trong hồn cốt. Đây là một quá trình dài, cũng không phải ngày một ngày hai mà có thể hoàn thành. Dù sao, ngươi bây giờ chính là một độc nhân, cho nên ta mới nói chỉ nắm chắc sáu thành. Bất quá có thể dám chắc một chút, cho dù không cách nào giúp ngươi tập trung tất cả độc tố và trong hồn cốt, ít nhất cũng có thể giảm bớt sự thống khổ của ngươi hiện tại, ngươi có nguyện ý thử hay không?” Độc Cô Bác nhìn Đường Tam, trong mắt thần quang nội liễm: “Tiểu quái vật, ta nhiều lần muốn giết ngươi, ngươi có thật sự muốn giúp ta giải độc? Ngươi không sợ sau khi ta giải trừ hết độc tố, sẽ giết ngươi?” Nghe Độc Cô Bác nói vậy, Đường Tam biết hắn đã tin mình, lạnh nhạt nói: “Mặc kệ ngươi có tin hay không, ta vốn không bài xích độc, ngược lại còn rất thích. Mà độc nhân như ngươi, sợ rằng cả đại lục cũng chỉ có một người mà thôi. Qua trình trị liệu cho ngươi, đối với ta mà nói, cũng là một quá trình thí nghiệm. Về phần ngươi, có thể hay không thể bị phản hồi, ta không dám chắc, nhưng ta lại có thể nói rõ cho ngươi biết, giết ta, cháu gái ngươi cũng sẽ chết. Ta có thể trị liệu cho ngươi ở đây, trong khi ta trị liệu cho cháu gái ngươi, ta mời sư trưởng ở bên, giúp đỡ nàng, Ta và ngươi lúc đó không quan hệ. Ngươi thấy sao?” Độc Cô Bác suy nghĩ một chút nói: “Tốt. Tiểu quái vật, người có khả năng làm ta tán thưởng không nhiều lắm, ngươi cũng có thể tính là một người. Tất cả dựa vào lời ngươi đi. Độc Cô Bác ta luôn luôn nghi nhớ, chỉ cần ngươi giúp đỡ ta và cháu gái ta thật tốt, đáp ứng ngươi ba điều kiện tuyệt không phải là vấn đề, cũng sẽ không giết ngươi. Nhưng bây giờ ngươi hay dùng thứ này. Cái mạng già của ta mặc dù không đáng tiền, những vẫn còn muốn sống thêm vài năm nữa. Nếu ngươi làm ta chết, vậy chôn cùng ta đi. Vừa nói xong, Độc Cô Bác miệng hé ra, một đạo lục qua bay ra, chính là một viên lục châu xanh biếc do Độc Cô Bác khống chế từ từ hướng Đường Tam bay tới. Đường Tam mở bàn tay phải hứng lấy hạt châu. Hắn cũng không biết đây là thứ gì. Nhưng rõ ràng hắn nhớ kỹ, Trong khi Độc Cô Bác phá trừ Thánh long, chính là hộc ra hạt châu này. Đường Tam cười khổ nói: “Từ miệng ngươi nôn ra, lại đem cho ta nuốt vào, cái này tưạ hồ có chút ác ôn quá”. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: