[Dịch] Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 65 : Ngộ kiếm


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Lăng Vân không ngừng điểm ra nhất chỉ lại nhất chỉ, cố gắng tìm kiếm loại cảm giác thần kỳ kia. Tuy nhiên, có trời mới biết Thần Thánh Ngân long là tồn tại ở cao đẳng nào, một kích tùy tiện của hắn làm sao Lăng Vân bây giờ mới ở cảnh giới Thánh Kiếm Sư có khả năng bắt chước? Mặc dù hắn cố gắng đắm chìm trong hoàn mỹ của một kích kia, nhưng thủy chung lại không cách nào mô phỏng ra loại cảm giác kia. Một kích kia, không chỉ đơn thuần là mượn thiên địa lực lượng, lấy thiên địa lực đả thương địch thủ! Đó là quy tắc! Một loại quy tắc lực lượng chân chính. ... - Còn không ngừng tay, các ngươi thật là lớn mật, dám vô lễ như thế đối với vị các hạ tôn quý này! Một tiếng quát thanh thúy đột nhiên truyền đến, ngay sau đó, một vị thiếu nữ mỹ lệ cao quý từ bên trong tửu điếm chầm chậm đi ra. Sau khi mọi người ở đây thấy vị thiếu nữ này đến, đều cảm giác trước mắt sáng ngời sau đó cung kính hành lễ: - Tham kiến Hải Lâm điện hạ! Hải Sâm đế quốc. Địa phương hiện tại Lăng Vân đang đứng đúng là lục cấp văn minh Hải Sâm đế quốc. Vậy lúc hắn sắp chết trên tay Thần Thánh Ngân long đã được Tử trực tiếp đưa về không gian thông đạo. Hơn nữa bị một lực lượng truyền tống trận hấp thu đưa về một phân bộ của Kiếm Sư công hội. Trùng hợp a, phân bộ này lại là một địa phương của Hải Sâm đế quốc! Còn Hoàng gia tửu gia kia tự nhiên là Hải Sâm hoàng thất. Mà khách nhân chiêu đãi trong tửu điếm lại là thân nhân duy nhất của Lâm Thành ở trên thế giới này- Lâm Tuyết. Chiêu đãi nàng đúng là Hải Sâm đế quốc 'chưởng thượng minh châu'- Công chúa Hải Lâm điện hạ! Lâm Tuyết hiện tại đã không giống như xưa, có tu vi Đại Kiếm Sư lại bằng vào uy lực Thần kỹ tính lý luận của Nguyên tố tinh linh, đủ để nàng đánh ngang với ngũ giai Đại Kiếm Sư. Lần này nàng trở lại Hải Sâm đế quốc đúng là muốn tranh đoạt chức hội trưởng của phân hội Kiếm Sư công hội ở Hải Sâm đế quốc. Một phân hội này dù sao cũng sẽ thành lập ở Hải Sâm đế quốc, cho nên thái độ của Hải Sâm đế quốc vẫn là có ảnh hưởng rất lớn đến quyết định chức hội trưởng của Kiếm Sư phân hội cuối cùng thuộc về ai. Vì vậy, Lâm Tuyết thông qua quan hệ tìm được Hải Lâm điện hạ ở Hải Sâm đế quốc rất có tiếng nói. Hai người đang nói chuyện với nhau thật vui vẻ, chợt nghe được tiếng đánh nhau ngoài tửu điếm truyền vào không khỏi ngắm nhìn một phen, đến khi biết được Lăng Vân ít nhất là một vị ngũ giai cường giả, nàng lập tức lấy địa vị công chúa xuống lầu lên tiếng ngăn cản, cho nên mới có một màn như vừa rồi. Công chúa lên tiếng, sao có thể không theo? Vốn đánh lâu như vậy mà không chiếm được lợi thế ba vị nhị giai Kiếm Sư lập tức nhân cơ hội này lui khỏi cuộc chiến. Bọn họ vừa lui Lăng Vân cũng ngừng lại, ý thức đầu tiên lần nữa tổng kết thu hoạch trong chiến đấu, ý thức thứ hai khống chế thân thể đi tới tửu điếm không ai ngăn cản. Hải Lâm điện hạ đi thẳng tới bên cạnh Lăng Vân, cung kính thi lễ: - Xin lỗi các hạ, là Hải Lâm thu người không thích đáng, quấy rầy hứng thú của ngài, mong rằng các hạ thứ lỗi. Ta đây liền lệnh lão bản chuẩn bị đồ dùng tốt nhất, thay các hạ từ phương xa đến đây tẩy trần. Nàng nói xong, tự mình đưa tay mời mang theo Lăng Vân đi vào bên trong tửu điếm. Lâm Tuyết ở bên đánh giá Lăng Vân chỉ chốc lát, nhíu mày, ngữ khí có chút cung kính hỏi: - Các hạ, chúng ta đã từng gặp qua phải không? Ở trên người ngài ta dường như cảm nhận được một cỗ khí tức vô cùng quen thuộc, dường như... Đột nhiên, nàng giống như nhớ ra điều gì đó, nhìn chằm chằm Lăng Vân vui mừng la lên: - Ca ca, là người? Lăng Vân gật đầu. - Ca ca, thật tốt quá, thật là người, người tới giúp ta phải không? Giúp cái gì? Lăng Vân có chút mờ mịt. Mặc dù hắn không nói chuyện, nhưng là Lâm Tuyết cũng tự mình xác định suy đoán của chính mình. Giờ phút này Lâm Tuyết đang đứng ở thời kỳ cạnh tranh kịch liệt chức hội trưởng của Kiếm Sư công hội phân hội Hải Sâm đế quốc, nàng làm thành viên mới trỗi dậy của Kiếm Sư công hội, cũng không có phát triển ra đầy đủ thành viên nòng cốt cường đại, hơn nữa vô luận là lý lịch hay thực lực, toàn bộ không bằng danh tiếng hội trưởng Hải Sâm đế quốc, nàng muốn một bước lên trời thì áp lực thừa nhận vô cùng to lớn! Lúc này Lăng Vân đột nhiên đi tới Hải Sâm đế quốc, mặc dù hắn chưa nói ra ý đồ của mình, nhưng bằng vào lực uy hiếp đánh bại Địa Bảng đệ tam Huyết Kiếm A Cửu của hắn, đủ để hình thành ảnh hưởng nghiêm trọng đối với vị hội trưởng kia, khiến cho kết quả thắng lợi nghiêng về phía mình! Hà huống chi, nàng tuyệt không tin là Lăng Vân tới Hải Sâm đế quốc tham quan du lịch. Dù sao, ở Hải Sâm đế quốc Lăng Vân dường như không có cái gì đáng để lưu luyến. Cho dù là tham quan du lịch cũng sẽ không trùng hợp như thế, vừa vặn đụng ngay mình ở Hoàng gia tửu điếm chứ. Toàn bộ biểu hiện đều chứng tỏ Lăng Vân đích thật đến là vì nàng. Chuyện trên thế gian. Thường thường chính là trùng hợp như thế. Không chỉ là Lâm Tuyết khẳng định Lăng Vân là vì mình mà đến, mà ngay cả Hải Lâm cũng đồng dạng ôm tâm tư như thế. Giờ phút này Vân Lai đế quốc cũng chưa nhận được tin tức Lăng Vân đột phá Thánh Kiếm Sư, chẳng qua lấy thực lực đánh bại Huyết Kiếm A Cửu của Lăng Vân, tuyệt đối đáng giá để Hải Sâm đế quốc liều mạng mượn sức. Nhất là Hải Lâm còn tận mắt nhìn thấy Lăng Vân dễ dàng giết ngũ giai Kiếm Sư như không có gì, hơn nữa còn biết tin tức hắn chém giết hai lục giai cường giả. Nghĩ vậy, nàng lập tức nói: - Thì ra là Lăng Vân các hạ, xin lỗi mới vừa rồi ta nhất thời không thấy rõ. Xin Lăng Vân các hạ yên tâm, Lâm Tuyết muội muội dù sao cũng là người của Hải Sâm đế quốc chúng ta, chúng ta nào có đạo lý không giúp người của mình? Hai ngày sau, trong cuộc chiến tranh chức hội trưởng chúng ta nhất định toàn lực ủng hộ Lâm Tuyết muội muội, giúp nàng đoạt được vị trí phân hội trưởng! Lâm Tuyết trên mặt xuất hiện nụ cười vui vẻ: - Đa tạ Hải Lâm điện hạ, chẳng qua xin Hải Lâm điện hạ thay chúng ta giữ bí mật, để tránh Vu Quỳnh hội trưởng lại mời tới cao thủ gì mới gây khó khăn cho chúng ta. Tranh đoạt vị trí hội trưởng của Kiếm Sư công hội quan hệ đến việc nàng có thể một bước lên trời hay không, nàng cũng không muốn vì vậy mà xảy ra cái biến cố gì! Nàng bây giờ còn chưa biết Lăng Vân là Thánh Kiếm Sư, vì vậy mới có ý nghĩ như thế. Nếu như nàng biết ca ca mình đạt tới Thánh Kiếm Sư cảnh giới, đến lúc đó vận dụng lực ảnh hưởng của Thánh Kiếm Sư, đoán chừng Hải Sâm đế quốc Kiếm Sư công hội phân hội hội trưởng Vu Quỳnh sẽ biết điều một chút lựa chọn hạ đài! Vì chức hội trưởng mà đắc tội với một vị Thánh Kiếm Sư? Đó là chuyện kẻ ngu mới làm. Nhân tình như thế tự nhiên là muốn bán. Hải Lâm gật đầu: - Tuyết muội yên tâm, trước khi tranh đoạt kết thúc tin tức kia cho dù là phụ hoàng hỏi ta cũng tuyệt đối sẽ không tiết lộ nửa lời. - Thật sự là rất cảm tạ Hải Lâm điện hạ, ta đi trước sắp xếp chỗ ở cho ca ca. Nói xong, nàng không chút câu lệ vết máu trên người Lăng Vân, kéo tay của hắn: - Ca ca, muội biết huynh là mặt lạnh mà tâm nóng, huynh không nói lời nào muội cũng minh bạch ý tứ của huynh, đi, muội trước hết cho người đưa huynh đi tắm rửa, cái bộ dáng này khẳng định là rất không thoải mái. Lăng Vân gật đầu. Một thân nhuốm máu, ai có thể cảm thấy thoải mái mới là kỳ quái. Một cái gật đầu này của hắn lại càng làm cho Lâm Tuyết khẳng định suy đoán của mình, vô cùng khoan khoái đưa hắn đi vào nhà tắm, sau đó an bài tốt nhân thủ thị hầu. Chính nàng trước tiên đến chỗ mua đồ, không đến nửa giờ thay hắn tỉ mỉ chọn lựa y phục đẹp đẽ để hắn thay đổi. Sau khi tắm giặt, Hải Lâm điện hạ vốn định bớt chút thời gian tới phụng bồi Lăng Vân, hòa hoãn một chút quan hệ vốn khẩn trương của đôi bên lúc này, nhưng toàn bộ tâm tư của Lăng Vân đều đầu nhập trong một kích kia của Thần Thánh Ngân long, căn bản không có thời gian bồi tiếp nàng nên nàng cũng chỉ có thể không hứng thú rời đi. Trong lúc Lăng Vân tu luyện, Lâm Tuyết cũng phụng bồi ở bên cạnh hắn, mà ngay cả thức ăn cũng là do nàng đón nhận không để những này người hầu quấy rầy hắn. Nàng bây giờ đối với tính cách của ca ca mình đã thoáng hiểu rõ- trực tiếp là một cuồng nhân tu luyện, bất luận kẻ nào quấy rầy hắn cũng sẽ khiến hắn không vui, vì vậy nàng tự nhiên sẽ không để cho những việc như thế phát sinh. Chẳng qua cuồng nhân tu luyện thì làm sao, chỉ cần quan tâm đến mình thì trong lòng Lâm Tuyết cũng cảm thấy vô cùng ấm áp! Mẫu thân đã sớm rời đi, phụ thân cũng đã... Ít nhất, ít nhất nàng còn có ca ca. Mặc dù ca ca vô cùng lạnh lùng, chẳng qua từ hành động lần này nàng cũng cảm nhận được rõ ràng sự quan tâm của ca ca! Cho dù huynh ấy cho tới bây giờ không nói, dường như cho tới bây giờ không có phản ứng với mình, nhưng vào lúc mình khó khăn nhất huynh ấy có thể buông tha thời gian tu luyện quý giá tới trợ giúp nàng, chứng minh nàng ở trong lòng hắn còn có địa vị rất quan trọng, như vậy cũng đủ rồi. Ít nhất, đối với phương thức quan tâm yên lặng như thế nàng cảm thấy vô cùng thỏa mãn. ... Lăng Vân đúng là đang tu luyện! Lúc Lâm Tuyết cùng Hải Nhạc bệ hạ nói đề tài khách sáo không ý nghĩa, trong đầu Lăng Vân dần dần xuất hiện một ý nghĩ mơ hồ. Vốn hắn còn đang vùi đầu suy nghĩ dần dần đứng lên, đi vào trong sân, một tay cầm kiếm, bắt đầu chậm rãi huy động. Tốc độ huy kiếm của hắn vô cùng thong thả, cho dù là người bình thường cũng có thể đuổi kịp quỹ tích của kiếm. Nhưng chỉ cần là Đại Kiếm Sư đã có thể phát hiện, ở trong loại thong thả này ẩn chứa một loại trầm trọng khó có thể nói rõ. Giống như rõ ràng chính là một kiếm phổ thông như vậy, liền giống như mang theo vạn cân trọng lượng, khiến cho người ta cảm giác có một loại áp bách phát ra từ linh hồn. Theo một kiếm lại một kiếm của hắn vẫy ra, năng lượng trong hư không dần dần nổi lên một cỗ ba động. Theo tần suất huy kiếm càng nhanh, cỗ ba động kia cũng càng ngày càng mạnh, đến lúc vẫy ra đủ hơn một ngàn kiếm, cỗ ba động kia thậm chí đã thành một thể, giống như một vòng thủy quyển trong rung động vô thanh vô tức khuếch tán ra bốn phía! Cảnh tượng này nếu rơi vào trong mắt những cường giả chân chính thành danh nhiều năm, tuyệt đối sẽ khiến bọn họ rung động không dứt. Vẻn vẹn chỉ là cảm ứng hết sức chăm chú cái loại đại đạo quỹ tích đâu đâu cũng có này, lại có thể vẫy ra một kiếm khiến cho không gian ba động, điều này là bất khả tư nghị như thế nào! Nhưng, đó còn xa xa không đủ! So với một trảo của Thần Thánh cự long, kiếm này huy động thanh thế thật sự quá chậm, quá lớn! Theo một kiếm lại một kiếm vẫy ra, trong mắt của hắn vẻ mê mang dần dần thối lui, chiếm lấy, là một loại trong suốt vô cùng tinh khiết, ở đây nằm sâu trong trong suốt, thậm chí còn có một tia huyền ảo giống như vũ trụ thâm thúy. Đột nhiên, trong đôi mắt trong suốt của Lăng Vân bắn nhanh ra một đạo thần quang mịt mờ, vốn kiếm phong chậm rãi vẫy ra chợt biến đổi, nhất chỉ hướng một gốc cây đại thụ ở ngoài mười thước xa xa! Một kiếm chỉ này của hắn cực nhanh, trong hư không vốn bị hắn huy kiếm mang theo cỗ ba động nhàn nhạt, một kiếm này kéo theo kịch liệt rung chuyển, một vòng một vòng rung động mắt thường có thể thấy được không ngừng tản ra bốn phía, đúng là làm toàn bộ sân giống như rơi vào một loại không gian năng lượng, có chút sinh ra một tia vặn vẹo. Một kiếm, vẫn không vận dụng bất cứ năng lượng nào, cùng hướng tới mục tiêu cách xa mười thước! Tuy nhiên, cây cối bị chỉ lại đột nhiên tan vỡ trong khoảnh khắc, phảng phất bị một loại lực lượng thần dị mà tất cả mọi người không cách nào lý giải chấn thành yên phấn, nương theo trận trận gió mát phiêu đãng, hóa thành tro bụi đầy trời...