[Dịch] Long Vương Truyền Thuyết - Sưu Tầm

Chương 3 : Tiểu Vũ Lân gia


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Mãi cho đến ra khỏi cửa học viện Hồng Sơn, Đường Vũ Lân vẫn còn có chút vô tri vô giác. Năm nay học viện Hồng Sơn mới xuất hiện, Vũ Hồn thức tỉnh đồng thời kèm theo có hồn lực xuất hiện để cho nó bị phân phối ở tại lớp Hồn Sư. bất luận học viện gì, lớp Hồn Sư không thể nghi ngờ đều là lớp trọng điểm. Đầu có chút phình to, trong thân thể nóng một chút, dường như sức mạnh vẫn chưa có hoàn toàn tiêu tán. Đường Vũ Lân luôn cảm giác mình chóng mặt. - Con trai, ngươi như thế trong ngàn vạn mới tìm được một a! Đường Tư Nhiên giọng ôn hòa khi Đường Vũ Lân từ hôn mê tỉnh lại. Nó ngẩng đầu nhìn về phía ba nó, thấy phụ thân ánh mắt cưng chiều: - Ba ba, Lam Ngân Thảo không phải là Vũ Hồn vô dụng sao? Đường Tư Nhiên nghiêm túc nói: - Vũ Hồn Vô dụng là sao vậy? con phải biết rằng, bản thân có hồn lực, cũng đã là nghìn chọn một, Vũ Hồn vô dụng còn có thể bản thân có hồn lực, đó không phải là ngàn vạn mới tìm được một sao? Cho nên, con ta là độc nhất vô nhị. Ba ba kể cho ngươi từng liên quan tới chuyện xưa tổ tiên khai phái Đường Môn là Đường Tam sao? Nhưng ổng chỉ có Lam Ngân Thảo Vũ Hồn a... Nhà Đường Vũ Lân, ở Ngạo Lai thành khu dân thường, ba nó Đường Tư Nhiên là một vị thầy sửa chữa máy móc, chuyên môn hướng dẫn sửa chữa một linh kiện máy móc đơn giản, nhưng bởi vì kỹ thuật bình thường, cho nên cũng chỉ có thể kiếm được không nhiều lắm tiền lương để nuôi sống cái nhà này. Mẫu thân lang nguyệt là chủ gia đình, một tay nuôi lớn Đường Vũ Lân, một tay cơm nước ngon miệng. Phòng khách, hơn mười thước vuông,phòng bếp không lớn, buồng vệ sinh, còn có hai cái gian phòng không đủ mười thước vuông, đây là toàn bộ nhà. - Con trai, đã về rồi! Đói bụng không, mẹ làm cho con cơm ngon. Lang nguyệt không đẹp lắm, nhưng bộ dạng thùy mị, ngồi xổm người xuống, mỉm cười Tiểu Vũ Lân ôm một cái. - Mẹ, con không đói bụng, con có chút mệt, con muốn đi trước ngủ một lát nhi. Đường Vũ Lân cũng ôm cổ của mẹ, nhanh chạy đến gian phòng của mình. Nhìn bóng lưng hắn nho nhỏ, Lang Nguyệt nhìn về phía chồng, than nhẹ một tiếng: - Con trai mình, từ nhỏ đã muốn làm một người Hồn Sư, nhưng Hồn Sư nào có dễ dàng như vậy a! Chúng ta động viên nó nhiều một chút sao?. Đường Tư Nhiên đi tới ngồi xuống cái giường nho nhỏ ở phòng khách bên cạnh bàn ăn, cơm trưa có rau cải xào, một cái xương sườn hầm, một rau trộn đồ ăn, còn có một chén canh, ba món ăn một món canh,như này tại Đường gia đã coi như là rất phong phú. - Đưa con trai này có hồn lực, nhưng ta thà rằng nó không có. Đường Tư Nhiên thở dài nói. Lang Nguyệt kinh ngạc ngồi xuống bên người chồng: - Mình nói gì vậy? Vũ Lân có hồn lực? Vậy không phải nói, Nó thật sự có thể trở thành Hồn Sư sao? Đường Tư Nhiên cười khổ nói: - Nào có dễ dàng như vậy, Vũ Hồn nó là Lam Ngân Thảo, hồn lực Tiên Thiên ba cấp, muốn trở thành Hồn Sư nói dễ vậy sao? Mà có hồn lực cũng sẽ bị phân phối tại Hồn Sư Ban, ta sợ nó phải nhận áp lực quá lớn. Lang nguyệt ngẩn người, nhưng rất nhanh hiểu chồng giọng nói ý tứ: - Này vũ lân nó... Đường Tư Nhiên nói: - nó hình như rất bị đả kích, trên đường trở về đều không nói lời nào. Nhưng mà, nhỏ của nhà chúng ta nam tử hán, quá trình trưởng thành giữa dù sao vẫn sẽ gặp phải ngăn trở, để cho chính nó sao?. Lang nguyệt lo lắng nhìn thoáng qua căn phòng con trai, than nhẹ một tiếng, múc cho chồng chén cơm: - Ăn cơm trước đi, chúng ta nhiều hò hét nó. Vũ lân từ nhỏ đều rất nghe lời, chúng ta không thể khiến cho nó chuyển tới ban bình thường sao?. - Hả Vợ chồng Đường Tư Nhiên cũng không biết là, Đường Vũ Lân cũng không phải là bởi vì bị đả kích mới không ăn cơm trưa, hắn là thật rất mệt. Về đến phòng, ngay tức khác nó đã ngã xuống trên giường của mình, sau đó liền tiến vào mộng đẹp. Không lâu sau, Đường Vũ Lân thân thể bắt đầu uốn éo ở trên giường, toàn thân da dẻ hơi đỏ lên, nếu mà lúc này vợ chồng Đường Tư Nhiên ở gần, sẽ phát hiện nhiệt độ của người nó đang tăng cao. Da thịt dần dần đỏ bừng trở nên thông suất hẳn lên, kinh mạch dưới da như ẩn như hiện, trong lúc mơ hồ thậm chí có thể thấy máu chảy dưới da, lúc này máu của nó tuần hoàn tốc độ cực nhanh, ít nhất là gấp ba thời điểm bình thường trở lên. Nơi trán, đã từng xuất hiện hoa văn màu vàng trong phòng thức tỉnh lần thứ hai nổi lên, vẫn là hiện ra từ trên đầu hướng dưới chân kéo dài, sau đó sẽ chậm rãi kéo dài lên mà. Như vậy sau đó ba lần,hoa văn màu vàng mới lần thứ hai lặng yên biến mất trong cơ thể nó, xương toàn thân Đường Vũ Lân hơi có động tĩnh rất nhỏ, sau một lát, tất cả bình thường lại, nhiệt độ cơ thể cũng từ từ trở lại bình thường, hắn ngủ trầm hơn. Trong lúc ngủ mơ, Đường Vũ Lân đi tới một thảo nguyên lớn tràn đầy Lam Ngân Thảo, bầu trời cũng là màu vàng, dường như có một quái vật lớn từ trên trời giáng xuống, hắn chỉ thấy rõ một cái màu vàng miệng rộng, sau một khắc, mình đã bị nuối chửng trong thế giới màu vàng vô biên. - A —— kinh hô một tiếng, bỗng nhiên ngồi dậy, Đường Vũ Lân này mới cảm giác được toàn thân mình dính dính chán chán đều là mồ hôi, khó chịu không nói ra được. Có gia cảnh không giàu để cho nó hiểu chuyện sớm hơn so với trẻ con cùng tuổi, không có đi kinh động mẹ nó, mà là cởi quần áo chạy đến buồng vệ sinh cọ rửa, hắn kinh ngạc phát hiện, trên người mình tuy rằng mồ hôi ẩm ướt, nhưng mang theo một mùi hương nhàn nhạt, nhưng mà, tắm rửa xong,mùi hương này cũng theo đó biến mất. - Di, lân lân đâu nè? Đúng lúc này, âm thanh lang nguyệt ở bên ngoài vang lên. - Mẹ, con ở chỗ này, con đang tắm. Đường Vũ Lân chỉ mặc cái khố nhỏ nội từ phòng vệ sinh chạy ra. Lang nguyệt oán trách nói: - Nhanh đi mặc quần áo, đừng đông lạnh lấy. Xoa bóp khuôn mặt con trai nhỏ nhắn trắng mịn, đẩy nó vào phòng. Đóng kỹ cửa phòng, lang nguyệt lầm bầm lẩm bẩm: - Tiểu tử kia da dẻ hình như càng non mềm còn có co dãn, mẹ smuốn phải ghen tỵ. Đường Vũ Lân thay xong quần áo đi ra, mới ý thức rằng phía ngoài trời đã tối rồi, mình dĩ nhiên đã ngủ một buổi chiều. Đường Tư Nhiên hôm nay xin nghỉ, cho nên ở nhà.ông nhìn Đường Vũ Lân vẫy tay: - Đến đây, con trai. Đường Vũ Lân ngồi xuống bên cạnh ba ba, Đường Tư Nhiên mới vừa muốn nói gì, lại nghe được bụng Đường Vũ Lân vang lên một tiếng "Xì xào", nhất thời cùng Lang Nguyệt nở nụ cười. Đường Vũ Lân cười hì hì nói: - Mẹ, con có thể ăn chưa? Thật là đói. - Ăn đi. Lang Nguyệt bới một chén cơm cho nó, sau đó trừng chông một cái. Khi thời điểm Đường Vũ Lân lần thứ tư giơ lên bát ăn cơm, Đường Tư Nhiên cùng lang nguyệt trên mặt đã tràn đầy khiếp sợ, dù cho buổi trưa không ăn cơm, cũng không phải ăn nhiều như vậy a! - Mẹ, ăn thật ngon, con còn muốn...