[Dịch] Long Vương Truyền Thuyết - Sưu Tầm
- Qua xem một chút.
Tạ Giải không để ý tới Đường Vũ Lân, vội vàng hướng về bên kia chạy tới. Đường Vũ Lân cùng Cổ Nguyệt theo ở phía sau.
- Các ngươi không thể như vậy, không thể làm như vậy! Đây là ta ăn cơm của ta.
Còn chưa tới gần, ba người cũng đã nghe được tiếng nói phát ra, chính là giọng nói của Lý thúc.
Tạ Giải ở phía trước nhất, cấp tốc chen vào đoàn người.
Cửa tiệm thịt bò trong bình trước kệ bếp đã bị lật tung, từng cái từng cái bình ngói rơi trên mặt đất, vỡ tan tành. Canh thịt bò trên mặt đất giàn giụa, mùi thịt nồng nặc mang theo hơi ấm, mặt đất khắp nơi bừa bộn.
Lý thúc ngã trước cửa tiệm, khóe miệng chảy máu, một con mắt cũng sưng lên. Khắp khuôn mặt là vẻ vô cùng phẫn nộ.
Đứng trước cửa tiệm là ba đại hán vạm vỡ, một người cầm đầu bị đầu trọc, cao to, cởi trần trên mặt có xăm hình con rồng.
Hai người khác thân hình cũng đều cao lớn, thái độ hung dữ vừa nhìn liền không giống người tốt.
- Họ Lý, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt. Con đường này dám to gan không nộp phí, ngươi cả ngày ra sức khước từ, là Quang Long ta xin cơm sao? Mỗi ngày buôn bán còn rất phát đạt? Nếu không là xem ở nơi này thịt bò trong bình cũng không tệ lắm, lão tử đã sớm phế bỏ ngươi. Đừng nói nhảm, ngày hôm nay không bỏ tiền ra, sau này ngươi đừng có hòng mở ra.
Đại hán trọc đầu ánh mắt lạnh lùng nói, xung quanh tuy rằng vây quanh không ít người, nhưng không có một ai dám lên tiếng.
- Quang Long đại ca, thật sự không phải ta không muốn nộp phí, thực sự là bởi vì, nhà ta nữ nhân bệnh nặng, ta mỗi ngày đi sớm về tối kiếm chút tiền đều cho nó chưa bệnh. Ngài cũng không thể đập phá ta buôn bán! Như vậy, nữ nhân nhà ta sẽ không sống nổi, ta cũng không sống được.
Quang Long cười ha ha:
- Được không! Dùng mệnh lệnh uy hiếp ta đúng hay không? ngươi cho rằng, lão tử quan tâm nữ nhân nhà ngươi sao? Không có ngươi thì người khác bán ở đây, cũng như vẫn có người nộp phí cho ta. Không giao ra tiền, liền cút đi, đừng chiếm địa bàn.
Vừa nói, hắn bước lên một chân, liền đem cửa kệ bếp đá vỡ trên đất, trong lúc nhất thời, toàn bộ thịt bò trong bình đập đã vung khắp nơi bừa bộn.
Lý thúc bi thiết một tiếng:
- Quang Long, ta cùng ngươi liều mạng.
Hắn miễn cưỡng bò lên, cúi đầu hướng về Quang Long đánh tới.
Quang Long cười gằn một tiếng, vừa nhấc chân, đem hắn đạp cái té ngã:
- Liều mạng? Cùng ta ư? ngươi liều mạng cũng không có tư cách. Đừng quên, lão tử ta là Hồn Sư.
- Hồn Sư liền có thể bắt nạt người sao?
Một tiếng quát mắng từ bên cạnh vang lên, Đường Vũ Lân ba người vừa lúc xâm nhập đoàn người liền nhìn thấy màn này, Tạ Giải nhanh chóng hướng về đến Lý thúc trước mặt, đỡ ông lên, Đường Vũ Lân trợn mắt nhìn Quang Long.
Quang Long sửng sốt một chút, vừa nhìn đứa bé nhất thời lần thứ hai hung hăng cười to lên:
- Trên con đường này không có người à! Tiểu hài tử cũng dám đi ra quản chuyện của ta, cũng thật là sinh ra trâu nghé không sợ cọp đây. Mau nhanh cút đi, lão tử không muốn đánh hài nhi.
Đường Vũ Lân xuất thân bình dân gia đình, không nhìn nổi chính là chuyện ỷ mạnh hiếp yếu như vậy, nhanh chân đi đến phía trước Quang Long:
- Ngươi làm sao có thể làm như thế với Lý thúc, ngươi còn có tính người sao?
Quang Long hừ lạnh một tiếng:
- Nhân tính có thể ăn được sao? hắn phải nuôi sống lão bà, lẽ nào lão tử liền không cần nuôi sống lão nương? thằng nhóc con, mau cút đi, đừng cản trở lão tử làm việc.
Vừa nói, hắn nắm bả vai Đường Vũ Lân đẩy đi.
Đường Vũ Lân trong mắt chợt lóe sáng, đột nhiên một quyền hướng về bàn tay hắn ném tới.
- Ầm
một thoáng, Quang Long bị đấm cho lảo đảo, nhưng Đường Vũ Lân cũng không chủ quan, cái tên này ở bị đánh bất ngờ không kịp đề phòng còn có thể khống chế lại thân thể hắn, nhưng sức mạnh cũng không kém à!
- Hảo tiểu tử, đúng là có khí lực.
Hắn giang bàn tay ra, lần này là hướng về Đường Vũ Lân vai chộp tới, lộ ra trên hai bả tay bắp thịt cuồn cuộn, mặt lộ vẻ hung hãn.
Đường Vũ Lân am hiểu nhất không phải Võ Hồn, mà là sức mạnh, giơ tay lên chính là một quyền đánh tới.
Lại là một tiếng vang trầm thấp, thế nhưng, lần này lùi về sau là hắn. hắn chỉ cảm thấy Quang Long bàn tay dường như giống như đúc bằng sắt thép vậy, sức mạnh lớn đến kinh người, hắn thuận buồm xuôi gió khí lực lại rơi vào hạ phong, bị đối phương chấn động rút lui hai bước.
Quang Long cũng là lấy làm kinh hãi, hắn đã dùng khí lực không nhỏ, có thể thiếu niên kia trên nắm tay truyền đến sức mạnh cũng làm hắn rung rung.
- Hảo tiểu tử, đúng là có khí lực!
Quang Long lần thứ hai tiến lên một bước, lại hướng về Đường Vũ Lân chộp tới.
Đang lúc này, từng cây từng cây Lam Ngân Thảo từ Đường Vũ Lân tay phải nơi chen chúc mà ra, hầu như là trong phút chốc, liền quấn quanh Quang Long, Quang Long dưới chân mềm nhũn, chỉ cảm thấy hai chân hãm sâu mặt đất, phát lực không có năng lực. Tiếp theo, một bóng người đã bay lên trời, hai chân trực tiếp dẫm ở trên bả vai của hắn, một cây chủy thủ bay thẳng đến cổ hắn đánh tới.
Đường Vũ Lân, Cổ Nguyệt cùng Tạ Giải ba người đồng thời được đặc huấn ba tháng, từ lúc đó từ lâu đã phối hợp hiểu ngầm mười phần. Mắt thấy Đường Vũ Lân sức mạnh bị thiệt thòi, Cổ Nguyệt cùng nâng dậy Lý thúc Tạ Giải liền phối hợpđồng thời phát động thế tiến công.
Quang Long dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, nhất thời bị Quang Long Chủy đặt trước yết hầu.
Lam Ngân Thảo thu nạp, Đường Vũ Lân đối với Tạ Giải vẫn rất có tự tin.
- Hướng về Lý thúc xin lỗi, bồi thường tổn thất. Không phải vậy, ta liền giết ngươi!
Tạ Giải âm thanh lạnh lẽo âm trầm cực kỳ, mắt thấy Lý thúc hiền lành bị bắt nạt, hắn lúc này trong lòng tràn ngập phẫn nộ.
- Đừng kích động, tiểu huynh đệ, có chuyện từ từ nói.
Bên cạnh hai tên đại hán cho tới giờ khắc này mới phản ứng được. Những tên côn đồ này đối với tình thế phán đoán là rất bất lợi, nếu như ra tay bọn họ cũng không phải quá sợ, dù sao, dám to gan bên đường giết người cũng không nhiều. Thế nhưng tiểu hài tử ngược lại phiền phức, bởi vì tuổi còn nhỏ đã dễ dàng bất chấp hậu quả kích động.
- Với các ngươi người như thế không có gì để nói nhiều.
Tạ Giải lạnh giọng nói:
- Bồi thường Lý thúc tổn thất, thanh toán tiền thuốc thang, không phải vậy ta liền giết tên trọc đầu này.
Quang Long đột nhiên nở nụ cười:
- Tiểu tử, Hồn Sư đúng không, một khâu mà thôi. Ta Quang Long ở này trên đường lăn lộn nhiều năm như vậy, không chút bản lãnh, ngươi cho rằng ta có thể vẫn ở đây thu bảo hộ phí sao? Động thủ đi, ta ngược lại muốn xem xem, ngươi làm sao giết ta.
Tạ Giải sửng sốt một chút, hắn ở độ tuổi này, còn có chút không thể nào hiểu được không sợ chết là như nào. Lúc trước uy hiếp Mộ Hi, Mộ Hi cũng là cấp tốc liền thỏa hiệp à!
Quang Long Chủy hướng phía dưới ép một chút, hắn vẫn đúng là thật không dám giết người, nhưng đối với Quang Long thống hận đã để hắn đầu óc có chút nóng lên.
Thế nhưng, Quang Long Chủy ép xuống đồng thời, hắn đột nhiên cảm giác được, tên trọc đầu này cái cổ vô cùng cứng rắn, Quang Long Chủy dĩ nhiên ép không đi xuống.
- Cẩn thận!
Đường Vũ Lân đúng lúc nhắc nhở, Cổ Nguyệt cũng là thả ra một cái quả cầu lửa hướng về Quang Long.
Quang Long hữu quyền đã hung hãn đánh về Tạ Giải.
Cùng lúc đó, từ dưới chân hắn dâng lên hai vòng ánh sáng, rõ ràng là hai cái hồn hoàn, một cái màu trắng, một cái màu vàng. hắn trên người lỏa lộ ở bên ngoài da dẻ tất cả đều đã biến thành màu gỉ sét sắc, nơi cổ càng sinh ra từng khối từng khối nhô ra thiết vảy màu xám.