[Dịch] Mục Thần Ký - Sưu Tầm

Chương 90 : Kiếm ngang gối chém đầu quỷ quái


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Cổng thôn, sắc mặt lão nhân hút thuốc bằng tẩu xương người thay đổi, xoay người lại đối mặt với hắn, Tần Mục khí thế hùng hổ, điều động sóng biển mãnh liệt gào thét lao tới, giống như che ngợp bầu trời đè xuống! Nước chảy, chỉ cần chảy đủ xiết, liền có thể đánh nát tất cả, cắt ra tất cả, phá hủy tất cả! Đây là tác dụng kỳ diệu của Huyền Vũ nguyên khí, Huyền Vũ nguyên khí điều khiển nước, chỉ cần tốc độ của nước đạt đến bốn mươi sáu trượng trong nháy mắt (chắc là vận tốc nước = 46 trượng/giây), liền có thể cắt đứt sắt thép, chém lên trên thân thể người, tuyệt đối là một phát cắt đứt, không gì không xuyên thủng! Tần Mục chân đạp đầu sóng, lập tức nghiền ép về hướng ông già kia, khí thế ngập trời! Khi đã kích phát bức tranh của người điếc, thêm vào bảo huyết Giao long, cùng với chiếc lò lớn mà người câm đưa vào trong cơ thể hắn kia thì hắn có lòng tin đối phó bất cứ người nào! Cổng thôn, ông lão hút thuốc bằng tẩu xương người giơ tay lên, ầm ầm va chạm cùng tư thế đè xuống của sông dài ngập trời, toàn bộ sông dài tựa như rắn lớn tiến lên bị tan vỡ, hóa thành hồng thuỷ tràn ngập xung quanh! Cùng lúc đó, hai ngón tay của ông già kia sờ nhẹ một cái, thế đâm tới từ trong nước của Thiếu Bảo kiếm vậy mà ngừng lại! "Có tìm được Vô Ưu Hương hay không thế?" Ông già kia cười hắc hắc nói. Ngay trong nháy mắt khi ông lão này nắm Thiếu Bảo kiếm thì bàn tay của Tần Mục cũng nắm chặt chuôi kiếm, toàn bộ sức mạnh trong cơ thể bùng phát, đâm về phía trước! Sự mạnh mẽ của ông lão này vượt quá dự tính của hắn, thế nhưng con mắt của hắn đã mở ra Thần Nhãn Cửu Trọng thiên nên có thể nhìn ra xu thế biến hóa của sức mạnh trong cơ thể ông lão này. Thời điểm ông lão này giơ tay chống lại sông dài và nắm lấy mũi kiếm thì sức mạnh đã đến cực hạn, vào lúc này nếu thêm vào sức mạnh của bản thân Tần Mục thì sẽ vượt qua cực hạn chống cự của ông ta. Bảo huyết Giao long và bức tranh của người điếc làm cho sức mạnh cơ thể hắn tăng lên tới cực hạn, sức mạnh thân thể hắn có khả năng bùng nổ ra tuyệt đối không kém hơn pháp lực điên cuồng hiện giờ! Chiêu kiếm này đâm ra, lập tức khiến sắc mặt của ông lão kia thay đổi, hai ngón tay nắm không được mũi kiếm, bị Thiếu Bảo kiếm đâm thủng lòng bàn tay, phập một tiếng đâm vào lồng ngực của lão! "Ông lão, ta đây liền đưa ngươi đi Vô Ưu Hương!" Dưới chân Tần Mục phát lực, Thiếu Bảo kiếm đẩy ông lão kia về phía trước, vốn ông lão kia ngồi yên không động đậy, giờ phút này hai chân hạ xuống, nhưng cũng khó có thể chống đỡ được sức mạnh kinh người kia của Tần Mục, hai chân cày thành hai rãnh sâu trên mặt đất! Keeng! Một tay khác của ông lão kia phất tẩu thuốc bằng xương người lên, mạnh mẽ đánh vào Thiếu Bảo kiếm, cánh tay Tần Mục rung động tê dại, lập tức buông tay, nguyên khí cuốn Thiếu Bảo kiếm vẽ một vòng trên không trung, gọt vào cái cổ của ông lão kia! Vân kiếm thức! Tuy kiếm pháp trưởng thôn chỉ điểm cho hắn chỉ là những chiêu thức đơn giản nhất như thứ, vân, thiêu, thế nhưng uy lực lại lớn đến mức đáng sợ. Ông lão kia vội vàng tránh lui về phía sau, thế nhưng Thiếu Bảo kiếm vẫn vẽ vòng tròn xung quanh, kề sát cổ của ông ta, khiến lão ta chỉ có thể không ngừng lùi lại! Lại lui về phía sau, liền muốn lùi tới mốc lộ giới của thế giới người chết. Cùng lúc đó, những hồng thủy rải rác kia lần thứ hai bốc lên, từ bốn phương tám hướng gào thét lao tới, tựa như từng con rắn lớn cuộn về phía ông lão kia. Đột nhiên, tẩu thuốc bằng xương người trong tay ông lão kia bay lên, ngăn cản Thiếu Bảo kiếm, bên trong tẩu thuốc phun ra sương mù dày đặc, trong sương mù dày đặc khói thuốc tụ thành từng cái đầu lâu, kêu hư hư quái dị, nhào về phía Tần Mục, chui vào trong cơ thể hắn, lôi kéo hồn phách của hắn. Tần Mục dùng Tạo Hóa Thiên Ma công tự phong ấn hồn phách của mình, tùy ý những khô lâu từ khói thuốc kia gặm cắn lôi kéo, vẫn không cách nào kéo hồn phách của hắn ra ngoài thân thể. Tần Mục há mồm hít một hơi rồi bỗng nhiên phun ra một cơn gió lớn! Hô -- Sương mù kể cả những đầu lâu kia bị một hơi của hắn thổi tan, tuy hắn chưa từng học qua pháp thuật hoặc là thần thông điều khiển gió, thế nhưng tu vi lúc này của hắn đã được người điếc, người câm mạnh mẽ tăng lên tới độ cao khó có thể tưởng tượng trước đó, trong lúc hô hấp cũng là pháp thuật thần thông! Tẩu thuốc kia va chạm cùng Thiếu Bảo kiếm, bên trong tẩu thuốc vô số đốm lửa nhỏ bị đập ra, lập tức những đốm lửa kia hóa thành dung nham đỏ lòm đập vào mặt, bước chân Tần Mục lay động, tránh né dung nham đập tới, thế tiến công càng thêm mãnh liệt. Rắn lớn biến thành từ hồng thuỷ quấn quanh người lão giả, lập tức lại có không biết bao nhiêu thanh thủy kiếm* đâm vào quanh thân lão giả. *thủy kiếm: kiếm hình thành từ nước. Đột nhiên, tẩu thuốc của ông lão kia biến lớn, tựa như là một cái nồi đen ngòm to lớn chụp xuống, truyền đến sức hút khủng bố, hút sạch hồng thuỷ, tuy nhiên lửa bên trong tẩu thuốc cũng bị dập tắt. Tần Mục dùng thân pháp quỷ mị áp sát, cánh tay tung bay, hoặc quyền hoặc chưởng, tựa như ngàn cánh tay Phật đà, điên cuồng tấn công ông lão kia. Đột nhiên quyền pháp biến đổi, bên trong quyền pháp mang theo ánh đao, bộ pháp biến hoá thất thường, khiến cho sự công kích của hắn càng thêm khó lòng phòng bị. Ông lão kia không ngừng lùi lại, sức mạnh của lão còn trên cả Tần Mục, thế nhưng thân pháp, bộ pháp cùng quyền pháp, đao pháp của Tần Mục đều kỳ lạ khó lường, đặc biệt là thanh Thiếu Bảo kiếm kia, vô cùng sắc bén, mặc dù tẩu thuốc của lão cũng chịu không nổi, tuy chiêu thức thanh kiếm này sử dụng cực kỳ đơn giản, thế nhưng lại cực kỳ hữu hiệu, tốc độ nhanh, sức mạnh đủ, hơn nữa nhiều lần đột phá phòng ngự của tẩu thuốc, tấn công vào kẽ hở của lão ta! Tần Mục như một chuyên gia kiếm pháp, cho dù kiếm chiêu đơn giản tầm thường, nhưng cũng làm cho lão có một loại cảm giác khéo léo tinh xảo, rất vướng tay vướng chân, khiến cho lão không thể không lùi.Kiếm chiêu đơn giản nhất của trưởng thôn, thêm vào Thần Nhãn Cửu Trọng thiên của người mù, không cái nào không lợi hại! Ông lão này lại lui ra một bước, đột nhiên trong lòng thất kinh, trong khóe mắt chợt nhìn thấy một mốc lộ giới. Mốc lộ giới của thế giới người chết. Tần Mục nghiêng người cầm đao ngắn áp sát vào ngực, muốn nâng dao mổ lợn lên, ông lão kia không thể không lùi, vừa lui ra bước này thì đột nhiên máu thịt toàn thân lão biến mất, biến thành một bộ xương trắng. Mà Tần Mục tiến lên trước một bước, bước ra thế giới người chết, lập tức xương trắng trên người sinh ra máu thịt. Ông lão kia không nói một lời, xoay người liền đi, nhún người nhảy vào biển sương mù mênh mông. Tần Mục sinh ra máu thịt, sức mạnh thân thể sẽ còn tăng lên, mà máu thịt trên người lão mất đi, lực lượng sẽ suy yếu, mình yếu đi còn đối phương mạnh lên, lão ta chỉ còn một đường rút lui. Tần Mục thở phào nhẹ nhõm, thực lực của ông lão này cực mạnh, nếu tiếp tục chiến đấu thì chỉ sợ sẽ kéo dài đến lúc bảo huyết giao long mất đi hiệu lực, đến lúc đó, chỉ sợ người chết chính là hắn. Hắn đi tới ụ tàu, biển mây mù mênh mông vô bờ, không nhìn thấy phần cuối, bên trong biển mây mù mơ hồ có ánh sáng chiếu ra từ một chiếc đèn lồng. "Trưởng thôn có thể đuổi kịp hay không đây?" Tần Mục quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ma vân u ám bên trong thế giới người chết đang không ngừng vọt tới bên này, hiển nhiên là những cường giả trong thành kia điều động, đến đây kiểm tra. Nghĩ không được bao lâu, ma vân sẽ đi tới nơi này. Tần Mục chờ giây lát, chiếc thuyền treo đèn lồng kia bay tới, thế nhưng trưởng thôn vẫn chưa xuất hiện. Ma vân đã rất gần, không đi nữa chỉ sợ liền không kịp. Tần Mục lấy ra một Phong Đô tệ, đặt đồng tiền vàng này vào cọc gỗ trong ụ tàu, sau đó leo lên chiếc thuyền con nho nhỏ này. Người chèo thuyền mặc áo tơi khua mái chèo cho thuyền chạy vào trong biển mây mù, Tần Mục đứng ở đầu thuyền, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trưởng thôn vẫn chưa xuất hiện, khiến lòng hắn đột nhiên chìm xuống. Ma vân đã vọt tới thôn trang kia, rất nhanh đã đến ụ tàu, tuy nhiên giờ phút này thuyền con đã lái vào biển mây mù, không thấy tăm hơi. "Bản lĩnh trưởng thôn mạnh như vậy, nhất định sẽ bình an trở về!" Tần Mục an ủi mình, quỳ xuống dưới đèn lồng ở đầu thuyền, gỡ Thiếu Bảo kiếm từ trên lưng xuống, đặt ngang ở đầu gối, lẳng lặng nhìn về sương mù đang phun trào phía trước. Sức mạnh ẩn chứa trong bức tranh của người điếc đã tiêu tan, hiệu lực của bảo huyết Giao long cũng đang rút đi, lò lớn cũng dần dần trở nên u ám, sắp biến mất. Thuyền nhỏ đu đưa, càng chạy càng xa. Đột nhiên sương mù dưới thuyền phun trào, một bộ xương trắng ăn mặc quần áo rách nát tung người từ bên trong biển mây mù nhảy lên, nhào về phía Tần Mục trên thuyền! Tần Mục phảng phất từ lâu đã đoán trước nó sẽ nhảy ra, ngay khi đầu lâu bộ xương khô này vừa bốc lên ngoài khơi biển mây mù, Thiếu Bảo kiếm trên đầu gối hắn cứ thế rút ra. Trảm kiếm thức! Tần Mục vẫn ngồi bất động, mắt nhìn phía trước, vung kiếm chém ngang, bộ xương trắng mặc quần áo kia dưới sự vội vàng giơ tẩu thuốc bằng xương người trong tay lên, thế nhưng không thể ngăn lại một chém kinh diễm này! Trước lúc nó giơ lên tẩu thuốc bằng xương người thì Thiếu Bảo kiếm đã chém vào cổ của nó, thoáng một cái liền qua, đầu của nó quơ quơ rồi ngã vào trong biển mây mù, thân thể lại rơi trên thuyền, vẫn đứng thẳng, làm ra dáng vẻ tấn công, thế nhưng đã không có bất kỳ uy lực gì. "Ta chờ ngươi đã lâu, vẫn đang lưu ý ngươi dưới thuyền." Tần Mục thu kiếm vào vỏ, hoa văn của Thần Nhãn Cửu Trọng thiên trong mắt dần dần nhạt đi, bảo huyết Giao long và sức mạnh bên trong bức tranh của người điếc nhanh chóng biến mất, hướng về bộ xương trắng không đầu kia nói: "Ngươi ẩn núp bơi lội dưới thuyền trong biển mây mù, ta vẫn nhìn trong mắt. Ta đang chờ chính ngươi đưa đầu đến kiếm của ta, sau đó chém giết ngươi." Đột nhiên khí lực bộ xương trắng kia tản đi, rầm rầm phân giải thành từng khúc từng khúc xương rơi tán loạn khắp mặt đất. Tần Mục nhìn tẩu thuốc của người kia rơi vào trên thuyền, do dự một lát rồi ném tẩu thuốc này cùng toàn bộ xương vỡ trên thuyền vào trong biển mây mù, tẩu thuốc này có thể mạnh mẽ chống đỡ cùng Thiếu Bảo kiếm nhiều phát như vậy mà không rơi xuống hạ phong, thật sự là một bảo vật, linh binh có đẳng cấp cực cao, nhưng bởi vì dùng xương người để luyện chế thành, trong lòng hắn không thích, vì lẽ đó ném xuống. "Trưởng thôn, người nhất định phải bình an đấy... " Thiếu niên ngồi dưới đèn lồng, vẫn giơ kiếm ngang đầu gối, thấp giọng nói. Thuyền nhỏ trôi về từng ngọn từng ngọn núi xương trắng, chạy tới lối vào thế giới kỳ diệu này. Mà ở bên trong thế giới người chết, giữa bầu trời đột nhiên hiện ra một cơn lốc xoáy, vòng xoáy nứt ra, bị kiếm quang kinh diễm cắt thành hai nửa, trưởng thôn ứ máu giết ra, bên trong vòng xoáy kia máu chảy không ngừng. Vòng xoáy màu đỏ ngòm treo trên bầu trời, máu không khô, trông như là vết thương của bầu trời. Trưởng thôn xoay người lại, mười ngón tay vung vẩy, từng luồng từng luồng kiếm quang từ đầu ngón tay bay ra, tiến vào vòng xoáy, phong tỏa vòng xoáy. Máu bên trong vòng xoáy kia vẫn chảy không ngừng, tựa hồ có một con quái vật khổng lồ đang tức giận công kích miệng vòng xoáy, muốn đánh vỡ, nhưng cũng bị kiếm quang của trưởng thôn ngăn cản, nhất thời chốc lát không cách nào lao ra. Trưởng thôn thở phào nhẹ nhõm, lập tức lao về sơn môn Phong Đô, lúc ông sắp sửa bay qua sơn môn, đột nhiên dừng bước lại, chỉ thấy một vị quái nhân đầu chim, có hai cánh đứng trên sơn môn, đứng một chân, một chân khác rúc vào dưới lông chim.