[Dịch] Pokémon Master (Tinh Linh Chưởng Môn Nhân)
"Chào em, làm quen một chút, ta là Hà Hải Phi, có lẽ Eevee của em nhận ra ta đó."
Khi Hà Hải Phi đến gần Phương Duyên, hắn mở miệng nói.
Hả?
Thời điểm Hà Hải Phi đi tới, Phương Duyên cũng chú ý có người tới. Có điều sau khi đối phương mở miệng, hắn vẫn sững sờ một chút mới phản ứng lại.
Người này. . .
Lại có thể quen biết Eevee. . .
"Em là Phương Duyên, ngài khỏe chứ, ngài là bác sĩ trung tâm Pokemon sao?" Phương Duyên dò hỏi, đồng thời vẫy tay với Eevee, để nó tạm dừng đặc huấn.
"I Vý?"
Sau khi được gọi, Eevee bỗng thắng xe cái kít, nhanh chóng chạy tới.
Đồng thời, nó cũng bắt đầu dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Hà Hải Phi đột nhiên xuất hiện.
Nhưng sau một khắc, Eevee liền cao hứng kêu một tiếng. . .
Rất hiển nhiên, đúng như lời đối phương nói, Eevee đã gặp qua vị bác sĩ này.
Phương Duyên chợt nhận ra, nói: "Thì ra là bác sĩ Hà, vô cùng cảm tạ ngài đã trị liệu cho Eevee, thương thế của nó khôi phục rất tốt."
Hà Hải Phi nói: "Đều là việc ta phải làm."
Dứt lời, hắn cười ngồi xổm xuống, nhìn về phía Eevee, tiếp tục nói: "Nhìn từ bề ngoài, bé Eevee này ở giai đoạn trước chăm sóc rất tốt, bất luận là tinh thần hay nhịp thở đều rất mạnh khỏe dồi dào, mặt khác nhìn màu lông hiện tại. . . Hẳn là thường xuyên uống sữa Miltank phải không?"
"Đúng là vậy." Phương Duyên bất động thanh sắc gật gật đầu, bất quá trong lòng cũng rất kinh ngạc, chỉ dựa vào màu lông là đã có thể nhìn ra đồ ăn của Eevee sao?
Còn nữa, sao hắn thấy màu lông của Eevee đâu có gì khác biệt quá lớn đâu. . .
Eevee:. . . Xin lỗi, hổng hiểu gì hết.
"Ha ha, thật ra người bình thường rất khó phân biệt được sự khác biệt này." Hà Hải Phi nói: "Chúng ta là học tập có hệ thống."
"Đúng rồi, lúc trị liệu cho Eevee ta thường xuyên kiểm tra thấy trên người nó có rất nhiều thành phần thuốc trị thương, so với mức độ vết thương, thì em dùng lượng hơi quá nhiều một chút, kỳ thật mấy vết thương nhỏ thế này cũng không có hậu quả gì lớn, đối với Pokemon mà nói, trầy da nho nhỏ ngược lại có thể rèn luyện năng lực tự lành của chúng."
"Í vỳ?" Lời nói này vừa ra, Eevee vốn dĩ nhìn Hà Hải Phi còn có chút thân cận, nhất thời lui lại một bước, xém chút nữa muốn mọc răng nhe ra.
"Cám ơn, em sẽ chú ý." Tuy không biết vị bác sĩ Pokemon này vì sao sẽ nhiều lời như vậy, nhưng kinh nghiệm đối phương tiết lộ, Phương Duyên sẽ ghi tạc ở trong lòng. Hắn thường xuyên cho Eevee sử dụng thuốc trị thương rong quá trình đặc huấn, thuần túy là vì lo lắng thương thế của nó, sợ vết thương sẽ chuyển biến xấu.
Dứt lời, Eevee lại tuyệt vọng nhìn Phương Duyên một cái.
Đây là chuyện gì. . . Eevee cảm thấy toàn thế giới đều đang chống lại nó.
Sau khi nói đơn giản hai câu, Hà Hải Phi đứng dậy, đối với phương pháp đặc huấn của Phương Duyên, cho dù là vị bác sĩ Pokemon như hắn cũng rất tán thành. Loại huấn luyện mang tính toàn diện thế này có thể tiết kiệm không ít thời gian, mà lại càng dễ để Eevee thông hiểu nhiều thứ, trưởng thành cân đối.
"Bác sĩ Hà, ngài hôm nay không cần làm ở trung tâm Pokemon sao?" Phương Duyên tò mò hỏi.
"À, hôm nay ta xin nghỉ." Hà Hải Phi chỉ áo blouse trắng, nói: "Trong nhà không có quần áo mới, chỉ có thể mặc nó, hơn nữa đợi tới lúc ta trở về là đã vào ca mới, nên không cần thay quần áo."
"Ngài là người Nam Vụ trấn?" Phương Duyên kinh ngạc hỏi.
"Không giống sao?" Hà Hải Phi cười cười, nói: "Nói đến, em vừa mới trở thành tân Huấn Luyện Gia nhỉ? Học ở Bình Thành Nhất Trung phải không? Đúng rồi, em là con nhà ai?"
Vị bác sĩ Hà này cứ thao thao bất tuyệt, như cái máy nói, Phương Duyên cũng không thiếu chút thời gian này, tiện thể liền trả lời.
"Dạ, là mùa hè này đăng ký, ông của em. . . Tất cả mọi người gọi ông ấy là Phương Đại Hắc. . ."
"Ha ha, em là hài tử nhà Phương lão gia tử?" Hà Hải Phi có chút ngoài ý muốn.
"Ngài còn quen biết ông của em?"
"Lão gia tử đánh cờ rất tốt, ta thường xuyên ở bên đường xem bọn họ chơi cờ tướng." Hà Hải Phi nói.
Phương Duyên cũng rất bất ngờ. Đột nhiên, hai mắt hắn tỏa sáng, dù sao đã trò chuyện lâu như vậy, chi bằng hỏi chút vấn đề hữu dụng, giấy chứng nhận bác sĩ Pokemon cũng không dễ lấy so với Bồi Dưỡng Gia đâu, tại các phương diện bồi dưỡng Pokemon, bác sĩ Pokemon cũng coi như là nửa chuyên gia.
"Bác sĩ Hà, thời điểm ở trung tâm Pokemon không biết ngài có kiểm tra qua thân thể Eevee không, lần trước nó kiểm tra sức khoẻ vẫn là lúc nó mới sinh, ngài cũng biết đó, em là tân Huấn Luyện Gia, phương diện bồi dưỡng này. . . Thực sự không biết nhiều." Phương Duyên tận lực cười nói làm thân, muốn nghe xem cái nhìn của đối phương.
"Điều này à..." Hà Hải Phi gật gật đầu, đối với việc Phương Duyên có thể bồi dưỡng Eevee mới xuất sinh không lâu đến trình độ này, hắn vẫn rất bội phục, còn nữa, hắn có thể nhìn ra, cảm tình của Eevee và Phương Duyên rất tốt, điểm này là vô cùng đáng quý.
"Thật ra các phương diện Eevee đều phát dục rất tốt. . ."
"Nhưng cũng không phải không có không gian tăng cường."
"Hiện tại Eevee vẫn còn uống sữa Miltank phải không?"
"Dạ, ăn là đồ ăn dặm thích hợp Pokemon hệ Thường (Normal) của tập đoàn Thự Quang." Phương Duyên nói: "Có vấn đề gì không?"
"Không có vấn đề, chẳng qua thấy các em huấn luyện nghiêm túc như vậy, là cần làm chuyện gì đặc biệt sao?" Hà Hải Phi hỏi.
"Em muốn cùng Eevee tham gia giải thi đấu cho tân Huấn Luyện Gia bên Ma Đô." Phương Duyên thuận miệng nói, dù sao cũng không phải là chuyện bí mật gì.
"Nếu như vậy, cần phải chú trọng tăng lên thực lực, đồ ăn phối hợp em cho Eevee dùng hiện giờ cũng không là sự lựa chọn tốt nhất." Hà Hải Phi suy nghĩ một chút nói.
"Thế nhưng cũng không cần làm thay đổi quá lớn, em đổi sữa bò Miltank thành 'Lemonade' hoặc 'Pinap juice milk' phối hợp cùng sữa Miltank thời kỳ cho con bú 'Mu Mu sữa tươi' đi, cũng không cần cho Eevee uống mỗi ngày, lấy cường độ huấn luyện trước mắt của em, đại khái một tuần 3 bình là được rồi."
"Eevee trước mắt đang ở thời kỳ phát triển, hai loại Lemonade có thể cho thân thể nó trở nên cường tráng hơn, bổ sung vi lượng nguyên tố dinh dưỡng, mà 'Mu Mu sữa tươi', có thể bất tri bất giác thay đổi thể chất của nó, để nó hấp thu thành quả huấn luyện càng có hiệu suất hơn, cứ như vậy, cường độ huấn luyện của em cho dù mạnh hơn một chút cũng không sao."
"Ta không phải Bồi Dưỡng Gia chuyên nghiệp, chỉ có thể cho em những đề nghị này."
Lemonade là thực phẩm đặc thù điều phối từ Berries, cũng không phải là hoa quả phổ thông, 'Mu Mu sữa tươi' là tinh hoa sữa bò thời kỳ Miltank cho con bú, cả hai đều có giá trị dinh dưỡng cao hơn sữa bò phổ thông, thậm chí còn có hiệu quả khôi phục thể lực, đương nhiên, giá cả thì. . .
Phương Duyên vội ho một tiếng, xấu hổ nha.
Nguyên nhân rất đơn giản, chỉ có 4 chữ, 'Nghèo rớt mồng tơi'.
Với lại, loại thực phẩm dinh dưỡng cao này phải sử dụng thời gian dài mới được, một tháng rất khó đưa đến công hiệu rõ rệt. . .
Tính ra giá cả mắc hơn quá nhiều sữa bò Miltank!
Phương Duyên nhất định phải thận trọng cân nhắc.
Hà Hải Phi mỉm cười, nhìn ra sự quẫn bách của Phương Duyên, nhưng điều này không liên quan tới hắn, hắn cũng chỉ cảm thấy Phương Duyên rất có ý tứ, tùy tiện tới trò chuyện một chút, dù sao mọi người đều là đồng hương.
Có điều hai người cũng không có trò chuyện quá lâu, Hà Hải Phi mượn lý do đi làm để rời đi, trước khi đi còn cổ vũ Phương Duyên và Eevee một phen, nói bọn họ nhất định phải cố lên.
"Ông chú này cũng là người Nam Vụ trấn à?"
Phương Duyên không có ấn tượng gì đối với vị bác sĩ Hà Hải Phi này, nhưng hắn cũng không có xoắn xuýt quá lâu, chỉ coi đó là khúc nhạc đệm cho kỳ đặc huấn.
Đề nghị của đối phương, hắn nghe hiểu một phần, về phần đề cao chất lượng thực phẩm gì đó. . . Phương Duyên thực sự hữu tâm vô lực.
Trừ phi, hiện tại hắn và Eevee có thể cầm được tiền thưởng cúp tiểu Ho-Oh.
Nhưng sau khi tham gia cúp tiểu Ho-Oh, cũng đã hết thời kỳ cần mấy thực phẩm này rồi.
Cái này hoàn toàn là BUG a.
"Mặc kệ, tiếp tục đặc huấn." Phương Duyên hô.
"I vy!"
. . .
Khoảng cách cúp tiểu Ho-Oh diễn ra còn có hơn 30 ngày, Phương Duyên cùng Eevee đặc huấn cũng tiến vào giai đoạn khẩn trương nhất.
Phương Duyên không muốn đề cao quá mức hiệu suất huấn luyện của Eevee, bời vì trừ ba cái nội dung huấn luyện này ra, bọn họ còn có một nhiệm vụ quan trọng khác...
Eevee trước mắt còn không có chiêu thức có thể đối kháng Pokemon hệ Ghost, cho nên trong khoảng thời gian này, Phương Duyên nhất định phải nghĩ ra một biện pháp.
Nếu không, đợi tới khi trên giải đấu đụng phải Pokemon hệ Ghost làm đối thủ, Eevee cũng không có chỗ để khóc.
Thời gian. . .
Nháy mắt trôi qua.
Nửa tháng lại qua.
Đặc huấn vừa khổ vừa mệt, Phương Duyên cùng Eevee vẫn đang kiên trì.
Bất quá cùng lúc đó, ở Bình Thành, trung tâm dự báo tai họa của phân bộ hiệp hội Huấn Luyện Gia lại đột nhiên phát sinh biến cố.
"Ước lượng sơ bộ, quy mô bí cảnh là cỡ siêu nhỏ."
"Vị trí dự đoán bí cảnh xuất hiện đã xác định, Nam Vụ trấn, tọa độ. . ."
"Lần nữa xác nhận, tuyên bố cảnh báo tai họa cấp D."