[Dịch] Thần Ấn Vương Tọa

Chương 275 : Sinh Mệnh Dự Ngôn


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Sự bình tĩnh của Ma Thần Hoàng rốt cuộc bị đánh vỡ. Y chậm rãi nâng lên tay phải, rơi xuống tay vịn bảo tọa thần hoàng. Chỉ một động tác đơn giản như thế mà đã hấp dẫn ánh mắt mọi người nhìn chăm chú. Năm ma thần có mặt bản năng nhìn Ma Thần Hoàng, nhìn thấy một đôi mắt sâu thẳm tựa như biển đêm. Năm người cùng đánh rùng mình, nỗi sợ hãi và run rẩy trong lòng càng mãnh liệt. A Bảo đứng cạnh Ma Thần Hoàng thì có cảm giác hoàn toàn khác. Vài năm nay tu vi của y có thể nói là tăng vọt, gần như mỗi năm đều tăng cao, chính y cũng cảm thấy dường như cách cảnh giới của phụ thân ngày càng gần. Nhưng mới rồi, trong một tiếng đồng hồ Ma Thần Hoàng im lặng, A Bảo biết mình sai rồi. Bởi vì y bỗng rõ ràng cảm nhận được khoảng cách giữa mình và phụ thân vẫn như trên trời và dưới đất, tựa đom đóm và ánh trăng. Ma Thần Hoàng chậm rãi đứng lên khỏi bảo tọa thần hoàng, nhìn qua thì y không khác gì người thường, vẫn dùng đôi tay chống tay vịn từ từ đứng lên. Nhưng khi y đứng lên thì năm ma thần bên dưới gần như cùng lúc quỳ gối xuống đất, cung kính hô. “Bệ hạ!” Ma Thần Hoàng dưới loại trạng thái này tuyệt đối sẽ không xưng huynh gọi đệ với chúng. Mà là thiết huyết vô tình, tu hoành vô địch, đế vương ma tộc. “Ngõa Sa Khắc, ngươi đứng lên.” Vang lên giọng bình tĩnh của Ma Thần Hoàng. Đôi tay y chắp sau lưng, ánh mắt ngày càng sáng ngời nhìn hướng Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc. Thân thể Ngõa Sa Khắc bản năng run rẩy, sau mới chậm rãi đứng dậy, vẫn cúi đầu, cung kính nói. “Bệ hạ.” Ma Thần Hoàng cười. Nụ cười của y nhìn thật hiền hòa, thậm chí là có chút dịu dàng. Y chậm rãi từ trên đài cao có bảo tọa thần hoàng bước xuống dưới. Gần như khi Ma Thần Hoàng bước ra một bước thì người Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc run một cái, áp lực này cực kỳ áp chế tinh thần y. Mãi đến khi đi tới trước mặt Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc thì Ma Thần Hoàng mới dừng bước. Vị tiên tri ma tộc trước mặt y không tự giác khẽ run. “Có phải là đã dự cảm được cái gì?” Ma Thần Hoàng cười khẽ hỏi. Ngõa Sa Khắc không hé răng, y không dám ra tiếng. Bởi vì giây phút y bước vào chính điện Ma Hoàng cung thì đã cảm nhận được một tia tử khí, tia tử khi này đến từ người y, làm sao y không sợ cho được? Ma Thần Hoàng nhàn nhạt nói. “Chỉ không biết ngươi có dự đoán đúng không. Ngươi đoán xem, hôm nay sống sót rời khỏi đây hay chết tại chỗ?” “Bệ hạ!” Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư vẫn quỳ gối một bên kinh sợ biến sắc, bản năng ngẩng đầu hét to một tiếng. Cảm tình giữa y và Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc là sâu đậm nhất, không ngờ cơn giận của Ma Thần Hoàng hôm nay là đối với Ngõa Sa Khắc. Nhưng y không thể tưởng tượng nổi Tinh Ma Thần đã làm cái gì, khiến Ma Thần Hoàng mấy trăm năm chưa xuất hiện lửa giận bùng phát trong hôm nay. “Câm mồm!” Ma Thần Hoàng lạnh lùng quát một tiếng, nâng lên chân phải, nhanh như chớp đạp vào vai Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư. Thoáng chốc thân thể A Gia Lôi Tư tựa như đạn pháo bay ra ngoài, đánh vào vách chính điện Ma Hoàng cung, phát ra tiếng chấn, mảng đá vỡ rơi xuống cùng thân thể Nguyệt Ma tộc. Ma Thần Hoàng đá một cước kinh sợ Tử Linh Ma Thần, Địa Ngục Ma Thần và Hùng Ma Thần. Cả ba quỳ rạp, không có can đảm ngẩng đầu lên. Chúng biết Ma Thần Hoàng tin cậy nhất, có quan hệ tốt nhất chính là Nguyệt Ma Thần và Tinh Ma Thần. Hơn nữa luôn lấy huynh đệ với hai ma thần xếp hạng hai, ba. Hôm nay không biết ra biến cố gì mà Ma Thần Hoàng nổi giận với Tinh Ma Thần, còn trở mặt với Nguyệt Ma Thần. Nên biết rằng Nguyệt Ma Thần, Tinh Ma Thần ở trong ma thần có địa vị cực kỳ quan trọng, đứng sau Nghịch Thiên Ma Long tộc của Ma Thần Hoàng! Nhưng dù Nguyệt Ma Thần bị một cước đá bay, lúc này không có chút ý phản kháng. Sau khi rơi xuống đất lại quỳ lên, không dám ra tiếng nữa. “Ngẩng đầu lên, nhìn ta.” Ma Thần Hoàng lạnh lùng nói. Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc từ từ ngẩng đầu, trong mắt chỉ có chua xót. Y cảm giác rõ ràng trong người Ma Thần Hoàng là sát ý điên cuồng. Y là Đại Dự Ngôn Sư, là tiên tri của ma tộc, nhưng coi như là năng lực dự ngôn của y cũng không có tác dụng gì với Ma Thần Hoàng. Bởi vì trong ma tộc, không ai so với y càng biết rõ Ma Thần Hoàng đã vượt qua tất cả trong thế giới này, đạt tới cảnh giới khác. Năm đó khi Ma Thần Hoàng hoàn thành đột phá, y ở ngay bên cạnh, chính mắt chứng kiến Ma Thần Hoàng đột phá nhịch thiên. Càng biết rõ vị Ma Thần Hoàng này chính là cường giả mạnh nhất từ trước giờ của ma tộc. Bất cứ ma tộc nào muốn phản kháng y đều chỉ là trò cười. Nhìn Ngõa Sa Khắc trước mặt, Ma Thần Hoàng chậm rãi nói. “Ngõa Sa Khắc, ta tin tưởng ngươi như vậy, cho đến nay luôn đem ngươi thành trợ tá đắc lực. Vì tộc ta, ngươi luôn làm hết sức. Nhưng ngươi có biết, làm tiên tri tộc ta, một lần sai lầm của ngươi sẽ chôn vùi tương lai tộc ta không?” Giọng y không cao nhưng thốt ra từng lời thì trên người Tinh Ma Thần sẽ lóe một tầng sáng da cam. Khi câu hỏi kết thúc, miệng mũi Ngõa Sa Khắc có máu da cam chảy ra. Tuy Ma Thần Hoàng không trực tiếp ra tay với y, nhưng thi triển thủ đoạn còn khủng bố hơn Nguyệt Ma Thần nhiều, đó là thương tổn từ linh hồn. Ngõa Sa Khắc cười khổ, nói. “Nếu ta không đoán sai thì chắc là bởi vì tin tức hơn một tháng trước. Bệ hạ đã chứng thực tin tức đó rồi?” Ma Thần Hoàng gật đầu, trong mắt không còn bình tĩnh, khí lạnh điên cuồng tuôn trào. “Không sai, hắn còn sống. Cho ta biết, vì cái gì?” “Không, không thể nào!” Ngõa Sa Khắc thất thanh nói. Lúc này dường như y đã quên Ma Thần Hoàng khủng bố. “Không thể nào? Chẳng lẽ ta chính mắt thấy còn có sai? Hắn chẳng những xuất hiện, còn ngăn cản ta bắt thần vị tự nhiên, nói chuyện với ta. Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thực. Ngươi còn có gì để nói?” Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc hít sâu, nỗi sợ hãi nơi đáy mắt đột nhiên biến mất, còn lại là một loại biểu tình đặc biệt. “Bệ hạ, ta không sai. Dự ngôn của ta cũng sẽ không sai. Lúc đó hắn đã chết rồi, ta từng nhiều lần cảm giác hơi thở sinh mệnh của hắn, vì điều này nhiều lần tiên tri, kết quả giống nhau. Dự ngôn đối với một người không thể nào sai lầm.” Ma Thần Hoàng nheo mắt. “Nói vậy là ta nhìn lầm, nghe lầm?” Ngõa Sa Khắc im lặng giây lát sau, dường như quyết định cái gì, mắt lóe sáng như ánh sao, nói. “Chọc giận bệ hạ, ta biết kết cuộc của mình. Nếu đã vậy thì ta nguyện vì ma tộc làm một việc cuối cùng. Ta nguyện lấy sinh mệnh của mình hiến tế tiến hành dự ngôn hoàn nguyên. Mặc kệ hắn sống hay chết, có hơi thở hắn để lại lúc bị bệ hạ đánh chết, lấy mạng ta làm cái giá, chắc có thể thấy nguyên nhân tại sao hắn còn sống.” “Không được! Không được!” Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư nhoáng người lên đi tới trước mặt Ma Thần Hoàng, quỳ tại đó, khổ sở cầu xin. “Bệ hạ, từ khi Ngõa Sa Khắc trở thành Tinh Ma Thần đã trả giá rất nhiều cho tộc ta, ngài không niệm công lao cũng nghĩ tới khổ lao chứ. Thần nguyện dẫn tộc ta đánh lén Liên Minh Thánh Điện, bắt Long Hạo Thần tới trước mặt ngài, mặc kệ ngài xử lý!” Nghe tới ba chữ Long Hạo Thần, A Bảo đứng cạnh bảo tọa thần hoàng người đột nhiên cứng đơ, hốc mắt tối đen bỗng lóe tia sáng tím rực rỡ, sát khí lãnh liệt bùng phát. “Ngươi?” Ma Thần Hoàng hừ lạnh. “Bây giờ ngươi có phải là đối thủ của hắn hay không thì rất khó nói. Tốt, Ngõa Sa Khắc, ta sẽ cho ngươi một cơ hội, bây giờ ngươi có thể bắt đầu.” Nói xong y nâng lên chân trái, lần nữa một cước đá bay Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư. Cùng lúc đó, một đoàn sáng tím hóa thành bọt khí phong ấn A Gia Lôi Tư vào trong, khiến y không thể phát ra thanh âm. Nhìn Ma Thần Hoàng quay trở về bình tĩnh, đáy mắt Ngõa Sa Khắc xẹt qua tia tuyệt vọng. Y biết, đã không còn khả năng khác. Trừ Nguyệt Ma Thần ra, ba ma thần khác chỉ quỳ tại đó, không nói một câu. Trên mặt Ngõa Sa Khắc lộ nụ cười thảm, chậm rãi quỳ xuống trước mặt Ma Thần Hoàng. “Xin bệ hạ nghĩ tình ta vì tộc mình mà đừng quên che chửo tộc nhân của ta.” Phong Tú lạnh lùng nhìn y. “Bắt đầu đi.” Ngõa Sa Khắc không nghe được đáp án mong muốn, ánh mắt ngơ ngác, đứng dậy đi hướng lối vào đại điện. Khi đi qua ba ma thần quỳ rạp tại đó thì bước chân hơi dừng lại, tiếp tục tiến lên mười bước mới ngừng. Ánh sáng da cam dần biến mạnh trong khi y đi qua, khi bước chân y dừng lại thì đã biến vô cùng sáng ngời. Ma Thần Hoàng vung tay áo, linh lực cường đại quét bay Tử Linh Ma Thần, Địa Ngục Ma Thần và Hùng Ma Thần. Ba ma thần té một bên, câm như hến. Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư căng thẳng, nhưng không dám trực tiếp tránh thoát phong ấn của Ma Thần Hoàng. Nếu không thì chắc chắn y sẽ bị giận chó đánh mèo. Ma Thần Hoàng có thể xuống tay với Tinh Ma Thần, chưa chắc buông tha cho y. Đôi tay Ngõa Sa Khắc từ từ giang hai bên người, lòng bàn tay hướng lên trên, xuất hiện một quả cầu thủy tinh sắc da cam. Thanh âm trầm thấp niệm chú ngữ bắt đầu vang lên, ánh sáng da cam nồng đậm từ từ dâng lên quanh người. Ma Thần Hoàng vẫn lạnh lùng nhìn y, ánh mắt lạnh như băng chẳng có chút thương hại. Ngõa Sa Khắc ngâm xướng chú ngữ từ trầm thấp dần biến cao vút. Ánh sáng màu da cam nồng đậm hóa thành ngọn lửa. Đó là ngọn lửa rất lạ, quần áo của Ngõa Sa Khắc dần bốc hơi trong lửa, thiêu đốt, thân thể y bắt đầu biến trong suốt, sáng ngời. Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư đã nhắm mắt lại, đây là Ngõa Sa Khắc dùng thiêu đốt sự sống làm cái giá dự ngôn! Cũng là dự ngôn mạnh nhất của Tinh Ma Thần, so với lần trước y sử dụng Đại Dự Ngôn Thuật thì còn cao hơn một bậc. Một khi sử dụng Sinh Mệnh Dự Ngôn thì không thể thay đổi được, nhất định sẽ tiêu hao hết tất cả sự sống của người sử dụng, nhưng hiệu quả tiên tri cũng là tốt nhất, gần với sự thực nhất. Ngõa Sa Khắc từ từ xoay người lại, đôi mắt đã hoàn toàn biến thành màu đỏ. Thanh âm ngâm xướng cao phút ngừng lại vào giây phút y xoay người. Đối mặt Ma Thần Hoàng, y hộc ra búng máu. Ngọn lửa da cam vốn bùng cháy dữ dội chớp mắt tăng vọt, hóa thành cột sáng da cam bay lên đến năm mét. Trong chính điện Ma Hoàng cung bắt đầu xuát hiện một loại hơi thở quái lạ. Cường giả ma tộc có mặt đều cảm giác được ý thức của mình biến hoảng hốt, dù là Ma Thần Hoàng cũng không ngoại lệ. Tinh Ma Thần đốt cháy ngọn lửa sự sống, lực lượng linh hồn đã tăng tới trình độ cực kỳ khủng bố. Những người có mặt đều là lần đầu tiên trông thấy Sinh Mệnh Dự Ngôn, chỉ có Tinh Ma Thần các đời mới có thể sử dụng. Trong lịch sử ma tộc, thứ này chỉ xuất hiện hai lần. Dù sao nó là tiên tri lấy mạng của Tinh Ma Thần làm cái giá! Cột sáng da cam dần biến thành màn sáng hiện trên không trung chính điện Ma Hoàng cung. Quang ảnh hư ảo đầu tiện là hình lốc xoáy sau đó dần rõ ràng. Hình ảnh hiện ra là lúc trước Ma Thần Hoàng đánh chết Long Hạo Thần. Trái tim Long Hạo Thần bị xuyên qua, chậm rãi ngã xuống đất. Sau đó Thải Nhi cùng các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi mang xác hắn rời khỏi tháp Tinh Ma, nhanh chóng rời đi. Hình ảnh theo đám Long Hạo Thần ra ngoài hoang vắng, Dạ Tiểu Lệ xuất hiện, nói gì đó với Thải Nhi, ngay sau đó xuất hiện hình ảnh Thải Nhi lấy Giai Điệu Vĩnh Hằng khỏi cổ Long Hạo Thần đeo trên người mình. Nhìn thấy Dạ Tiểu Lệ, lông mày Ma Thần Hoàng nhướng lên. Nhưng khi y thấy Dạ Tiểu Lệ không giúp Long Hạo Thần chữa trị thì mắt lộ nghi hoặc. Cho dù cô có là thần vị của Tự Nhiên Nữ Thần cũng không thể sống lại cái xác chứ. Ngay lúc này, hình ảnh biến đổi, bắt đầu truyền tống. Thải Nhi mang theo mọi người chớp mắt hóa thành từng luồng sáng biến mất tại đất trống. Màn sáng da cam lần nữa hiện hình lốc xoáy, thân thể Tinh Ma Thần thì run bần bật, dường như phải chịu đựng thống khổ gì dữ dội lắm. Lốc xoáy da cam kéo dài chừng một phút đồng hồ mới hiện ra hình ảnh khác. Nhưng lần này hình ảnh biến mơ hồ hơn trước rất nhiều. Một bảo tháp bảy tầng hiện ra trong hình ảnh. Nhìn thấy bảo tháp này, các cường giả ma tộc có mặt đều cảm nhận áp lực không tên đến từ linh hồn. Coi như là Ma Thần Hoàng cũng không tránh khỏi. Hình ảnh phóng đại, chui vào trong tháp, sau đó xuất hiện tình hình Thải Nhi cõng xác Long Hạo Thần, dẫn theo Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi trèo lên trên. Dù hình ảnh rất mơ hồ nhưng vẫn có thể nhận ra được mấy người Quang Chi Thần Hi quan trọng. Đặc biệt là Thải Nhi cõng xác Long Hạo Thần, dựa vào Lưỡi Hái Tử Thần đặc biệt của nàng để phân biệt. Nhìn tới nơi này, sắc mặt Ma Thần Hoàng biến âm trầm. Long Hạo Thần chết rồi, Thải Nhi cõng xác hắn truyền tống tới nơi đặc biệt như vậy, tất nhiên là vì sống lại hắn, nếu không thì cần gì làm vậy? Nhưng Ngõa Sa Khắc cứ nói với mình là Long Hạo Thần vốn không sống lại, thật là chết cũng không đáng tiếc. Hình ảnh không ngừng biến đổi, dần xuất hiện tình hình chiến đấu, nhưng cũng vì thế mà càng mơ hồ. Khi Thải Nhi trèo lên đường lên trời thì trong hình ảnh chỉ có thể lờ mờ thấy sắc vàng. Cửa ánh sáng vàng xuất hiện, Thải Nhi phóng vào trong. Ngay sau đó, hình ảnh biến rối loạn, đường nét hoàn toàn hư ảo. Ngõa Sa Khắc hét lớn một tiếng, lần nữa phun ra búng máu da cam. Lần này người y không thể kiềm chế được run dữ dội, sự sống tuôn trào ra ngoài. Có máu y giữ vững, đường nét dần ổn định, biến rõ ràng hơn. Một quan tài to lớn hiện ra trong tầm mắt các ma thần. Tử Linh Thánh Pháp Thần, Vong Linh Thiên Tai Y Lai Khắc Tư xuất hiện. Không khí áp lực từ tận linh hồn các ma thần tăng lên đến đỉnh điểm. “Vong linh pháp sư quang hệ?” Ma Thần Hoàng bật thốt. Hình ảnh nhảy rất nhanh, xuất hiện hình ảnh trong tay Y Lai Khắc Tư ngưng tụ ra trái tim vàng. Tuy chỉ là trong khoảnh khắc nhưng vẫn bị Ma Thần Hoàng bắt giữ được. Ngay sau đó thì thấy ngực Long Hạo Thần không ngừng dâng lên ánh sáng vàng, nhấp nháy. Khi hình ảnh biến đổi, đã là giây phút Y Lai Khắc Tư nắm Lưỡi Hái Tử Thần tịnh hóa bản thân. Tiên tri của Ngõa Sa Khắc tới đây thì không thể kéo dài được nữa. Y cưỡng ép tăng mạnh Sinh Mệnh Dự Ngôn, khiến thời gian dự ngôn thuật giảm thấp nhiều. Ánh sáng da cam dần tối đi, hình ảnh biến mất. Thân thể Ngõa Sa Khắc trong ánh sáng bao phủ không ngừng đung đưa. “Hắn…không phải…nhân loại…hắn…là vong linh…thân thể…là vong linh…hắn đúng là…chết rồi…hắn…chết, Austin…Griffin…không khả năng...sống…Long Hạo Thần…thân thể chỉ là vong linh…chỉ là…vong linh…” Giọng Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc như khóc như than, đám ma thần nghe thấy quay đầu lại. Lúc này Ngõa Sa Khắc trông như lệ quỷ, toàn thân cháy đen. Y dùng sinh mạng của mình nói cho Ma Thần Hoàng biết, tiên tri của y không hề sai. Lúc đó Long Hạo Thần đúng là chết rồi, vẫn không sống lại. Hắn dùng thân thể vong linh sinh tồn. Hắn có được chỉ là trái tim một vong linh pháp sư cường đại mô phỏng. Ánh mắt chất vấn cùng lúc bắn ra từ mắt các ma tộc rơi vào người Ma Thần Hoàng. Đặc biệt là Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư, bởi vì giận dữ mà tay siết chặt. Ngay lúc này, Ma Thần Hoàng nâng lên tay phải. Một đoàn sáng xanh biếc bay ra, rơi vào người Ngõa Sa Khắc. Vầng sáng xanh nhu hòa quay quanh người Ngõa Sa Khắc, sự sống mạnh mẽ điên cuồng rót vào người y. Tiếng va chạm giòn vang êm tai không ngừng vang lên. Tựa như núi cao nước chảy, như cầm sắt hòa minh. Hơi thở sự sống của Ngõa Sa Khắc rõ ràng đã xói mòn thế mà đang lấy tốc độ nhanh chóng mặt hồi phục lại. Thân thể lung lay ổn định lại. Đây là lực lượng gì thế này? Đám ma thần trợn tròn mắt, há hốc mồm nhìn Ngõa Sa Khắc. Cho dù Ma Thần Hoàng có mạnh hơn nữa thì y có là lực lượng hắc ám! Nhưng cái này rõ ràng là ma pháp sinh mệnh, cấp bậc còn cao như vậy, thậm chí có thể sánh ngang với cảnh giới ma pháp hắc ám của Ma Thần Hoàng! Ma Thần Hoàng nhíu mày, y biết hôm nay mình hơi quá đáng. Dù y có quyền uy cao thượng hơn nữa trong ma tộc, Ngõa Sa Khắc cũng là ma thần xếp hạng thứ ba trong ma tộc, còn là tiên tri của ma tộc. Y không thể không lấy ra báu vật quan trọng này giữ mạng của Ngõa Sa Khắc, nếu không thì e rằng mấy ma thần trước mặt sẽ bất mãn với y. Ma Thần Hoàng cởi xuống áo choàng đen hoa quý của mình, chậm rãi đi tới trước mặt Ngõa Sa Khắc. Nhìn thân thể Ngõa Sa Khắc tẩm trong ánh sáng xanh biếc dần hồi phục sức sống, y thở dài một tiếng, nói. “Quan tâm thì sẽ bị loạn, chuyện này là ta hiểu lầm ngươi. Mỗi người các người đều hiểu Austin Griffin có ý nghĩa như thế nào đối với tộc ta rồi. Cũng vì thế nên ta mới tức giận. Ta có thể làm chính là cướp lại sinh mệnh đã mất của ngươi. Tam đệ, hy vọng ngươi hiểu cho ta.” Nói rồi y tự tay đem áo choàng khoác lên người Ngõa Sa Khắc. Ánh sáng xanh biếc có hơi thở sinh mệnh quá mãnh liệt, chỉ một lát sau, Ngõa Sa Khắc không chỉ hồi phục sự sống bởi vì thi triển Sinh Mệnh Dự Ngôn, ngay cả dự ngôn thuật lúc trước tạo thành vết thương trên người cũng lành lặn lại. bỗng chốc trong lòng y rối bời, nhìn Ma Thần Hoàng trước mặt mình, không nói ra lời. Ma Thần Hoàng vung tay, giải trừ phong ấn Nguyệt Ma Thần, xoay người, chậm rãi bước tới bảo tọa thần hoàng. Sự sống của Tinh Ma Thần hồi phục khiến khó chịu trong lòng mấy vị ma thần nhanh chóng biến mất. Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư vội vàng đi tới bên cạnh Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc, mặt lộ ý hỏi. Ngõa Sa Khắc nhìn y thật lâu, trong mắt lộ ý cảm kích. Trong nhiều ma thần như vậy, mỗi tên đều từng chịu ơn của y. Làm tiên tri ma tộc, gần như mỗi ma thần đều từng tới cửa cầu y dự ngôn. Nhưng giây phút quan trọng, chịu lên tiếng nói thay cho y, thậm chí không tiếc chọc Ma Thần Hoàng tức giận thì chỉ có Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư. Chính có câu gặp hoạn nạn mới thấy chân tình. Tuy Ngõa Sa Khắc không nói cái gì, nhưng ánh mắt tràn ngập cảm kích đã nói rất nhiều điều cho Nguyệt Ma Thần. A Gia Lôi Tư nháy mắt ra hiệu với y, Ngõa Sa Khắc nhẹ gật đầu, dùng áo choàng của Ma Thần Hoàng bọc thân thể, tiến lên mấy bước, cung kính quỳ gối xuống đất. “Bệ hạ, thần, Ngõa Sa Khắc nhận tội với người. Long Hạo Thần đúng là còn sống, là năng lực Dự Ngôn Thuật của ta không đủ, mới khiến bệ hạ phiền não nhiều như vậy, xin bệ hạ trừng phạt.” Ma Thần Hoàng có tính tình như thế nào, A Gia Lôi Tư và Ngõa Sa Khắc biết rõ ràng. Tuy mới rồi Sinh Mệnh Dự Ngôn đã biểu thị Ma Thần Hoàng trách lầm Tinh Ma Thần, nhưng ai dám thật sự oán y? Dù trong lòng Ngõa Sa Khắc có giận cỡ nào thì mặt ngoài không thể lộ ra nửa phần, thậm chí còn phải che giấu cho Ma Thần Hoàng. Ma Thần Hoàng Phong Tú là cường giả số một ma tộc trong sáu ngàn năm qua, có địa vị như hôm nay tuyệt không chỉ dựa vào sức mạnh. Vung tay lên, linh lực nâng Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc dậy, Phong Tú thở dài nói. “Đúng chính là đúng, sai chính là sai. Ngươi vô tội, sai là tại ta. Nhưng ta tin tưởng ngươi đã cảm nhận được hơi thở sinh mệnh vừa rồi có chỗ tốt với ngươi, coi như là đại ca làm quà tạ lỗi ngươi đi. Nó tên là Tinh Linh Nguyên Tuyền, chẳng những hồi phục sự sống của ngươi, cũng sẽ tăng ít nhất năm trăm năm tuổi thọ. Bao năm qua ngươi vì tiên tri cho tộc ta mà nhiều lần tổn thương căn nguyên, đây xem như trẫm thay toàn tộc tạ ơn ngươi. Hy vọng ngươi đừng giận đại ca.” Ngõa Sa Khắc cúi đầu, nói. “Thần đệ không dám, cảm ơn bệ hạ ban thưởng.” Ma Thần Hoàng nói. “Ta biết các ngươi rất bất mãn hành động vừa rồi của ta. Nhưng các ngươi cũng nên biết rằng, Austin Griffin có ý nghĩa như thế nào với tộc ta. Không lâu trước đây, ta mượn cơ hội bế quan che mắt đám nhân loại ẩn trong đô thành, đi tới Mộng Huyễn Thần Điện. Tự tay đánh chết Tinh Linh Long, còn phá hủy Mộng Huyễn Thần Điện, Mộng Huyễn Thiên Đường, định bắt một lũ thần hồn thần vị mà Tự Nhiên Nữ Thần để lại nhân gian. Tinh Linh Long bị ta giết chết rồi để lại Tinh Linh Căn Nguyên và Tinh Linh Tâm. Tinh Linh Tâm đã bị thần hồn của Tự Nhiên Nữ Thần lấy đi, Tinh Linh Căn Nguyên rơi vào tay ta. Mắt thấy ta sắp thành công thì Long Hạo Thần xuất hiện, phá hủy kế hoạch của ta. Thực lực của hắn đã đủ uy hiếp ta, nhanh chóng cứu thần hồn Tự Nhiên Nữ Thần, khiến ta mất đi cơ hội chân chính trở thành thần.” Nghe y nói vậy đám ma thần mới hiểu ra. Thì ra nguyên nhân Ma Thần Hoàng tức giận không chỉ vì Long Hạo Thần còn sống, Austin Griffin có khả năng tồn tại, còn bởi vì đại kế biến thành thần của y bị phá hủy. Không thể nghi ngờ, sau khi thần vị Tự Nhiên Nữ Thần bị Long Hạo Thần cứu đi, Ma Thần Hoàng muốn có được được nó lần nữa gần như là nằm mơ. Các ma thần có mặt tuy biết tu vi của Ma Thần Hoàng sâu không đo được, nhưng y chính miệng thừa nhận mình có khả năng thành thần thì đây là lần đầu tiên. Bỗng chốc áp lực vừa mới biến mất trong lòng các ma thần lần nữa xuất hiện. Làm nhóm người mạnh nhất ma tộc, chúng biết rõ trở thành thần có ý nghĩa gì. Hèn chi mấy năm gần đây Ma Thần Hoàng không mấy để ý việc lớn trong tộc, thì ra bởi vì y thật sự đã đạt tới cấp bậc đó rồi. Ma Thần Hoàng lạnh lùng nói. “Long Hạo Thần còn sống nghĩa là có uy hiếp. Dù cho Austin Griffin đã chết thì bản thân hắn cũng đủ uy hiếp khả năng thống trị của chúng ta. Lần này gặp mặt, khi hắn và ta giao đấu, tu vi đã vượt qua cường giả mạnh nhất trong lịch sử nhân loại. Năm nay hắn mưới hai mươi mấy tuổi mà thôi. Lại cho hắn thời gian và không gian thì tộc ta rất nguy hiểm. Bởi vậy, ta quyết định lần nữa phát động thánh chiến. Nhất định phải triệt để giết chết Long Hạo Thần, mặc kệ hắn là nhân loại hay vong linh.” Không ai dám phản đối lời của Ma Thần Hoàng. Mặc dù đám ma thần biết rõ dưới tình huống không có Austin Griffin uy hiếp, Ma Thần Hoàng là muốn cướp lại thần vị mà thôi. Sao chúng dám nói thêm cái gì? Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc chính là vết xe đổ, mà có lẽ Ma Thần Hoàng không có Tinh Linh Căn Nguyên thứ hai. “Nói đi, các ngươi có đề nghị gì không?” Ánh mắt uy nghiêm của Ma Thần Hoàng quét qua đám ma thần bên dưới. Đám ma thần nhìn nhau, không ai dám lên tiếng trước. Bởi vì tin tức này đến quá đột ngột. Đúng lúc này, A Bảo đứng bên cạnh Ma Thần Hoàng bỗng mở miệng. A Bảo tiến lên hai bước, quỳ một gối trước mặt Ma Thần Hoàng. “Phụ hoàng, nếu đã phải phát động thánh chiến, ta cho rằng lần này nhất định phải dốc hết sức đối phó. Lần thánh chiến trước đã tiêu hao quá lớn với tộc ta. Tuy nhân loại cũng giống vậy nhưng dù sao chúng ta không triệt để công phá quan ải của họ. Ta cho rằng lần này dù như thế nào thì chúng ta phải giết vào bên trong nhân loại, triệt để đả kích chúng. Tuy rằng không thể diệt tuyệt nhân loại, nhưng cũng phải đánh chúng thật đau, thậm chí là hủy diệt một, hai tòa Thánh Điện.” Ma Thần Hoàng có chút mất kiên nhẫn nói. “Hãy nói cụ thể đi, những lời nói nói suông không có chút tác dụng.” “Cụ thể là ta cho rằng lần này chúng ta nên tập trung binh lực, tấn công một, hai quan ải của nhân loại. Lấy thực lực của tộc ta, chúng không thể nào ngăn cản được. Nếu mục đích lần này là vì tiêu diệt mà không phải áp chế, thì đả kích phải tàn nhẫn chút. Ta nguyện tiên phong dẫn tộc nhân xuất chiến!” Đáy mắt Ma Thần Hoàng xẹt qua tia lạnh lẽo. “Có một điều ngươi nói đúng, lần này nhất định phải đánh cho nhân loại thật đau. Dựa theo thám tử của chúng ta từ bên nhân loại báo về, thánh chiến lần trước kết thúc, vài năm nay nhân loại hồi phục thực lực rất nhanh. Ít nhất nhanh hơn chúng ta rất nhiều, dần hiện ra ưu thế của nhân loại. Cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ không bao lâu, nhân loại sẽ phản công chúng ta, tuyệt đối không thể cho phép loại tình huống này xảy ra. Lần này thánh chiến không phải là đánh nhỏ nữa, ta phải để nhân loại biết cái gì gọi là lực lượng không thể phản kháng. A Gia Lôi Tư, Ngõa Sa Khắc, sau khi trở về hãy chỉnh hợp lại tộc nhân của các ngươi. Lần này chúng ta phải xuất ra hết tinh nhuệ ba tộc. Ta muốn xem coi nhân loại lấy cái gì ngăn cản đây. Đương nhiên trước đó những ruồi bọ đáng ghét trong Ma Đô phải nên bị dọn dẹp hết. Mấy năm nay ta không đụng đến chúng, chắc đã cho rằng ta không giải quyết chúng được?” Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp cung kính nói. “Bệ hạ, lần này chúng ta lấy cửa nơi nào đột phá tấn công nhân loại? Ác Ma tộc của ta thề sống chết trung với bệ hạ, nguyện làm lính hầu!” Ma Thần Hoàng lạnh nhạt nói: “Tấn công từ chỗ nào thì nhân loại cũng sẽ không ngăn được. Chiến lược cụ thể thì chờ ta giải quyết đám ruồi bọ đáng ghét trong Ma Đô rồi tính tiếp. A Bảo, triệu tập tất cả Diệt Săn Ma trở về Ma Đô. Từ hôm nay trở đi, phong ngươi làm thống lĩnh Diệt Săn Ma, thống soái tất cả Diệt Săn Ma. Hãy chuẩn bị sẵn sàng xuất chinh đi!” “Vâng!” Trong mắt A Bảo dâng lên tia sáng lạnh, chiến ý đậm đặc và sát khí dâng tràn. Đám ma thần bên dưới cùng quỳ gối xuống đất. “Thề sống chết trung thành với bệ hạ!” ……. “Nếu ma tộc tấn công thì mục tiêu có khả năng bị công kích nhất chính là Ngự Long quan của chúng ta.” Long Hạo Thần ở trong phòng họp lớn Kỵ Sĩ Thánh Điện ngồi trên ghế chủ vị cao. Bên cạnh hắn ngồi Long Tinh Vũ và các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi. Trong Quang Chi Thần Hi, trừ hắn ra thì mọi người đều là nghị viên của Liên Bang, có tư cách tham gia hội nghị trước mắt. Long Hạo Thần vừa thốt lời, thoáng chốc khiến đám cường giả Kỵ Sĩ Thánh Điện chấn kinh. Long Tinh Vũ nghi ngờ hỏi. “Vì sao chủ tịch có suy đoán như vậy?” Long Hạo Thần nói. “Bởi vì mục tiêu của Ma Thần Hoàng là tôi. Chắc mọi người còn nhớ, tôi và đồng bạn từng công kích Trụ Ma Thần của ma tộc. Trụ Ma Thần của Xà Ma Thần An Độ Ma Li và Báo Ma Thần Âu Tắc đều bị chúng ta phá hủy, khiến bảy mươi hai Trụ Ma Thần vĩnh viễn thành bảy mươi trụ, hơn nữa không có khả năng hồi phục. Đây là bởi vì tôi nắm giữ lực lượng rất đặc biệt, vừa lúc khắc chế được Trụ Ma Thần của ma tộc, có thể phá hủy nó. Vì thế mà Ma Thần Hoàng từng cài một cái bẫy, ở ma tộc phục kích chúng tôi, hơn nữa suýt triệt để giết chết tôi. Nói chính xác hơn thì y cho rằng tôi đã chết rồi. Lần này vì ngăn cản y lấy được thần vị của Tự Nhiên Nữ Thần, chúng tôi lại lần nữa gặp mặt. Ma Thần Hoàng chắc chắn sẽ sinh ra cảm giác nguy hiểm, do đó một lần nữa phát động chiến tranh, mục tiêu vẫn là tôi. Đối với ma tộc, hiện giờ tôi là tai họa lớn của chúng. Không giết chết tôi thì Ma Thần Hoàng sẽ không bao giờ yên lòng. Cách tốt nhất đối phó tôi chính là trực tiếp công kích Ngự Long quan. Bởi vì Ma Thần Hoàng chắc chắn biết rõ, làm một phần của Kỵ Sĩ Thánh Điện, tôi không thể nào từ bỏ Ngự Long quan. Bởi vậy, tôi đoán mục tiêu thứ nhất của y rất có thể là trực tiếp công kích chúng ta.” Nghe Long Hạo Thần giải thích, mọi người đều gật đầu. Nhưng nhìn từ ánh mắt lo lắng của họ thì có thể thấy, hiện tại Ngự Long quan không muốn liều mạng với ma tộc. Long Hạo Thần trầm giọng nói. “Tôi hiểu nỗi lo của mọi người. Thánh chiến mới kết thúc vài năm mà thôi, chúng ta còn đang nghỉ ngơi lấy lại sức. Ma tộc đến chắc chắn sẽ mang tới tai họa rất lớn. Hơn nữa lần này rất có thể Ma Thần Hoàng sẽ đích thân dẫn dắt Nghịch Thiên Ma Long tộc cùng đến. Sẽ càng nguy hiểm hơn lần thánh chiến trước nhiều. Nhưng chiến tranh có bắt đầu hay không, không phải do chúng ta quyết định. Việc ngăn cản Ma Thần Hoàng lấy thần vị của Tự Nhiên Nữ Thần tuy là ngoài ý muốn, nhưng tôi chắc chắn rằng, nếu để Ma Thần Hoàng thành công, vậy nhân loại chúng ta sẽ không có ngày trở mình, cũng sẽ không có tương lai. Bởi thế, lần này chúng ta có thể làm là dốc hết sức nhất quyết tử chiến cùng ma tộc. Trận chiến này rất có thể sẽ là bước ngoặt lớn của thời đại hắc ám.” “Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta trước giờ chưa từng có sáu vị Thần Ấn kỵ sĩ, điều này ý nghĩa lịch sử giao cho chúng ta trách nhiệm to lớn. Hội nghị hôm nay chỉ có một mục đích. Mặc kệ tân thánh chiến khi nào thì bắt đầu, kẻ địch mạnh cỡ nào, tôi hy vọng Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta hãy sẵn sàng chiến đấu, dùng trạng thái tốt nhất đối mặt gian khổ sắp đến. Có thể từ trong bóng tối tạo ra tia áng hay không thì phải xem các vị rồi. Làm chủ tịch Liên Bang, trách nhiệm của tôi ở đó, làm Huy Hoàng và Lãnh Tụ Thần Ấn kỵ sĩ, tôi có thể bảo đảm với mọi người rằng, trước khi tôi chết thì Ma Thần Hoàng không thể tổn thương bất cứ đồng chí nào của chúng ta!” Lời nói mạnh mẽ thẳng thắn vừa ra, các lãnh đạo Kỵ Sĩ Thánh Điện có mặt đều sôi sục máu nóng. Long Hạo Thần bảo đảm ý nghĩa hắn đem trách nhiệm đối kháng Ma Thần Hoàng, cường giả số một ma tộc ôm vào người mình. Trong lịch sử nhân loại, dù là con trai Luân Hồi, hay Quang Minh Kiếm Thần từng xuất hiện, tuy cũng là thiên tài vượt trội nhưng chưa có một người dám bảo đảm giống như Long Hạo Thần. Lại nghĩ tới Long Hạo Thần đã là chủ nhân của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa, đám lãnh đạo Kỵ Sĩ Thánh Điện càng thêm tin tưởng. Long Hạo Thần nói tiếp. “Tôi đã viết thư thông báo với tổng bộ Liên Bang, không lâu sau, cao tầng Liên Bang sẽ đến Ngự Long quan, cùng nhau bàn cách đối địch. Cùng lúc đó họ sẽ mang đến đệ nhất, đệ nhị đại quân đoàn mới tổ kiến của Liên Bang. Chiến lược, chiến thuật cụ thể thì chúng ta sẽ bàn bạc cẩn thận xong mới quyết định.” Kết thúc hội nghị, mục đích cơ bản của Long Hạo Thần đã đạt thành. Ít nhất thì sĩ khí của Kỵ Sĩ Thánh Điện Ngự Long quan đã bị hắn kéo cao. Nhưng Long Hạo Thần không có chút cảm giác nhẹ nhàng. Bởi vì hắn biết, trải qua đợt thánh chiến trước, Lục Đại Thánh Điện nhân loại có tâm lý sợ chiến đấu, thần hồn nát thần tính. Dù sao thánh chiến trước đem lại tổn thất quá lớn cho nhân loại. Nhưng có một số chuyện không phải ngươi sợ hãi thì nó sẽ không xảy ra. Ma Thần Hoàng đến là chắc chắn rồi, bây giờ Long Hạo Thần phải làm là cố gắng nâng cao sĩ khí, tập trung tất cả lực lượng Liên Bang Thánh Điện ứng phó gian nan.