[Dịch] Thần Ấn Vương Tọa

Chương 70 : Chúng ta là vô địch


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Mười ngày sau, thánh thành. Phòng hội nghị Thánh Minh. Sáu mươi mốt thành viên mười đội Tân Săn Ma Đoàn ngồi theo vị trí đoàn của mình. So với lúc đầu rời khỏi thánh thành, hiện tại bọn họ biến đổi rõ rệt. Tính cả thời gian lên đường, tổng cộng ba tháng. Trong ba tháng này, trên mặt họ thiếu vài phần trẻ con, nhiều mấy phần kiên nghị và phong sương. Bọn họ đêm hôm qua đến thánh thành, sáng sớm hôm nay bị kêu tới đây tụ tập. Hoàn thành rèn luyện ba tháng, cũng có nghĩa là kết thúc tất cả thi đấu tuyển chọn Săn Ma Đoàn. Hôm nay xem như cuối cùng một lần tụ hợp. Sau này đường ai nấy đi, bắt đầu hành trình Săn Ma Đoàn. Mười lĩnh đội Tân Săn Ma Đoàn nối đuôi nhau vào mé phòng hội nghị, sau lưng họ là các lãnh đạo Lục Đại Thánh Điện trú đóng tại thánh thành. Kỵ Sĩ Thánh Điện thánh kỵ sĩ trưởng Hàn Khiếm, Thích Khách Thánh Điện đường chủ Hiệp Khách đường Ảnh Tùy Phong, Chiến Sĩ Thánh Điện đường chủ Cuồng Chiến đường Nhâm Ngã Cuồng, Mục Sư Thánh Điện điện chủ Tế Tư điện Nhược Thủy, Ma Pháp Thánh Điện đoàn trưởng Ma Đạo Đoàn Lâm Thần, cùng với Linh Thánh Điện đường chủ Linh Huyễn Đường Tam Thủy. Lúc này sáu vị phó điện chủ Lục Đại Thánh Điện sắc mặt rất ôn hòa, trước sau ngồi xuống. Mười lĩnh đội trừ Cao Anh Kiệt ra, còn lại chín người đều ngồi phía sau họ. Cao Anh Kiệt đứng ở phía trước đài chủ tịch, chờ sáu vị phó điện chủ đều ngồi xuống, đứng thẳng, hành lễ kỵ sĩ tiêu chuẩn mở màn trận hội nghị này. Hàn Khiếm hướng gã gật đầu. Cao Anh Kiệt trầm giọng nói. “Lĩnh đội Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ Cao Anh Kiệt phụng mệnh báo cáo. Mười đội Tân Săn Ma Đoàn nhiệm vụ rèn luyện viên mãn hoàn thành, đạt được toàn bộ quân đội Khu Ma quan thừa nhận, có đánh giá cao. Biểu hiện của các Tân Săn Ma Đoàn ưu tú, được phép hoàn thành thử thách.” Hàn Khiếm gật đầu nói. “Mười vị lĩnh đội vất vả, mời trở về.” Cao Anh Kiệt tay phải đặt lên ngực, lần nữa hành lễ kỵ sĩ mới ngồi hàng ghế thứ hai. Hàn Khiếm mỉm cười nhìn bên dưới sáu mươi mốt thành viên Tân Săn Ma Đoàn, nói. “Ta rất vừa lòng. Các ngươi dùng năng lực và hành động hướng Thánh Minh chứng tỏ thực lực của các ngươi. Các ngươi là niềm kiêu hãnh của liên minh, là niềm kiêu ngạo của thánh điện các ngươi. So với thành tích các ngươi có được, ta càng vui mừng là có thể nhìn thấy các ngươi lành lặn đứng trước mặt ta.” “Lần này kết thúc thử thách, cũng có nghĩa là các ngươi đã hoàn thành toàn bộ quá trình thi đấu tuyển chọn Săn Ma Đoàn. Biểu hiện của các ngươi đều rất ưu tú. Vì quân công trên chiến trường rất khó phán định, bởi vậy liên minh quyết định, lấy tổng số công huân của mỗi đội Săn Ma Đoàn làm tính toán. Đêm qua lĩnh đội của các người đã báo lên giá trị công huân Săn Ma Đoàn. Tiếp theo, ta đọc thứ tự từ thấp đến cao.” “Săn Ma Đoàn số tám cấp sĩ, tổng giá trị công huân đoàn đội là một ngàn hai trăm tám mươi. Săn Ma Đoàn số chín cấp sĩ, công huân đoàn đội tổng giá trị là một ngàn ba trăm bốn mươi sáu. Săn Ma Đoàn số sáu cấp sĩ, tổng giá trị công huân đoàn đội là một ngàn bốn trăm năm mươi. Săn Ma Đoàn số năm cấp sĩ, tổng giá trị công huân đoàn đội là hai ngàn lẻ bốn mươi mốt. Săn Ma Đoàn số ba cấp sĩ, tổng giá trị công huân đoàn đội là hai ngàn lẻ sáu mươi mốt.” Hàn Khiếm nói đến đây tạm dừng một chút. Ông đã đọc tổng giá trị công huân đoàn đội của bảy Săn Ma Đoàn. Trước hôm nay, các Tân Săn Ma Đoàn đều không biết công huân đội khác đạt tới bao nhiêu. Khi Đoạn Ức nghe Săn Ma Đoàn số ba cấp sĩ của mình chỉ là hạng bốn, không tiến vào ba hạng đầu, các đoàn viên sắc mặt biến khó coi. Không vào ba hạng đầu, nghĩa là không thưởng đoàn đội. Lúc này, còn chưa được đọc tên chỉ có Săn Ma Đoàn số một, hai và bốn. Hàn Khiếm nhìn bên dưới bảy Săn Ma Đoàn dáng vẻ hơi nản lòng, nói. “Ba hạng đầu giá trị công huân bám sát nhau, tuy thưởng đoàn đội rất nhiều nhưng đối với các ngươi sau này chẳng qua là lông trâu mà thôi. Tiếp tục, Săn Ma Đoàn số hai, tổng giá trị công huân, hai ngàn một trăm mười lăm, đạt được hạng ba, mỗi người thưởng cho ba trăm công huân.” Nghe Hàn Khiếm tuyên bố, con ngươi Dương Văn Chiêu co rút, hai tay siết chặt. Thua, mình lại lần nữa thua, hơn nữa lần này chỉ được hạng ba. Ánh mắt gã vô thức nhìn bên cạnh Long Hạo Thần, thầm thở dài. Làm sao có thể, họ hơn năm mươi ngày không có làm nhiệm vụ! Giờ khắc này, khẩn trương nhất là Săn Ma Đoàn số một và số bốn. Làm đoàn trưởng, Long Hạo Thần và Lục Hi tự giác ngồi thẳng người. “Săn Ma Đoàn số bốn, tổng giá trị công huân hai ngàn một trăm năm mươi tám. Mỗi người được thưởng cho năm trăm công huân.” Nghe xong tuyên bố, Lục Hi hầu như là ngồi sụp trên ghế. Gã chấn kinh hơn xa Dương Văn Chiêu. Không sai, so về năng lực đoàn trưởng, gã tự biết không bằng Đoạn Ức và Dương Văn Chiêu. Nhưng mỗi chức nghiệp trong Săn Ma Đoàn đều cân đối, họ dốc hết sức lực cuối cùng đạt được thành tích ưu tú như vậy. Họ chiến thắng số hai và số ba, nhưng vẫn thua. Trên mặt Hàn Khiếm hiện ý cười nói. “Cuối cùng đứng đầu, đương nhiên thuộc về Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ. Thật đáng tiếc cho Săn Ma Đoàn số bốn, các ngươi chỉ kém hai điểm công huân mà thôi. Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ tổng công huân là hai ngàn một trăm sáu mươi. Mỗi người họ sẽ được thưởng một ngàn điểm công huân. Phần thưởng không bao gồm Phụ Trợ kỵ sĩ.” “Kỵ sĩ trưởng đại nhân.” Lục Hi đứng dậy. Tuy gã cảm thấy lúc này hơi mình xúc động, nhưng vẫn hướng Hàn Khiếm hành lễ. Hàn Khiếm mỉm cười nói. “Lục Hi, ngươi có vấn đề gì?” Lục Hi hít sâu, miễn cưỡng bình phục tâm tình, liếc mắt Long Hạo Thần ngồi không xa, nói. “Thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân, tôi đích thực có hai câu hỏi.” “Nói ra đi.” Hàn Khiếm biểu tình bình thản, tươi cười nói. Lục Hi sắc mặt bởi vì kích động mà có chút hồng, lớn tiếng nói. “Thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân, đợt rèn luyện lần này,m tôi và chúng bạn ở Khu Ma quan dốc hết sức, không ngừng nỗ lực, trong thời gian hơn hai tháng đạt được tổng giá trị công huân là hai ngàn một trăm năm mươi tám điểm. Câu hỏi thứ nhất là, tuy Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ khá giỏi, thậm chí cường đại hơn chúng tôi nhiều. Nhưng bọn họ trọn vẹn bốn mươi ngày không tham gia bất cứ nhiệm vụ nào, làm sao có thể đạt được tổng giá trị công huân hai ngàn một trăm sáu mươi? Tôi tin tưởng đây cũng là điểm nghi hoặc của các Săn Ma Đoàn ngồi ở đây.” Gã vừa nói ra, đa số đoàn trưởng Săn Ma Đoàn đều gật đầu, trừ Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức. Tuy họ cũng thua, nhưng so với để Săn Ma Đoàn số bốn đạt được quán quân, càng hy vọng thấy cùng là Kỵ Sĩ Thánh Điện Long Hạo Thần dẫn theo Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ đạt được vinh dự này. Kết quả cuối cùng là Long Hạo Thần ở thi đấu cá nhân cũng thắng lợi. “Vấn đề thứ hai đến từ Phụ Trợ kỵ sĩ của Long Hạo Thần. Thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân, theo quy định của liên minh, công huân Phụ Trợ kỵ sĩ không thể đưa vào tổng giá trị công huân đoàn đội. Nhưng công huân lại có thể căn cứ vào ý nguyện cá nhân thông qua lệnh bài công huân truyền tống. Sao liên minh có thể bảo đảm Phụ Trợ kỵ sĩ của Long Hạo Thần không đem công huân truyền cho Long Hạo Thần? Dù chỉ là truyền hai điểm công huân cho Long Hạo Thần, cũng đủ thay đổi kết quả chung kết đoàn đội.” Nói đến đây, rõ ràng cảm xúc Lục Hi hơi kích động. Đệ nhất và đệ nhị, chỉ tổng số thưởng đã sai biệt hơn ba ngàn công huân! Huống chi quan trọng là vinh dự. Lúc này cho dù là Lý Hinh quan hệ tốt với Long Hạo Thần cũng không ngăn cản Lục Hi. Bởi vì lời nói của Lục Hi là suy nghĩ vì đoàn đội, không hề tư tâm. Lâm Hâm nghe Lục Hi nói vậy, gật đầu bảo. “Mời đoàn trưởng Lục Hi ngồi. Như ngươi đã nói, thi đấu tuyển chọn luôn lấy công bình, công chính làm nguyên tắc. Nếu đã có chất vất, liên minh sẽ giải đáp cho mọi người. Lĩnh đội Cao Anh Kiệt. Hai vấn đề của đoàn trưởng Lục Hi, ngươi hãy giải thích.” Cao Anh Kiệt đứng dậy, lại từ chỗ ngồi đi đến đằng trước. Gã hướng sáu người ngồi ghế chủ tịch hành lễ, mới trầm giọng nói. “Tôi lấy danh dự kỵ sĩ xin thề, mỗi một câu tôi nói đều là sự thật.” Sáu vị phó điện chủ đồng thời hướng gã gật đầu. Trong Kỵ Sĩ Thánh Điện, Cao Anh Kiệt là nhân vật cực kỳ nổi danh. Năm xưa gã cũng từng là đoàn trưởng Săn Ma Đoàn, cùng phụ thân của cô gái Sử Hiểu Tuyết chung một đội. Trong một lần hành động, bọn họ gặp ma tộc mai phục. Cao Anh Kiệt dốc hết sức muốn trợ giúp đồng bạn lao ra vòng vây, chỉ tiếc kẻ thù có một vị ma thần làm thống lĩnh, thực lực vượt xa họ. Cao Anh Kiệt dùng Quang Minh Hỏa thiêu đốt sinh mệnh, dùng kỹ năng hy sinh, thêm vào cha mẹ Sử Hiểu Tuyết tự thiêu đốt sinh mệnh mới khiến ba đồng bạn khác trốn thoát. Vốn Cao Anh Kiệt chết chắc rồi, đang lúc ma tộc định đạp lên ‘thi thể’ hắn thì một Săn Ma Đoàn cường đại khác biết tin tới, rốt cuộc kéo gã trở về từ ranh giới tử vong. Sau khi trở về, Cao Anh Kiệt tự thấy tội lỗi với cái chết của cha mẹ Sử Hiểu Tuyết, không chịu lập Săn Ma Đoàn nữa. Chính mình dưỡng thương ba năm sau dần hồi phục. Gã vì đồng bạn không tiếc hy sinh chính mình đã được mọi người kính trọng, tương lai có khả năng trở thành một Kim Tòa kỵ sĩ. Bởi vậy, cho dù là sáu vị phó điện chủ cũng thể hiện tôn trọng gã. Cao Anh Kiệt xoay người nhìn Lục Hi, trầm giọng nói. “Tôi trước tiên giải thích câu hỏi thứ nhất của cậu. Sở dĩ công huân của Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ hơn hai ngàn, cả thực lực và may mắn đều rất quan trọng. Long Hạo Thần từng nhận mệnh lệnh của tổng trưởng quân sự Khu Ma quan Thánh Linh Tâm, một mình xuất thành tham gia trận chiến quan trọng. Nhờ vào tọa kỵ của hắn phóng ra Chân Ác Nhãn, mới tránh cho Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn lâm vào nguy hiểm đoàn diệt.” “Đồng thời mang về tổng trưởng quân sự Thánh Linh Tâm sử dụng Đồng Quy Linh Lô. Chỉ hai sự kiện này, hắn nên có được số lớn ban thưởng. Nhưng bởi vì quân đội không thông báo nhiệm vụ này cho lĩnh đội chúng ta, cho nên xem như Long Hạo Thần lấy công chuộc tội, tuyệt không có thưởng cho, chỉ là đạt được một bộ phận trên chiến trường giết địch.” “Thứ hai, khi mười đội Tân Săn Ma Đoàn cùng chấp hành nhiệm vụ, chắc các người còn nhớ một kích cuối cùng của Long Hạo Thần và Thải Nhi. Chỉ sợ các người không thấy rõ kẻ địch của họ là ai. Long Hạo Thần làm chỉ huy nhiệm vụ lần này, hắn dẫn theo Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ của mình đối diện cường địch là Bích Lục Song Đao Ma và Ma Nhãn Thuật Sĩ tám mắt. Dựa vào lực lượng đoàn đội hủy diệt chúng. Nhưng trong chiếc xe ma tộc cấp cao bảo vệ, lại xuất hiện ngoài ý muốn. Trong xe ẩn núp ma tộc cấp bảy Mã Khả Tây Á Tư Thị Huyết Bối Tháp. Cũng chính là kẻ thủ hộ Quang nguyên tố tinh linh mà sau này các người đã thấy. Đoàn trưởng và phó đoàn trưởng Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ, Long Hạo Thần và Thải Nhi dưới sự hỗ trợ của bạn bè, phát động năng lực đặc thù vượt tầm kiểm soát, rốt cuộc đánh chết Thị Huyết Bối Tháp cấp bảy. Nhưng bản thân họ cũng bị trọng thương.” “Sau nhiệm vụ lần này, đoàn đội họ đạt được quân đội thưởng cho bảy trăm công huân. Mà giết chết một Thị Huyết Bối Tháp cấp bảy được giá trị công huân tròn một ngàn, đây là nguyên nhân họ có hơn hai ngàn công huân. Đồng thời đó cũng là lý do sau đó họ không gia nhập nhiệm vụ nào. Làm lĩnh đội, tôi xác nhận Long Hạo Thần biểu hiện trong nhiệm vụ có thể nói là hoàn mỹ. Gánh vác nhiệm vụ nguy hiểm, hơn nữa giao Quang nguyên tố tinh linh cho quân đội Khu Ma quan. Làm lĩnh đội, tôi vì hắn và đồng bạn mà thấy kiêu ngạo.” Thanh âm Cao Anh Kiệt cực vang dội. Nghe gã nói, đội viên Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ không tự giác ưỡn ngực ra. Đúng vậy, họ không thẹn với lòng. Hơn hai ngàn công huân là họ liều mạng đổi lấy. Bọn họ không thẹn với ai. Nghe Cao Anh Kiệt nói vậy, sắc mặt Lục Hi cũng chậm rãi bình tĩnh. Nhớ lại mấy ngày đó, Săn Ma Đoàn vốn không phục cũng đều im lặng. Hôm ấy chiến đấu họ không gặp kẻ địch quá mạnh, không tưởng nổi Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ lại đối đầu cường địch như vậy. Ánh mắt Cao Anh Kiệt quét qua các thành viên Săn Ma Đoàn. “Về câu hỏi thứ hai của đoàn trưởng Lục Hi, tôi xin nói một câu. Công huân của Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ là phân chia đều. Hiện tại mỗi người công huân là gấp ba, bao gồm cả Hàn Vũ lấy trị liệu và phụ trợ làm chủ. Bởi vậy nếu tính toán cả giá trị công huân của Hàn Vũ, hiện tại tổng giá trị công huân của đội họ là hai ngàn năm trăm hai mươi.” Nói xong câu đó, gã xoay người lần nữa hành lễ hướng sáu vị phó điện chủ, rồi tự trở về vị trí. Nghe gã giải thích câu hỏi thứ hai của Lục Hi, cho dù là sáu vị phó điện chủ đều biến sắc. Công huân đoàn đội cho điểm, nếu hiện tại là một tư thâm Săn Ma Đoàn thì họ sẽ không thấy có gì lạ. Nhưng Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ chẳng qua là một Tân Săn Ma Đoàn, ngay cả Phụ Trợ kỵ sĩ đều chia công huân, còn lời nào để nói? Đúng vậy, Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ đạt được quán quân thắng rất hiểm, nhưng tuyệt đối là xứng danh, không có gì để chất vấn. Sắc mặt Lục Hi chuyển biến cực lớn, chậm rãi đứng dậy khom người nói. “Cảm ơn Cao lĩnh đội giải thích, chúng tôi thua tâm phục khẩu phục. Tôi và Săn Ma Đoàn số bốn chúc mừng Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ đạt được vô địch.” Long Hạo Thần vội vàng đứng dậy, hắn đều yên lặng nhìn mọi chuyện xảy ra, nhưng hiện tại không thích hợp lặng im nữa. “Cảm ơn đoàn trưởng Lục Hi, tôi cũng cảm kích mỗi một đội Tân Săn Ma Đoàn. Chúng ta cùng nhau đi vào Săn Ma Đoàn đại gia đình này, mọi người là đồng chí, đồng bạn. Hy vọng sau này còn có cơ hội cùng các vị chấp hành nhiệm vụ.” Tiếp đến là nghi thức trao giải. Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ trừ Hàn Vũ ra, mỗi người đều đượ tròn một ngàn điểm công huân. Nhưng khi trở về đội, không cần Long Hạo Thần nói cái gì, mỗi người tự động lấy ra một trăm bốn mươi hai điểm công huân cho Hàn Vũ, như cũ chia đều công huân. Đến tận đây, tổng giá trị công huân của Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ đạt đến tám ngàn năm trăm hai mươi, cách thăng lên một vạn công huân chỉ kém hai ngàn. Nếu muốn nói điều gì nữa, thì là trên đường trở về, Trần Anh Nhi nhờ vào thiên phú ưu tú thể hỗn độn, rốt cuộc thành công đột phá cấp năm. Hiện tại Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ cách thăng cấp hiệu chỉ còn lại công huân mà thôi. Trong thánh thành có không ít cấm địa, trong đó, gần tháp nhiệm vụ Săn Ma Đoàn có một mảnh khu vực không nhỏ. Nơi này là do cây xanh và bụi cây vòng thành khu vực. Cho dù là các nhân vật lãnh đạo nếu không có việc gì đều sẽ không tùy tiện đi vào. Nơi này chính là nhà của Săn Ma Đoàn. Trong cây xanh và bụi cây là từng tòa nhà hai tầng. Tòa nhà hình dạng không khác nhau, màu trắng mộc mạc. Mỗi tòa nhà đều có thẻ bài của mình, trừ này ra thì không có gì khác biệt. Tòa nhà hai tầng này được sân bao quanh. Sân không nhỏ, ít nhất hơn năm trăm mét, bên trong có các thảm thực vật, và một con đường nhỏ do đá phô thành. Hoa cỏ chim chóc khiến người lưu luyến. Mỗi tòa nhà đều thuộc về một Săn Ma Đoàn. Trừ phi Săn Ma Đoàn bị gạch bỏ, nếu không nó vĩnh viễn là nhà của họ. Ví dụ khu vực trung tâm tòa nhà thuộc về Ma Thần Chi Vẫn, họ đã sử dụng nó hơn ba trăm năm. Mười Tân Săn Ma Đoàn thành công thông qua rèn luyện, đương nhiên có tư cách được một tòa nhà thuộc về mình. Lúc này, bảy người Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ tụ tập tại đại sảnh tầng một. Tòa nhà có hai tầng. Tầng một có đại sảnh hình tròn cao sáu mét. Phòng bếp hơn ba mươi mét vuông. Ba phòng ngủ. Tầng hai thì có năm phòng ngủ, mỗi phòng có buồng vệ sinh riêng. Tầng hai còn có sân thượng ba mươi mét vuông. Trừ hai tầng ra, tòa nhà còn có tầng hầm cực lớn, bên trong có hầm rượu chuyên môn cho đội. Nhân viên chuyên môn phục vụ Săn Ma Đoàn khi thu dọn nơi đây còn vì hầm rượu bổ sung rượu ngon. Toàn thân dựa vào ghế da trắng mềm mại, Trần Anh Nhi thỏa mãn nói. “Nơi này thật tốt.” Lâm Hâm xót ruột nói. “Thoải mái thì thoải mái, nhưng công huân quá đắt! Năm thứ nhất một ngàn công huân, sau này mỗi năm tăng lên một ngàn, sao liên minh không ăn cướp cho rồi?’ Cao Anh Kiệt mỉm cười nói. “Công huân này không phải tiền thuê, mà là chi tiêu tất yếu duy trì tư cách Săn Ma Đoàn các người. Cũng là thủ đoạn xúc tiến các Săn Ma Đoàn hoàn thành nhiệm vụ. Nếu không, Săn Ma Đoàn chìm đắm trong sung sướng, liên minh dựa vào cái gì vun đắp vật tư cho các người?” Bên cạnh Cao Anh Kiệt ngồi Sử Hiểu Tuyết. Cô đang ngồi cùng Trần Anh Nhi, rất hâm mộ nhìn mọi thứ trong đại sảnh. Cô được đặc biệt cấp cho cư ngụ ở đây. Trong khu biệt thự Săn Ma Đoàn này, có chuyên môn vùng đất cho cô nhi mất cha mẹ trong Săn Ma Đoàn. Tư Mã Tiên cảm thán nói. “Vốn hơn tám ngàn công huân không tính ít, nhưng giờ xem ra còn kém xa!” Cao Anh Kiệt nói. “Đây là lần cuối cùng tôi hội hợp với các người. Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ, từ hôm nay trở đi sẽ không là lĩnh đội của các người nữa. Lần này rời đi, không còn tư cách tiến vào khu vực này. Hãy nói ý nghĩ của các người đi. Hạo Thần.” Bị Cao Anh Kiệt điểm danh, Long Hạo Thần đứng dậy nói. “Lĩnh đội, ngài không thể lại hướng dẫn chúng tôi thêm đoạn thời gian ư?” Mấy ngày ở chung, mỗi người cực kỳ khâm phục Cao Anh Kiệt. Có thể nói gã dốc hết sức chiến dẫn họ. Có gã, Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ bớt đi rất nhiều đường vòng. Cao Anh Kiệt mỉm cười nói. “Trên đời không có buổi tiệc nào không tàn. Nếu tôi cứ đi theo các người, ngược lại sẽ ức chế các người phát triển. Hãy nói ý nghĩ của các người đi, tôi sẽ không ở lại đây quá lâu.” Long Hạo Thần gật đầu nói. “Lĩnh đội, với chúng tôi thì có hai con đường tuyển chọn. Trước mắt chúng tôi đều đã đột phá cấp năm, công huân chỉ kém một ngàn là lên tới một vạn. Nơi này mỗi năm phải giao tiền thuê, nên chúng tôi tuyển chọn đệ nhất là cố gắng gom được hơn một ngàn công huân, trước thăng lên cấp hiệu rồi tính tiếp.” Lâm Hâm vẻ mặt đau khổ nói. “Nhưng nếu vậy thì chúng ta sẽ biến thành khố rách áo ôm. Thăng cấp Săn Ma Đoàn sẽ tiêu hết một vạn công huân, cũng không phải cho trung tâm cấp nhiệm vụ nhìn một cái mà thôi. Thậm chí còn phải bán một ít đan dược hoặc thứ khác.” Long Hạo Thần nói. “Còn cách thứ hai chính là trực tiếp lĩnh nghiệm vụ, hơn nữa thông qua công huân tăng cao thực lực, thông qua hoàn thành nhiệm vụ kiếm giá trị công huân, không thăng lên cấp hiệu.” Cao Anh Kiệt gật đầu nói. “Rất tốt, các người suy nghĩ rất rõ ràng. Vậy cậu nghiêng về hướng nào?” Long Hạo Thần mỉm cười nói. “Vậy phải xem ngài hướng dẫn chúng tôi đã. Tôi muốn biết là, nếu chúng tôi thăng Săn Ma Đoàn cấp hiệu, sẽ được cái gì?” Nghe hắn hỏi, Cao Anh Kiệt bật cười. “Không nghĩ đến cậu cũng gian xảo quá chứ. Nhưng cậu hỏi đúng lắm. Cho các người biết cũng không tính phạm quy tắc.” “Săn Ma Đoàn cấp hiệu so với Săn Ma Đoàn cấp sĩ, ưu thế chủ yếu là mấy phương diện dưới đây. Đầu tiên là nhận nhiệm vụ khó khăn. Nhiệm vụ càng khó thì đạt được công huân cũng càng cao. Tiếp theo là quyền hạn trung tâm giao dịch. Săn Ma Đoàn cấp hiệu có thể leo lên tầng thứ hai trung tâm giao dịch. Ở đó, các người có thể nhìn thấy trang bị truyền kỳ, cũng có thể cùng Săn Ma Đoàn đồng cấp giao lưu. Thứ ba, sau khi thăng Săn Ma Đoàn cấp hiệu, nếu các người cùng Săn Ma Đoàn cấp thấp hợp tác làm nhiệm vụ, như vậy sẽ được phân công huân nhiều hơn. Đương nhiên đây là chỉ khi các người đồng ý đem thưởng nhiệm vụ cùng chung với Săn Ma Đoàn cấp thấp. Cuối cùng, cũng là điểm trọng yếu nhất, thăng lên cấp hiệu, liên minh sẽ không phải chỉ thu một vạn công huân của các người mà thôi. Sẽ cho các người cơ hội mỗi người một lần tuyển chọn bí kỹ, không bao gồm Phụ Trợ kỵ sĩ. Có thể chuyển tặng cơ hội này. Ví dụ các người đem tất cả cơ hội đều chuyển cho Long Hạo Thần, như vậy hắn sẽ có sáu lần tuyển chọn bí kỹ. Đương nhiên bí kỹ tuyển chọn có hạn chế, một ít bí kỹ đặc biệt hiếm hoi hoặc vượt xa cấp bậc các người thì không thể chọn.” Nghe Cao Anh Kiệt kể xong, mọi người chỉ nhẹ gật đầu. Bọn họ cũng đại khái đoán ra rồi, nhưng khi nghe Cao Anh Kiệt nói đến điểm cuối cùng thì bảy người Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ, bảy đôi mắt tựa như đá phát sáng lóe lên. Đối với Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ mà nói, hiện tại họ thiếu cái gì? Đầu tiên là bí kỹ. Tư Mã Tiên mới thăng cấp năm, kỹ năng bình thường gã có thể học tập ở phân điện Mục Sư Thánh Điện. Nhưng mục sư cấp năm có mấy bí kỹ công kích khá quan trọng, nếu có thể học được thì tăng mạnh thực lực. Đồng thời sau khi Săn Ma Đoàn có được loại sinh mệnh cùng chung Linh Hồn Xiềng Xích, trang bị cấp sử thi, khuyết điểm trị liệu hiện rõ ra. Cái này cần Hàn Vũ hoàn thiện. Tuy đối với tổng thể đoàn đội mà nói, họ cũng thiếu trang bị, nhưng kỹ năng càng thêm quan trọng. Nếu có thể lấp đầy điểm yếu thiếu kỹ năng, như vậy về phương diện trang bị, có thể tạm thời không bổ sung. Đây là một trong những chỗ tốt Linh Hồn Xiềng Xích đem lại. Long Hạo Thần vốn nghiêng hướng tuyển chọn thứ hai, chuẩn bị đem hơn tám ngàn công huân gia tăng thực lực đồng bạn, sau đó nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng có Cao Anh Kiệt nói vài lời, họ cần suy nghĩ lại. Sau khi bàn bạc sơ, Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ đạt thành ý kiến, thăng cấp Săn Ma Đoàn! Sáu cơ hội tuyển chọn bí kỹ, Long Hạo Thần suy nghĩ xong làm ra quyết định. Cho Tư Mã Tiên ba lần, bổ sung sức mạnh. Hàn Vũ hai lần, Vương Nguyên Nguyên một lần. Long Hạo Thần, Thải Nhi, Lâm Hâm và Trần Anh Nhi tạm thời không cần bí kỹ. Đây là chỗ tốt của đoàn đội, khi cần thiết thì vun đắp vật tư. Long Hạo Thần lần này được đến Quang nguyên tố tinh linh, đồng thời có bí kỹ Di Hoa Tiếp Mộc của Thích Khách Thánh Điện, hơn nữa đã truyền nó cho Thải Nhi, hiện tại hai người khá mạnh. Các loại kỹ năng phòng ngự hỏa hệ của Lâm Hâm thì tạm thời không cần bổ sung. Trần Anh Nhi không cần học tập kỹ năng. An bài như vậy tất nhiên hợp lý. Còn về thiếu một ngàn năm trăm công huân, sau khi Long Hạo Thần cùng đám bạn bàn bạc, phủ quyết đề nghị bán đan dược của Lâm Hâm, quyết định đi mượn. Tuy bán dược có thể đổi công huân, nhưng đối với bọn họ, mấu chốt là một viên đan dược có thể cứu mạng cả đoàn. Kết quả người đầu tiên Long Hạo Thần tìm tới là Săn Ma Đoàn số bốn. Hắn không thể chậm trễ thời gian, nếu không người ta dùng hết công huân thì sao? Trong tình huống Săn Ma Đoàn không thể thăng cấp, tăng cao sức chiến đấu rất quan trọng. Ngoại trừ họ đạt được vô địch, trong số Săn Ma Đoàn hắn quen biết, số bốn cấp sĩ là giàu nhất. Dựa vào thành tích hạng hai, họ đạt được ban ngàn điểm thưởng, thêm vào nguyên bản, tổng cộng hơn năm ngàn công huân. Tương tự tòa nhà trắng, Long Hạo Thần gặp Lục Hi và Lý Hinh. Long Hạo Thần tới đây, phần lớn là vì có Lý Hinh. Lục Hi và Lý Hinh thấy Long Hạo Thần thì có chút bất ngờ, sau khi nghe ý đồ của Long Hạo Thần, Lục Hi trầm tư. Lý Hinh thì kêu các đội viên trong đoàn. Một ngàn năm trăm công huân đối với Săn Ma Đoàn cấp sĩ không phải con số nhỏ, không phải đoàn trưởng có thể tự quyết định. “Long đoàn trưởng, xin chờ một chút, chúng tôi cần bàn bạc đã.” Lục Hi nói Long Hạo Thần. Long Hạo Thần cười gật đầu, làm tư thế mời. Hắn đến đây thẳng thắn biểu đạt ý mình, không hề che giấu. Đương nhiên Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ không phải tuyển chọn duy nhất. Nếu nơi này không được thì hắn có thể tìm người khác. Lục Hi dẫn theo năm người Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ tụ tập trong phòng lớn. “Trước khi mọi người phát biểu ý kiến, tôi đơn giản phân tích chút.” Lục Hi trầm giọng nói. “Đầu tiên là thực lực của Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ. Bọn họ đã có thể tự thăng lên Săn Ma Đoàn cấp hiệu, như vậy đại biểu toàn đội họ đã đạt tới cấp năm. Thứ hai, còn nhớ lĩnh đội Cao Anh Kiệt nói gì không? Long Hạo Thần từng cùng Thải Nhi chung sức giết chết cấp bảy Thị Huyết Bối Tháp. Tuy bọn họ cũng vì vậy mà trọng thương, nhưng nếu đổi lại là chúng ta, có thực lực này sao? Lại thêm mọi người đừng quên, Long Hạo Thần đạt hạng đầu thi đấu cá nhân còn có Quang nguyên tố tinh linh. Nếu đoàn đội so đấu, tuy chúng ta cũng mạnh nhưng không thể so với họ được.” “Đương nhiên không phải tôi tự coi nhẹ mình. Bàn về tiềm lực, chúng ta không thua họ. Điểm thứ hai tôi muốn nói là thân phận bảy người Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ. Trong bọn họ tôi chưa rõ thân phận Long Hạo Thần, nhưng hắn có thể được minh chủ Thánh Minh bảo hộ, tầm quan trọng đối với Kỵ Sĩ Thánh Điện có thể nghĩ. Ông cố Thải Nhi là điện chủ Thích Khách Thánh Điện. Hơn nữa theo tôi biết, trong đội họ có ma pháp sư không biết không kích, là cháu của Ma Pháp Thánh Điện phó điện chủ Lâm Thần. Cùng Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ quan hệ tốt, đối với chúng ta mà nói là chuyện tốt. Được rồi, giờ mọi người có thể phát biểu.” Lý Hinh là phó đoàn trưởng, đương nhiên là người thứ nhất lên tiêngs. Cô trầm ngâm một lúc, nói. “Long Hạo Thần là đệ đệ của tôi, vì công bình, tôi bỏ qua.” Săn Ma Đoàn số bốn có thể trong thi đấu đoàn đội được đến thành tích hạng hai, quan trọng là toàn đội thực lực cường. Trong cả đội chỉ có Lý Hinh và Bạch Hiểu Mạt là cấp bốn. Nhưng qua ba tháng rèn luyện, họ đều sắp đột phá cấp năm. Đặc biệt là Lý Hinh, cô có được Mai Khôi Độc Giác Thú, địa vị cực cao trong đội. Ma pháp sư cấp năm Dịch Quân nói. “Trợ giúp Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ thật là có thể cải thiện quan hệ giữa chúng ta và bọn họ. Nhưng công huân đối với chúng ta mà nói cũng rất quan trọng, mặc kệ là bí kỹ hay trang bị, một ngàn năm trăm công huân có thể tăng chiến lực của chúng ta, tăng cường lực cạnh tranh khi tiếp nhiệm vụ.” Lục Hi mỉm cười nói. “Nếu tôi nói khi xuất ra một ngàn năm trăm công huân, cũng cho chúng ta được đến chỗ tốt thì sao?” Long Hạo Thần chờ đợi không lâu, chẳng qua là khoảng thời gian bữa cơm thì nhóm Lục Hi, Lý Hinh đã đi ra. “Long đoàn trưởng, trải qua thương nghị, tập thể đồng ý cho các người mượn công huân.” Lục Hi mỉm cười nói. Long Hạo Thần vui vẻ, lập tức nói. “Tôi đại biểu Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ cảm tạ các vị. Xin yên tâm, chỉ cần chúng tôi có thể sống sót sau nhiệm vụ, nhất định sẽ trả lại công huân gấp đôi.” Lục Hi lắc đầu nói. “Không, trả gấp đôi thì không cần. Nhưng chúng tôi có một điều kiện nhỏ, hy vọng Long đoàn trưởng có thể đồng ý. “A?” Long Hạo Thần trong lòng chợt động. “Mời Lục đoàn trưởng nói.” Lục Hi cười nói. “Chúng tôi hy vọng lần đầu tiên quý đoàn chấp hành nhiệm vụ Săn Ma Đoàn cấp hiệu, thì có thể cùng cộng hưởng nhiệm vụ. Phần thưởng chia bảy ba. Các người bảy, chúng tôi ba.” Long Hạo Thần ngẩn ra, trong con ngươi vàng kim trong suốt xuất hiện vài phần hiểu rõ, trên mặt lộ tia cười. “Lục đoàn trưởng quả là người thông minh. Tốt, tôi đại biểu Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ đồng ý.” Lý Hinh đứng bên cạnh Lục Hi cau mày nói. “Hạo Thần, đệ không cần hỏi ý đội viên sao?” Long Hạo Thần mỉm cười lắc đầu. “Hợp tác thì cùng có lợi, tin tưởng đệ có thể thuyết phục bọn họ.” Chỉ đơn giản biểu hiện, Long Hạo Thần đã hướng Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ chứng minh lực ngưng tụ và lãnh đạo của mình. Lục Hi mắt chợt lóe sáng, nói. “Nếu đã vậy hiện tại tôi chuyển công huân cho cậu, chờ tin tốt của Long đoàn trưởng.” Sau khi hai đoàn trưởng hoàn thành chuyển hoán công huân, Long Hạo Thần từ biệt rời đi. Hợp tác thì có lợi, câu này Long Hạo Thần không phải chỉ nói mà thôi. Lục Hi là người thông minh, sao không biết được? Săn Ma Đoàn số bốn có thể đạt hạng hai thi đấu đoàn đội, áp qua Dương Văn Chiêu số hai cấp sĩ và Đoạn Ức số ba cấp sĩ, sớm chứng minh thực lực tổng thể. Tuy đám Long Hạo Thần có tư cách thăng lên Săn Ma Đoàn cấp hiệu, nhưng không cần nói, họ yếu hơn mấy Săn Ma Đoàn cấp hiệu khác. Nhiệm vụ cấp hiệu không nhẹ nhàng, nếu có Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ hỗ trợ, như vậy họ càng nắm chắc hoàn thành nhiệm vụ và tăng cao hệ số an toàn. Thậm chí có thể nhận nhiệm vụ khó khăn một ít. Mọi người đều là lần đầu một mình làm nhiệm vụ, trông chừng lẫn nhau, có thể nói đúng là hợp tác thì có lợi. Huống chi Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ có được bảy phần. Đồng dạng, đối với Săn Ma Đoàn số bốn mà nói, tuyển chọn của Lục Hi thông minh mà xảo diệu. Nhiệm vụ cấp hiệu và nhiệm vụ cấp sĩ tuyệt không cùng mức khó khăn. Phần thưởng đương nhiên cũng nhiều hơn. Mặc dù là cùng chung nhiệm vụ, nhưng gã tin tưởng Long Hạo Thần sẽ tìm một nhiệm vụ thích hợp lợi ích, thậm chí là nhiệm vụ liên hoàn. So với bọn họ nhận nhiệm vụ cấp sĩ từng bước leo lên thì đi đường tắt nhiều. Không chừng làm xong nhiệm vụ, có thể tăng vọt khoảng cách được đến Săn Ma Đoàn cấp hiệu. Nhìn bóng lưng Long Hạo Thần rời đi, Lục Hi xoay người, khẩn thiết nói với thành viên Săn Ma Đoàn số bốn. “Nhóm Long Hạo Thần có thể làm được thì chúng ta cũng có thể. Chúng ta cũng giống bọn chia điều, mọi người thấy sao?” Lý Hinh chợt lóe ý kiến. “Không bằng chúng ta thống nhất điều phối, ai cần thì mượn ai.” Mắt mọi người sáng lên. Lục Hi trong lòng máy động. “Ý kiến này hay, tôi còn có đề nghị. Lý Hinh, từ hiện tại bắt đầu, cô tạm thời tiếp vị trí đoàn trưởng.” Lý Hinh ngây ra nhưng lập tức hiểu được. Lục Hi vội vàng giải thích nói. “Cô đừng hiểu lầm, không phải tôi muốn lợi dụng quan hệ giữa cô và Long Hạo Thần. Mà là cảm thấy tỷ đệ hai người càng dễ liên lạc, hơn nữa cùng là kỵ sĩ, như vậy đối với hai đoàn chúng ta đều tốt.” Trầm ngâm trong chốc lát, dưới ánh nhìn chăm chú của đồng bạn, Lý Hinh nhẹ gật đầu. Ba ngày sau, tháp nhiệm vụ Liệp ma Đoàn, tầng hai. Tháp nhiệm vụ Liệp ma Đoàn mỗi tầng đều giống nhau, bố trí không khác biệt. Đại sảnh ba trăm mét vuông, chung quanh có sáu quầy cao to. Sáu quầy đại biểu cho sáu nhiệm vụ khác nhau. Ấn thứ tự là: nhiệm vụ giết chóc, nhiệm vụ tìm đồ, nhiệm vụ trinh sát, nhiệm vụ tình báo, nhiệm vụ chiến tranh và nhiệm tổng hợp. Nơi này là tháp nhiệm vụ Liệp ma Đoàn, nên hầu như tất cả nhiệm vụ đều là liên quan ma tộc, chỉ có số ít nhiệm vụ đặc thù là không quan hệ ma tộc. Cầm lệnh bài Liệp ma Đoàn cấp hiệu chất đồng có lẫn vào năm phần trăm bí ngân, Long Hạo Thần và đồng bạn đi tới tầng hai tháp nhiệm vụ. Nơi này hầu như không khác gì tầng một, bài trí giống hệt nhau. Ngày hôm qua sau khi họ thăng lên Liệp ma Đoàn cấp hiệu, từng lập tức chạy tới trung tâm giao dịch tầng hai tham quan. Ở đó được mười phút thì bị đả kích chạy trở ra. Đồ tốt quá nhiều, muôn màu muốn sắc. Mà bọn họ là trong số Liệp ma Đoàn cấp hiệu thậm chí là Liệp ma Đoàn cấp sĩ nghèo nhất. Tổng số công huân bảy người thêm vào miễn cưỡng đứng hàng chục. Bị đả kích nặng nề, sau khi Vương Nguyên Nguyên, Hàn Vũ và Tư Mã Tiên đã lựa chọn xong bí kỹ, sáng hôm nay bảy người cùng chạy tới trung tâm nhiệm vụ chọn công việc. Công huân ý nghĩa thăng cấp nha! Trong trung tâm giao dịch Liệp ma Đoàn tầng hai, bọn họ thậm chí thấy ma dược siêu cường lực, tên là Thánh Linh Đan. Trong đời bất cứ chức nghiệp nào chỉ có thể dùng một lần, hơn nữa không thể dùng để đột phá bình cảnh. Tác dụng là thông qua hiệu lực đan dược tăng cao một ngàn điểm linh lực. Là một ngàn điểm… Đương nhiên thứ này phải trả giá trị công huân đối với đám Long Hạo Thần hiện tại là con số thiên văn. Một vạn công huân một viên, đây vẫn là vì nguyên nhân không thể lặp lại dùng. Nhìn thấy đan dược này, mắt Lâm Hâm xanh ngắt. Y học ma dược hầu như là tự mày mò, đã từng thấy phối phương rách nát của loại Thánh Linh Đan này, mơ hồ nhớ kỹ. Chế tác Thánh Linh Đan nguyên liệu chủ yếu có cái phụ thuộc một loại ma thú bát giai. Mấu chốt là phối phương kia bị thiếu hụt. Nếu bảy người có một viên Thánh Linh Đan, như vậy cần tới bảy vạn giá trị công huân! Đây còn chưa tính có vô số trang bị khiến mắt ai cũng thèm nhỏ dãi. Hơn nữa trong trung tâm giao dịch Liệp ma Đoàn, kim tiền không có bất cứ tác dụng gì. Mặc kệ là Liệp ma Đoàn bên trong mở sạp hoặc là bản thân trung tâm giao dịch, đều chỉ nhận công huân. “Mọi người đi xem có nhiệm vụ nào thích hợp chúng ta không. Có thể lấy khó khăn cao chút, dù gì chúng ta sẽ chia với Liệp ma Đoàn số bốn cấp sĩ.” Dưới sự chỉ dẫn của Long Hạo Thần, bảy người chia thành sáu tổ, phân công nhau tới các quầy cẩn thận nhìn. Mặt sau mỗi quầy đều có cái bảng ma tinh, bên trên liệt kê nhiệm vụ. Đương nhiên chỉ ghi tên nhiệm vụ và giá trị công huân thưởng cho, cụ thể nội dụng thì cần thẩm tra. Thẩm tra một lần phải giao nộp giá trị công huân một lần. Khi Liệp ma Đoàn cấp sĩ thẩm tra thì giao nộp một điểm công huân. Đến cấp hiệu, một lần kiểm tra phải nộp mười điểm công huân. Hiện tại đám Long Hạo Thần tổng cộng có hai mươi điểm giá trị công huân, chính là nói, chỉ có thể xem nhiệm vụ hai lần. Công huân khó kiếm mà dễ tiêu hao cũng là vì vậy. Không phải tất cả Liệp ma Đoàn đều có thể lớn mạnh, có không ít bị đào thải. Long Hạo Thần nắm bàn tay nhỏ nhắn của Thải Nhi, đi tới quầy nhiệm vụ trinh sát xem tên nhiệm vụ trên bản ghi chép ma tinh. Hiện tại trong tay Thải Nhi không có gậy trúc nữa. Tu luyện xong Luân Hồi Linh Lô nghĩa là nàng đã chân chính có được năng lực linh lô. Tuy như cũ phải mất đi một cảm, nhưng có thể tự khống chế. Ví dụ hiện tại nàng để mình mất đi khứu giác. Long Hạo Thần nghiêm túc xem nhiệm vụ, Thải Nhi không ngừng liếc trộm hắn. Từ sau khi hồi phục thị lực, Thải Nhi thỉnh thoảng làm động tác như vậy, dường như xem bao lâu cũng không đủ. Hắn và khi còn nhỏ thay đổi rất nhiều, cậu bé năm xưa giờ biến thành thiếu niên, chỉ là đẹp trai thì có tăng không giảm. Cùng với tu vi tăng cao, khuôn mặt điển trai tràn ngập hơi thở quang minh thân thiện và hấp dẫn. Thậm chí hơi thở thuần khiết từ người hắn có tác dụng thanh tẩy tâm hồn. Đây chính là quang minh chi tử! “A!” Long Hạo Thần đột nhiên kêu một tiếng, đánh thức Thải Nhi khỏi suy nghĩ miên man, nhìn theo ánh mắt hắn. Chỉ liếc mắt một cái, Thải Nhi đã biết vì sao Long Hạo Thần kinh ngạc. Nhiệm vụ Liệp ma Đoàn cấp hiệu có thể nhận đúng là khác biệt. Nhiệm vụ của Liệp ma Đoàn cấp sĩ đa số phần thưởng từ một ngàn đến ba ngàn, thậm chí có vài trăm. Mà cấp hiệu thì phần thưởng không có dưới ba ngàn. Trong rất nhiều nhiệm vụ trinh sát, Long Hạo Thần liếc mắt một cái liền thấy một nhiệm vụ khá phong phú. Nhiệm vụ gọi là Trinh Sát Kinh Khủng Bi Khiếu Động. Phần thưởng là hai vạn công huân. Độ nguy hiểm: không biết. Phần thưởng cao thật. Long Hạo Thần có chút tâm động, mặc dù trong bạn cùng lứa thì hắn xem như trầm ổn, nhưng dù sao mới mười mấy tuổi, nhiều ít có chút nghé con không sợ hổ. Cao Anh Kiệt từng nói, tính ra thì nhiệm vụ độ nguy hiểm chưa biết rất dễ bị tuyển chọn. Bởi vì nhiệm vụ này rất có khả năng gặp phải độ nguy hiểm khá thấp. Nhưng độ nguy hiểm chưa biết thì thưởng cho không quá cao. Nhưng phần thưởng trước mắt trong nhiệm vụ trinh sát nhiều thật, trọn vẹn hai vạn! Cho dù chia ba phần cho Liệp ma Đoàn số bốn cấp sĩ, bọn họ cũng được một vạn bốn ngàn điểm, cực có lợi cho đoàn đội tăng trưởng. Hơn nữa trong lúc làm nhiệm vụ thu hoạch được gì đều thuộc sở hữu của Liệp ma Đoàn bọn họ. Vội vàng gọi đám bạn lại, hắn cho họ xem nhiệm vụ. Tư Mã Tiên không hề do dự nói. “Đại ca, còn chờ cái gì. Điều tra địa điểm nhiệm vụ này rồi đi. Chúng ta có hai mươi điểm công huân, có thể tra hai cái nhiệm vụ. Thưởng cho cao vậy, lại là độ nguy hiểm không biết, rất có thể cần xâm nhập lãnh địa ma tộc.” Nghe Tư Mã Tiên nói vậy, mắt mọi người chợt sáng. Nếu như cần xâm nhập ma tộc, như vậy thưởng cao rất bình thường. Long Hạo Thần gật đầu, nói. “Tốt, vậy chúng ta xem vị trí nhiệm vụ.” Họ đi tới quầy, giao ra mười điểm giá trị công huân, chọn xem xét. Toàn cảnh nhiệm vụ xuất hiện trước mắt thành viên Liệp ma Đoàn số một cấp sĩ. Kinh Khủng Bi Khiếu Động, nằm ở mé bắc khu trung tâm ma tộc, cần phải xâm nhập hai ngàn ba trăm dặm, xuyên qua bốn hành tỉnh của ma tộc. Căn cứ tình báo, Kinh Khủng Bi Khiếu Động bình thường phát ra tiếng huýt gió kỳ quái, mấy tháng trước trong một lần động đất đột nhiên xuất hiện, nội bộ rắc rối phức tạp, nhưng rất có khả năng sản xuất vài bảo thạch đặc thù. Nếu trong lúc hoàn thành nhiệm vụ trinh sát có thể mang về vài cái, ứng với giá trị bảo thạch đổi lấy giá trị công huân. Độ nguy hiểm của Kinh Khủng Bi Khiếu Động hiện tại là chưa biết, nhưng cần xâm nhập nội bộ ma tộc, rất có khả năng gặp phải ma tộc Truy Tầm Giả. Đội nhận nhiệm vụ nên thận trọng. Tiếp đó là vị trí địa đồ của Kinh Khủng Bi Khiếu Động. Xem xong giới thiệu, Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp sĩ đều nhíu mày trầm mặc. Cấp hiệu số hai mươi mốt là danh hiệu của họ, cũng có nghĩa là trong Liệp ma Đoàn, cấp hiệu tổng cộng có hai mươi mốt đội. Long Hạo Thần trầm giọng nói. “Cần xâm nhập hai ngàn ba trăm dặm ma tộc, khó khăn không nhỏ, mọi người thấy sao?” Vương Nguyên Nguyên nói. “Tuy nhiệm vụ này rất khó, nhưng có thể thấy một khi chúng ta hoàn thành, lợi ích cũng không nhỏ. Vừa nãy bên ta có nhiệm vụ cũng thưởng hai vạn, là nhiệm vụ giết chóc, chúng ta có cần xem thử?” Kỳ thật đám Long Hạo Thần đều không cảm giác được, bởi vì bị trung tâm nhiệm vụ Liệp ma Đoàn tầng hai kích động, họ có chút không ổn định, mãnh liệt khát vọng công huân. Bọn họ lấy còn lại mười điểm công huân tra xét nhiệm vụ giết chóc. Mục tiêu nhiệm vụ là giết chết mười ma tộc thất giai bậc trung. Căn bản không cần xem tên, đám Long Hạo Thần quyết định buông bỏ. Ban đầu họ có thể giết chết Thị Huyết Bối Tháp đã là siêu may mắn. Hạo Nguyệt tập kích thành công, trên diện rộng giảm bớt thực lực Thị Huyết Bối Tháp. May mắn như vậy không có khả năng tiếp tục theo họ. Huống chi số lượng là mười con. Lấy thực lực hiện giờ của họ chỉ có nước đi chịu chết, quan trọng là còn phải tìm đến lãnh địa ma tộc cường đại. Đến lúc này, họ đã không có lựa chọn nào khác, bởi vì không còn lấy ra công huân nào để tra xét nữa. Một Liệp ma Đoàn tổng công huân số không cứ như vậy sinh ra. Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu mới ra lò bảy thành viên nhìn nhau, rốt cuộc, mọi người quyết định. *Rầm!* Nếu thật sự không thể, vậy cũng không cần bỏ nhiệm vụ này. Ngược lại nhận nhiệm vụ rồi bỏ sẽ không trừ giá trị công huân. Đến lúc đó lại mượn công huân nhận lại nhiệm vụ thì được rồi. Hơn nữa nhiệm vụ này là đối với một Liệp ma Đoàn, bọn họ cộng tác với Liệp ma Đoàn số bốn cấp sĩ, tương đương có mười ba người hoàn thành nhiệm vụ, vẫn là còn có cơ hội. Cuối cùng, đồng bạn vây quanh Long Hạo Thần, cùng nhau đi tới quầy nhiệm vụ trinh sát.