[Dịch] Tuyệt Thế Đường Môn
Dịch: Mạc Tuyết Y- truyen.org
Biên: Mạc Tuyết Y
Ngay lúc hai người va chạm, cả đài thi đấu đều rung chuyển. Nơi hai người va chạm, hào quang vàng tím hỗn độn bắn ra bốn phía, có điện quang, vầng sáng hình tròn cùng những đợt sóng năng lượng xung kích không ngừng lan tỏa làm cho vòng bảo hộ hồn đạo khí trên đài thi đấu không ngừng lóe sáng. Quang cảnh như vậy khiến cho khán giả trên đài không thể xem được rõ tình hình chiến đấu trên đài.
Ai thắng ai thua?
Khán giả bên dưới đều trở nên khẩn trương. Nhất là những người ủng hộ Vương Thu Nhi, đối với họ trận đấu này rất quan trọng. Chỉ cần Vương Thu Nhi có thể thắng thì ít nhất cũng có thể chứng minh nàng là hồn sư mạnh nhất trong giải đấu này.
Vầng sáng giằng co bảy, tám giây rồi mới chậm rãi tán đi.
Thân hình của Vương Thu Nhi và Ngọc Thiên Long cũng được hiện ra.
Vương Thu Nhi mở miệng thở hổn hển, ánh sáng vàng kim trên người đã nhạt đi thấy rõ, khóe miệng còn chảy ra một đường máu.
Tình huống của Ngọc Thiên Long còn tệ hơn Vương Thu Nhi, vảy rồng trên vai phải tới ngực phải bị đảo lộn, máu tươi tung tóe như bị Hoàng Kim Long ngoạm một cái. Sắc mặt hắn trở nên tái nhợt.
Không thể nghi ngờ gì nữa, Vương Thi Nhi đã chiếm ưu thế trong lần va chạm vừa rồi.
Ánh mắt cả hai đều tràn ngập ý chí chiến đấu, có lẽ vì bị thương mà ánh mắt Ngọc Thiên Long càng trở nên điên cuồng. Hắn gào thét:
- Ta còn chưa thua.
Điện quang mãnh liệt lại xuất hiện lần nữa nhưng màu đen đã biến mất chỉ còn lại tử điện màu tím. Tay trái hắn quét qua vai phải và ngực phải, chỉ thấy lôi điện tím chạy qua, mùi thịt cháy bốc lên, các mạch máu bị lôi điện cầm lại.
Đau đớn vô cùng làm cho gương mặt Ngọc Thiên Long trở nên vặn vẹo nhưng hắn vẫn nghiến răng nhẫn nhịn. Chân trái đột nhiên bước lên trước một bước, thân thể nhảy nhào lên, hai tay mở ra làm động tác ôm lấy Vương Thu Nhi.
Sắc mặt Vương Thu Nhi lạnh lùng, không hề bị sự điên cuồng của đối thủ làm lung lay chiến ý. Chân trái nàng cũng tiến lên, thân thể mềm mại nhảy lên, không mảy may sợ hãi đón đầu Ngọc Thiên Long.
Hai tay Ngọc Thiên Long bỗng nhiên trở lên to lớn, mang theo lôi điện mãnh liệt ôm về phía Vương Thu Nhi. Hắn đã từng thử nghiệm, một khối đá hoa cương rất lớn bị hắn ôm như vậy cũng sẽ hóa thành tro bụi ngay lập tức.
Đả kích Vương Thu Nhi dành cho hắn đã khiến hắn quên đi tình cảm nam nữ, trong mắt hắn lúc này chỉ còn lại ý chí chiến đấu điên cuồng. Hắn muốn giành lấy thắng lợi trong trận đấu này.
Hai tay Vương Thu Nhi cũng mở ra, nàng muốn lấy cứng đối cứng, đây cũng là phương thức chiến đấu nàng am hiểu nhất.
- Oanh, oanh!
Hai tiếng nổ đồng thời vang lên, Hoàng Kim Long chiến Lam Điện Bá Vương Long, lại một lần nữa Hoàng Kim Long chiếm được ưu thế. Cho dù Ngọc Thiên Long đã dùng hết toàn lực trong một chiêu này nhưng đụng phải đôi trảo rồng màu vàng kim của Vương Thu Nhi thì cuối cùng cũng không thể tiến thêm được dù chỉ là một chút.
Hai tay Vương Thu Nhi bắt lấy trảo rồng của hắn rồi đột nhiên kéo vung về phía sau. Động tác này của nàng giống như đang lao vào lòng Ngọc Thiên Long.
Nhưng Ngọc Thiên Long có thể thấy rõ ràng nàng nâng gối phải lên. Hắn vô thức nhấc chân đá ra nhưng đúng lúc đó hai tay Vương Thu Nhi chợt run lên, hai luồng lực lớn đồng thời truyền đến từ hai tay hắn. Ngọc Thiên Long kêu thảm một tiếng, vũ hồn Lam Điện Bá Vương Long hộ thể ở hai tay hắn bị Vương Thu Nhi bẻ ngược lại.
Ngay sau đó đầu gối phát ra ánh sáng vàng kim thúc thẳng vào ngực hắn. Đối mặt với đối thủ có ý chí chiến đấu mạnh mẽ như Ngọc Thiên Long, Vương Thu Nhi đã hạ thủ lưu tình rồi. Khi đầu gối thúc vào ngực Ngọc Thiên Long đồng thời nàng cũng buông lỏng trảo rồng của Lam Điện Bá Vương Long. Ngọc Thiên Long bị nện rơi xuống, cả người sa vào trong mặt đất.
Nếu như Vương Thu Nhi không buông hắn ra mà tăng thêm lực đầu gối thì có thể kéo đứt khớp tay của hắn ngay lập tức. Trận đấu đến đây thì thắng bại đã phân.
Vương Thu Nhi nhẹ nhàng rơi xuống đất, đứng trước người Ngọc Thiên Long.
Ngọc Thiên Long bị hãm trong mặt đất, máu tươi không ngừng phun ra. Nhìn bầu trời ảm đạm trong mắt hắn tràn đầy sự không cam lòng nhưng trận này hắn thua thật rồi. Đã có ít nhất hai lần Vương Thu Nhi bỏ qua cơ hội làm trọng thương hắn. Nàng không xé mất hai cánh tay của hắn, vừa rồi khi lên gối cũng không đánh lên vị trí ngực phải đã bị thương của hắn, bằng không, không biết giờ hắn đã bị thương nặng đến mức nào rồi.
Không ngờ nàng mạnh như vậy, thật sự rất mạnh, ta thua rồi, đánh không lại nàng. Thực lực hai bên chênh lệch không lớn nhưng nàng nắm giữ tất cả các phương diện để áp chế ta. Ngọc Thiên Long không cam lòng nhắm hai mắt lại, từ miệng, mũi máu tươi giàn giụa chảy ra nhưng sự điên cuồng trên gương mặt hắn đã dần bình tĩnh trở lại.
Trọng tài Bất Phá Đấu La Trịnh Chiến tiến lên kiểm tra tình huống của Ngọc Thiên Long sau đó lập tức phất tay:
- Học viện Sử Lai Khắc, Vương Thu Nhi, thắng.
Theo sau lời tuyên bố của Trịnh Chiến niềm vui sướng lan tỏa khắp khán đài, vô số tiếng hò hét điên cuồng vang lên. Cảm xúc của khán giả đã được kéo lên đến đỉnh điểm.
Hoàng Kim Long Nữ của họ đã thắng, thắng người bất khả chiến bại Ngọc Thiên Long.
Hoàng Kim Long Nữ chính là hồn sư đệ nhất trong giải đấu lần này, nàng đã dùng sức một người dẫn chiến đội Sử lai Khắc bước vào vòng chung kết. Theo họ, tất cả vinh quang này đều thuộc về Vương Thu Nhi, hào quang trên người nàng đã làm mờ đi tất cả các thành viên khác của chiến đội Sử Lai Khắc.
Lúc này trong khu nghỉ ngơi cũng vang lên tiếng hoan hô, khi Vương Thu Nhi dùng đầu gối đánh lên khiến Ngọc Thiên Long rơi xuống đất tất cả các thành viên của chiến đội Sử Lai Khắc đều nhảy dựng lên, tất cả đều nhanh chóng chạy ra khỏi khu nghỉ ngơi.
Trong khoảnh khắc Bất Phá Đấu La tuyên bố trận chiến kết thúc, Vương Thu Nhi giành được thắng lợi cuối cùng, bọn họ lập tức xông lên đài thi đấu vừa được tháo vòng bảo hộ xuống, chạy nhanh đến chỗ Vương Thu Nhi, dùng sức nhấc đội trưởng của họ rồi tung lên cao.
Thắng, bọn họ thắng rồi! Đây là vinh quang của Sử Lai Khắc, lại một lần nữa Học Viện Sử Lai Khắc tiến vào trận chung kết. Từ giải thi đấu trước đến giải đấu lần này, có thể nói rằng chiến đội Sử Lai Khắc đã trải qua hai giải đấu gian nan nhất. Lần trước những người ngăn cản cơn sóng dữ là Sử Lai Khắc Thất Quái, còn nay chính là Vương Thu Nhi.
Cho dù người bên ngoài có nói thế nào thì trong lòng những đội viên của chiến đội Sử Lai Khắc cũng có chung một suy nghĩ. Đúng vậy, chúng ta là chiến một người thì sao? Vương Thu Nhi đã dùng thực lực mạnh mẽ, khí chất lãnh đạm, cao ngạo chinh phục bọn họ trước rồi.
Bên phía Đường Môn, ngoại trừ Hoắc Vũ Hạo những người khác đều đứng lên đồng loạt vỗ tay.
Học Viện Sử Lai Khắc thắng lợi bọn họ cũng vô cùng vui mừng. Là Sử Lai Khắc Thất Quái, trên người bọn họ cũng gánh quang vinh của Sử Lai Khắc. Bây giờ thấy chiến đội của Học Viện lại tiến vào vòng chung kết một lần nữa khiến bọn họ nhớ đến giải đấu trước, quá trình cùng nhau vượt qua bao chông gai, gian nan để giành lấy ngôi vị quán quân.
Vương Đông Nhi càng kích động hơn, từ sau khi Vương Thu Nhi cứu Hoắc Vũ Hạo về, cảm xúc của nàng đối với Vương Thu Nhi đã thay đổi rất nhiều. Hơn nữa lại biết Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Thi Nhi không có khả năng xảy ra chuyện gì, ngay khoảnh khắc gọi Thu Nhi là tỷ tỷ thì tâm tình của nàng đã thay đổi rất nhiều rồi. Thấy Vương Thu Nhi dùng thực lực mạnh mẽ đánh bại Ngọc Thiên Long, trong lòng nàng kích động đến mức thiếu chút nữa không kiềm chế được, giống như chính mình cũng đang đứng trên võ đài. Trong nháy mắt này thậm chí nàng có cảm giác mình hóa thân thành Thu Nhi, chiến đấu cùng Ngọc Thiên Long trên đài thi đấu.
Tuy Hoắc Vũ Hạo không thể đứng lên, cũng không thể vỗ tay ăn mừng cùng chiến đội Sử Lai Khắc nhưng trong ánh mắt hắn tràn đầy niềm hứng khởi cùng cảm động.
Thắng, không ngờ Thu Nhi thật sự dùng thực lực của một mình mình để dẫn chiến đội Sử Lai Khắc tiến vào vòng chung kết. Thu Nhi, nàng đã dùng sự kiên cường cùng thực lực của mình để dẫn theo đồng đội mình đạt đến bước này. Để có được vinh quang này, cái giá nàng phải trả cũng có thể hình dung ra được, thực lực của nàng lại tiến bộ...
Trên đài thi đấu, sau một hồi hò reo, hoan hô Vương Thu Nhi thả người xuống đứng bên cạnh đồng đội của mình. Trên gương mặt xinh đẹp dường như không hề có sự vui mừng, vẫn lạnh lùng như trước. Nàng đi nhanh đến biên đài thi đấu, nhảy xuống.
Lúc này Ngọc Thiên Long cũng được đồng đội giúp đỡ quay lại khu nghỉ ngơi. Mặc dù bị thương không nhẹ nhưng nhờ Vương Thu Nhi hạ thủ lưu tình nên hắn cũng không bị thương quá nghiêm trọng.
- Vương Thu Nhi.
Thấy Vương Thu Nhi về khu nghỉ ngơi Ngọc Thiên Long kêu lên, âm thanh có chút khản đặc.
Vương Thu Nhi quay đầu nhìn hắn:
- Chuyện gì?
Ánh mắt Ngọc Thiên Long nhìn Vương Thu Nhi có chút phức tạp:
- Ta thua, thua tâm phục khẩu phục! Đúng là thực lực bây giờ của ta và nàng có sự chênh lệch nhưng nhất định sẽ không thể cứ mãi như thế, sẽ có ngày ta mạnh hơn nàng.
- Tùy thời xin đợi- Sắc mặt Vương Thu Nhi bình tĩnh như việc chiến thắng Ngọc Thiên Long là một chuyện bình thường chẳng thể bình thường hơn.
Ngọc Thiên Long thấy Vương Thu Nhi đi thì chặn lại nói:
- Ta đã dám cá cược thì nhất định sẽ thực hiện. Từ giờ trở đi ta sẽ làm hộ vệ của nàng ba năm.
Vương Thu Nhi nhíu mày:
- Không cần, chỉ cần Thiên Long Môn nhận thua thì ngươi đã thực hiện giao ước rồi.
Nhưng Ngọc Thiên Long cố chấp nói:
- Không được, lúc trước ta đã đồng ý thì giờ tất nhiên sẽ không thay đổi. Sau khi giải đấu kết thúc ta sẽ làm hộ vệ của nàng, bảo vệ nàng ba năm.
Từ lúc thua trận trở về khu nghỉ ngơi, dù thời gian rất ngắn nhưng Ngọc Thiên Long đã nghĩ rất nhiều chuyện. Hắn thua, thua trong tay Vương Thu Nhi. Sau khi sự điên cuồng trong lòng hắn rút đi, bóng hình tuyệt sắc giai nhân kia lại càng in sâu vào trong lòng hắn. Hắn phát hiện ra mình đã yêu vẻ bề ngoài lạnh lùng như băng, thực lực mạnh mẽ và khí thế Hoàng Kim Long Nữ chưa từng có từ trước đến nay đến mức hết thuốc chữa rồi.
Cũng vào lúc này hắn mới mơ hồ hiểu ra vì sao lúc trước vị đại tỷ dẫn đội Sử Lai Khắc lại nói ra việc cá cược. Tôn nghiêm trước mặt tình yêu đã trở nên không còn quan trọng nữa, hắn quyết tâm đi theo bên cạnh Vương Thu Nhi ba năm. Đối với bản thân mình hắn vẫn luôn tin tưởng tuyệt đối, hắn muốn dùng thời gian ba năm để chinh phục nàng, khiến nàng cam tâm tình nguyện làm nữ nhân của mình.