[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo

Chương 111 : Thực hiện ước định


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

"Hiệu trưởng, Apache hôn mê rồi." "Nhanh, đưa vào phòng điều trị!" Đây chính là triệu chứng sau khi cuồng hóa. Tình trạng này cũng không phải là hiếm nên Materazzi cũng có ít nhiều kinh nghiệm ứng phó. Nếu như trong thực chiến là xuất hiện tình huống này thì rất nguy hiểm, nhưng mà đây là trong TPA nên không nguy hiểm lắm. Vương Động đi ra khỏi sân đấu, tất cả học viên Berna đều phải nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy .... kính sợ. "Có người này, có thiên hạ a." Materazzi không nhịn được cảm thán một câu. Hắn quá rõ ràng sức chiến đấu của Apache rồi. Tài năng toàn diện như hắn quả thực đúng là chung cực vũ khí ( vũ khí tối cao ) để đối phó những học viện cấp S! Hắn thua tâm phục khẩu phục. Giờ khắc này, ánh mắt Samantha cũng mang theo một chút khác thường, cậu nam sinh non nớt này tựa hồ trong thoáng chốc đã toát ra một mị lực đầy nam tính. "Chúc mừng cô, hiệu trưởng Samantha. Tôi nghĩ chẳng bao lâu nữa, Alan nhất định sẽ trọng chấn hùng phong." "Cám ơn ngài. Nhưng mà chuyện này để sau hãy nói." Trong lời Samantha tựa như đang có chuyện, chỉ là bây giờ không thích hợp nói ra. "Ha ha, được chứ. Các học viên, chúng ta nên dùng một tràng pháo tay để biểu lộ sự tôn trọng với Alan. Bọn họ rất giỏi, lúc này chúng ta thua nhưng sau này chúng ta nhất định sẽ chiến thắng!" Materazzi giơ cao nắm tay nói. Vương Động mạnh mẽ ngoài sức tưởng tượng đã làm một chút không cam lòng cuối cùng của đám học viên Berna cũng triệt để hóa thành mây khói. Chiến thắng của Alan là một chiến thắng hoàn toán xứng đáng! Ngay tại giờ khắc thắng lợi, bọn Địch Đạt rốt cũng reo hò ầm ĩ. Thật sự quá sung sướng. Tuy khó khăn vạn phần nhưng cuối cùng bọn họ cũng đã chiến thắng. Không thể nghi ngờ, Vương Động đã dùng thực tế để chứng mình, hắn mới là lão đại. Sức mạnh như vậy đã hoàn toàn chinh phục bọn Địch Đạt. Rốt cuộc đám học viên Alan cũng có người lãnh đạo. Mã Tiểu Như tuy mạnh nhưng khuyết thiếu năng lực lĩnh quân. Vương Bí là dũng sĩ nhưng lại không thích hợp để làm người lãnh đạo. Còn Hồ Dương Hiên.... tính cách của hắn quá tùy tiện. Chỉ có Vương Động mới có thể mang đến cho mọi người cảm giác an tâm. Khi mọi người gặp phải khó khăn, thất bại, cũng chỉ có Vương Động đến an ủi bọn họ. Ánh mắt cô bé Lumi lúc này cũng tỏa sáng long lanh. Chu Tư Tư nhìn thấy vậy không khỏi nổi lòng cảnh giác. Kỳ thật trong quá trình tiếp xúc với Vương Động, cô nàng đã ẩn ước đoán được thực lực Vương Động chắc chắc không tầm thường. Nhưng hôm nay cô cũng không ngờ được hắn lại mạnh đến như vậy. Bản tính Mã Tiểu Như ôn nhu, nhưng không có nghĩa là cô nàng sẽ tiếp nhận một nam sinh yếu hơn mình. Đây chính là bản tính của nhân loại. Đàn ông phải thể hiện ra khí phách của mình, khí phách ở đây không phải là ngang ngược, cả ngày hò hò hét hét mà là có thể xuất hiện tại thời khắc quan trọng. Một quyền kia rốt cuộc cũng mở toang trái tim Tiểu Như. Đây chính là khả năng chinh phục. Tuy Berna thua nhưng Materazzi vẫn rất có phong độ, tổ chức một buổi tiếc chúc mừng cho Alan. Ngoại trừ Apache đang điều dưỡng không tới được, nhưng người khác đều đã tới. Bởi vì trận đấu của Vương Bí là Tào Nghị đã biến một cuộc đấu đá thành một cuộc giao lưu đúng nghĩa, mọi người cũng không có khúc mắc gì quá lớn. Cùng mới không khí náo nhiệt của bữa tiệc, đám thanh niên nhanh chóng làm quen với nhau, bất cứ mâu thuẫn gì cũng tan thành mây khói, đương nhiên một chút ganh đua thì vẫn có. Tuy Berna đã trao lại quyền giao lưu với học viên cấp S cho Alan nhưng đó không có nghĩa là họ sẽ không tiếp tục khiêu chiến với Alan. Trước khi chiến thắng Alan, bọn họ cũng không có hứng thù đi tìm Cappas. Trong buổi tiệc, Vương Động cùng Mã Tiểu Như đã trở thành nhân vật chính. Tiểu Như thì vốn đi đâu cũng trở thành tiêu điểm rồi, còn Vương Động lại dựa vào thực lực của mình để chinh phục mọi người. Hôm nay Vương Động là một học viên nhưng hắn sẽ không là học viên mãi mãi. Đáng tiếc là Vương Động và Mã Tiểu Như không có cơ hội nói chuyện riêng nhiều. Hai người đều bị mọi người lôi kéo nên phải tách ra, cũng chẳng có cách nào, đây là một đêm náo nhiệt mà. Bất quá anh bạn Vương Động rất nhanh bỏ chạy ra ngoài. Không khí thế này đúng là hắn không quen. Cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ, vừa nghĩ tới giao hẹn của hắn và Samantha, trong lòng hắn lại nóng bừng. Nếu như hắn giúp Alan thắng hai trận và cuối cùng giành được thắng lợi thì Samantha phải hẹn hò với hắn một ngày! Đã là đàn ông thì phải chủ động! Tấn công mới vương đạo. Tâm tính nóng nảy khiến Vương Động bồi hồi không thôi. Hắn cũng là ôm ý niệm được ăn cả ngã về không trong đầu. Thà bị Samantha cự tuyệt còn hơn vĩnh viễn giấu kín trong lòng. Nhưng không ngờ Samantha lại đồng ý một cái giao hẹn đầy ẩn ý đó mà không lập tức cự tuyệt. Vương Động đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này. Có cơ hội thì phải nắm chặt lấy! "Thật bất ngờ. Không ngờ cậu lại làm được." Samantha bước đến ban công, ngắm nhìn cảnh biển hũng vĩ, vươn vai nói: "Cảnh vật ở Berna thật đẹp." "Còn giao hẹn của chúng ta." "Quỷ hẹp hòi. Chưa quên. Không phải chỉ là hẹn hò sao. Sáng mai nhé.... Nhớ là là bí mật đó." Samantha tinh nghịch nháy mắt mấy cái rồi ưu nhã trở về đại sảnh. Vương Động ngây ngốc. Tuy Samantha đã đáp ứng hắn, nhưng trong lòng Vương Động cảm thấy, tựa hồ đối phương vẫn coi hắn như một đứa trẻ. Nhưng... Bất kể thế nào, hắn đã bước đi một bước đi dài trên con đường trở thành nam nhân. Lúc này hắn rất muốn nói với ông lão rằng, Vương Động hắn cuối cùng cũng hẹn hò với cô gái mà hắn thích. Bầu trời đêm thật đẹp. Một mình đứng trên sân thượng, sắc mặt Chu Tư Tư lúc này lại trắng nhợt. Từ trước tới nay mọi người đều sai rồi, người Vương Động yêu mến không phải Mã Tiểu Như.... không ngờ lại là Samantha.... Không hiểu làm sao, trái tim Tư Tư rất đau đớn... giống như bị người ta lấy mất một thứ rất quan trọng vậy. Suy đoán là một chuyện, cạnh tranh là một chuyện, nhưng biết được chuyện Vương Động biểu lộ sự yêu mến đối với một cô gái lại là một chuyện khác. Tư Tư không sợ cạnh tranh với Mã Tiểu Như, bởi vì Mã Tiểu Như có sự cao quý của Mã Tiểu Như, cô cũng có nét ôn nhu của mình, nhưng Samantha lại có một loại mị lực thành thục nữ tính đẹp nhất. Vừa nghĩ tới vóc dáng ma quỷ của Samantha, rồi lại nhìn bản thân, Tư Tư quả thực có chút tự ti mặc cảm.... Đám tuyển thủ Alan ăn mừng suốt đêm. Bọn họ còn có một ngày chủ nhật để nghỉ ngơi, có thể hưởng thụ phong tình Berna cùng cảnh vật mỹ lệ của biển Aegean một chút. Khi Hồ Dương Hiên tỉnh lại, đang định tìm Vương Động thì phát hiện ra, giường Vương Động đã trống không... Thằng cha này có người quen ở đây sao? Lúc này, Vương Động đang cùng Samantha dạo bước trên bờ biển. Nơi đây chính là cửa khẩu quan trọng nên nơi đây được bảo vệ khá tốt, thậm chí còn có lệnh cấm cho tàu bè qua lại. Có lẽ không có ai nghĩ ra hai người lại xuất hiện tại một nơi lãng mạn như vậy. "Vì sao cậu lại thích tôi?" Samantha ngửa đầu ngửi mùi vị của biển Aegean trong gió. Phong cảnh đẹp như vậy trên trái đất đã không còn nhiều lắm. "Tại sao lại không thể yêu mến?" Vương Động cười nói. Rất nhiều chuyện không cần phải có lí do. "Kiểu người như Mã Tiểu Như lẽ ra phải khiến nam hài tử yêu mến hơn. Huống chi các cậu và cô bé lại có tuổi tương đương. Nói thật tôi không tìm được lí do để cậu không thích cô bé. Hơn nữa cô bé lại không hề có tính cách đại tiểu thư." Samantha đối với việc Vương Động bất ngờ yêu mến mình, cảm thấy rất hứng thú tìm hiểu lí do. Từ mọi phương diện, hai người đều ... không giống như sẽ có gút mắc trong tình cảm. Cho nên khi Vương Động đưa một cái giao hẹn can đảm như vậy, quả thực đã dọa cô giật mình.