[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo

Chương 133 : Zago trinh sát


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

“Khó trách tôi thấy giống hệt Tư Tư, thì ra là 2 chị em sinh đôi. Bí mật lớn thế này mà cậu giấu đến tận bây giờ sao!” “Đúng thế, Tư Tư, bạn bè mà thế sao, chuyện lớn vậy sao giờ mới nói?” “Nhóc con, em rước lấy phiền toái rồi giờ thì tự mình giải quyết đi!” Tư Tư bất đắc dĩ khoát tay. Y Y bướng bỉnh lè lưỡi ra. Tuy tuổi bằng nhau nhưng nhìn thấy rõ ràng Tư Tư ra dáng chị hơn, còn Y Y hoàn toàn chỉ là trẻ con. Mọi người lại ngồi xuống một lần nữa. “Có phải em lại trốn đi không hả?” Tư Tư kéo Y Y ra hỏi. “Chị à, khó khăn lắm mới được về nhà một lần, người ta đương nhiên là trốn ra rồi. Khuya hôm nay em lại phải về, chuẩn bị diễn cho đại hội nhạc. Tự nhiên có thêm một minh tinh khiến cho các nam sinh phấn khởi hẳn. Không thể không nói trước kia đã thấy Tư Tư rất “được” rồi, nay không ngờ được cô ấy còn có một cô em gái là minh tinh. Có lẽ vì có Y Y, nên nhìn Tư Tư càng thêm xinh đẹp. Chẳng qua trên bàn vẫn luôn có những tên “lập dị”! Vương Động cùng vương bí lại bắt đầu đánh chén. Sự việc ngoài ý muốn này kết thúc khi đám Tạp Nhĩ xin chữ ký. Sau đó để cho hai chị em nói chuyện riêng. Dù sao cũng may nơi đây là trường quân đội, cho dù hâm mộ ngôi sao cũng không đến mức cuồng nhiệt quá! “Y Y, không thể ở thêm một lúc nữa sao?” Tư Tư kéo em gái ra nói. Lúc trước hai chị em lựa chọn khác nhau, Tư Tư quyết định học trường quân đội, còn Y Y quyết định thực hiện giấc mộng của riêng mình. Giờ giấc mộng của hai chị em đều đã thực hiện, đó cũng là lần gặp mặt đầu tiên sau 1 năm. “Chị à, lần này em sẽ ở lại Địa Cầu một thời gian ngắn, vé em cũng đã chuẩn bị giúp chị rồi, lúc đó nhất định phải đến xem nhé” “Yên tâm đi, nếu không có gì đột xuất chị nhất định sẽ đi!” “Kia chính là Vương Động mà chị hay nói phải không?” Y Y bỗng nhiên cười mờ ám nói. “Em định nói gì thế?” “Không có gì, chị à, tên đó không được …tốt lắm. Em nghĩ chị nên đổi đối tượng khác đi” Y Y nói. “Em chết đi. Nhóc con biết cái gì chứ?” “Chị này, chị chị hơn em có vài phút thôi mà. Hơn nữa em thấy cái chị gái cực kỳ xinh đẹp kia hình như có tình cảm với hắn ta đó” Y Y nói chính là Mã Tiểu Như. Tư Tư chỉ biết cười :”Em không cần quan tâm đâu, tự lo cho em đi thì hơn” “Biết rồi, biết rồi. Em sẽ ngoan mà. Bất kể thế nào chị cũng phải đến nhé. Bằng không em sẽ buồn lắm. À, ha ha, chị có thể dẫn cả hắn theo” “Bọn chị chỉ là bạn bè cùng học, không đến mức như em nghĩ đâu” “Hừ, hắn mà còn dám kén chọn sao? Dám đùa phải không? Chị có muốn em thay chị dạy cho hắn một bài học không?” Y Y vô cùng khó chịu nói. “Em đừng có xen vào” “Người ta chính là bất bình thay cho chị mà. Nhưng này, bọn chị thực sự muốn khiêu chiến Cappas sao?” Y Y đương nhiên biết Cappas là cấp độ gì. “Ha ha, đúng vậy. Cổ vũ chị đi!” “Chị cố lên. Mọi người nhất định phải cố gắng, em cũng sẽ cố gắng!” “Thật không nghĩ đến Tư Tư còn có một cô em gái như thế!” “Càng không nghĩ đến bạn học Vương Động lại tưởng cô ấy là Tư Tư đem “bắt” về đây, thật là phục cậu!” Hồ Dương Hiên cười nói. “Bạn học tiểu Hồ, làm người phải có đạo nghĩa tí chứ! Vừa rồi cậu cũng đâu có phát hiện ra, mọi người cũng vậy còn gì!” Vương Động mở miệng “kêu oan” “Ha ha, nhưng ngẫm lại, bây giờ nhìn bạn học Tư Tư thật sự là càng ngày càng xinh đẹp. Sao trước kia không phát hiện ra nhỉ?” Mọi người cười ầm lên. Trước kia Tư Tư cũng vì không muốn quá nổi bật mà thôi. Cũng khó trách vì sao Tư Tư hát và nhảy múa đều giỏi thế! Xem ra nếu cô ấy đi theo con đường em gái chắc cũng sẽ nổi tiếng. Chẳng qua lý tưởng mỗi người khác nhau. Tư Tư chính là thích cuộc sống quân nhân! Mặc dù là chị em nhưng tính cách cũng có sự tương phản rất lớn. Buổi chiều khi vào giờ học thì Chu Y Y đã về. Cô ấy cũng là người bận rộn, chẳng qua là vì chị gái nên mới bớt thời gian đến thăm. Hai chị em cũng chỉ hàn huyên được một chút ngắn ngủi. Được cái Tư Tư cũng vẫn vậy, không vì có người em gái nổi tiếng mà có bất kỳ sự thay đổi nào. Kỳ thực bọn Vương Động cũng vậy. Ít nhất có Vương Động cùng Vương Bí là không có hứng thú đối với mấy kiểu ngôi sao thần tượng. Thời giờ trôi nhanh, giờ học yêu thích của thầy Gonzalez đã đến. Lần này Tiểu Như lại ngồi bên cạnh Vương Động. Cô đã hiểu ra là không nhất thiết cứ phải giữ khoảng cách, cô muốn tự nhiên một chút. Một khi đã đột phá chướng ngại tâm lý, tâm trạng quả nhiên vô cùng dễ chịu. “Có phải cảm giác thấy ngôi sao rất “được” không?” Tiểu Như đột nhiên hỏi. Giờ học còn chưa bắt đầu, vẫn đang nghỉ giữa tiết. “Cũng xinh, chẳng qua không bằng cậu” Bạn học Vương Động thật thà trả lời. “Chỉ có thể thôi à?” “Đó là đương nhiên! Cái miệng nhỏ cứ chu lên kìa” Vương Động trêu chọc nói. Tiểu Như sửng sốt, thừa dịp người khác không để ý, hung hăng véo cho bạn học Vương Động một nhát. Vương Động cười toét miệng, chẳng qua ở trên lớp thì không thể kêu lớn tiếng được. “A, Vương Động, cậu thấy không thoải mái à?” Một bạn học khác hỏi. “Không có gì đâu. Cậu ấy ăn no rửng mỡ ý mà” Nụ cười sáng lạn của Tiểu Như suýt làm cậu bạn kia mất hồn. Bạn học Vương Động muốn “Có thù không trả không phải quân tử”, nhưng nhìn ngang liếc dọc không kiếm được chỗ nào tiện…ra tay, cho nên đành chịu thua! Là con gái thật tuyệt! Đành nhẫn nhịn tiếp vậy! Bạn học Tiểu Như thắng được hiệp đầu tiên, tâm trạng vô cùng tốt. Theo tiếng bước chân đặc biệt của thầy Gonzalez đi vào, lớp học nhanh chóng trật tự. Gonzalez rất không thích lớp học ồn như cái chợ. Gonzalez đảo mắt nhìn phòng học một chút, mở giáo trình ra. “Hôm nay học về loại sâu cao cấp. Theo sức chiến đấu mà nói thì chúng không mạnh hơn Zago ở trên mặt đất bao nhiêu, nhưng chúng có một đặc điểm chung là có thể bay!” Zago bay, đó là loại bị các chiến sĩ ghét nhất. Ngoài việc chúng trinh sát làm bộ đội bị bại lộ, các năng lực về phương diện bay quả thật khiến người ta đau đầu. Nếu như gặp quân chủ lực công kích, tự nhiên là không thèm để ý. Hơn nữa lực phòng ngự của Zago bay cũng kém cỏi nhất. “Xem hình vẽ, đây là một loại Zago bay thường thấy. Zago chuồn chuồn! Còn được gọi là Zago mắt xanh. Ở trong tộc Zago chúng chủ yếu phụ trách việc trinh sát” Hình chiếu phân tích khá rõ đặc điểm của Zago chuồn chuồn. Chiều dài 3m, vũ khí công kích chủ yếu là móng sắc và đuôi nhọn. Thích găm thủng mục tiêu rồi kéo lên không trung. Thuộc loại công kích cự ly gần người. Đôi mắt to màu xanh là một thiết bị quan sát cực kỳ lợi hại, tốc độ bay cực nhanh. “Tư liệu mọi người xem qua rồi, các số liệu cơ bản cũng đã thấy. Giờ hãy nói ý kiến của mọi người ra xem” Gonzalez đặt vấn đề hỏi mọi người. Tạp Nhĩ từ trước đến nay vốn tích cực nhất, hơn nữa cảm giác “mở màn” làm cho hắn thực sự cảm thấy thích, từ trước đến nay chưa từng biết sợ là gì. “Tạp Nhĩ, cậu nói đi!” “Zago mắt xanh là trinh sát và vật hi sinh giá rẻ nhất của tộc Zago. Sức chiến đấu chỉ bình thường, chỉ là nếu trên chiến trường bị chúng phát hiện ra thì phải nhanh chóng tiêu diệt, nếu không sẽ bại lộ hành tung” “Còn ai bổ sung không?” Gonzalez tiếp tục hỏi. Cách trả lời của Tạp Nhĩ thuộc loại “tiêu chuẩn”, cũng là ý chung của mọi người. Zago mắt xanh là loại sâu cấp bậc thấp nhất, mọi người cũng nghe thấy nhiều rồi. Mấy bạn học khác quay sang thảo luận vài câu cũng không có ý tưởng gì mới. Dù sao chỉ là một loại Zago cấp thấp, còn gì để nói nữa chứ. “Nói thì không sai. Mọi người cảm thấy loại này chỉ là lính trinh sát, sức chiến đấu yếu nên chỉ cần quan trọng là không để nó nhìn thấy đúng không?” Mọi người gật gật đầu. Nghĩ không ra Gonzalez còn gì để nói thêm. Dù sao chỉ là lính trinh sát mà thôi, trong tư liệu cũng chẳng liệt kê gì thêm. “Nhưng nếu nói chỉ cần chúng ta tránh né bọn chúng, thì binh chủng này đã sớm bị tộc Zago đào thải lâu rồi. Mặc dù bọn sâu này không ngừng tiến hóa nhưng loại Zago mắt xanh này vẫn tồn tại như cũ, cái này chứng tỏ hiệu quả trong chiến đấu của chúng vẫn còn. Và do đó chúng ta muốn thoát khỏi sự trinh sát của bọn Zago này là điều không tưởng! Cho dù là chui vào rừng rậm cũng vậy. Đó là vì đôi mắt lớn của chúng, không phải mắt theo nghĩa thông thường, mà được ghép từ hơn 100000 đôi mắt kép tạo thành. Chúng đối với đại đa số vật thể khác đều ít có phản ứng, ví như gốc cây hay tảng đá đều coi như nhau vậy. Nhưng loại mắt này lại phản ứng cực kỳ mẫn cảm với loài người, giống như là cảm thấy cục than nóng trong trời tuyết vậy, nhìn cái là thấy rõ ngay!” “Thầy, vậy phạm vi dò xét của chúng là bao xa?” “Hỏi hay lắm. Kể cả là địa hình phức tạp vẫn có thể đạt phạm vi 500m đến 1km, hơn nữa một khi phát hiện chúng sẽ trực tiếp phản hồi tin tức cho thủ lĩnh Zago.” “Trời ạ, thế khác nào trên cơ bản là chắc chắn sẽ bị phát hiện?” Các học sinh nhịn không được bắt đầu bàn luận ầm ĩ. Giờ của Gonzalez tuy nghiêm túc nhưng cũng không cấm lên tiếng thảo luận bài. “Tôi muốn nói cho các em biết là ở trong chiến đấu, muốn không bị Zago mắt xanh phát hiện chỉ là điều…không tưởng!” Gonzalez tổng kết lại. “Trời ơi, thầy à, thế khác nào chúng ta chỉ còn biết chờ bọn chúng phục kích hay sao?” “Đúng vậy, nhân loại sao không nghĩ ra biện pháp đối phó?” Gonzalez quả thực “bội phục” đám mấy tên chỉ có nhiệt huyết mà không có đầu óc! Rầm rầm rầm! “Im lăng, im lặng. Làm loạn cái gì. Ở tình huống quân chính quy chủ lực đối kháng, chúng ta cũng có trinh sát phe mình chứ. Chẳng qua là đa số thời điểm đều hoạt động ở đội hình nhỏ. Sở dĩ lúc đó ta không cử trinh sát nữa là vì nếu khi đã phát hiện Zago mắt xanh thì cũng có nghĩa là chúng ta đã bị phát hiện từ sớm hơn rồi. Lúc đấy chỉ tùy cơ mà ứng biến thôi” Gonzalez nói. “Thầy, ý thầy là chỉ cần chúng ta nhìn thấy Zago mắt xanh thì đối phương nhất định đã thấy chúng ta trước rồi sao?” “Nói rất đúng! Chính là vậy! Đừng có ôm tâm lý may mắn ở đây. Lúc các cậu phát hiện ra Zago mắt xanh thì 99% là tin tức đã bị chúng báo về Zago tộc, tức là đã hoàn thành giá trị của chúng, còn lại chỉ là việc công kích mà thôi” “Thầy giáo, thế vì sao chúng lại phải tiếp tục ẩn nấp hành tung với chúng ta?” Một bạn nữ hỏi.