[Dịch]Đạo- Sưu tầm

Chương 58 : Tự bạo


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Tiêu Thần đang bên trong sấm chớp, vận chuyển bí pháp thôn lôi. Mặc dù sấm sét cực kì hung hãn, nhưng không thể tạo thành thương tổn lớn với hắn được, thân thể bất quá chỉ bị tổn thương một chút, mất một chút thời gian liền có thể hoàn toàn chữa trị. Một chưởng đáng tới, linh lực quay cuồng, gào thét đầy trời, giờ phút này hai siêu cấp cường giả đang giao thủ cách đây không xa. Linh lực thiên địa nồng đậm đạt mức kinh nhân. Chỉ với một thức thần thông phong khởi, uy thế cũng tùy thời mà tăng vọt theo. Âm phong vô tận từ hư không ngưng tụ mà ra, lạnh thấu xương, mấy ngàn lôi ngư nháy mắt bị âm phong xé xác, máu tung tóe, hoàng toàn bị giảo sát Sắc mặt Tiêu Thần âm trầm, thần thông âm phong vận hết công lực, không chút do dự phun ra một ngụm máu tươi, huyết mang lóe lên giữa thân ảnh rồi biến mất, lần thứ hai tránh thoát khỏi sấm sét màu xanh oanh giết, đồng thời điều khiển âm phong kia quét xuống nước, tàn sát bốn phía. Nhất thời huyết lãng màu xanh cuồn cuộn, lệ khí ngút trời. Qua vài hô hấp, mấy ngàn lôi ngư bị diệt vong, động tĩnh tại chỗ này tự nhiên không thể thoát khỏi cảm ứng của hai người đang giao chiến. Bên trong kiếp vân Lôi Long nhớn nhác kinh sợ dị thường, không ngờ con kiến lúc trước hắn xác định là phải chết, giờ phút này lại bình yên vô sự, lại càng là đang nhắm bộ tộc lôi ngư đại sát tứ phương. Hơn nữa khiến hắn sợ hãi nhất là theo lôi ngư không ngừng chết đi, lực lượng của hắn cũng bằng một tốc độ khủng khiếp không ngừng hạ thấp xuống. - Tu sĩ nhân loại chết tiệt, lão tổ ta muốn ngươi phải hồn phi phách tán, chết không chỗ chôn! Lôi Long oán độc gầm lên giận dữ, lúc này đã đem Tiêu Thần hận đến tận xương tủy. Theo tiếng gầm kia hạ xuống, kiếp vân quay cuồng, từ bên trong một đạo sấm sét ầm ầm đánh xuống, nhằm đúng vào Tiêu Thần mà oanh giết. Đạo sấm sét này là một trong hạng vạn đạo lôi, nhưng uy lực không thể khinh thường, có thể dẽ dàng đánh chết một tu sĩ Nguyên Anh. Cho nên lúc đạo sấm sét này đánh trúng, Tiêu Thần không có nửa điểm phản kháng, thậm chí một chút khí thế hung sát phát tán cũng khiến sắc mặt hắn tái nhợt, hít thở khó khăn. Nhưng giờ phút này, sắc mặt hắn vẫn cực kỳ bình tĩnh, lúc hắn ra tay giết lôi ngư đã có chuẩn bị, tình hình như vậy cũng không khiến hắn bất ngờ. Cho nên giờ phút này tuy sắc mặt tái nhợt nhưng Tiêu Thần vẫn thì thào nói: - Xuất thủ cứu ta, nếu không thì cùng chết. Thanh âm cực thấp, nhưng hắn tin tưởng, người kia có thể nghe thấy. Khi tốc độ sấm sét nhanh đến mức tận cùng, lúc đó Tiêu Thần dĩ nhiên đã buông xuôi. Bên ngoài cách Tiêu Thần không quá trăm trượng, lôi lực mạnh mẽ bạo ngược dù chưa đánh xuống nhưng chỉ khí thế cũng khiến khóe miệng hắn chảy ra một đạo máu tươi. Trong lúc sinh tử tồn vong này, ánh mắt TIêu Thần vẫn bình tĩnh tới cực điểm. Đúng lúc này một đạo âm thanh tuy khàn khàn nhưng đối với hắn lại êm ái không gì bằng Chưởng khống! Âm thanh hơi trầm thấp bình thản không có gì khác lạ, nhưng lúc này đạo sấm sét đang đánh về phía Tiêu Thần run lên, hình như đang bị hai cỗ ý chí đang điên cuồng tranh đoạt quyền khống chế. Bất quá trong lúc hai cỗ ý niệm đang tranh nhau, tia sấm sét kia cũng bắt đầu sụp đổ từ trong ra ngoài, tính thời gian chỉ một hơi thở liền tiêu tán hoàn toàn. Trán Tiêu Thần chảy một giọt mồ hôi lạnh, thần kinh căng cứng cực hạn dần trầm tĩnh lại, sự tình đúng như hắn tính toán, tàn hồn Lang Huyên thượng nhân kia tuyệt đối không phải vật vô ý thức, giờ phút này tình thế cũng có thể rõ ràng, hắn nắm chắc Lôi Long không thể tùy ý mà giết hắn được. Nhưng đồng dạng cũng là một lần đánh cược. Lấy tính mạng bản thân ra làm tiền đặt cược, thắng có thể có một đường sinh cơ. Thua, liền chỉ có một con đường chết! May mắn là ván bài này Tiêu Thần, thắng! Trong lòng không kịp sinh ra vài điểm may mắn, hắn thu hồi ánh mắt, nếu xác định tàn hồn sẽ bảo vệ hắn chu đáo, hắn có cơ hội dốc toàn bộ thủ đoạn giết sạch lôi ngư. Dù sao lôi ngư chết đi, khí tức Lôi Long nháy mắt hạ xuống, tuy khong nhiều lắm nhưng cũng đủ đển Tiêu Thần cảm ứng rõ ràng. Lôi ngư, chính là điểm chết của Lôi Long. Cho nên hiện tại hắn xoay người, không để ý thương thế trong người, lần thứ hai tung chưởng. - Vân dũng thần thông! Thế giới lôi đình này, lệ khí cực kỳ nồng đậm, nhất là theo đại lượng lôi ngư tử vong, độ nồng đậm càng tăng vọt, đạt tới một trạng thái kinh người. Giờ phút này Tiêu Thần vừa tung vân dũng thần thông, liền có vô tận lệ khí gào thét ngưng tụ thành lệ vân đen kịt. Mây này do lệ khí ngưng tụ thành, âm độc vô cùng, ăn mòn pháp bảo, đả thương nguyên thần, có thể nói lợi hại vô cùng. Lệ vân bao phủ xuống dưới, vô số lôi ngư quay cuống thống khổ, một khi bị dính vào người, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Bên trong kiếp vân, lượng lớn lôi ngư chết đi khiến Lôi Long bất ngờ phát ra một trận rít gào thống khổ, điện mang lập lòe quanh lân giáp trên người ảm đạm đi vài phần, khí tức mạnh mẽ tản phát từ cơ thể cũng không ngừng tiêu giảm. Giờ phút này, trong lòng Lôi Long không thể không nổi giận, nhưng lẫn trong cơn giận là một ý niệm sợ hãi, nếu số lượng lôi ngư tiếp tục giảm đi, uy lực theo đó cũng giảm theo, như vậy khiến kế hoạch hắn chuẩn bị trong bao năm qua liền thất bại trong gang tấc, thậm chí còn phải trả giá bằng chính tính mạng. Cho nên tu sĩ nhân loại này. Hắn phải chết! Lôi Long nộ hống, cự vĩ đảo qua, thân hình khổng lồ nháy mắt lao xuống, cái miệng to lớn, dữ tợn mở ra, hướng Tiêu Thần ngoạm tới. Nhưng vào thời khắc này, tàn hồn Lang Huyên thượng nhân bỗng nhiên cũng phát ra một tiếng gầm nhẹ hai tay nắm tròn, hung hăng di chuyển. - Nghịch chuyển luân hồi, trói buộc không gian, phong ấn! Theo âm thanh hạ xuống, cà ngàn lốc xoáy quay quanh thân đột nhiên chuyển hướng, một cổ khí tức hoàn toàn bất đồng nháy mắt bộc phát ra, cũng tại lúc đó khí thế Lôi Lông lao xuống nháy mắt bị cắt đứt, thân hình khổng lồ dường như đạp vào một cấm chế trong suốt, tuy khiến không gian giao động một trận khủng bố nhưng vẫn như cũ không thể dột phá phong ấn. - Rống! Bị không gian phong tỏa trấn áp, Lôi Lông nhất thời kinh sợ rống to, vô tận sấm chớp từ cơ thể phóng ra, điên cuồng quét ra bốn phía. Nhưng mặc sâm sét tàn phá ác liệt như thế nào, cũng bị phong tỏa gắt gao trong phạm vi hai ngàn trượng, xung quanh không gian phong tỏa, cứ việc gợn lên từng trận sóng, nhưng rồi cũng tiêu tán không dấu vết. Bất quá bên trong không gian phong tỏa đã hóa thành một mảnh lôi trì, trong lôi trì, Lôi Long rít gào điên cuồng không ngớt, đuôi, trảo không ngừng ầm ầm nện xuống! Lưới luân hồi kia do vô số lốc xoáy điên cuồng vận chuyển, mỗi lần Lôi Long oanh kích, đều khiên lưới võng bùng lên một hồi sau đó rung động mãi không thôi, giống như sắp đoan liệt vậy. Tàn hồn nháy mắt đem Lôi Long trấn áp, bảo trụ tính mạng Tiêu Thần, hơn nữa là tranh thủ thời gian cho hắn. Lôi Long điên cuồng rít gào bên trong, Tiêu Thần sau khi thi triển huyết độn né tránh sấm sét oanh kích, hai tay hung hăng chụp xuống. - Vũ chí thần thông Mưa này không phải là mưa tầm thường, chính là bao hàm lực hủy diệt vô cùng, lại có màu đỏ máu, xưng hào Huyết Vũ. Bên trong lệ vân, đột nhiên xuất hiện từng tia huyết sắc, trên nền tối đen cực kì dễ thấy. Theo huyết sắc kia xuất hiện, âm phong đầy trời kia mãnh liệt hơn, lệ vân thì quay cuồng không ngớt, cuối cùng từng giọt mưa màu đỏ thẫm tản mát khí tức lạnh như băng rơi xuống dày đặc. Huyết vũ nhập thủy, liền nhanh chóng khuếch tán ra, phàm là lôi ngư bị dính huyết sắc thân thể tức khắc bị ăn mòn. Huyết vũ bay lả tả tự nhiên khiến một vùng thủy vực đầy máu khuếch tán mở rộng ra, trong thời gian ngắn đã hình thành một biển máu. Trong huyết hải, sinh cơ đoạn tuyệt! Phong khởi! Vân dũng! Vũ chí! Phiên thủ đệ nhị cảnh Đại Sâm La Thủ giờ phút này đều xuất hiện trên thế gian, hình như xuất hiện một mối liên hệ vi diệu nào đó, âm phong gào thét ngưng tụ, lệ vân quay cuồng huyết vũ tung bay, âm khí đại thịnh, khiến uy lực âm phong thêm mạnh mẽ. Ba thần thông bổ sung nhau, bạo phát uy lực, dù là Tiêu Thần cũng trố mắt nhìn. Chỉ thấy âm phong gào thét như cương đao quát cốt, lệ vân tối đen như giòi đục trong xương, huyết vũ lả tả một tràng độc dược- ba thần thông đều âm độc cực kỳ, giờ phút này uy lực chồng chất, sát thương tạo thành không cần suy nghĩ cũng biết. Âm phong càng lúc càng mãnh kiệt, thể tích lệ vân càng bành trướng, huyết vũ càng dày đặc! Ba thần thông sau khi thi triển không những không tiêu tán, ngược lại càng không ngừng gia tăng uy lực, hiện giờ đã đến lúc bùng nổ, hơn vạn lôi ngư trong khoảnh khắc chết gần hết. Ba thần thông quét qua mặt nước khiến sô lượng lôi ngư diệt vong bạo phát. Mà theo đại lượng lôi ngu chết đi, Lôi Long trong không gian phong tỏa kia lại càng liên tục hét lớn giận giữ, nhưng trong tiếng gầm rống lại mang nhiều ý hoảng sợ hơn, hiển nhiên cũng đã nhận ra tình thế không thể cữu vãn. Lôi ngư diệt vong, thân hình Lôi Long hơn ngàn trượng không ngừng thu nhỏ lại, đến bây giờ khó khăn lắm cũng chỉ còn chín trăm trượng, càng không cách nào loại bỏ được không gian phong tỏa mà tàn hồn bố trí. Vốn con kiến không được Lôi Long để trong mắt, hiện nay lại trở thành người nắm tính mạng nó trong tay. - Ta nguyện ý đầu hàng, khuất phục, tiếp tục sống ở Lôi Đình thế giới này trông coi động phủ cho ngươi, xin hãy tha mạng cho ta. Uy hiếp sinh tử, Lôi Long không thể không cúi đầu, dù sao ý chí chủ chưởng nó là lôi ngư lão tổ không phải là long hồn chân chính. Nhưng hiện giờ đối với việc Lôi Long xin hàng, tàn hồn Lang Huyên thượng nhân mặt vẫn không phản ứng, gió vẫn thổi, mây vẫn bay, mưa cứ rơi, ba đại thần thông vẫn điên cuồng thu gặt tính mạng lôi ngư. Sau vài hơi thở, Lôi Long gào rít nói thẳng thừng. - Ngươi muốn giết lão tổ ta. Lão tổ ta tuyệt đối không khoanh tay chịu chết, hôm nay cho dù ta co chết cũng muốn đem hai người các ngươi cùng với tộc ta chôn cùng, vĩnh viễn biến mất trên thế gian. Lôi Long rít gào, âm thanh trần ngập ý oán độc, trong đôi mắt hàn mang hung hăng xẹt qua, lóe lên vẻ kiên quyết. - Diệt thế Lôi Long, bạo thể, hóa sấm sét sơ khai, ban xuống thiên phạt. Lôi Long nộ rống, hơi thở hỗn loạn thê lương vô cùng, tiếng ầm ầm tràn ngập không gian. Cả Lôi Đình thế giới nháy mắt hóa thành một mảnh tối đen, từ bên trong một cỗ sát khí bạo ngược từ trong không gian phong tỏa bộc phát ra. Tự bạo! Tiêu Thần xoay người, sắc mặt cuồng biến, bất chấp đang thúc dục thần thông tàn sát lôi ngư, há mồm phun một ngụm máu, thân ảnh trong huyết vụ lóe lên liền hiện ra bên ngoài cách ba trăm trượng, điên cuồng hướng phía xa chạy gấp.