[Dịch]Đạo- Sưu tầm
Hư hóa giới tử!
Tiêu Thần từng bước bước vào cấm chế trong hoa viên, sắc mặt nháy mắt biến đổi. Nhìn một gốc thanh thảo thật lớn trước mặt cao chừng hơn mười trượng, khóe miệng nhịn không được lộ ra vài phần cười khổ.
- Xem ra đụng phải thiết bản rồi, cấm chế nơi này lại có thần thông như vậy.
Trong lòng Tiêu Thần âm thầm lo lắng, nhưng thần sắc cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, giờ phút này đã bước vào cấm chế, mặc kệ phía trước có nguy cơ gì, chỉ có thể mạnh dạn đối mặt.
Hối hận, cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.
Ánh mắt Tiêu Thần cẩn thận đảo qua nơi này, thần thức phát ra bên ngoài cơ thể, sắc mặt hơi trầm xuống, bên trong cấm chế thần thức bị một luồng lực kỳ dị nào đó áp chế, lấy tu vi nguyên thần trước mắt của hắn, thần thức cũng bất quá chỉ có thể bao trùm phạm vi trăm trượng. Nhưng điều tốt là vào thời khắc này dưới thần thức dò xét, hắn cũng không nhận thấy được nguy cơ gì. Trong lòng Tiêu Thần thoáng nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt quét ngang quanh thân, giờ phút này che trước mặt hắn là ba gốc cây thật lớn, cao hơn mười trượng, toàn thân xanh tươi ướt át, tản mát ra hương thơm nhàn nhạt. Hương thơm này cực kỳ chân thật, nếu không phải giờ phút này biết rõ đang ở trong cấm chế, Tiêu Thần sợ là đã hoài nghi lúc này đang chứng kiến kỳ dị thảo mộc chân chính.
- Tuy rằng tiến vào, ta cuối cùng vẫn là muốn đi ra ngoài, nhưng cấm chế này cho dù phức tạp mạnh mẻ, thì cũng không thể năn được ta.
Trong lòng Tiêu Thần nói thầm, hai mắt đột nhiên trở nên cực kỳ sáng ngời, từng phù văn cấm chế phức tạp theo ánh mắt nháy mắt ngưng tụ mà ra. Những phù văn dày đặc này điên cuồng tổ hợp phân giải yên diệt, giống như một đoàn Tinh Vân thu nhỏ, mỗi cái sáng rồi tắt trong đó là đại biểu cho một kỷ nguyên luân hồi, huyền diệu dị thường.
Trong lúc Tinh Vân trong mắt sáng rồi tắt liên tục, Tiêu Thần nháy mắt vươn hai tay, mười ngón tay như múa, thoáng chốc có trăm ngàn đạo phá cấm pháp quyết đánh ra, mà cùng lúc đó, không gian quanh thân, điểm điểm ký hiệu Ánh Trăng chậm rãi hiện lên, theo pháp quyết dung nhập vào thanh thảo trước mặt.
Thời gian chậm rãi trôi qua, sắc mặt Tiêu Thần dần dần tái nhợt, nhưng đôi mắt lại càng sáng ngời, mười ngón tung bay ổn định như trước, vẫn chưa xuất hiện chút sai lầm. Mà theo pháp quyết không ngừng dung nhập, thể tích thanh thảo trước mặt cũng đang không ngừng thu nhỏ lại, từ mười trượng đến bảy trượng, rồi đến năm trượng, rồi đến ba trượng, cuối cùng biến hóa lại còn một thước cao trước mắt, nhưng càng phát ra ý bức nhân, hương thơm thảo mộc cũng nồng đậm hơn. Đôi mắt Tiêu Thần càng thêm sáng ngời, mơ hồ lộ ra vẻ hưng phấn, động tác hai tay càng thêm phong cách cổ xưa, nhưng vẫn không thiếu mượt mà, ngón tay khẽ nhúc nhích liền đem pháp quyết cực kỳ phức tạp nháy mắt đánh ra, tốc độ phá cấm nhất thời tăng vọt.
Khi thanh thảo thu lại chỉ còn nửa thước, sắc mặt Tiêu Thần trở nên cực kỳ tái nhợt, nhưng khí thế trên người vào thời khắc này cũng đạt được đỉnh điểm, mười ngón toát ra hóa thành một đoàn hư ảnh.
- Phá!
Vào thời khắc này, từ miệng hắn bỗng nhiên phát ra một tiếng gầm nhẹ, thanh thảo trước mặt run lên, thể tích nháy mắt chì còn vài tấc, xanh tươi ướt át.
Tiêu Thần như tia chớp đưa tay, nháy mắt rút thanh thảo ra khỏi mặt đất, vừa ra khỏi mặt đất thanh thảo liền hóa thành một viên ngọc trông như hạt gạo tròn đều toàn thân xanh biếc, bị Tiêu Thần không chút do dự há mồm nuốt vào trong bụng, lúc sau trực tiếp khoanh chân ngồi trên mặt đất.
Lục châu nhập vào cơ thể nháy mắt mở ra, một cỗ năng lượng kỳ dị bỗng nhiên tán phát, dung nhập trong cơ thể Tiêu Thần. Dưới sự trợ giúp của năng lượng, nguyên thần hao tổn đang lấy một loại tốc độ cực kỳ khủng khiếp điên cuồng khôi phục, hơn nữa có một chút hình ảnh hỗn độn, lặng yên không một tiếng động khắc bên trong nguyên thần.
Chì qua một khắc thời gian, mắt Tiêu Thần đang nhắm chặt bỗng mở ra, trong đó tinh quang lóng lánh, hiển nhiên đã khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
- Cấm chế này, đúng là ẩn chứa đại cơ duyên đại tạo hóa!
Sắc mặt bình thản, nhưng trong lòng hắn lại mừng như điên! Vừa rồi sau khi phá cấm, một gốc thanh thảo biến ảo thành lục châu, không chỉ để cho hắn nhanh chóng khôi phục hao tổn nguyên thần mà thậm chí còn giúp hắn tăng cường, nhưng đây cũng không phải là mấu chốt, tối trọng yếu nhất chính là những hình ảnh vụn vặt trong lục châu! Những hình ảnh này bao hàm một loại thủ pháp cấm chế Tiêu Thần chưa bao giờ thấy qua, phong cách đơn giản cổ xưa, nhưng uy lực ẩn chứa trong đó cũng đủ để cho hắn khiếp sợ!
Mà đó mới chì là phá giải một gốc thanh thảo đoạt được.
Giờ phút này Tiêu Thần vươn người đứng dậy, ánh mắt dừng trên thân thanh thảo quanh thân vẻ khổ não trong mắt đều tiêu tán, thay vào đó là mừng rỡ nồng đậm.
Thanh thảo là do cấm chế biến ảo ra, giờ phút này trong mắt hắn, liền như một cái bảo tàng không nhỏ. Mà tuyệt vời hơn nữa là địa phương này bảo tàng sẽ không di động, mà ngơ ngác chờ hắn đi khai phá.
Loại cảm giác này, không thể nghi ngờ cực kỳ sảng khoái.
Ít nhất hiện tại trong lòng Tiêu Thần là loại cảm giác này.
Cho nên đợi khi nguyên thần khôi phục, Tiêu Thần khẩn cấp đi tới gốc thanh thảo thứ hai, cấm chế phù văn trong mắt điên cuồng lóe ra, phân tích cấm chế tạo thành thanh thảo này.
Hai gốc thanh thảo, tuy rằng cấm chế tạo thành cũng không phải hoàn toàn giống nhau, nhưng cấu tạo chỉnh thể cũng cực kỳ tương tự, cho nên lần này tốc độ phá giải của Tiêu Thần rõ ràng tăng vọt.
Sau nửa canh giờ, gốc thanh thảo thứ hai đã bị phá giải, đồng dạng mang đến cho tiêu thần một viên lục châu khả ái.
Tuy rằng vẫn còn dư lực, nhưng ở trong vòng cấm chế này Tiêu Thần cũng không dám có nửa điểm khinh thường, vội vàng đem lục châu nuốt vào, sau khi luyện hóa lần thứ hai đứng dậy, đi thẳng đến gốc thanh thảo thứ ba.
Nửa canh giờ sau, gốc thanh thảo thứ ba bị phá giải.
Tốc độ của Tiêu Thần càng lúc càng nhanh, theo kinh nghiệm phá giải không ngừng tăng lên, thủ pháp từ tay hắn phát ra càng lão luyện, mười ngón tung bay động tác tương tự như thủ pháp cấm chế thu được từ lục châu, phong cách đơn giản cổ xưa, mà rất có hiệu suất.
Liên tục hai mươi mốt gốc thanh thảo đều bị bài trừ, giờ phút này phạm vi quanh thân Tiêu Thần đã trống không một mảng lớn, mà trên mặt đất, Tiêu Thần đang khoanh chân mà ngồi, giờ phút này sắc mặt hắn vẫn hồng nhuận không có nửa điểm hao tổn, cũng đang hấp thu tiêu hoá cấm đạo thủ pháp bên trong lục châu. Sau khi phá giải gốc thanh thảo thứ hai, vô số mảnh nhỏ ký ức bắt đầu dung hợp lẫn nhau, hắn không dám có nửa điểm khinh thường, trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, trong lòng chờ đợi.
Cũng may những mảnh ký ức dung hợp tốc độ cực nhanh, chỉ qua mấy lần hô hấp đã có một cấm đạo thần thông đầy đủ hiện ra bên trong nguyên thần của Tiêu Thần. Cấm đạo thần thông này có cái tên cực kỳ đơn giản: Thanh Thảo.
Thanh Thảo đúng như tên, hoàn toàn là phương pháp bố trí cấm chế thanh thảo, Tiêu Thần nghiền ngẫm một lúc lâu, sau đó mới chậm rãi mở ra hai mắt, há mồm phun ra một ngụm trọc khí, chỉ cảm thấy nhãn giới mở rộng ra, được lợi rất nhiều.
- Thanh Thảo tuy chỉ là tiểu thuật cấm đạo cực kỳ đơn giản, nhưng các chủng vi diệu dụng pháp trong đó lại như là biển rộng mênh mông sâu không lường được, lấy cấm đạo tu vi của ta hiện giờ chỉ có khả năng hiểu chút da lông bên ngoài thôi.
- Cấm chế trong hoa viên này có thể coi là một chỗ tuyệt địa, nếu cấm đạo tu vi quá kém, tất nhiên hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Chỉ khi nào giống như ta bước ra từ cấm đạo điện phủ, là được thu hoạch cơ duyên đại tạo!
- Hoa viên này, đối với ta mà nói càng giống một chỗ truyền thừa, đợi khi ta đem cấm chế bên trong hoàn toàn bài trừ, tu vi cấm đạo tất nhiên sẽ tăng lên cảnh giới cực cao. Đến lúc đó cho dù tu vi không tăng lên, nhưng thực lực lại có thể tăng vọt.
Đôi mắt Tiêu Thần sáng ngời, giờ phút này hơi trầm ngâm, sau đó là vươn người đứng dậy, trong lúc hành tẩu mười ngón đưa ra, đạo đạo cấm chế đánh ra phía sau lưng, một gốc thanh thảo vài thước chậm rãi xuất hiện, theo cấm chế bố trí càng lúc càng hoàn thiện, thể tích những gốc này càng lúc càng lớn, cho đến khi hơn mười trượng, một cỗ mùi hương thảo mộc nồng đậm từ giữa chậm rãi tán phát ra.
Tiêu Thần một đường đi tới, động tác mười ngón phát ra càng lúc càng thoải mái, như mây bay nước chảy lưu loát sinh động, hai mươi mốt gốc thanh thảo bị bài trừ lúc trước lần thứ hai ngưng tụ mà ra.
Bất quá thanh thảo này là từ tu vi cấm đạo của Tiêu Thần biến ảo mà ra, đối với hắn mà nói liền như là lãnh địa nhà mình, tự nhiên không hề có nửa điểm uy hiếp.