[Dịch]Phong Ngự
Viên Mộc Linh thạch này hình dáng khá giống trái tim, lớn hơn Ngũ Hành thạch một chút, nếu không để ý sẽ tưởng nó chỉ phát ra màu vàng nhàn nhạt nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy trên mặt có rất nhiều hoa văn tinh xảo.
“Không biết viên Mộc Linh thạch này có phẩm chất như thế nào?” Phong Nhược âm thầm nghĩ, hắn cũng chỉ ngẫu nhiên nghe đám người Khổng Phi nói qua có loại linh thạch này tồn tại, chứ thực ra ngay cả bọn Khổng Phi cũng chưa từng nhìn thấy linh thạch chân chính, huống chi là Phong Nhược.
Nhưng trái lại Phong Nhược biết rõ rằng chỉ cần cây cối xung quanh không chết, viên Mộc Linh thạch này có khả năng liên tục hấp thu linh khí trong trời đất để từ từ trưởng thành, sau khi suy nghĩ một lát thì hắn quyết định không động chạm tới viên Mộc Linh thạch này.
Nơi đây dù sao cũng rất bí mật, bình thường khó bị người khác phát hiện ra, hằng ngày nếu Phong Nhược có thể dành ra chút thời gian tới nơi này tu luyện, thì chỉ cần ở cạnh viên Mộc Linh thạch này hấp thu linh khí hiệu quả cũng rất lớn.
Dù là như thế thì trong lòng Phong Nhược còn có điều lo lắng khác, hiện tại hắn chưa có thắt lưng trữ vật, mà túi càn khôn thì không cách phong tỏa được linh khí của Mộc Linh thạch, đệ tử đời thứ ba Thanh Vân tông có lẽ sẽ không phát hiện được điều gì nhưng còn những đệ tử đời thứ hai và đời thứ nhất có khả năng sẽ biết được.
Nghĩ tới đó Phong Nhược liền thu lại Ánh Nguyệt đoản đao, khoanh chân ngồi xuống, hiện tại hắn chạy trốn tới nơi này dù con Ngân sắc tri thù kia có phát giác ra điều gì không bình thường thì cũng không cách nào đuổi theo, hắn vốn chỉ có mong muốn chạy thoát chết nhưng sự xuất hiện của Mộc Linh thạch làm thay đổi dự tính của hắn!
Trước đây hắn đã từng thử một chút, tơ nhện do Ngân sắc tri thù phun ra có phẩm chất còn tốt hơn cả tơ của Tuyết Linh tằm, số lượng cũng rất nhiều, nếu như vậy thì tại sao hắn không đi thu thập thêm chút ít tơ nhện? Mà chỉ cần pháp lực của hắn có thể tăng thêm một bước thì có thể dễ dàng làm việc ấy.
Đè nén thật nhiều hưng phấn trong đâu xuống, Phong Nhược thuần thục vận chuyển Thanh Vân tâm pháp tầng thứ nhất, có tâm pháp này làm chủ đạo, linh khí nồng đậm do Mộc Linh thạch phát ra không ngừng bị Phong Nhược hút vào trong cơ thể.
Khi những linh khí này tiến vào trong cơ thể cả người Phong Nhược giống như được ngâm mình trong một dòng suối nước nóng ấm áp, toàn thân trên dưới đều được dòng nước ấm này bao bọc, từng lỗ chân đồng đều khoan khoái dễ chịu vô cùng.
Khi Thanh Vân quyết vận chuyển được một vòng, Phong Nhược kinh ngạc phát hiện ra bình cảnh mà trước giờ hắn không cách nào đột phá đã được cởi bỏ trong dòng nước ấm áp kia, chân tay cùng kinh mạch toàn thân cũng được dòng nước kia bao bọc.
Ngoài ra điều còn làm Phong Nhược vui mừng hơn nữa là, dòng nước ấm dưới sự dẫn dắt của Thanh Vân quyết đang chậm rãi hướng về đan điền mà hội tụ, chuyển hóa thành từng tia từng tia pháp lực, tuy rằng quá trình này rất chậm chạp nhưng hắn cảm giác được pháp lực đang từ từ tăng trưởng từng chút một.
Không biết trải qua bao lâu Phong Nhược mới chậm rãi ngừng vận chuyển Thanh Vân quyết, pháp lực trong cơ thể đã đạt tới một mức độ trước giờ hắn khó có thể tưởng tượng, ngoài ra thì thân thế của hắn cũng xảy ra một ít biến đổi khá nhỏ, tuy chưa đến mức thoát thai hoán cốt nhưng cảm giác cũng không khác lắm.
“ Đây chính là Luyện Khí sơ kỳ sao? Mộc Linh thạch quả nhiên danh bất hư truyền “ Một lúc sau Phong Nhược mới mở hai mắt tự nhủ, dù trong bóng tối nhưng hai mắt của hắn dường như có điện quang ( tia điện ) lóe lên.
Hít sâu một hơi, Phong Nhược nhẹ nhàng đứng lên, sau khi nhìn viên Mộc Linh thạch một lúc cũng đưa ra quyết định, quay người bước tới thông đạo chính mình mở ra trước đây, do có sự tồn tại của Mộc Linh thạch này nên hắn không thể từ đây mở lối chạy lên trên, nếu bị người khác phát hiện thì hắn sẽ lỗ nặng, cho nên muốn giấu kín bí mật này thì nhất định quay lại con đường cũ!
Chỉ là làm như vậy thì hắn sẽ phải đối mặt với con Ngân sắc tri thù kia, Phong Nhược tự biết rằng hiện tại hắn chưa thể giết được nó nhưng nếu bỏ chạy thì chắc sẽ không có vấn đề gì, nếu xem xét từ tình hình trước đây thì con nhện kia hình như chỉ có mỗi thủ đoạn phun tơ từ xa thôi, đương nhiên là nếu đến nó thì có thể sẽ khác.
Mà hiện tại dưới sự trợ giúp của Mộc Linh thạch Phong Nhược đã chính thức bước vào Luyện Khí sơ kỳ, pháp lực tăng thêm mấy lần, theo hắn phỏng đoán thì có thể thi triển Hỏa Diễm Đao hơn mười lần liên tục, ngoài ra trong tay hắn còn có ba gói Hoạt Lạc tán, nếu muốn xông qua Ngân sắc tri thù chắc không có vấn đề gì.
Trở về bằng đường cũ, Phong Nhược cũng không quên dùng đất đá cùng bùn cát bịt kín thông đạo này lại, dù sao thì Mộc Linh thạch có tác dụng rất lớn với cả người tu đạo cùng linh thú, mặc dù nói thân thể của con Ngân sắc tri thù quá lớn không thể đi vào nhưng nếu là loại nhỏ nhắn như Hắc Linh ly thì có thể dễ dàng tiến vào.
Phong Nhược rất nhanh đã đi tới lối vào khe hẹp, làm cho trong lòng hắn vui mừng là đám mạng nhện kia vẫn còn đó, không chậm trễ thêm chút nào, sau khi hắn che dấu cửa vào đường hầm một chút thì lập tức thi triển Hỏa Diễm Đao cắt bỏ đám mạng nhện này, sau đó nhanh tay thu vào trong túi càn khôn.
Nhưng đúng lúc này thì trong bóng tối phun tới một đám tơ nhện, cũng may do pháp lực Phong Nhược đã tăng lên nhiều, lúc nào cũng duy trì hỏa quang ( ánh lửa ) trên Ánh Nguyệt đoản đao nên hiện nay có thể kịp thời tránh né, chỉ là cũng dọa được hắn sợ mất mật, hắn thật không ngờ con Ngân sắc tri thù một mực chờ ở nơi này trong khoảng thời gian dài, thật là quá kiên trì!
“Hắc! Cũng may là pháp lực của mình tăng lên nhiều, nếu không đã bị tên này vây tới chết ở đây rồi! “ Phong Nhược không chút nghĩ ngợi tiếp tục sử dụng cách cũ, bạo phát phát lực, lập tức hỏa diễm ( lửa ) trên thanh Ánh Nguyệt đoản đao bùng lên hơn một thước, tỏa ra ánh sáng chói mắt trong nơi tối tăm nhìn không rõ năm đầu ngón tay này.
Mượn ánh sáng chói mắt này Phong Nhược trực tiếp thoát ra khỏi vết nứt, cùng lúc đó hắn cũng nhìn thấy con Ngân sắc tri thù đang mai phục ở bên cạnh, trong giờ phút này tí nữa hắn đã định xông tới giết chết nó. Vì pháp lực trong cơ thể hắn tăng nên nhiều nên uy lực Hỏa Diễm Đao cũng tăng lên gấp đôi, chắc có thể dễ dàng phá vỡ phòng ngự của con nhện kia, nhất là trong tơi tối tăm này ánh sáng của Hỏa Diễm Đao lại càng có tác dụng to lớn.
Nhưng ý nghĩ này rất nhanh bị Phong Nhược vứt bỏ, vì trong kế hoạch của mình hắn muốn nuôi dưỡng con Ngân sắc tri thù để thu được tơ nhện cứng cáp này, nếu cứ vậy giết nó đi thì thật đáng tiếc!
Cho nên Phong Nhược không chút chần chờ, tận dụng thời cơ Ngân sắc tri thù lui về phía sau hắn lập tức chạy vội về phía lối vào của hang động này, trong lúc này hắn không ngừng vận chuyển pháp lực tiến vào Ánh Nguyệt đoản đao để duy trì trạng thái Hỏa Diễm Đao.
Quả nhiên, dưới đoàn ánh sáng này Ngân sắc tri thù không dám tới gần, đợi đến khi nó quen dần với ánh sáng này thì Phong Nhược sớm đã leo lên cửa động cao mấy trượng kia, sau đó thuận theo con đường chạy trốn mất dạng.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: