[Dịch]Phong Ngự

Chương 83 : Quyết định


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

“Phong Nhược, ngươi nói xem liệu Lam sư tỷ có gặp nguy hiểm không? “ Bên ngoài tiểu viện, Phong Nhược cùng Đường Thanh và Bành Việt ngây ngô nhìn về một góc ở ruộng Hương linh thóc. Ở nơi đó, năm người nhóm Đổng Tiểu Doãn mặt mày đưa đám đang xây dựng một trang viên khác. Biến đổi vô cùng quỷ quái như thế này làm mấy người Phong Nhược chưa kịp chuẩn bị tâm lý. Nửa canh giờ trước, Lam Lăng chính thức trở thành đệ tử của Tử Huyên viện, ba người Phong Nhược cũng thuận theo gió đông gia nhập vào Kinh Vân viện. Rõ ràng Bộ Phi Minh muốn lấy lòng của Lam Lăng và nữ tử áo tím kia nên mới hành động nhanh như thế. Sau khi trở thành đệ tử của Khinh Vân viện, theo quy định thì ba người bọn họ có thể chọn một một căn trang viên ở đó để sinh sống. Thế nhưng Đường Thanh và Bành Việt không bỏ được mười một gốc cây linh mộc vừa mới sống lại kia nên khéo léo cự tuyệt. Bộ Phi Minh thấy thế cũng không thèm để ý nhiều mà rời đi luôn. Sau đó tên Bàng mập chết dẫm kia mặt mày tưng bừng cười ha hả chạy tới, chuyển ngay việc chăm sóc mấy mẫu ruộng Hương linh thóc cho nhóm năm người Đổng Tiểu Doãn xui xẻo kia. Do mấy đám Phong Nhược không nỡ rời khỏi tiểu viện này nên Bàng mập vội xua xua hai tay, tặng không tiểu viện này cho bọn hắn. Còn nhóm Đổng Tiểu Doãn thì phải tự mình xây một trang viên khác, tự thân vận đông là tốt nhất. Đến bây giờ đám người Phong Nhược mới hiểu rõ toàn bộ sự việc, nguyên nhân hết thảy đều do Phong Nhược đánh bại Cảnh Tam mà sinh ra. Nghe nói tên Cảnh Tam này là cao thủ Luyện Khí kỳ đứng hàng đệ nhất trong Hạ Tam viện. Trong cuộc tỷ thí hằng năm của Hạ Tam viện không ai có thể là đối thủ của hắn. Thời gian tiến hành cuộc tỷ thí năm nay sắp tới thì hắn lại bị một tên đệ tử ngoại môn vô danh tiểu tốt đánh bại, vì vậy khi Khinh Vân viện và Tử Huyên viện hay tin lập tức chạy tới đây lôi kéo. Chỉ vì tin tức tình báo sai lệch nên người đánh bại Cảnh Tam liền biến thành Lam Lăng! Thế nên trong chốc lát Lam Lăng bị biến thành miếng bánh cho mọi người xâu xé, cùng với đó nàng còn đại diện cho Tử Huyên viện tham gia tỷ thí vào tháng sau nữa! Lam Lăng vốn có cơ hội giải thích những hiểu lầm này, thế nhưng khi nàng biết tháng sau đã tỷ thí thì lại nín thinh nhận lời. Mặc dù Lam Lăng không giải thích nhưng đám người Phong Nhược đều hiểu được, chẳng qua nàng lo lắng cho Phong Nhược không địch lại bọn họ thôi. Dù thế nào chăng nữa hắn vẫn chỉ là đệ tử Luyên Khí trung kỳ, nếu như quang minh chính đại tỷ thí chắc chắn hắn không phải đối thủ của Cảnh Tam! Trong lòng Phong Nhược cũng biết rõ điều này. Nếu trên tràng tỉ thí sẽ bị thật nhiều cao thủ chú ý tới, khẳng định hắn không dám phát ra Mộc Sát kiếm khí, dù là Thanh Ti Triền thuật cũng không thể thi triển liên tục được vì nó không hợp với lẽ thường. Hắn không muốn mọi người phát hiện ra bí mật của Mộc linh thạch tí nào. “Nguy hiểm... chắc không nhiều lắm. Dù sao đấy cũng chỉ là tỷ thí thôi. Còn việc đánh bại Cản Tam... “ Phong Nhược lắc đầu. Hắn không tin Lam Lăng có thể là đối thủ của Cảnh Tam, mặc dù hắn chỉ giao đấu với Cảnh Tam trong chốc lát nhưng thực lực người này không yếu chút nào. Tốc độ tên này không kém Phong Nhược là bao, chắc là trên người hắn có loại pháp khí nào đó gia tăng tốc độ. Không những thế hắn còn có tinh thần chiến đấu rất mạnh, điều này có thể nhận ra qua hai lần hắn chém đứt dây leo trong nháy mắt. Nhưng làm cho Phong Nhược kinh hãi nhất vẫn là pháp lực hùng hậu của tên này, con hỏa long được phóng ra trong nháy mắt làm hắn cảm thấy vô cùng nguy hiểm, đến bây giờ nghĩ lại trong lòng vẫn còn sợ hãi không thôi! Phong Nhược có thể đánh bại Cảnh Tam ngoài ưu thế do Mộc Sát kiếm khí mang lại thì phần lớn là do Cảnh Tam quá chủ quan khinh địch. Chưa kể đến năng lực cảm ứng nhạy bén của y, chỉ cần y chú tâm đề phòng thì không khó để tránh thoát Mộc Sát kiếm khí. Một khi bị Cảnh Tam áp sát, Phong Nhược sợ rằng một chiêu hắn cũng chống không nổi! “Phong Nhược, ngươi rõ ràng là người đánh bại Cảnh Tam sao ngươi lại không nhận! Cùng lắm thì ngươi lại đánh bại tên Cảnh Tam kia một lần nữa vào cuộc tỷ thí tháng sau là được, cần gì phải để cho Lam sư tỷ mạo hiểm! “ Bành Việt chợt oán giận nói. Nghe thấy Bành Việt nói thế Phong Nhược chỉ im lặng không đáp lời. “Bành Việt, ngươi đừng nói lung tung. Ngươi có biết tỷ thí là như thế nào không? Là hai bên chuẩn bị kỹ càng đầy đủ. Tình huống như thế Phong Nhược có tới sợ rằng một chiêu là hắn gần mất mạng rồi! Còn Lam sư tỷ... “ Đường Thanh ngấp ngửng, hiển nhiên cũng không coi trọng Lam Lăng. “Không được! Chúng ta phải đi tìm Lam Lăng sư tỷ về. Chúng ta không làm đệ tử Hạ Tam viện cũng được, cùng lắm lại trở về làm tán tu! Thà như thế cũng không để Lam sư tỷ bị thương được! “ Bành Việt hơi kích động vội nói. “Được! Ta đồng ý, là tán tu thì làm sao chứ,. Có thể tiêu dao tự tại sư Diệp sư bá. Ngươi thì sao Phong Nhược? “ Đường Thanh cũng nhảy dựng lên nói. Phong Nhược im lặng một lúc, cuối cùng từ từ đứng dậy bình tĩnh nói: “Thời gian từ nay đến cuộc tỷ thí còn một tháng nữa, đến lúc đó ta sẽ ra sân ứng chiến! “ “Phong Nhược, ngươi phát điên rồi ư? Lần trước ngươi may mắn đánh bại Cảnh Tam cũng do hắn khinh địch thôi. Nếu lần này đánh thêm một trận e rằng Thanh Ti Triền thuật của ngươi không có hiệu quả đâu! “ Đường Thanh lo lắng ngăn cản Phong Nhược. Hắn và Bành Việt đều chứng kiến từ đầu đến cuối trận chiến ngắn ngủi hôm đó, dưới góc nhìn bọn họ rõ ràng nhờ vào hai lần thi triển Thanh Ti Triền thuật Phong Nhược mới trói ngã được Cảnh Tam. Cũng hoàn toàn do tên Cảnh Tam kia sơ ý, dù sao thì cũng chẳng có ai nghĩ tới một tên Luyện Khí trung kỳ lại có thể thi triển phép thuật tới hai lần liên tục cả! Cũng vì thế nên Đường Thanh và Bành Việt mới không cho rằng Phong Nhược có thực lực chống lại Cảnh Tam! “Các ngươi nghĩ ta sống lâu quá không nhịn được à? Trở về tu luyện đi! “ Phong Nhược cười cười lắc đầu, quay người trở về nhà. Đường Thanh và Bành Việt liếc mắt nhìn nhau, cười nhăn nhó, “Điên rồi, tiểu tử này điên thật rồi! “ * * * Tiếp Thiên phong ngoài độ cao sừng sững làm lòng người sinh ra sợ hãi còn có phạm vi rất lớn. Chỉ riêng bốn mặt sườn núi đông tây nam đã có diện tích mỗi mặt tới mấy ngàn dặm. Mà vị trí băng tuyết bao phủ có thể chia làm hai phần lớn riêng biệt, đây cũng là ngọn nguồn của Hạ Tam việ n và Thượng Tam viện Trấn Thiên tông. Mặc dù có diện tích lớn như vậy nhưng thực tế chỉ có sườn núi phía băng và sườn núi phía đông còn khá thoải. Tất cả các công trình kiến trúc của Hạ Tam viện và Thượng Tam viện cùng ngoại môn Trấn Thiên tông đều được xây dựng trên hai sườn núi này. Còn sườn núi phía nam và sườn núi phía tây đều là vách núi thẳng đứng cao chót vót vạn trượng, hung hiểm vô cùng. Lúc này trong một trang viện rất rộng rãi trên sườn núi phía bắc có một một người đang nổi trận lôi đình rống giận ầm ỹ! “Ngươi nói cái gì? Cái tên khốn khiếp kia đã gia nhập Tử Huyên viện á! Không phải Tử Huyên viện chỉ nhận nữ đệ tử hay sao? Cái gì? Ngươi đó là nữ nhân! Cút! Là nam hay nữ chẳng lẽ lão gia ta không tự nhân biệt được à? “ Đây chính là giọng nói tức giận của người bị Phong Nhược đánh bại – Cảnh Tam. Chỉ là cánh tay phải gần như bị chặt đứt của hắn trước đây giờ đã khôi phục y như bình thường, chắc là sử dụng loại linh đan trân quý nào đó! Trước mặt Cảnh Tam có hai đệ tử Nam Hoa viện toàn thân run lẩy bẩy. “Tới Tử Huyên viện một chuyến, tìm cách lấy thanh Xích Lân kiếm về đây. Không quản các ngươi dùng phương pháp gì, trộm cũng được, cướp cũng được, ta không quan tâm. Tóm lại trước khi cuộc tỷ thí diễn ra phải lấy về đây, nếu không cả đời hai người các ngươi cứ thế đi khai khoáng đi! “ “Vâng vâng! Cảnh sư huynh! “ Hai tên đệ tử Nam Hoa viện gật đầu không ngừng rồi sợ hãi lui ra ngoài. “Cảnh sư đệ, thương thế của ngươi không sao chứ? “ Lúc này có hai nữ nhân nhan sắc tuyệt mỹ, thần sắc thư thái đi tới. Cảnh Tam vừa nhìn thấy hai nữ tử này mặt mũi nhăn nhó phẫn nộ lập tức chuyển sang tươi cười niềm nở. Đây không phải vì hai nữ tử này có thực lực mạnh mà chủ yếu do bọn họ là nữ nhân của Vô Ngân. “Vô Ngân lão đại bảo chúng ta tới hỏi ngươi, ngươi có nắm chắc cuộc tỷ thí tháng sau không. Nếu không nắm chắc phải sớm nói ra! “ “Ách, xin hai vị sư tỷ nói lại với Vô Ngân đại ca một tiếng, trận tỷ thí lần này ta có niềm tin tuyệt đối nắm chắc. Chẳng qua lần trước ta bị ám toán nên tên khốn kia mới đắc thủ thôi! “ Cảnh Ba trong lòng run run vội trả lời. Y biết rõ thủ đoạn của Vô Ngân, nếu lần này hắn thua sợ rằng kết quả sẽ vô cùng vô cùng thảm! “Nghe nói nữ nhân kia tên là Lam Lăng, cũng là một tiểu mỹ nữ đấy chứ. Vô Ngân đại ca cảm thấy rất hứng thú, lúc ngươi xuất thủ nên nương tay một chút! “ “Ách, vâng vâng! Ta hiểu! “ Cảnh Tam càng thêm nghi ngờ. Đánh bại hắn rõ ràng làm nam nhân, thế nào mà trong chớp mắt đã biến thành nữ nhân rồi! Tuy nhiên cấp trên đã ra lệnh thì phải nghe theo thôi, dù sao chỉ cần hắn chiến thắng cuộc tỷ thí này là được. Còn tên tiểu tử sử dụng thủ đoạn hèn hạ kia... Hừ, tốt nhất là đừng để ta bắt gặp, nếu không ta sẽ cho ngươi thưởng thức một màn thật đẹp mắt! Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: