[Dịch]Quân Hôn- Sưu tầm

Chương 114 : Sấm sét giữa trời quang, cô ta không có đứa nhỏ ​


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

"Anh... Anh muốn làm gì..." Hoắc Tư Vũ thật vất vả mới đứng dậy từ trên ghế sa lon, lúc này mới chú ý đến vẻ mặt đáng khinh của người đàn ông kia, đang từng bước từng bước áp sát chính mình Mà bên ngoài cửa, trai gái đều đứng ở đó. Nhìn quần áo của bọn họ, có thể biết được đây đều là khách quen của quán. Có người còn nhuộm tóc thành loại sặc sỡ giống như đuôi công ở trên đầu Tuy rằng ánh sáng lập lòe, làm cho Hoắc Tư Vũ không thể thấy rõ được biểu tình của bọn họ, nhưng Hoắc Tư Vũ vẫn có thể phát hiện ra, những người kia đều muốn đứng xem cuộc vui "Tiểu Lục tôi muốn làm cái gì? Không phải cô không biết chứ? Đừng tưởng rằng giả bộ thuần khiết, là có thể che dấu đi bản chất kỹ nữ trong con người cô!" Nói xong lời này, Tiểu Lục Tử đã nhanh chóng tiến đến ghế sa lon "Không cần... Không cần! Xin anh đừng như vậy!" Lúc trước để cho Lục Tử Thông làm chuyện như vậy, cũng là bởi vì cô mất đi ý thức, căn bản không có sự lựa chọn nào khác. Nhưng hôm nay, cô rõ ràng tỉnh táo, chẳng lẽ còn muốn để cho người khác một lần nữa nhục nhã mình sao? Không, Hoắc Tư Vũ không cam lòng Cho nên, lúc này cô mới hướng ở phía ngoài cửa kêu lên: "Cứu tôi, các người muốn gì tôi cũng cho! Chỉ xin các người cứu tôi..." Hoắc Tư Vũ biết, những người này chỉ có thể mở miệng khuyên Tiểu Lục Tử một câu, là có thể khiến hắn tha cho cô Chỉ cần ai có thể cứu cô, cho dù muốn lấy toàn bộ gia sản của cô cũng có thể! Mặc kệ Hoắc Tư Vũ có kêu to như thế nào, những người này đều giống như là không nghe thấy lời cô nói Tiếng cười của bọn họ, vẫn sang sảng bên tai cô Đây là lần đầu tiên Hoắc Tư Vũ biết, thì ra trên thế giới này có thứ không thể dùng tiền mua được Nhưng cô không muốn! Cô không muốn cùng người đàn ông xấu xí kia phát sinh quan hệ! Chỉ nhìn thấy vẻ mặt gớm ghiếc kia của Tiểu Lục Tử, Hoắc Tư Vũ đã cảm thấy buồn nôn Nếu những người nơi đây đã có ý nghĩ xem cuộc vui, cô cũng cũng hiểu được bọn họ sẽ không ra tay cứu mình. Vì thế, thừa dịp Tiểu Lục Tử chưa kịp chạm đến người cô, Hoắc Tư Vũ liền liều mạng đứng lên chạy về phía trước Nhưng Hoắc Tư Vũ đã quên, những người đứng ở ngoài cửa kia là người của Tiểu Lục Tử Cho nên, thấy cô chạy ra mọi người đều cố ý muốn chặn lại. Lần thứ hai Hoắc Tư Vũ lại trở lại bên người Tiểu Lục Tử Tiểu Lục Tử tức giận, lập tức kéo tóc của Hoắc Tư Vũ ném về phía ghế sa lon "Thối kỹ nữ dám đùa giỡn lão tử! Nếu như vậy, đừng trách lão tử không khách khí với ngươi!" Nói xong lời này, Tiểu Lục Tử dùng tay vỗ vỗ hai cái. Rất nhanh ở phía ngoài cửa xuất hiện một người đàn ông. Mà trên tay của hắn cầm một ly rượu, bên trong có chất lỏng màu nâu Thứ này, Hoắc Tư Vũ nhìn có điểm quen thuộc Giống như là thứ lần trước cô uống qua "Mang lại đây cho tôi" Tiểu Lục Tử nói Người nọ liền đem chén rượu kia trực tiếp để lên tay Tiểu Lục Tử "Anh muốn làm gì..." Nhìn một ly chất lỏng màu nâu kia, Hoắc Tư Vũ sợ hãi nuốt nước miếng "Làm cái gì? Ha hả... Thứ này, không phải cô không biết đi?" Tiểu Lục Tử bưng ly rượu đưa đến trước mặt Hoắc Tư Vũ Nụ cười tà ác, làm cho bất cứ người nào nhìn thấy cũng cảm thấy lạnh "Tôi... tôi không biết anh đang nói cái gì!" Hoắc Tư Vũ liều mạng lùi lại phía sau vài bước, nhưng đã bị Tiểu Lục Tử nhanh chóng kéo lại, khiến cho cô ngã xuống "Không biết tôi muốn nói cái gì? Ha hả, cô chẳng lẽ quên, cô đã từng uống qua thứ này sao?" Tiểu Lục Tử cười dưới ánh điện mờ ảo, càng làm cho người ta cảm thấy rét lạnh "..." Hoắc Tư Vũ cố gắng lục lại trí nhớ của chính mình Đúng rồi, là đêm hôm đó cô tình mê ý loạn... Cũng chính là, lúc cô mơ mơ màng màng phát sinh quan hệ với Lục Tử Thông đêm đó! Hơn nữa, cô lúc đó còn bị hắn chụp ảnh Chết tiệt, Tiểu Lục Tử rốt cuộc nghĩ muốn làm cái gì? "Chính là Lục Tử Thông cho cô uống thứ này, không nhớ sao? Cô đêm hôm đó, hắn là phải rất hưởng thụ mới đúng! Nhưng mà, những thứ đó cô cũng phải cám ơn tôi. Nếu không phải tôi mang ly rượu kia đến, Lục Tử Thông làm sao có thể để ý người như cô?" Tiểu Lục Tử nói ra lời này, cô lúc này mới hiểu ra một số chuyện Chết tiệt, đúng là lúc trước cô uống thứ kia đều xảy ra vấn đề Khi đó, cô uống xong không còn có ý thức gì, cho nên căn bản cũng không biết chuyện gì xảy ra Duy nhất có một điều rõ ràng là. Cô đã cùng Lục Tử Thông xảy ra chuyện ngoài ý muốn Sẽ không phải là kết quả của ly rượu này chứ? Mà hiện tại Tiểu Lục Tử đưa thứ này đến trước mặt cô, là muốn làm cái gì với cô... Nghĩ tiếp, Hoắc Tư Vũ lại cảm thấy toàn thân run rẩy Không cần, cô không muốn như vậy! Ngoài cửa còn có rất nhiều người! Nếu như ở trước mặt nhiều người như vậy, cô cùng người đàn ông xấu xí này phát sinh quan hệ, vậy thử hỏi về sau cô còn dùng mặt mũi nào đối mặt với mọi người? Còn có, nơi này có nhiều đàn ông như vậy Nếu không cẩn thận, trong lúc cô hỗn loạn, những người đàn ông này sẽ thừa dịp mà nhảy vào Nghĩ vậy, Hoắc Tư Vũ liền đẩy Tiểu Lục Tử ra, chuẩn bị trình diễn tiết mục chạy trốn lần thứ hai Nhưng Hoắc Tư Vũ đã quên, cô có cố sức như thế nào thì cũng chỉ là một người phụ nữ. Làm sao cô có thể bằng Tiểu Lục Tử. Lúc Tiểu Lục Tử đem cô kéo về, liền đem thứ chất lỏng kia đổ hết vào miệng cô Cô không nuốt vào, Tiểu Lục Tử trực tiếp bóp lấy yết hầu của cô, khiến cho cô phải nuốt xuống Mãi sau khi uống xong, Hoắc Tư Vũ lại mang vẻ mặt hoảng sợ Cô dùng ngón trỏ đè nặng lưỡi của chính mình, ý muốn nhổ hết những thứ kia ra Mặc kệ cô có cố hết sức bao nhiêu, cũng không thể cho ra được Rất nhanh, Hoắc Tư Vũ cảm thấy trong người mình truyền đến cảm giác khô nóng Cô không ngừng muốn chạy ra khỏi vòng tay của người đàn ông này. Nhưng khi được người đàn ông này sờ soạng, cô lại có cảm giác thoải mái Cô nhanh chóng mất đi ý thức, vốn dĩ muốn đẩy đôi bàn tay kia ra, nhưng không hiểu tại sao lại liều mạng giữ chặt tay hắn Mà Tiểu Lục Tử thấy phản ứng của cô, cũng vô cùng vừa lòng mà kéo quần áo của Hoắc Tư Vũ Đương nhiên, cảnh này chính là cảnh khó gặp Những người đứng ở bên ngoài, bắt đầu lấy điện thoại di động ra, giúp Tiểu Lục Tử giữ lại khoảnh khắc đáng nhớ này Mà nhân vật chính trong camera nào đó đang vui vẻ khoan khoái hưởng thụ mà kêu to, không biết lúc này trong Đàm gia lại vô cùng rối loạn ____ "Kiến Thiên, Tiểu Nam có ở nhà không?" Hôm nay Thư Lạc Tâm mới cùng một đám bà lớn gặp mặt, liền vội vã chạy về nhà! Tiến vào cửa lớn, Thư Lạc Tâm vội vàng tìm bóng dáng của Đàm Dật Nam "Đứa nhỏ kia vừa mới tan tầm, bà vội vã tìm nó như vậy có chuyện gì?" Tầm mắt của Đàm Kiến Thiên vẫn như trước dừng lại ở trên mặt báo. Không chút để ý, làm cho Thư Lạc Tâm cảm thấy bất mãn Nhưng trước mắt Thư Lạc Tâm cũng không để ý đến việc này. Bà hiện tại chỉ muốn biết Đàm Dật Nam ở chỗ nào Nghe được Đàm Kiến Thiên nói như vậy, Thư Lạc Tâm dừng cước bộ Bà vừa mới tìm một vòng lầu cũng không thấy bóng dáng của Đàm Dật Nam đâu "Tiểu Nam ở chỗ nào? Tôi lên lầu không thấy nó?" Thư Lạc Tâm hỏi "Vừa mới tan tầm trở về, liền mang thức ăn đi cho Nhị Hoàng!" Đàm Kiến Thiên bình thản trả lời "Đứa nhỏ này, sao cả ngày luôn làm chuyện không đứng đắn? Ngay cả chuyện cho Nhị Hoàng ăn cũng tự làm, chẳng lẽ không sợ mất thân phận sao?" Bởi vì bị một đám bà lớn kia kích thích, Thư Lạc Tâm cũng không quan tâm đến những gì mình nói "Cho Nhị Hoàng ăn là mất thân phận sao? Nhị Hoàng cũng là một sinh mệnh, hơn nữa đôi khi so với người còn muốn trung thành hơn!" Ông nội Đàm từ trong phòng của mình đi ra, vừa lúc nghe thấy lời này của Thư Lạc Tâm, liền cảm thấy có chút bất mãn Nhị Hoàng theo ông nhiều năm, ở trong lòng của ông Nhị Hoàng đã sớm không phải chỉ là một con chó Nếu như đứa nhỏ Niệm Hề kia có ở chỗ này, chắc chắn cô sẽ không dễ dàng tha thứ cho người nói Nhị Hoàng như vậy. Tuy rằng cô ở Đàm gia không lâu, thời gian tiếp xúc với Nhị Hoàng cũng không nhiều, nhưng nhìn qua được Cố Niệm Hề đối với Nhị Hoàng rất tốt Nghĩ vậy, ông nội Đàm có chút nhớ đến Đàm Dật Trạch và Cố Niệm Hề Cũng không biết, hai đứa cháu này khi nào mới trở về Đàm gia cùng ông ăn cơm tâm sự "Thực xin lỗi ba! Hôm nay con... Ai cũng không biết nói như thế nào!" Thư Lạc Tâm biết ông nội Đàm tức giận liền muốn mở miệng giải thích Nhưng trong đầu của bà hiện tại rất bấn loạn, không biết nên giải thích như thế nào "Lạc Tâm. hôm nay bà có việc gì sao, sao vừa về nhà liền đã than thở?" Đàm Kiến Thiên nghe được tiếng thở dài liên tiếp của Thư Lạc Tâm, rốt cuộc cũng đặt tờ báo trên tay xuống, nhìn về phía người đang ngồi bên cạnh mình Bình thường Thư Lạc Tâm không thích nhất chính là người khác luôn than thở. Nói là sẽ xui xẻo Cho nên, lúc bà biểu hiện như vậy, cũng làm cho Đàm Kiến Thiên có chút kinh ngạc "Tôi cũng không biết nói như thế nào. Hôm nay đi ra ngoài, nghe bạn bè của tôi nói, gần đây trong khoảng thời gian này, trên mạng có một số đoạn video, thoạt nhìn qua rất giống vợ của Tiểu Nam" Thư Lạc Tâm chán nản ngồi trên ghế sa lon bắt đầu kể lại "Vợ của Tiểu Nam? Kia làm sao? Lạc Tâm không có chuyện gì đâu, người trẻ tuổi bây giờ đều mê như vậy. Ta nghe lão Trần nói, cháu gái bên nước ngoài của ông ta cũng dùng phương pháp ghi hình kiểu như vậy, sau đó khiêu vũ, khiến cho mọi người đều biết đến nhiều. Rất mới lạ!" Ông nội Đàm nói xong, thật ra cũng cảm thấy có chút hâm mộ lão Trần Tuổi đã già, có thể cùng cháu gái mình thích ở cùng một chỗ, mỗi ngày có thể tán gẫu . Không giống như ông, đã lâu rồi không tán gẫu với vợ chồng Tiểu Trạch "Ba, mấu chốt không ở chỗ này. Nếu cô ta ghi hình gây cười thì không sao. Con cũng không tính làm gì, nhưng bạn bè con nói... Đoạn ghi hình kia không phải nội dung như vậy!" Thư Lạc Tâm vừa nói vừa nhăn mày thành một đoạn Đặc biệt da mặt bảo dưỡng vô cùng tốt, cũng bởi vì lo lắng mà hiện lên mấy vết nhăn "Lời này, nghĩa là thế nào?" Xem sắc mặt của Thư Lạc Tâm, cũng không giống như giả vờ. Đàm Kiến Thiên không khỏi có chút lo lắng "Bọn họ nói, đoạn ghi hình kia Tư Vũ bị một cô gái hất cà phê" "Hất cà phê? Tư Vũ bị người khác ức hiếp? Tại sao lại không nói cho chúng ta!" Ông nội Đàm cũng không nghĩ nhiều liền nói "Ba, mấu chốt cũng không ở chỗ này. Con nghe bạn bè nói, bên trong đó còn có lời nói, nói... nha đầu kia thật ra không mang thai, sau đó đoạn ghi hình khác lại có đoạn Tư Vũ cầu người ta giúp đỡ nói dối chuyện mang thai! Bạn bè con nói cô gái trong đoạn ghi hình kia, nhìn vô cùng giống Tư Vũ nhà mình. Cho nên bọn họ đều hỏi con, có phải là con dâu nhà chúng ta hay không!" "Này, bọn họ đều nói giống như Tư Vũ! Cũng không thể xác định là đúng như vậy hay không!" Đàm Kiến Thiên nghĩ Thư Lạc Tâm chuyện bé xé ra to "Tôi cũng cảm thấy không thể tin được, cho nên muốn gọi Tiểu Nam đến đây hỏi rõ ràng. Hỏi xem vợ nó rốt cuộc có phải mang thai hay không, nó làm chồng, nhất định phải hiểu rõ thứ này hơn ai khác!" Nói lời này, Thư Lạc Tâm vừa đúng lúc nhìn thấy Đàm Dật Nam trên tay cầm thức ăn của Nhị Hoàng đi vào "Tiểu Nam, con lại đây cho mẹ!" Thư Lạc Tâm nghĩ nghĩ, liền gọi Đàm Dật Nam "Mẹ, có chuyện gì! Nhị Hoàng không ăn thức ăn khô, con còn phải đi lấy sữa cho nó" Nói đến Nhị Hoàng, trước kia Đàm Dật Nam căn bản không để nó vào trong mắt, chẳng qua là nhìn thấy Cố Niệm Hề đối xử với nó rất tốt, cho nên hắn mới bắt đầu quan tâm. Hiện tại hắn dốc lòng chăm sóc Nhị Hoàng, chẳng qua là vì muốn nhớ tới thời điểm Cố Niệm Hề ở Đàm gia "Còn thức ăn khô với không không cái gì. Việc nhỏ ấy tạm thời dừng lại. Đến lúc đó nếu thật sự trở thành trò cười, chỉ sợ sẽ bị người khác cười đến rụng răng!" Thư Lạc Tâm thật sự cũng không lo lắng trong bụng Hoắc Tư Vũ thật sự có đứa nhỏ hay không Không có đứa nhỏ, đối với bà mà nói đúng là chuyện tốt, phải đuổi Hoắc Tư Vũ đi, cũng thuận lợi cho Đàm Dật Nam tự do Nếu như thật sự người trong đoạn ghi hình kia là Hoắc Tư Vũ, đây chẳng phải trở thành trò cười hay sao? Thư Lạc Tâm ghét nhất chính là bị người khác chê cười Đó cũng là nguyên nhân Thư Lạc Tâm bà lo lắng "Mẹ, chuyện gì mà nghiêm trọng như vậy?" Đàm Dật Nam nghe khẩu khí của Thư Lạc Tâm, cũng có chút khó hiểu "Tiểu Nam, vợ của con rốt cuộc có mang thai hay không? Lần trước không phải mẹ nói con mang cô ta đi khám hay sao?" Thư Lạc Tâm thầm nghĩ "Kết quả kiểm tra là có! Nhưng con không đi vào cùng cô ấy. Mẹ, mẹ nói chuyện này làm cái gì?" Đàm Dật Nam lại làm vẻ mặt lơ đễnh Dù sao hiện tại chuyện về Hoắc Tư Vũ, hắn một chút cũng không muốn nói. Vừa nhìn thấy khuôn mặt của cô ta, hắn liền cảm thấy chán, nghe thấy tên của cô ta lại cảm thấy nản "Con không đi vào cùng cô ta? Kia thật sự có chút nghi ngờ!" Thư Lạc Tâm nghe nói như vậy, mặt lại nhăn lại Nếu Hoắc Tư Vũ thật sự ngay cả chuyện đứa nhỏ cũng nói dối, hơn nữa bọn họ còn chưa biết điều này, mọi người bên ngoài đã biết, kia thật sự là trở thành trò cười "Mẹ ý của mẹ là gì?" Đàm Dật Nam vẫn có chút hiểu không rõ "Mẹ nói Hoắc Tư Vũ có thể không mang thai!" Thư Lạc Tâm thản nhiên trả lời Mà nói lời này, cũng tạo cho ông nội Đàm và Đàm Kiến Thiên bất mãn không nhỏ "Lạc Tâm, nói chuyện phải có chứng cớ!" "Đúng vậy, vợ của Tiểu Nam bà có chút không vừa lòng, nhưng cũng không thể nói như vậy được!" "Các người không tin đúng không? Vậy để cho Tiểu Nam mang máy tính đến, chúng ta cùng xem đoạn ghi hình kia, chẳng phải rõ ràng hay sao? Bạn bè của tôi mười người xem qua, mười người đều đến hỏi tôi vấn đề này" "Được, Tiểu Nam con mang máy tính đến đây!" Đàm Kiến Thiên nhìn Thư Lạc Tâm, cũng cảm thấy có chút kỳ quái. Thư Lạc Tâm tuy rằng không thích một người, nhưng cũng sẽ không quanh co lòng vòng dùng lời nói nói xấu bọn họ Theo lời nói của Đàm Kiến Thiên, Đàm Dật Nam lên lầu đem máy tính của mình đi xuống "Con mở trang Lão Cao! Nghe bọn họ nói, đoạn ghi hình này còn chiếm số lượt xem hàng đầu trang internet!" Quả nhiên Đàm Dật Nam mở ra liền có một đoạn tên là: "Kinh hoàng hiện nay___ người phụ nữ không biết xấu hổ!" Đàm Dật Nam đem đoạn video mở lên, thật sự làm cho hắn kinh ngạc, không chỉ có hắn còn có ông nội Đàm cùng Đàm Kiến Thiên Bởi vì đoạn video này vừa hiện ra, bọn họ liền nhận ra người trong này chính là Hoắc Tư Vũ. Có lẽ bởi vì người khác ấn tượng mơ hồ, nên không xác định rõ. Nhưng Hoắc Tư Vũ trước khi kết hôn đã ở tại Đàm gia, đến hiện tại cũng đã gần bốn tháng. Cho dù hóa thành tro, bọn họ cũng có thể nhận ra cô ta Mà đoạn video này không chỉ có Hoắc Tư Vũ mà còn có những người khác cũng rất quen thuộc Mạc Nghiên, Mộ Dương, còn có Cố Niệm Hề... Đặc biệt một màn hất cà phê kia của Cố Niệm Hề, càng làm cho bậc trưởng bối trong lúc nhất thời lâm vào mê mang Kết thúc đoạn video này, phía dưới lại xuất hiện một dòng chữ____ "Mọi người nghĩ cô gái hất cà phê kia rất quá đáng sao? Sai, tất cả đều đã sai! Để biết đáp án chính xác, vui lòng xem đoạn video thứ hai Đoạn thứ hai rất nhanh được hiện ra So với đoạn trước, động tác và cảnh tượng đều giống nhau. Chẳng qua, đoàn này có lời nói Mà để cho người nhà họ Đàm kinh ngạc chính là câu nói kia của Cố Niệm Hề: "Nhân tính? Tôi không có, vậy cô nói, rõ ràng không mang thai, lại lừa mọi người nói mình đang mang thai, có phải là có nhân tính hay không?" Liên tiếp đoạn video thứ ba lại hiện ra Lần này bối cảnh là trong phòng khám "Du Du, cậu giúp mình được không?" Một cô gái đuổi theo một cô gái khác mặc áo blu trắng "Tư Vũ, cô điên rồi sao? Tôi là bạn của cô, cũng là một bác sĩ. Tôi có lương tâm đạo đức nghề nghiệp!. Hơn nữa chuyện mang thai này, cô thật có thể lo liệu được sao? Tháng mười hoài thai, đến lúc đó bụng nhất định phải lớn ra. Chẳng lẽ cô có thể giống như những phi tần cổ xưa, vì tranh sủng mà hướng bụng mình nhét bông?" "Du Du, chuyện này mình sẽ tự lo liệu. Cậu giúp mình được không?" Cô gái cầm lấy tay cô gái áo blu trắng kia lắc lắc Hình ảnh cuối cùng lại xuất hiện hàng chữ "Cuộc sống không đổi, đều dựa vào hành động. Đem nhân vật diễn thành chính mình, đem chính mình diễn đến mất trí nhớ! Người phụ nữ không biết xấu hổ như vậy, có một chút khiến chúng ta bội phục. Hành động của cô ta! Các bạn bè cố hữu gần xa, có hứng thú muốn đem cô ta truy tìm để trao giải oscar hay không?" Tiếp theo dưới đoạn video là vô số ý kiến tán đồng của mọi người