[Dịch]Quân Hôn- Sưu tầm

Chương 119 : Lăng nhị gia vô cùng biến thái ​


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

"Người trẻ tuổi, tính cách của anh chị đây rất thích, nhưng chị đây không muốn ở đây so đo với anh!" Ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách Nếu như không nói lại người ta, Tô Du Du cô đi không được sao? Nghĩ vậy, cô chuẩn bị mở cửa xe đi lên Nhưng không nghĩ tới tay của cô còn chưa chạm vào cánh cửa, người đàn ông nào đó đã nhanh hơn một bước chặn lại cánh cửa xe. Tay của hắn cầm lấy tay phấn nộn nhỏ bé của cô, xoa nhẹ vừa mềm vừa mát, quả thật là món đồ chơi đáng yêu Mà Tô Du Du trong lúc nhất thời cảm thấy trên tay mình truyền đến một dòng điện lưu, liền mau chóng rút tay lại Lăng nhị gia nâng mắt liền nhìn thấy gương mặt của cô đã sớm đỏ như quả cà chua. Ánh mắt lại mang theo ý cười. Đây chẳng qua chỉ là một bông hồng gai, thoạt nhìn so với tưởng tượng còn khó giải quyết hơn Nhưng mà, thứ mà Lăng nhị gia hắn thích, nhất định phải có được Nghĩ đến đêm hôm đó, hắn cùng cô phát sinh quan hệ, hắn lại khẽ cười: "Em xác định, em không muốn so đo với anh sao? Anh vẫn nhớ rõ, đêm hôm đó Tô nhỏ bé em chính là rất thích cùng anh so đo" Khóe môi hắn mang theo ý cười không rõ, im lặng nhìn cô Lăng nhị gia chính là người như vậy Lòng dạ so với than đen còn muốn đen hơn Hắn cười không có nghĩa coi người đối diện hài lòng, thậm chí ngay cả hắn ôn nhu người bình thường cũng không thể suy diễn ra được âm mưu của hắn "Tôi không biết anh đang nói cái gì, tôi và anh không quen biết!" Nhìn ánh mắt mong chờ của hắn, Tô Du Du cảm giác run lên. Trực giác trong đầu liền hiện lên, cô không nên trêu chọc người đàn ông như vậy Cô hiện tại không phải là sẽ không có đường lui đi Nghĩ vậy, cô đẩy Lăng nhị gia ra chuẩn bị bước lên xe Một chiêu này, ở thành phố cả trai lẫn gái người nào cũng dùng Nhưng rất lâu cũng có thời điểm thất bại Giống như bây giờ... Tô Du Du một lần nữa bị người đàn ông nào đó nắm lấy tay. Mà so với lúc trước, hắn được một tấc lại muốn tiến một thước Không chỉ nắm tay cô, mà còn thuận thế đem cô kéo vào trong lòng ngực Cảm giác được hai tay khô nóng có độ ấm, cuồn cuộn không ngừng di chuyển trên lưng mình Một khắc kia, Tô Du Du theo bản năng muốn đẩy hắn ra, nhưng hắn lại nói ra một câu khiến cho Tô Du Du đình chỉ động tác Đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm hắn, như muốn xác định cái gì đó Không phải là bởi vì động tác bọn họ có bao nhiêu đen tối, lại càng không phải là người đàn ông này cho cô cảm giác an toàn Mà là, lời nói kia của hắn: "Em đem tôi ép ngủ, em nói chúng ta có quen biết không?" Chuyện tình bưu hãn như vậy, thực chính là Tô Du Du cô làm sao? Tuy rằng chuyện đêm hôm đó, Tô Du Du đã sớm đem vứt sau đầu Nhưng hiện tại cẩn thận nghĩ lại, còn có chút mơ hồ "Hắc, vị tiên sinh này anh lớn lên sao lại giống bạn trai trong mơ của tôi như vậy?" "Đúng vậy a. Xem anh là cái dạng như vậy, hôm nay bổn cung cho phép anh mang bổn cung về nhà" "Đương nhiên có thể mang bổn cung về nhà, đây chính là vinh hạnh của anh biết không? Còn không mau quỳ xuống?" Hình ảnh quỷ dị lần lượt hiện lên trong đầu của Tô Du Du. Người đàn ông lại tà ác ghé sát tai cô nói nhỏ: "Còn có, lúc em rời đi không nhớ rõ đã để lại ở đệm của anh chi phí sao?" Trên thế giới này, dám ngu ngốc dùng tiền nhục nhã Lăng nhị gia, chỉ sợ cũng chỉ có Tô Du Du cô Nghe người đàn ông nói như vậy, Tô Du Du cảm giác mình từ trên đỉnh núi nhảy xuống Thì ra, người đàn ông này chính là người đêm hôm đó, không biết là mình chiếm tiện nghi của hắn, hay là hắn chiếm tiện nghi của cô Làm sao bây giờ? Tô Du Du trong lúc nhất thời chân tay luống cuống, tùy ý để cho hắn ôm vào lòng ngực Mà Lăng Thần cũng nhìn thấy ý tưởng của Tô Du Du ôm cô không buông còn ra tăng sức lực: "Nếu như em còn chưa nhớ được, vậy anh cũng không ngại cho em nhớ lại! Vừa vặn nhà của anh có lắp camera, có thể mang đến cho em xem chuyện ác của mình. Nếu như cần, hiện tại có thể liền lập tức mang đến. Tuy rằng đêm hôm đó em có điểm tàn bạo, nhưng mà góc quay coi như cũng không tồi, thoạt nhìn em so với diễn viên av người ta có điểm kích thích hơn!" Người đàn ông nào dường như sợ nhục nhã cô còn chưa đủ, lần nữa còn dám khiêu khích cô "Chậc chậc, em chưa xem qua đoạn video kia, nếu như xem qua cảm thấy sẽ thật không tồi. Nếu như là đưa mấy thứ đó nhân lên sau đó bán ra cũng thật là số tiền không nhỏ" "Anh dám?" Nhân lên bán ra? Đây không phải là cô sẽ bị phát tin khắp đường to ngõ nhỏ sao? Đến lúc đó, toàn bộ thế giới không phải đều thấy cô không mặc gì sao. Còn biết Tô Du Du cô đúng thật là một nữ lưu manh! Trước những kích thích kia, cuối cùng Tô Du Du cũng hồi phục lại tinh thần Đẩy tay của hắn ra nói: "Anh rốt cuộc muốn thế nào?" Nhìn hắn ăn mặc phong lưu phóng khoáng, đi xe cao cấp như vậy chắc chắn không phải là người thiếu tiền Nhưng nhìn người, không thể nhìn bề ngoài Giống như vừa mới thời điểm cô gặp người đàn ông này, cũng không phải bị bề ngoài đẹp trai che dấu nội tâm hèn mọn biến thái của hắn sao! "Em nói anh có dám hay không?" Thế giới này có một số người, mặc dù hắn cười nói chuyện với bạn, cũng có thể cho bạn cảm thấy áp lực, cũng như là mệnh lệnh không thể không nghe theo Người đàn ông biến thái đáng khinh trước mặt này, chính là người như vậy "Tôi..." Đối mặt với hắn Tô Du Du hầu như là vô lực Thứ nhất là công phu dùng miệng giết người của hắn so với cô còn cao hơn vài phần. Thứ hai là trên người hắn phát ra hơi thở thần bí, làm cho cô đến tột cùng không biết hắn muốn cái gì "Anh biết em hiện tại còn chưa nghĩ ra, nên đối với anh phụ trách thế nào. Như vậy đi, chờ em nghĩ ra hãy đến tìm anh! Anh sẽ đợi em đại giá quang lâm!" Nói xong, hắn lấy ra danh thiếp từ túi tiền của mình, trực tiếp nhét vào tay cô "Đương nhiên em cũng có thể không quan tâm. Nhưng mà đến lúc trở thành nữ diễn viên cũng đừng đến cảm ơn anh!" Nói xong, hắn lại buông lỏng tay cô, thời điểm cô phục hồi tinh thần, hắn đã sớm trở lại trong xe của mình Vừa lên xe, hắn phất tay, ý bảo Tiểu Lục Tử lái xe Tiểu Lục Tử nhìn Tô bé nhỏ sững sờ ở phía trước, lại nhìn người đàn ông phía sau, muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Dù sao, trên thế giới này không phải ai cũng có thể giống như Lăng nhị gia, có được thế giới nội tâm cường hãn như vậy. Xem bộ dạng hồn bay phách lạc của Tô bé nhỏ như vậy, thật là đã chọc phải đại ác ma Nhưng khi nhìn người đàn ông toàn thân phát ra khí lạnh ở phía sau, hắn vẫn là ngoan ngoãn ngậm miệng, tiếp tục lái xe. Ngã xuống một Tô bé nhỏ, có thể trăm trăm nghìn nghìn Tô bé nhỏ khác đứng lên. Nhưng nếu đắc tội với Lăng nhị gia, kia phỏng chừng trên thế giới này không ai dám Rồi sau đó, Lăng nhị gia nhìn qua kính chiếu hậu, thấy thân ảnh nhỏ bé đang đuổi phía sau ngày càng mờ nhạt. Khóe miệng lại có một độ cung Tô nhỏ bé, tiếp chiêu đi! Lăng nhị gia hắn sẽ cho Tô nhỏ bé biết thế nào gọi là: "Một lần trượt chân lưu danh thiên cổ!" ____ Hôm nay là cuối tuần, Tô Du Du lúc chuẩn bị tam tầm thì lại có bệnh nhân. Bởi vì cô đã hẹn với Cố Niệm Hề, cho nên chỉ có thể gọi cô ấy đến bệnh viện Cố Niệm Hề đến bệnh viện, thì thấy Tô Du Du đang chích thuốc "Bác sĩ, tại sao đã chích phía trước, cô còn sát cồn vào mông tôi?" Nhìn ra được bệnh nhân vô cùng bất mãn "Như vậy lúc chích mông sẽ không đau!" Một cô gái mang khẩu trang thành thục lưu loát trả lời "Nhưng mà mông của tôi vẫn là đau sắp chết đây!" Sau khi bị Tô Du Du hành hạ mông của chính mình, còn không quên đưa tay xoa nhẹ "Vậy nhất định là vẫn chưa tiêm đủ liều lượng!" Mang theo đáng khinh cùng vô lý trả lời Mặc dù cô gái kia không tháo khẩu trang xuống, nhưng Cố Niệm Hề vẫn nhận ra người này chính là Tô Du Du Trên thế giới này, người có thể nói ra những lời nói đáng khinh như thế, trừ bỏ bác sĩ khoa phụ sản Tô Du Du còn có ai? "Hề nha đầu, mình đã xong việc. Chúng ta có thể đi rồi!" Xử lý xong việc, Tô Du Du tháo khẩu trang hướng phía Cố Niệm Hề đi tới "Du Du, cồn rõ ràng là có tác dụng khử trùng!" "Hắc hắc, mình chỉ là đùa một chút, giảm bớt đau đớn cho bệnh nhân. Gần đây y tá của bệnh viện không đủ, bác sĩ tan tầm đều phải ở lại một chút hỗ trợ châm cứu, ngay cả mình phụ trách khoa phụ sản cũng không buông tha!" Tô Du Du thè lưỡi, một chút cũng không cảm thấy xấu hổ trước mặt Cố Niệm Hề Bởi vì chuyện đáng khinh Tô Du Du ở trước mặt Cố Niệm Hề đã làm vô số. Cũng không cần che dấu những chuyện như vậy "Vậy hôm nay chúng ta trước đi dạo phố đi. Chúng ta từ khi đến nơi này, chưa lần nào cùng nhau đi dạo" Nói lời này, Cố Niệm Hề lại nhìn về phía đường cái của thành phố "Được! Chị đây hôm nay dẫn cậu đi dạo!" Cố Niệm Hề nói vậy, sự bất an trong lòng Tô Du Du cũng tạm thời lắng xuống, kéo Cố Niệm Hề bước khỏi bệnh viện Hôm nay, Tô Du Du ỷ vào việc đến thành phố này trước Cố Niệm Hề mấy tháng, so với cô quen thuộc giao thông ở đây hơn, nên kéo theo Cố Niệm Hề bước đi trên đường lớn... Một đường bọn họ trên tay mang nhiều vật phẩm thắng lợi trở về. Nhưng mà hai người đi dạo phố cũng không như Hoắc Tư Vũ, toàn mua đồ hiệu. Cho nên mặc dù hai người có mua nhiều đến bao nhiêu cũng không tốn tiền Hai người sau khi mua xong, liền đến quán cà phê phụ cận ngồi nghỉ ngơi Vừa ngồi xuống bản chất bà tám của Tô Du Du liền bắt đầu phát huy vô cùng nhuần nhuyễn "Hề nha đầu, cậu cùng tham mưu trưởng nhà cậu kết hôn lâu như vậy, đã có cái gì chưa?" Nói lời này, Tô Du Du lại làm ra vẻ mặt đáng khinh: "Mình cảm thấy là có rồi đi, xem tham mưu trưởng nhà cậu cường tráng như vậy, khí lực chắc chắn là không nhỏ đi!" "Mình không biết cậu đang nói cái gì!" Da mặt của Cố Niệm Hề còn chưa tu luyện đến trình độ như Tô Du Du. Lời nói của Tô Du Du đã sớm làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Niệm Hề đỏ bừng một mảnh "Thật sự không biết sao? Mình xem tham mưu trưởng nhà cậu cũng rất khá! Bằng không, tại sao mặt của cậu so với mông của khỉ còn muốn đỏ hơn?" Tô Du Du nói không biết xấu hổ "Mình hỏi này, các cậu mỗi ngày nhiều nhất là bao nhiêu lần?" "Cậu đừng nói mình, không phải cậu nói có người thích sao? Vậy câu hiện tại có đem người ta ép cường hay không?" Bị Tô Du Du trêu ghẹo, sắc mặt của Cố Niệm Hề đã sớm hồng như ánh bình minh, Cố Niệm Hề nhanh chóng nói sang chuyện khác Trong ấn tượng của Cố Niệm Hề, Tô Du Du vẫn là người bưu hãn như vậy Cho nên cô nghĩ, người kia và Tô Du Du lần đầu tiên, chắc chắn Tô Du Du là người ra tay chiếm được tình thế! Tô Du Du bị nói như vậy, lại trở nên giống như quả bóng cao su sắp nổ Đúng vậy, vài ngày trước quả thật Tô Du Du đã thích một người. Mỗi ngày còn làm ra đủ bộ dáng lấy lòng hắn, ý muốn ngày nào đó đem hắn thả trên giường mình Thật không ngờ, chỉ trong vài ngày cô lại trải qua những ngày tang thương như vậy Đầu tiên là người mình yêu cùng Hoắc Tư Vũ có quan hệ, làm cho cô cảm thấy dơ bẩn chịu không nổi. Ngay sau đó, cô uống rượu say, còn vớ đại một người đàn ông cường... "Du Du, cậu làm sao vậy?" Cố Niệm Hề chú ý tới, khi mình nói câu kia, gương mặt của Tô Du Du liền tái nhợt "Hề nha đầu, chị đây thật sự đã ép cường một người, cậu nói mình nên bồi thường người ta như thế nào?" Ngày hôm qua, người đàn ông kia tìm tới cô, ý nói muốn cô bồi thường Tuy rằng, xảy ra chuyện này người chịu thiệt là phụ nữ, hơn nữa cô còn là một hoàng hoa khuê nữ. Cho dù cô nghĩ như thế nào, đều cảm thấy được mình mới chính là người bị hại Nhưng hiện tại không còn cách nào, người ta đã tìm tới tận cửa, còn diễu võ dương oai, làm cho Tô Du Du có điều lẫn lộn Có lẽ, một đêm kia cô thật rất bạo lực! Cho nên, mới để cho người đàn ông vốn dĩ phải hượng thủ vui sướng cá nước thân mật, lại thẹn thùng hướng cô muốn đòi biện pháp "Du Du, cậu thật đem... một người đàn ông cường sao?" Tuy rằng, chuyện bưu hãn này Tô Du Du có thể làm ra, nhưng trong lúc nhất thời Cố Niệm Hề vẫn không thể thừa nhận "..."Tô Du Du không trả lời, chỉ gật đầu "Kia Du Du, cậu không phải đã làm được rồi sao? Sao lại làm ra bộ dạng như chó nhà có tang như vậy?" "Hề nha đầu, cậu có điều không biết, mình... Mình cường sai người!" "Tô Du Du, cậu điên rồi sao? Sao cậu có thể làm chuyện như vậy, thượng sai người? Đầu óc của cậu rốt cuộc là làm từ cái gì?" Nghe được lời nói của Tô Du Du, Cố Niệm Hề nhịn không nổi mắng to Tô Du Du nhìn thấy cơn thịnh nộ của Cố Niệm Hề, cợt nhả nói: "Mình chỉ là nói đùa cậu mà thôi, cậu lớn tiếng với mình như vậy làm cái gì?" Cuối cùng, Tô Du Du vẫn sợ Cố Niệm Hề lo lắng mà không nói ra sự thật Này chính là Tô Du Du Mặt ngoài tuy rằng tùy tiện, nhưng lại sợ người bên cạnh khổ vì mình "Thật vậy chăng? Cậu nha đầu chết tiệt kia, dám lừa gạt tình cảm thiện lương của mình" Nghe được Tô Du Du nói như vậy, Cố Niệm Hề cũng thở tùng một hơi, cầm chén nước hung hăng uống xuống Cũng bởi vì như vậy, Cố Niệm Hề mới bỏ lỡ ánh mắt chợt lóe buồn rầu của Tô Du Du... Hôm nay, Cố Niệm Hề cùng Tô Du Du vui vẻ đi dạo phố, cũng không quên mua cho Đàm Dật Trạch một cái áo T-shirt in hình gà mái Nhìn người đàn ông mặt mày xanh mét, lại không hề làm giảm đi phần đẹp trai của hắn, Cố Niệm Hề cười đến run rẩy cả người "Lão công, anh mặc đẹp lắm!" Vì muốn làm dịu đi sắc mặt cứng đờ của hắn, Cố Niệm Hề nhu thuận vòng tay qua cổ hắn "Thật sao?" Cô gật đầu như giã tỏi "Thật sự tốt như vậy, vậy em có muốn cởi quần áo của anh ra xem hay không?" Hắn nhìn cô cười tà ác "Lão công... em không có hứng thú" "Không có hứng thú cũng phải có" Người đàn ông mặc áo in hình gà mái nào đó, độc đoán khiêng Cố Niệm Hề lên, chậm rãi hướng tới phòng ngủ. Mà cô gái bị khiêng trên vai, chỉ có thể hận đến nghiến răng nghiến lợi thề: Nếu kiếp sau tìm đàn ông, không thể tìm người có khí lực lớn đến như vậy. Một bàn tay khiêng cô trên vai, ngay cả để cho cô phản kháng cũng không có! Một đêm nay, nhà trọ lại trình diễn một màn kiều diễm... ____ Cùng lúc đó, Hoắc Tư Vũ rời khỏi Đàm gia đã vài ngày, trở lại nhà trọ trước kia của mình, suy nghĩ một hồi khóe miệng lại giương lên độ cung quỷ dị