[Dịch]Thiên Khiển Chi Tâm- Sưu tầm
Thấy La Mông nhanh chóng đi như vậy, kỵ sĩ hết sức kinh ngạc. Theo lão thấy thì bây giờ vẫn còn rất sớm. Đợi lát nữa sẽ tới tiệc tối, sau tiệc tối còn có vũ hội. Tới lúc đó, cuộc sống trong phòng khách mới trở nên sôi động.
Sau khi nghe Y Mễ Toa nói, ánh mắt của kỵ sĩ lại càng thêm kinh ngạc. Có điều họ cũng không hỏi nhiều:
- Nếu đã như vậy thì một tuần sau gặp lại. Có điều khi đó, ngài không được nói tạm biệt vội vàng đấy.
Hai vợ chồng kỹ sĩ tiến La Mông ra cửa.
La Mông lên ngựa thì ánh dương quang cũng đang tối dần. Mấy đám mây trên đỉnh núi, dưới ánh chiều tà khiến cho cảnh tượng càng thêm đẹp.
Do trong lòng có tâm sự cho nên sau khi La Mông từ biệt hai vợ chồng kỵ sĩ liền vội vàng ra đi. Mãi cho tới đường lớn, thấy họ đã cách xa, nét mặt của La Mông mới hơi thư giãn.
Cảnh tượng đồng ruộng hai bên nhuốm màu thu nhưng La Mông cũng chẳng chú ý tới chúng. Hắn thò tay lấy đoạn thân cây tìm được ở gia đình của kỵ sĩ rồi sử dụng lực lượng Đức Lỗ Y để quan sát. Ngay lập tức, ánh mắt của hắn xuất hiện một sự vui mừng .
Một chút ý thức mỏng manh trong đó cho hắn biết vẫn còn một chút hơi tàn. Nhưng rõ ràng là nếu không được chữa trị nhanh thì rất dễ chết.
Sau khi tới con đường nhỏ trong rừng, tới gần khu phế tích. Nơi này mọc đầy cỏ hoang, thi thoảng lại có thể thấy được mấy tảng đá được chôn nửa chìm nửa nổi trên mặt đất. Không gian vắng lặng cho thấy không hề có người tới.
La Mông xuống ngựa, thấy xung quanh vắng lặng mới nhắm mắt trầm từ. Trên tay hắn chợt lóe lên ánh sáng màu xanh:
- Trị liệu vết thương.
Ánh sáng màu xanh lan tới khúc gỗ lập tức nó chợt nảy ra một cái mẩm. La Mông cảm nhận kỹ thấy được ý thức bên trong liền mỉm cười:
- Đúng là thụ tinh.
Không thể trách tại sao La Mông lại hưng phấn như vậy. Dù sao thì trong tư liệu của Đức Lỗ Y, thụ tinh là một thứ sinh mệnh đặc biệt, rất khó bị người ta phát hiện.
Trong truyền thuyết, thụ tinh gắng liền với tiên nữ trong rừng. Mỗi một thụ tinh đều sinh ra một tiên nữ. Bình thường, tiên nữ ở trong khu vực của thụ tinh, gắn liền với sinh mệnh và nhịp thở của nó. Khi cây chết đi, tiên nữ sẽ chết theo nó.
Bề ngoài của tiên nữ đều là các thiếu nữ xinh đẹp, có thân hình mảnh mai. Thoáng nhìn có thề lầm tưởng các nàng là tinh linh. Tất nhiên đó chỉ là thụ tinh trưởng thành.
La Mông cẩn thận nâng niu thân cây trong tay. Trong lòng hắn ngoại trừ một chút kích động còn có một chút may mắn.
Nếu như hắn không phải là Đức Lỗ Y, lại không tới nhà của kj sĩ thì không thể thấy được ánh sáng trên thân cây. Mà cái cây này sau khi bị chặt xuống chỉ cần qua ba mươi sáu giờ thì thụ tinh cũng sẽ chết.
Tất nhiên, nhìn qua thì thụ tinh mới được sinh ra, như thế việc chữa trị cần phải nhanh chóng.
La Mông nhắm mắt, tiến vào trong không gian. Gần như cùng lúc, thân cây trong tay của La Mông cũng biến mất.
Trong sừng Thần Nông, quả cầu ánh sáng vẫn lơ lửng ở độ cao trăm thước như cũ. Có điều không giống với trước kia đó là qua một thời gian, ngọn lửa màu vàng cùng với ánh sáng màu vàng kim gần như dung hợp hoàn toàn.
Vừa mới bước vào, không gian hơi rung động một chút rồi một điểm sáng nhanh chóng xuất hiện, biến thành một khung tư liệu mờ. Nó lơ lửng trước mắt La Mông:
- Phát hiện có thực vật đặc biệ. Có kích hoạt không gian dự trữ đặc biệt hay không?
La Mông gãi gãi da đầu rồi thầm nghĩ. Lần đầu tiên hắn mới nghe nói còn có không gian dự trữ đặc biệt liền gật đầu nói:
- Có.
Một lát, khung tư liệu từ từ thay đổi:
- Tên của thực vật đặc biệt.
La Mông lên tiếng:
- Thụ tinh loại B.
- Thụ tinh loại B đang ở trong trạng thái sắp chết .mời lập tức gieo trồng và chăm sóc. - Khung tư liệu lập tức trả lời.
La Mông hơi kinh hãi rồi quan sát toàn bộ không gian. Cả hai mươi lăm mẫu đất, số lúa mạch đang chín. Vì vậy mà khi tìm được một chỗ đất trong bên bờ sông, La Mông điều bước tới đào đất rồi cẩn thận đặt gốc cây vào trong đó, tưới nước.
Có thể thấy, sương mù trong không gian lập tức tập trung lại xung quanh thân cây. Đồng thời, trong cả không gian cũng nổi lên những gợn sóng và một số điểm sáng màu xanh cũng xuất hiện.
Nhưng lúc này, La Mông không thể ở trong không gian lâu quá. Sau khi thấy tình hình ổn định, La Mông liền tỉnh lại rồi lên ngựa, nhanh chóng chạy về nhà. Có điều bây giờ hắn cũng chưa thể yên tâm. Căn cứ theo những gì ghi chép lại thì thụ tinh không được cách cây quá xa. Không biết hiệu quả chữa trị của không gian thế nào.
Vì vậy mà La Mông phải nhanh chóng trở về, tra xem làm thế nào để chữa được cho thụ tinh. Hắn còn nhớ rõ trong một quyển Đức Lỗ Y có nhắc tới vài câu. Nếu phối hợp tốt chắc là có thể gia tăng tỉ lệ sống sót.
Nghĩ như vậy, La Mông liền thúc ngựa lao đi nhanh hơn về phía lãnh địa của mình.
Thôn trang của hắn cũng không gần đây. Nhưng do cưỡi ngựa nên mất chừng hai giờ, lãnh địa đã hiện ra trước mặt hắn.
Sau khi vào trong lãnh địa, có rất nhiều người dang bận rộn. Thấy La Mông đi qua, những người đó đều dừng tay, quay sang chào lĩnh chủ của họ.
La Mông gật đầu với mọi người rồi nhanh chóng giục ngựa về phía mình.
Trong tâm trạng nóng vội, nhưng ngoài mặt La Mông vẫn cố gắng kìm nén. Hắn không muốn mọi người biết rằng mình vừa có được một thứ bảo bối.
Đúng lúc này, Phú Địch bước tới đón:
- Đại nhân.
- Có chuyện gì thế? - Sau khi trải qua nhiều chuyện, La Mông đã vững vàng hơn, liền kéo ngựa rồi hỏi.
- Đại nhân! Việc cày bừa vụ thu đã qua một tuần. Nếu không gieo giống sẽ bị chậm. - Phú Địch hơi lo lắng mà nói. Một khi bị chậm thì nửa năm không có thu hoạch mới là chuyện lớn.
- A! Việc này ta biết. Ngày mai bắt đầu. Ngươi chuẩn bị giống trước đi. - La Mông nói ngay.
Phú Địch gật đầu nhìn La Mông đi xa.
La Mông thúc ngựa đi. Ngôi tiểu lâu nhanh chóng xuất hiện trong mắt hắn. Hiện giờ, ngôi biệt thự đã thay đổi hình dạng. Đó là do La Mông dựa theo những kiểu dáng của Địa Cầu mà thay đổi khiến cho nó có một phong cách khác.
Sau khi xây dựng xong, rất nhiều người bị kiểu dáng lịch sự thanh nhã mà ngạc nhiên. Còn hiện tại, mỗi người trong lãnh địa tới đây đều phải cảm thán một chút vì ngôi biệt thự.
La Mông xuống ngựa, sau khi dắt vào chuồng liền nhanh chóng lên lầu.
Nhìn từ bên ngoài vào, ngôi lầu chỉ có hai tầng. Có điều, đó là không tính tới tầng hầm. Lầu một được dùng để tiếp đãi khách. Tầng hai là phòng đọc và chỗ ngủ của La Mông. Còn tầng ngầm để đặt những đồ tạp hóa.
Lên tới lầu hai, một mùi thơm khiến cho tinh thần hưng phấn đập vào mũi. La Mông bước tới giá sách. Hiện tại có năm chiếc tủ bày rất nhiều các loại sách. La Mông căn cứ theo trí nhớ của mình mà rút một quyển sách thật dày, rồi mở ra xem.
Lật tới trang một trăm sáu mươi, hắn tìm thấy một số lời giới thiệu về thủ tinh.
La Mông nhanh chóng lật xem.
Bên trên có ghi lại một số yếu điểm của thụ tinh.
Thụ tinh không thể cách cái cây của nó quá xa. Thể lực của nó sẽ giảm xuống, sau ba mươi sáu giờ sẽ chết. Pháp thuật trị liệu có thể tạm thời làm cho nó mạnh lên nhưng cũng không vượt được quá bảy ngày.
Còn về tình trạng cây bị thương thì giải quyết như thế nào, đúng là trong này có ghi vài điều.
Cây bị thương thì thụ tinh cũng sẽ bị thương. Sinh mệnh lực của thụ tinh sẽ khiến cho thân cây tản ra ánh sáng mong manh. Chỉ có người nào có cảm giác nhạy bén, nhất là Đức Lỗ Y mới có thể nhận ra được thứ ánh sáng đó. Đó chính là lý do vì sao mà La Mông có thể phát hiện được cái cây nhỏ đó mà những người khác thì không.
Để trị liệu cây bị thương thì biện pháp đơn giản nhất đó là dùng thuật trị liệu để chuyển hóa thành lời cầu nguyện tự nhiên.
La Mông xem tới đây liền không chần chừ, nhanh chóng tiến vào không gian.
Sau khi trở về từ chỗ nhà của kỵ sĩ tới bây giờ khoảng chừng hai giờ. Trong khoảng thời gian này, La Mông cảm giác sinh mệnh của cây dường như ổn định lại. Ngay lập tức hắn chuyển hóa thuật trị liệu thành lời cầu nguyện tự nhiên.
Rất nhanh, một vầng ánh sáng màu xanh đậm bao phủ trên thân cây. Sau khi ánh sáng tản đi, cái mầm cây nhỏ liền trưởng thành hơn một chút, chồi lên năm sáu cái lá.
Hôm nay, lực lượng thiên nhiên của La Mông còn tới ba lần nên hắn thi triển luôn ba lượt.
Chờ sau khi ba lần ánh sáng tắt đi, cái mầm cây mới đã trở thành một cây nhỏ, cao chừng nửa thước.
La Mông đưa tay sờ liền mỉm cười. Phía bên dưới của đoạn cây đã mọc ra một bộ rễ. Mặc dù còn rất nhỏ nhưng có thể đảm bảo nó sống sót.
Chuyện này giải quyết khiến La Mông thở phào nhẹ nhõm. Tới lúc này, hắn rầu rĩ mà nhìn mười lăm mẫu lúa mạch.
La Mông quay lại biệt thự rồi xuống sảnh luyện kim. Hắn móc chiếc chìa khóa tùy thân rồi mở cửa. Sau đó hắn đi xuyên qua đại sảnh tới chỗ cơ quan rồi ấn xuống. Ngay lập tức, phiến đá từ từ dịch chuyển để lộ cái hành lang.
Sau khi đóng cánh cửa lại, trong thông đạo trở nên tối đen. La Mông nhanh chóng đi xuống, rồi bước tới đại sảnh có ánh sáng của thủy tinh. Trong đại sảnh có đặt mấy cái liềm.
Nhìn thấy mấy cái liềm, La Mông nở nụ cười khổ. Tiếp theo chính là khoảng thời gian bận rộn.