Pokemon: Legend of James
“Được rồi Starmie, trong lúc sử dụng Rapid Spin hãy dùng siêu năng lực điều khiển dòng nước của Hydro Pump.”
Cơ thể Starmie xoay tròn giữa không trung, vô số dòng nước bắt đầu được bắn ra xung quanh nó, Starmie lập tức biến thanh một cánh quạt nước khổng lồ. Cánh quạt nước xoay tròn nhanh chóng tạo nên một vòng xoáy nước giữa không trung.
Tổ hợp chiêu thức này chính là do James nhớ lại trong lúc nhìn thấy lạ thu rụng xuống từ trên cây. Đây là chiêu thức đặc biệt mà hắn đã từng thấy trong anime – Cánh quạt nước. Nếu như Starmie sử dụng chiêu Cánh quạt nước này thì sẽ có hiệu quả như thế nào đây? Chỉ sợ cũng chỉ có Pokemon có hai hệ Nước và Siêu năng như Starmie mới có thể dùng siêu năng lực khống chế chính xác chiêu này chứ…
“Ha Ha...Phiên bản bắt chước của Cánh quạt nước! Starmie, tiến lên!”
Starmie cố gắng duy trì trạng thái xoay tròn, đồng thời lao mạnh về trước. Gốc cây to dùng để thử nghiệm chiêu thức ngay lập tức bị sức mạnh to lớn xoắn nát, vụn gỗ bị cuốn văng khắp trời.
“Mạnh quá! Chiêu này thật là mạnh quá nha!”
James cảm thấy vui mừng, chiêu thức mạnh mẽ như vậy đã không thua gì các chiêu thức như Hyper Beam rồi. Khuyết điểm duy nhất chỉ là thời gian chuẩn bị hơi lâu mà thôi.
“Tốt lắm! Trở về nghỉ ngơi một chút đi Starmie.”
Từ ngày hắn thu phục Starmie đến nay đã trôi qua năm ngày. Trong khoảng thời gian này James vừa làm bạn cùng với Mew vừa tranh thủ huấn luyện cho các Pokemon của mình.
Ba con Pokemon của hắn đã tiến bộ nhiều. Đặc biệt là Starmie, sau khi được James huấn luyện một cách đàng hoàng, ngoại trừ năng lực phản ứng đã được đề cao rất nhiều thì nó còn học được chiêu thức Thunderbolt mạnh mẽ. Có thể nói, James đặt rất nhiều kỳ vọng vào Starmie.
Về phần Carnivine, mấy ngày nay ngoại trừ luyện tập cùng với Yanmega ra thì cũng không có gì thay đổi nhiều lắm. Dù sao năng lực của Carnivine cũng gần như đã đạt đến mức lớn nhất. Nếu như nó còn muốn trở nên mạnh mẽ hơn nữa, ngoại trừ tiếp tục tăng mạnh cường độ huấn luyện để đạt được thay đổi về bản chất, thì cũng chỉ còn cách thu được một cơ hội để tiến bộ.
Yanmega cũng tiến bộ khá nhanh. Mặc dù trong mấy ngày ngắn ngủi cũng không thể để nó học được chiêu thức gì mới, nhưng bởi vì nó thường xuyên chiến đấu cùng với Starmie cho nên tốc độ của nó lại tăng lên. Mà đó cũng chính là phương hướng huấn luyện của James đối với Yanmega từ trước tới nay. Tập trung tăng mạnh tốc độ của Yanmega, phối hợp cùng với đặc tính Speed Boost của nó, điều đó sẽ giúp nó có được sức mạnh vượt trội so với các Pokemon khác. Hắn nhớ trước đây hình như đã có một danh nhân nào đó nói như thế này… Thiên hạ võ công, duy nhanh không phá!
“Ở lại đây đã lâu như vậy, cũng đã đến lúc phải đi rồi.”
James ôm lấy quả trứng Pokemon, đi đến gần chỗ Carnivine đang chơi cùng với Mew.
Mew cùng Carnivine đang chơi trò biến hình! Hai con Carnivine giống nhau như đúc đang bắt chước động tác của đối phương, cả hai đều vui cùng thích thú trò này. (chơi lâu như vậy mà còn thích được sao? )
Chúng nó thấy James đi tới gần, lập tức ngừng trò chơi lại. Một con Carnivine trong đó bắt đầu tỏa ra ánh sáng trắng, ngay lập tức nó biến lại thành Mew.
“Ngươi muốn đi rồi sao?” Âm thanh tinh nghịch của Mew vang lên, “Ta có thể cảm nhận được suy nghĩ của ngươi, tựa hồ ngươi đã muốn rời khỏi đây...”
James gật đầu: “Ta đã ổ đây lâu lắm rồi, ta nghĩ ta nên trở lại Kanto thôi. Ta muốn sớm về đến nhà của mình. Nhưng mà trước khi đi, ta có một chuyện muốn hỏi ngươi.”
Mew bay lượn lên xuống, nó nhìn James rồi cười cười.
“Huh? Tốt thôi, chắc là ngươi muốn hỏi về cọng lông chim đúng không? Ha Ha, ta đang tính nhìn xem ngươi có thể nhịn được tới khi nào.”
James lấy ra cọng lông chim từ trong túi áo. Lông chim vừa tiếp xúc không khí liền tỏa ra ánh sáng đủ màu, vô cùng đẹp đẽ.
“Kỳ thật đây là lông của Ho-Oh, là một cọng lông đuôi bị rụng mất của nó...” Âm thanh như trẻ nít của Mew lại khiến James cảm thấy vô cùng hoảng sợ.
“Ho-Oh? Là một trong những Pokemon huyền thoại mạnh mẽ nhất sao? Chính là con Pokemon mang lại hòa bình cùng ánh sáng cho thế giới đó sao?” James ngẩn người nhìn cọng lông chim trong tay, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Mew vui vẻ trả lời hắn: “Đúng vậy, đây là lông của Ho-Oh! Nhưng mà ta cũng không biết nó có tác dụng gì...”
James lập tức bực mình: “Không biết còn bắt ta đi lấy! Ngươi có biết ta suýt chút nữa đã chết ở chỗ đó không?”
Nhớ tới con Charizard kinh khủng kia, James lại cảm thấy lạnh run.
Mew lắc đầu: “Ta quả thật không biết nó có tác dụng gì. Nhưng ta có thể cảm nhận được trong nó có chứa một nguồn năng lượng hệ Lửa khổng lồ. Ngươi có biết tại sao cả hòn đảo đều rất mát mẻ, nhưng trung tâm đảo lại có nhiều nham thạch nóng chảy như vậy không? Cũng chính là vị sự tồn tại của cọng lông chim này đó. Sự tích lũy năng lượng hệ Lửa quanh năm suốt tháng đã biến nơi đó thành thiên đường cho các Pokemon hệ Lửa.”
“Thì ra là thế...”
James nghe xong liền cẩn thận cất cọng lông của Ho-Oh vào túi áo. “Chắc là nó có thể tăng nhanh tốc độ phát triển của các Pokemon hệ Lửa, hoặc là nói nó có thể làm cho ngọn lửa của các Pokemon này có sự thay đổi lớn... Như vậy, ngọn lửa màu đen của con Charizard đó chắc cũng từ đây mà ra…”
Ngay khi James đang suy nghĩ lung tung, quả trứng Pokemon mà hắn vẫn luôn ôm trong ngực lại lắc lư.
“Đây là... Chẳng lẽ nó muốn nở rồi?” James liền không dám chần chờ, vội vàng đặt quả trứng xuống đất một cách nhẹ nhàng.
Mew nhìn quả trứng một cái, nhanh chóng đưa ra phán đoán: “Quả thật là nó sắp nở rồi. Nhưng mà năng lượng trong quả trứng này vẫn chưa đầy đủ, xem ra còn cần một khoảng thời gian nữa nó mới nở đó.”
Mew vừa nói vừa vươn cái đuôi thật dài chạm nhẹ vào lớp vở trứng đầy những hình thù sặc sỡ. Ngay lập tức quả trứng phát ra ánh sáng dịu nhẹ ấm áp.
Mew gật đầu, quay qua nói với James: “Hóa ra là đứa nhỏ này! Nhưng mà, nếu vậy thì ngươi điều khiển sẽ hơi khó khăn đó. Như vầy đi, ta có một món quà nhỏ cho ngươi… xem như là cảm ơn ngươi làm bạn với ta mấy ngày nay.”
Vừa nói xong, trước người Mew lập tức xuất hiện một điểm sáng màu lam. Điểm sáng đó di chuyển rất nhanh, James còn chưa có phản ứng kịp, thì nó đã lập tức chui vào trong miệng hắn.
“A... Đây là?” James chỉ cảm thấy sự lạnh lẽo lan tỏa khắp toàn thân. “Đây là cái gì?”
“Ha Ha... Sau đó ngươi sẽ biết thôi! Được rồi, ta cũng muốn rời khỏi chỗ này rồi...” Mew gật đầu, âm thanh tinh nghịch của nó vang lên bên tai James.
James lấy tay sờ sờ ngực, nghe Mew liền vội hỏi: “Rời khỏi? Ngươi muốn đi đâu?”
“Ta chỉ muốn đi gặp một vài người bạn cũ thôi.” Mew nói rồi từ từ bay lên, càng lúc càng cao, mãi cho đến khi chỉ còn là một đốm sáng trên bầu trời…
James lẳng lặng nhìn Mew rời đi, trong lòng có chút không nỡ. Dù sao mấy ngày nay hắn cùng Mew cũng nảy sinh tình bạn, hơn nữa đây là con Pokemon huyền thoại đầu tiên mà James nhìn thấy, cho nên trong lòng hắn cũng không tự chủ có một chút suy nghĩ kỳ lạ.
“Quên đi... Carnivine, đi thôi, chúng ta cũng trở về.” James ném Pokeball về phía Carnivine: “Trở về đi, Carnivine!”
Đồng thời ôm lấy quả trứng Pokemon, đi tới gần biển.
James ngắm nhìn mặt biển bao la hồi lâu, mơi lấy ra một trái Pokeball.
“Ra đi Starmie!”
Starmie nổi bồng bềnh trên mặt nước. James nhanh chân nhảy lên người nó, cẩn thận ngồi xếp bằng xuống.
Hai mắt hắn nhìn thẳng về trước, hắn dùng tay chỉ về phía tây, rồi nhẹ nhàng nói với Starmie: “Đi thôi, Starmie!”
Starmie hiểu ý, lập tức tăng nhanh tốc độ, kéo theo một vệt nước tung tóe thật dài phía sau.