Văn Hóa Nhập Xâm Dị Thế Giới
Kế hoạch thế giới điện ảnh của Joshua ở dị thế giới còn chưa được đề điểm thì một thị tòng thủy nguyên tố vội vã chạy tới bên cạnh hắn.
Vị thị tòng thủy nguyên tố này có vẻ ngoài nữ tính của nhân loại nhưng làn da bề ngoài lại có cảm giác dinh dính.
"Tam vương tử điện hạ, chủ nhân triệu tập ngài đến khán thủ thất." Giọng nói của nàng không hề có bất cứ cảm xúc gì.
"Biết rồi."
Chủ nhân của tòa pháo đài này chỉ có một, kẻ đó chính là phụ thân của vị ác ma vương tử này.
Joshua không ngờ được bản thân lại nhanh chóng gặp mặt kẻ thống trị thế giới này.
Căn cứ theo trí nhớ, Joshua tốn mười phút để đi qua kết cấu phức tạp trong tòa thành này, đi tới trước cổng chính tản mát khí tức không rõ.
Joshua bước thẳng vào trong, không gian hành lang lớn đến kinh người, hai bên là những pho tượng cao lớn hơn mười mét.
Những pho tượng này có bộ dáng khác nhau, nhân vật được khắc họa đều là hỗn độn ác ma cùng chủng tộc với Joshua.
Mỗi một pho tượng tượng trưng cho một vị quân vương từng thống trị mảnh đất này, bọn họ được đám ác ma sinh sống trong Ma giới này gọi là 'Vương'.
Tuy nhiên những quân vương này lại có một xưng hô đặc biệt khác cho chính họ, chính là 'Khán thủ giả'.
Tên gọi trông thì tự nhiên giản dị nhưng lại mang vẻ cổ xưa.
Joshua không biết hàm nghĩa của tên gọi này, nhưng lịch sử luôn ghi lại từng đời 'Khán thủ giả' này, truyền lại từ xưa cho đến tận nay.
Mà phụ thân của Joshua, chúa tể ma giới Notrian chính là 'Khán thủ giả' hiện tại.
Joshua lách qua những người đứng trước chắn hành lang, tới một chỗ trống trong đại sảnh.
Nơi này trang trí cũng rất đơn giản, hoàn toàn không phù hợp bộ dạng của một cung điện dành cho quân vương, ngoại trừ phía trong cùng có một bệ đá tựa như tế đàn ra thì thậm chí ngay cả một chiếc vương tọa cũng không có.
Đại ca, nhị tỷ lẫn tứ muội của Joshua đều đã có mặt trong tòa đại sảnh này, bọn họ đang đứng nghiêm trước tế đàn.
Bầu không khí trang nghiêm tràn ngập mỗi tấc không khí nơi này, các huynh muội của Joshua thậm chí không lướt nhìn hắn lấy một chút, tuy nhiên lại có một vị trí trống giữa nhị tỷ và tứ muội, hiển nhiên là giành cho Joshua.
Nhập gia tùy tục, Joshua học theo bộ dạng các huynh muội mình mà đứng trước tế đàn, mắt nhìn bóng lưng đang đứng trước tế đàn.
"Nox, Cecily, Joshua, Fuya."
Một giọng nói tràn ngập cảm giác áp bách theo thứ tự đọc lên bốn cái tên.
"Ba mươi năm... Ta biết khoảng thời gian này không đủ để các ngươi trưởng thành, nhưng cũng đủ để các ngươi thành thục."
Tuổi thọ của hỗn độn ác ma xem như là ngắn nhất trong tất cả chủng tộc tại Ma giới, tối đa chỉ có hơn hai trăm năm, hoàn toàn có thể nói là giống nhân loại của thế giới này.
Một hỗn độn ác ma hai mươi tuổi cũng chỉ ở thời kỳ thanh niên, năm nay Joshua chỉ mới mười bảy, muội muội Fuya của hắn thì còn nhỏ hơn, mới chỉ mười bốn. Chừng này tuổi dù đưa đến thế giới nhân loại thì cũng thuộc loại phán xử 'ba năm cất bước, tử hình tối cao' mà thôi.
"Phụ thân, xin hỏi người có gì cần phân phó sao?"
Một giọng nói mạnh mẽ sung mãn phát ra từ bên cạnh Joshua, chính là giọng của đại ca hắn, Nox. Gã thân là trưởng tử nên được định sẵn là đại tướng quân tung hoành sa trường, thống trị thiên quân vạn mã trấn thủ biên tái.
Xem như nằm trong dự liệu của Joshua.
"Ta quyết định hai năm sau sẽ tuyển ra khán thủ giả trong các ngươi."
Trong nháy mắt Notrian nói ra câu này, bầu không khí nguyên bản nghiêm túc đột nhiên trở nên khẩn trương hẳn lên.
Khán thủ giả đời tiếp theo có ý nghĩa gì? Đó chính là chúa tể Ma giới đời tiếp theo.
Joshua cảm thấy không cần phải nói gì nhiều về tiết mục kế vị đoạt quyền này, trong lịch sử châu Âu lẫn châu Á thời trung cổ thì chuyện tranh đoạt hoàng vị mãi mãi là một chủ đề không có kết thúc.
Trung Quốc nổi tiếng nhất là chuyện nhà Tư Mã soán vị nhà Tào, kết thúc thời kì Tam quốc hỗn loạn, lập ra triều Tấn. Còn ở châu Âu thì Richard III đâm lưng chất tử Edward để kế nhiệm ngôi quốc vương Anh.
Tóm lại lịch sử liên quan đến hoàng vị luôn luôn đẫm máu.
Joshua cung có thể nghĩ tới chuyện sau này thể nào huynh đệ tỷ muội của mình cũng sẽ bắt đầu đâm đao lẫn nhau, cho nên...
"Xin cho phép ta rút lui khỏi tư cách hậu tuyển khán thủ giả kế nhiệm."
Joshua cất cao giọng với chúa tể Ma giới đương nhiệm.
"Hả? Joshua, ngươi không ao ước đạt được thân phận khán thủ giả sao?"
Thân phận quốc vương? Thống trị toàn bộ Ma giới, có thể có được tất cả mọi thứ ở Ma giới, vẻn vẹn một câu liền có thể quyết định tính mạng của hơn ngàn vạn ác ma.
Nghe qua thì đẹp thì tuyệt đấy, quyền lợi là một thứ rất mỹ diệu nhưng điều kiện tiên quyết là phải có mạng để hưởng thụ!
Nói trắng ra là Joshua không có khả năng thắng được đại ca hay nhị tỷ mình, ngay cả tứ muội cũng không thể, ngược lại có khi còn trở thành vật hi sinh trước hết nhất của lần tranh đoạt hoàng lệnh này.
Nơi này không phải Trái Đất, tất cả mọi người là nhân loại, xung đột thì tối đa cầm kiếm cầm thương đánh nhau một hồi, tố chất thân thể không khác biệt nhau lắm, rất công bằng.
Nhưng đây là dị thế giới, thế giới có ma pháp.
Tam vương tử dồn hết thiên phú của mình dành cho sự nghiệp 'phát minh sáng tạo' nên trong bốn huynh đệ tỷ muội thì hắn là kẻ có thực lực yếu nhất, ngay cả tứ muội nhỏ yếu nhất cũng có thể tự tay xé xác hắn.
Thứ gọi là quyền lợi này nếu ở trong tay kẻ nhỏ yếu chẳng qua chỉ là một tấm bùa đòi mạng giúp hắn sớm xuống địa ngục mà thôi.
So ra, Joshua lại thích thõa mãn niềm yêu thích của bản thân hơn là quyền lực. Kiếp trước hắn tuy sắm vai con nhà quan phú quý khiến mọi người đố kỵ nhưng hắn không nghĩ tới chuyện kế thừa gia nghiệp. Những chuyện ngu ngốc chỉ có thanh niên mới có thể làm như một mình một ngựa đi du lịch Tây Tạng hay phiêu lưu ba ngày ba đêm ở Đức chỉ để tham gia hội chợ triển lãm game Cologne... hắn gần như đã thực hiện qua.
"Không, ta đã tìm được lý tưởng cao hơn, cho nên cho phép ta cự tuyệt."
Joshua đã quyết định trở thành một người hành nghề truyền hình điện ảnh cùng game, chuyện mệt mỏi như làm quốc vương này nọ cứ để cho đại ca, nhị tỷ hoặc tứ muội ai thích làm thì cứ đi mà làm.
"Lý tưởng cao hơn?"
Chúa tể Ma giới Notrian nhìn chằm chằm Joshua một lúc lâu, sau đó gã đưa ra một mệnh lệnh mới.
"Nox, Cecily, Fuya... Các ngươi có thể ra ngoài trước."
Chẳng lẽ lại thật muốn ép mình làm quốc vương? Joshua bỗng nhiên nghĩ đến cố sự canh gà hay được lưu truyền, cũng xảy ra chuyện quốc vương tuyển ra một số người để thừa kế mình, sau cùng người kế thừa vương vị vĩnh viễn lại chính là tiểu nhi tử không được coi trọng nhất kia.
Nguyên nhân? Có rất nhiều, nào là phẩm tính thiện lương, phẩm chất cao thượng. Nhưng bản thân Joshua cảm thấy những thứ đó rất tào lao bí đao, chí ít là ở thế giới này, kẻ không có năng lực thì không thể nào nhận được thân phận "Vương" trịnh trọng cỡ này.
Hiện tại Joshua cảm thấy bản thân như là "tiểu nhi tử may mắn" trong truyện xưa kia.
Huynh đệ tỷ muội đều đi cả rồi, trong đại sảnh cũng chỉ còn lại mỗi Joshua cùng Notrian.
"Cứ thoải mái đi, không cần phải câu nệ." Notrian nói.
Bấy giờ Joshua mới có thể nhìn rõ ràng bộ dáng của vị chúa tể Ma gới này. Rất già... trên mặt lấm tấm râu quai nón pha lẫn từng lớp nếp nhăn chính là ấn tượng đầu tiên của hắn về vị chúa tể Ma giới này.
Đối phương còn già hơn tưởng tượng của Joshua, càng trông giống hình tượng ông lão phụ thân vất vả nuôi bốn đứa trẻ khôn lớn hơn là hình tượng một kẻ thống trị thế giới.
"Joshua, ngươi thấy quan hệ giữa ác ma cùng nhân loại là thế nào?"
Vị chúa tể Ma giới này hỏi thẳng, hỏi vấn đề trọng tâm nhất của ác ma hiện nay.
"Hiện tại là địch nhân, nhưng ta cho rằng mối quan hệ này có thể thay đổi được."
Joshua trầm ngâm một lát rồi sau đó trả lời.
"Có thể thay đổi? Nhân loại coi chúng ta là ác ma, căm hận chủng tộc chúng ta, mấy trăm năm chiến tranh liên tục giữa hai chủng tộc đã nói rõ chuyện này, ngươi... vẫn cho rằng có thể thay đổi?"
"Đương nhiên, quan điểm cùng thái độ có thể thay đổi được, chỉ cần có thời gian."
Joshua trả lời một cách chắc nịch trước sự chất vấn của vị chúa tể Ma giới.
"Thay đổi... Ma pháp tâm trí ảnh hưởng ư? Sau khi loại ma pháp này bị phát hiện thì sự căm hận của nhân loại giành cho chúng ta lại càng tăng thêm, chiến tranh hơn trăm năm nay đã mang lại quá nhiều đau thương cho tộc ta, nếu nhấc lên một trận chiến tranh mới thì ta sợ là tộc ta sẽ thất bại rồi biến mất."
Vị chúa tể Ma giới này cũng không trông mong lại khai chiến một lần nữa với nhân loại.
Ác ma nhất tộc không hề mạnh mẽ như trong tưởng tượng của Joshua, nhân loại ở dị thế giới cũng không hề yếu đuối như trong tưởng tượng của hắn.
"Cho nên, Joshua à, lúc chiến tranh xảy ra một lần nữa, ta mong ngươi có thể dẫn theo tộc nhân của chúng ta tìm tới nơi che chở mới, đám Nox, Cecily nhất định sẽ động thân ứng chiến..."
Đã làm tốt công tác sau khi thất bại sao? Nhưng mà Joshua cũng không tính chạy trốn.
"Không cần sử dụng ma pháp để ảnh hưởng tâm trí, ta cũng có thể khiến cho nhân loại chủ động, hoặc là mau chóng tiếp nhận ác ma chúng ta bằng... phương pháp văn hóa."
Kế hoạch cơ bản thì Joshua đã suy tính ra mô khung trong lòng, cho nên hắn càng khẳng định nói chắc nịch với chúa tể Ma giới.
Trong xã hội hiện đại, nhân loại có ấn tượng gì về ác ma? Sợ sệt? Hoảng sợ? Chán ghét không thôi? Sai! Hoàn toàn sai! Không có cái nào đúng cả!
Chỉ có những nhân loại theo kịp trào lưu thời đại mới có ấn tượng khác về ác ma, chỉ có một ấn tượng, đó là đẹp trai!
Hình tượng ác ma trải qua công tác tuyên truyền của những trò chơi lẫn phim truyền hình như Dungeons & Dragons, World of Warcraft, Diablo, Hellboy...
Hình tượng nhân vật phản diện truyền thống mà tông giáo thời Trung cổ tuyên truyền từ sớm, cho đến những nhân vật mà nhân loại hiện đại theo đuổi, điên cuồng mà đẹp trai cụm từ này tuy tục nhưng lại rất phù hợp để nói về ác ma.
Những lời thoại như khi boss trong game Diablo nói khi hiện thân "Not even death can save you from me", khi thẩm tấn giả Mal'Ganis thuộc Burning Legion trong World of Warcraft hô lên "I am Mal'Ganis! I am a turtle!"... chắc chắc sẽ khiến cho người ta cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Chứ tuyệt không phải cái loại mà sợ hãi tột độ phải cầu nguyện thượng đế này nọ.
Joshua dự định phát triển các nghành nghề giải trí tại dị thế giới vừa vặn mượn phim cùng trò chơi để thay đổi ấn tượng của thế giới này về ác ma.
"Tiếp nhận ác ma... Văn hóa?"
"Là một loại thủ đoạn ngoại giao hoàn toàn mới, phương pháp cụ thể tạm thời ta không thể trình bày rõ ràng, nhưng xin cho ta mấy năm, ta sẽ để cho ngài nhìn thấy sự thay đổi." Joshua nói.
"Chỉ bằng những phát minh kỳ quái kia của ngươi?"
Notrian nhìn chằm chằm Joshua, gã không biết sự tự tin đó của Joshua từ đâu mà đến, những gì mà tam nhi tử của gã lấy ra được chỉ có những máy móc kì lạ kia mà thôi.
"Không sai."
Chính nhờ những di sản vị ác ma vương tử này để lại mới khiến cho kế hoạch quay phim của Joshua tại dị thế giới có thể thực hiện.
Mà loại văn hóa này dùng phát minh để hình dung thì cũng không phải là không thích hợp, bản thân văn hóa có nguồn gốc chính là từ sáng tạo và truyền bá.
"Thú vị, vậy ta sẽ rửa mắt chờ xem thứ mà ngươi gọi là văn hóa đó sẽ mang lại cho ác ma cùng nhân loại những gì." Notrian nói.