[Dịch] Đấu La Đại Lục

Chương 40 : Giai đoạn đặc huấn đầu tiên bắt đầu (thượng)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Đại sư cầm lên một cái bát lớn, mùi thịt từ đó không ngừng toát ra, sau đó đổ đầy canh thịt vào hai cái bát lớn. Từ một bên lấy ra hai cái bánh bao và hai quả trứng đặt lên giữa bàn truớc mặt hắn. - Ăn đi nào. Sao hả? Do thân thể ngươi đang trong quá trình phát triển, nhất định phải cung cấp đầy đủ dinh dưỡng. Thân thể là trụ cột để tu luyện, không có một thân thể tốt sao có đủ khả năng thừa nhận hồn lực khổng lồ. Hôm qua ta đã suy nghĩ cẩn thận, sau khi ngươi đi tới Tinh đấu đại sâm lâm, gặp phải tao ngộ, ngươi có thể thành công, tất nhiên sự kiên định tâm trí có liên quan, nhưng thân thể khoẻ mạnh cũng có tác dụng trọng yếu. Rất nhiều Hồn sư chỉ chăm lo tu luyện hồn lực, nhưng lại quên rằng bổn nguyên trụ cột chính là thân thể. Có lẽ trong thời gian ngắn, sẽ không nhận thấy kết quả gì, nhưng sau một thời gian dài sẽ có sự hỗ trợ lớn, đặc biệt là đối với cấp bậc càng cao hiệu quả sẽ càng rõ rệt. Tiếp nhận bữa sáng từ tay đại sư. Đường Tam ko tránh khỏi xúc động mạnh. Nước thịt này rõ ràng đã được ninh rất lâu, từng miếng thịt được cắt nhỏ rồi nấu một cách kĩ lưỡng. Bên trong còn có một loại thuốc nhẹ nào đó, chỉ thấy hương thuốc thoáng qua, Đường Tam cảm thấy bụng mình đang ùng ục kêu gào. So với tưởng tượng của hắn, trù nghệ của đại sư còn tốt hơn nhiều. Hương thịt thơm ngát, nước canh ngon lành. Bữa ăn sáng còn có 2 bánh bao hấp, hai quả trứng, chính là khẩu phần của đệ tử Sử Lai Khắc học viện. Đây là bữa sáng đầu tiên mà Đường Tam ăn nhiều như vây. Một cảm giác như có hơi ấm chạy khắp người từ bụng lan ra toàn thân, thật là thoải mái nói không nên lời. Đường Tam vừa ăn xong, có tiếng người từ bên ngoài vọng vào: “Thơm quá a, xem ra hôm nay có món ngon đây.” Đi vào nhà ăn là 2 người. Ngoài Tiểu Vũ còn có bạn cùng phòng trong túc xá là Trữ Vinh Vinh. Người khác có thể không biết tính tình của đại sư, còn Tiểu Vũ thế nào lại ko biết. Thân là đệ tử của đại sư, nhiều năm nhĩ nhu mục nhiễm ( bị ảnh hưởng bởi điều nghe, nhìn thấy – dịch giả) (tai nghe mắt thấy – biên) như vậy, đối với đại sư nàng cũng có vài phần hiểu rõ. “Đại sư, xin chào ngài”. Tiểu Vũ cung kính hướng về phía đại sư hành lễ. Đại sư hướng về phía nàng gật gật đầu, nhưng Đường Tam lại nhìn thấy một nụ cười. Đúng ra mà nói, ngoại trừ Đường Tam ra rất ít người có thể thấy nụ cười của đại sư. Cái mũi của Trữ Vinh Vinh giật giật. Bị Tiểu Vũ dứt khoát kéo đến đây, đôi mắt nàng vẫn còn chút mông lung buồn ngủ. Nhưng hương thịt thơm nồng đã khiến nàng tỉnh táo hẳn. Đại sư đưa cho các nàng mỗi người một chén canh thịt, một cái bánh bao và một quả trứng. So với Đường Tam thì ít hơn một nửa. Dù sao sức ăn của nữ hài tử cũng ít hơn một chút. - Mau ăn đi, nếu thiếu cứ nói, vẫn còn nhiều lắm. Tiểu Vũ và Trữ Vinh Vinh cùng bị mùi thơm hấp dẫn của canh thịt biến thành hai kẻ tham ăn, bắt đầu bữa sáng ngay lập tức. Thấy Tiểu Vũ cùng Trữ Vinh Vinh tới, Đường Tam nhất thời bừng tỉnh. Đúng vậy, mình còn phải đi gọi Áo Tư Tạp nữa. So với Tiểu Vũ, hắn còn hiểu rõ đại sư hơn. Hắn biết, Đại sư tính khí không giống như vẻ bình tĩnh bề ngoài. Tính ông cũng như tên, cực kì cương mãnh. Nghĩ vậy, Đường Tam vội vã hướng Đại sư cáo từ. Hắn ko chỉ muốn đi gọi Áo Tư Tạp mà còn có nhiều người khác để kêu tới. Nhờ vào nỗ lực của Đường Tam, mọi người đều ăn sáng rất tích cực. Nếu nói ban đầu khi bị Đường Tam gọi lên khiến cho nhiều người bất mãn, nhưng sau khi được ăn mộ bữa sáng thịnh soạn như vậy, mọi người đều khen ngợi ko dứt. Sau nửa canh giờ tiếng chuông tâp hợp vào lớp vang lên. Thời gian đi học đã đến. Ánh mặt trời chiếu khắp mặt đất, mang theo hơi thở ấm áp làm cho nơi nơi đều bừng lên sinh cơ. Vạn vật được chiếu sáng, một ngày mới bắt đầu. Đại sư chắp 2 tay sau lưng đứng ở giữa trung tâm thao trường, nhìn 7 tên đệ tử xếp hàng theo tuổi truớc mặt. Hôm nay giáo viên tham dự chỉ có một mình lão. Phất Lan Đức đã nói qua, tất cả giáo viên của học viên đều muốn đc phối hợp với Đại sư trong tiến hành giảng dạy. Đại sư dùng ánh mắt lạnh lùng đảo qua từng người: ‘’Từ ngày mai ta hi vọng thấy các ngươi xuất hiện sớm hơn ở nhà ăn. Thức ăn cần có thời gian tiêu hoá, ăn xong ko thể lập tức tiến hành vận động mạnh được. Sáng sớm ta sẽ chuẩn bị bữa sáng thật tốt, nếu trong nửa canh giờ ko tới đây báo danh thì ko cần ăn nữa’’. Đại sư dùng ánh mắt đảo qua trên người đám đệ tử. Lão đương nhiên nhìn ra có vài tên không để lời mình vào tai. Nhưng lão cũng không nhấn mạnh lại lần nữa. ‘’Ta hiểu rõ các ngươi đều có năng lực trở thành vũ hồn, bắt đầu từ hôm nay sẽ tiến hành cường hóa huấn luyện. Đái Mộc Bạch, ngươi bước ra đây!’’ Đái Mộc Bạch bước lên một bước, ánh mắt lấp lánh quang mang. Tuy sinh hoạt cá nhân thường ngày của hắn có hơi buông thả (bất thái kiểm điểm), nhưng khi đi học hắn tuyệt đối là một đồ đệ tôt. Lời sư phụ đối với hắn chính là mệnh lệnh. Đại sư nhìn thân hình cao lớn của Đái Mộc Mạch rồi nói: ‘’Cho ngươi một nhiệm vụ. Từ bây giờ, ko được dùng sức mạnh cơ bắp, phải đánh ngã lần lượt 6 người kia’’ “Hả?” Đái Mộc Bạch giật mình, sửng sốt nhìn đại sư. Đại sư thần sắc vẫn cứng đờ: ”Hồn lực của ngươi cấp ba mươi bảy, hồn lực bọn họ cao nhất cũng chỉ là cấp ba mươi mốt, còn có chuyện gì sao?’’ Đái Mộc Bạch quay đầu nhìn mọi người. Ánh mắt hắn dừng lại trên người Đường Tam. Những người khác có thể hắn không quan tâm, nhưng Đường Tam có thể giấu ám khí thần kỳ, không thể không khiến hắn e sợ. “Đường Tam ra đây!” Âm thanh của đại sư lại vang lên. Đường Tam lập tức tiến lên một bước đứng bên cạnh Đái Mộc Bạch. Đại sư nhìn Đường Tam nói: “Không được sử dụng Đệ tam hồn kĩ cùng với vũ khí đặc thù của ngươi. Các ngươi có thể bắt đầu ngay”. “Chờ một chút!” Người mở miệng chính là Đái Mộc Bạch: “Đại sư. Như vậy khônh công bằng. Nếu Đường Tam ko được phát huy toàn lực, đánh nhau như vậy còn có ý nghĩa gì chứ. So về hồn kĩ, hắn thấp hơn ta rất nhiều, như vậy tiện nghi cho ta quá. Mặc dù Đệ tam hồn hoàn nhân diện ma chu của Đường Tam tương đối cường hãn, nhưng ta tự tin với sức mạnh của mình”. Đại sư lạnh lùng nói: “Nếu như để cho hắn sử dung Đệ tam hồn hoàn, ngươi sẽ không còn cơ hội nào nữa, hồn sư hệ khống chế, trước khi gặp phải võ hồn khắc chế, đơn đả độc đấu là mạnh nhất, Nếu ngươi đã yêu cầu như thế, vậy thì cho Đường Tam sử dụng Đệ tam hồn hoàn. Là đồng học các người cũng phải hiểu rõ lẫn nhau”. Những người khác đều ý thức lui về phía sau, cả Đại sư cũng không ngoại lệ. Hơn cấp 30 thực lực đã tương đối mạnh. Hơn nữa chính mình không có cách nào khống chế hoàn toàn được hồn lực, rất dễ gây thương tích cho người khác. Mắt Đái Mộc Bạch đã dần chuyển thành màu đỏ. Mặc dù đối thủ thấp hơn mình sáu cấp, nhưng hắn lại không dám có chút khinh thường nào. Đệ tử của Sử Lai Khắc học viện tuy đều là quái vật, nhưng chính thức khiến hắn kiêng kỵ chỉ có mộ mình Đường Tam mà thôi. - Tiểu Tam cẩn thận, ta sẽ ko hạ thủ lưu tình đâu. Đường Tam gật đầu không nói. Hắn cảm giác rõ ràng thân thể Đái Mộc Bạch đã hoàn toàn căng thẳng, vận lực chuẩn bị phát động, bộ dáng tựa như một mãnh hổ sắp xuống núi. Một điểm nhỏ màu trắng di động bộc phát từ thân trên Đái Mộc Bạch, hai tay hắn mở rộng sang hai bên. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: